Săn ong rừng miền biên viễn
Khi những cánh rừng cao su ở các huyện biên giới Bình Phước bắt đầu trổ hoa trắng xóa, cũng là lúc từng đàn ong rừng ở khắp nơi đổ về làm tổ…
Tổ ong nằm cheo leo trên ngọn cây. Ảnh: Trần Trung.
Miễn dịch với nọc độc
“Dị nhân” bắt ong rừng Phùng Minh Tuấn nhà ở ở thôn 3, xã Thiện Hưng, huyện Bù Đốp, Bình Phước.
Có tên gọi đó, bởi lẽ, anh Tuấn vừa có khả năng đọc được đường đi và vị trí ong rừng làm tổ, vừa có khả năng miễn dịch khá cao với nọc đọc của ong.
Để được mục sở thị cách bắt ong, sau nhiều ngày tiếp cận, cuối cùng, chúng tôi mới được anh Tuấn đồng ý dẫn vào rừng cao su để lấy mật.
Gần 12h trưa nhưng trong rừng cao su thời tiết khá mát mẻ. Sau khi đã hoàn tất mọi công việc cạo mủ, trút mủ giao về nông trường cũng là lúc anh Tuấn chuẩn bị hành trang đi săn mật ong.
Theo quan sát của chúng tôi, khác với việc bắt ong trong các khu rừng rậm, việc bắt ong trong rừng cao su có vẻ dễ dàng hơn nên công cụ bắt ong cũng khá đơn giản, chưa tới 10 phút chuẩn bị với các dụng cụ như 1 thùng chứa mật, 1 lưỡi liềm, 1 cái nón bảo hộ tự chế là chúng tôi có thể lên đường.
Hai chúng tôi đèo nhau trên chiếc xe máy chạy men theo con đường mòn đất đỏ gập ghềnh giữa những hàng cao su thẳng tắp, khoảng chừng 10km chúng tôi đến địa điểm lấy mật.
Trong lúc tôi chưa biết tổ ong nằm ở phía nào, anh Tuấn đảo mắt vài cái đã chỉ tay về hướng một cây cao su cao chót vót nằm ngay bìa rừng. Tôi ngạc nhiên nhìn thấy một tổ ong có đường kính khoảng 20cm lấp ló dưới tán lá, treo lơ lửng trên cành cao su.
Anh Tuấn chuẩn bị dụng cụ để bắt ong. Ảnh: Trần Trung.
Vừa thu gom các cành củi khô và những cành cây tươi để chuẩn bị đuốc tạo khói bắt ong, anh Tuấn cho biết, anh gắn bó rừng cây cao su và vùng đất biên giới Bù Đốp từ những ngày còn nhỏ nên khu vực nào ong mật hay về làm tổ anh đều thuộc như lòng bàn tay.
Theo anh Tuấn, muốn biết khu vực nào có ong mật chỉ cần tìm đến những nơi có nước như khe suối, bưng, bàu. Bởi ở đó, ong thường đến chấm nước (uống nước) rồi bay về hướng tổ. Do vậy, ta chỉ cần nhìn theo hướng ong bay là có thể tìm đến tổ của chúng.
“Song, trên thực tế cách làm trên chỉ là kinh nghiệm, có ong hay không còn phải trông mong vào vận may bởi không phải khu vực nào có nước cũng có ong”, anh Tuấn nói.
Nón bảo hộ tự chế và áo khoác là 2 công cụ buộc phải trang bị khi bắt ong rừng. Ảnh: Trần Trung.
Sau khi hoàn tất các khâu chuẩn bị, với đôi tay trần, nhanh như sóc anh Tuấn đã trèo lên tới ổ ong cách mặt đất chừng 6m.
Video đang HOT
Trước khi lấy mật anh Tuấn không quên dặn dò: “Ong này thuộc loại ong khoái, một trong những loại ong có nọc độc rất mạnh, người không quen chỉ cần bị đốt vài phát có thể bất tỉnh, dẫn đến tử vong. Khi tôi đưa đuốc vào, khói từ ngọn đuốc sẽ khiến ong bị ngạt khói và tỏa ra nên mọi người phải cẩn thận”.
Mọi công tác chuẩn bị hoàn tất. Ảnh: Trần Trung.
Ngay sau đó, một tay bám thân cây, tay còn lại anh Tuấn cầm lưỡi liềm nhẹ nhàng cắt phần sáp chứa mật cho vào xô.
Bị tác động, theo phản xạ tự nhiên, đàn ong đen kịt bám quanh người anh Tuấn để tấn công hòng tranh lại phần mật, thế nhưng nhờ chuẩn bị chu đáo nên anh Tuấn không hề hấn gì, mọi việc diễn ra rất nhanh gọn.
Leo cây là việc nguy hiểm nhất. Ảnh: Trần Trung.
Nghề săn ong rừng tuy là việc làm mang tính thời vụ nhưng với những người công nhân cạo mủ nơi biên giới thì nó là “cứu cánh” để họ lo cho miếng cơm manh áo hàng ngày, nhất là hiện nay giá mủ cao su xuống thấp kéo theo lương công nhân cũng sụt giảm rất nhiều.
Anh Tuấn cho biết thêm, khi mới bước chân vào nghề cũng như bao người khác anh đối mặt rất nhiều hiểm nguy, bị ong đốt như ăn cơm bữa.
Có lẽ vì bị đốt thường xuyên nên cơ thể anh đã miễn dịch với nọc độc.
“Trước đây chỉ cần bị ong đốt một mũi là cả cơ thể sưng phù, thế nhưng bị đốt riết quen, giờ chúng có đốt 10 mũi thì người tôi vẫn không bị gì.
Tuy vậy mình cũng không thể chủ quan, như tổ ong vừa rồi chỉ cao 6m, nhiều ổ nằm trên ngọn cây cả 30m, nếu chủ quan để ong đốt quá nhiều lỡ buông tay thì mất mạng…”, anh Tuấn thổ lộ.
Nghề tay trái
Theo người dân địa phương, mặc dù săn bắt lấy mật ong rừng cho thu nhập khá cao, nhưng đây chỉ là nghề tay trái bởi thông thường vào khoảng tháng 3 đến tháng 6 hàng năm, khi tiết trời khô ráo ong mới về đây làm tổ.
Đến mùa mưa, đàn ong sẽ bay đi tìm nơi khác để trú ngụ và cũng là lúc thợ săn ong cất giữ đồ đạc, tập trung vào công việc thường nhật.
Ong bay loạn xạ khi anh Tuấn tiếp cận và hun khói. Ảnh: Trần Trung.
Cầm xô chứa sáp ong óng ánh mật ngọt trong tay, anh Tuấn cho biết, gia đình anh thuộc hộ cận nghèo của thôn, một mình anh lao động chính nuôi 4 miệng ăn. D
o không có đất sản xuất nên ngoài thời gian đi làm công nhân cạo mủ cao su cho nông trường thì việc đi bắt ong được anh và khá nhiều công nhân ở đây lựa chọn.
Với tổ ong vừa bắt được cho tầm 2 lít mật, anh đã kiếm thêm được không dưới 1 triệu đồng, đủ gia đình xoay sở trong nửa tháng.
Thành quả gần 2 lít mật thu được với giá bán trên 1 triệu đồng. Ảnh: Trần Trung.
Cũng là một trong những thợ chuyên săn mật ong rừng, anh Nguyễn Văn Thủy (gần nhà anh Tuấn) cho biết, nghề bắt ong tuy không ổn định nhưng công việc lại nhàn và có thể làm vào bất cứ thời gian nào mà không áp lực.
Thông thường vào mùa ong cũng là lúc cao su thay lá nên công việc ít, từ đó lương công nhân cũng không cao, mỗi tuần chỉ cần bắt được một tổ ong rừng có thể thu nhập bằng cả tháng lương, đến khi hết mùa mật là vào mùa cạo anh Thủy lại tập trung vào công việc làm công nhân cạo mủ.
Sáp ong. Ảnh: Trần Trung.
Ông Nguyễn văn Cường, Phó Chủ tịch UBND xã Thiện Hưng cho biết, Thiện Hưng là xã thuần nông với dân số trên 13 ngàn người.
Ngoài những gia đình có đất canh tác, đa phần là công nhân cạo mủ cho các nông trường cao su. Vào những tháng giao mùa công nhân được nghỉ khai thác mủ để vườn cây phục hồi, chúng tôi cũng khuyến khích công nhân tìm công việc làm thêm để cải thiện thu nhập.
Trong đó, một bộ phận anh em công nhân chọn việc săn bắt mật ong để mưu sinh. Bên cạnh giám sát công tác lấy mật đảm bảo nguyên tắc phòng cháy chữa cháy, khi mùa khai thác mủ bắt đầu, chúng tôi cũng yêu cầu công nhân quay lại làm việc để đảm bảo sản xuất cho đơn vị và ổn định đời sống công nhân.
Chiếc nón bảo hộ găm đầy vết ong đốt khiến ai nhìn thấy cũng lạnh người. Ảnh: Trần Trung.
Đi tìm mùa chim làm tổ
Như một quy luật, cứ tới tháng 5, tháng 6 hàng năm là vùng Đồng Tháp Mười (nằm trên địa phận Long An, Tiền Giang, Đồng Tháp) rộng lớn lại xuất hiện hàng trăm đàn chim di cư từ những phương trời xa xôi về làm tổ.
Không chỉ có ở những khu vực nổi tiếng như Tràm Chim, Gáo Giồng, Láng Sen, Gò Tháp... mà người ta có thể bắt gặp những đàn chim di trú ở khắp nơi.
Những đàn cò ốc di trú ở Tam Nông.
Từ những cánh đồng lúa, cỏ năng cho tới bưng bàu hoang vu, những dòng kênh hay thảm rừng tràm gió ngút ngàn. Có một thời, người dân vùng thượng nguồn châu thổ nghĩ rằng những đàn chim làm tổ ấy là một "mùa", như quy luật tự nhiên vậy. Nó như mùa nước đỏ, mùa cá linh non, mùa bông so đũa, mùa hoa tràm rụng, mùa đốt đồng...
Nhưng không ai có thể ngờ rằng, quy luật tự nhiên rồi cũng thay đổi bởi ngay cả mùa khô, mùa mưa xứ này cũng khác. Và những đàn chim di trú đi về đây làm tổ cũng đã thưa thớt, ít đi rất nhiều.
Một nhân viên làm việc lâu năm ở vườn quốc gia Tràm Chim (huyện Tam Nông, Đồng Tháp), nơi nổi tiếng với những đàn chim di trú từ phương Bắc của Campuchia hay Thái Lan thường bay về làm tổ nơi đây. Anh bảo, có hàng trăm loại chim như cò ốc, cò xám, diệc xám, giang sen... hay đặc biệt là loài sếu đầu đỏ quý hiếm. Sếu đầu đỏ gần như là một "đặc sản" của khu vườn quốc gia rộng lớn với chủ yếu là đồng đất trũng, kênh rạch, tràm, cỏ bàng... này.
Có lẽ, cũng nhờ những đàn sếu đầu đỏ di trú, tìm về Tràm Chim làm tổ mỗi năm vài tháng để sinh sôi, nảy nở mà đây trở thành trung tâm du lịch nổi tiếng của tỉnh Đồng Tháp. Nhưng rồi lượng khách du lịch tìm tới Tràm Chim tỷ lệ nghịch với những đàn sếu đầu đỏ tìm tới đây.
Hiện nay, mùa chim làm tổ rất khó tìm được sếu đầu đỏ ở Tràm Chim. Lâu mới có một vài cá thể đến rồi ít ngày sau lại bay đi, vì chúng không tìm thấy môi trường phù hợp để sinh nở ở Tràm Chim nữa.
Ông Nguyễn Văn Đạo, 66 tuổi, một nông dân ở xã Tân Công Sính (Tam Nông, Đồng Tháp) kể rằng, từ tháng 5, tháng 6 thì chim di trú bắt đầu tìm về vùng biên giới Đồng Tháp Mười để làm tổ, kết đôi. Sau đó, chừng 1-2 tháng sau, khi mùa mưa bắt đầu, nước ở đây tràn đồng cũng là lúc chim chóc nhiều vô số kể.
Quy luật ấy của trời đất bao năm vẫn thế. Nhưng vài năm gần đây, nó bị thay đổi nhiều bởi tập quán săn bắt của con người. Vô vàn những cái bẫy tinh vi mà ngay cả con người cũng bị mắc lừa được những tay thợ săn ranh mãnh đặt xuống. Hậu quả, đàn chim di trú thưa vắng dần tỷ lệ nghịch với những lồng chim bày bán tràn lan ven quốc lộ 62, N2, tỉnh lộ và đặc biệt là chợ chim Thạnh Hóa. Được tỉnh Long An thành lập với cái tên khá chất phác, Chợ nông sản Thạnh Hóa (huyện Thạnh Hóa, Long An) nhưng ở đây rất hiếm nông sản.
Thực tế thì bán nông sản, như khoai mỡ, rau, củ, trái cây... thì không ai mua, vì chợ nằm ven quốc lộ 62, xa khu dân cư. Mặt hàng duy nhất nối tiếng là chim cò, các động vật quý hiếm vùng ngập nước. Năm ngoái tôi cùng anh bạn ngoài Hà Nội vào chơi miền Tây ghé chợ chim Thạnh Hóa đã thực sự ngỡ ngàng về sự ' trù phú' của thế giới chim cò nơi đây. Hàng chục ngàn con, thuộc cả trăm loài đều được bày bán công khai, nhốt trong lồng và buộc chân, treo ngược lên.
Thậm chí một vài loài thuộc sách đỏ mà lâu lâu có nhà báo ghé qua vẫn chụp hình được. Nhưng điều bất ngờ nhất, đây chỉ là phần nổi của tảng băng buôn bán, săn bắt chim trời hoang dã vì mấy chủ sạp ở chợ thấy tôi và anh bạn ngó nghiêng, đi đi lại lại mấy tiệm chưa lựa mua được con nào thì bảo, các anh muốn tìm loại gì ở đây cũng có hết.
Giờ kiểm lâm họ làm dữ quá, ngoài này chỉ bày một ít giới thiệu thôi. Phía sau rừng tràm có chuồng lớn nuôi nhiều loại quý hiếm hơn. Muốn loại nào cũng có. Trong tủ đông cũng có nhiều loại hiếm mang từ Campuchia về. Ở đây em bán chủ yếu cho khách mối, nhà hàng đặc sản trên TPHCM, Tân An, Mỹ Tho. Lâu lâu có cả khách ngoài Hà Nội đặt hàng cũng đóng gói gửi xe khách ra luôn.
Một cá thể sếu đầu đỏ mô hình trong vườn quốc gia Tràm Chim.
Chúng tôi đã mất nhiều ngày để đi tìm những đàn chim di trú làm tổ hiện nay. Từ Tràm Chim, Láng Sen, những khu bảo tồn ngập nước đặc trưng nhất của vùng chiêm trũng Đồng Tháp Mười này cho tới những cánh đồng, ruộng tràm. Miền Tây hiện nay đang oằn mình trong cơn khát khô khốc. Những ngày đầu tháng 5/2020, một vài cơn mưa đã xuất hiện nhưng chưa đủ nước để sinh vật sinh sôi nảy nở. Thế nhưng, những đàn cò ốc lại bất ngờ xuất hiện nhiều ở nơi đây.
Ông Đạo bảo, mặc dù mang tên cò ốc (cò nhạn) nhưng đây là loài chim thuộc họ hạc. Dù không to lớn và đặc biệt như sếu đầu đỏ nhưng cò ốc cũng là sinh vật nằm trong Sách đỏ Việt Nam, là loài được bảo tồn và bảo vệ nghiêm ngặt. Có lẽ vì sự quý hiếm của chúng mà rất bất ngờ khi chứng kiến trên đồng lúa nằm giữa xã Hòa Bình và Tân Công Sính (huyện Tam Nông) hàng ngàn con cò ốc đang cặm cụi tìm kiếm thức ăn.
Ông Đạo lại bảo, thực tế cò ốc cũng gây hại cho cây lúa, nhất là khi chúng kiếm thức ăn trên đồng lúa của nông dân. Nhưng loài ốc (chủ yếu là ốc bươu vàng) cũng gây hại cho lúa không kém. Đó cũng là lý do người dân vùng này ít khi xua đuổi cò ốc nếu bắt gặp chúng trên đồng lúa bởi nhiều người cho rằng, ốc bươu có hại hơn cò ốc.
Đến giờ, nhiều người vẫn nhầm tưởng những đàn chim di trú "tìm tới" vùng Đồng Tháp Mười này mỗi năm mà không biết rằng, chính xác chúng đang "tìm về".
Theo quy luật của tự nhiên, thời gian này những đàn chim ấy bắt đầu tìm tới, làm tổ để chuẩn bị cho mùa sinh sản, thường từ tháng 8 cho tới gần cuối năm. Những chú chim non mới sinh sôi ấy sẽ có một hai tháng để lớn lên, bay đi những phương trời xa lạ cho tới năm sau, khi tới mùa sinh sản thì chúng lại tìm về. Nghĩa là những cánh rừng tràm, đồng cỏ năng, những bưng bàu ngập nước kia là nơi chúng sinh ra. Những đàn chim di trú không bay đến mà chúng đang bay về, trong một vòng đời bất tận của tự nhiên hàng ngàn năm qua.
Không ai định hình được thiên nhiên, trời đất, vạn vật. Đó là lý do những đàn chim di trú sau khi bay ngàn cây số, chúng có thể tìm đậu xuống bất cứ đâu, miễn phù hợp. Chúng không phân biệt ranh giới vườn quốc gia, khu bảo tồn hay đồng lúa, cỏ hoang. Những đàn chim ở vùng Đồng Tháp Mười ngày càng có giá trị hơn...những đàn chim.
Chúng là hiện thân của một không gian thiên nhiên được quảng bá rộng rãi bởi các khu du lịch, chúng là niềm tự hào của nhiều người ăn lương làm công tác bảo vệ... Hình ảnh ngắm nhìn những đàn chim bây giờ có giá hàng triệu đồng, trong khi nhu cầu thì lên đến hàng ngàn người.
Ngược lại, nếu không có những đàn chim kia, nhiều người sẽ mất cả chục tỷ đồng vì thất thu. Vì thế, ngày càng nhiều khu du lịch, vườn quốc gia, khu bảo tồn... người ta bắt đầu xây dựng những "khu tự nhiên hoang dã" để mời gọi các đàn chim quay về. Đây là điều đáng ghi nhận nhưng nó cũng đồng thời thông báo rằng, môi trường tự nhiên không còn là nơi an toàn với loài chim nữa.
Điều khó khăn nhất là đi tìm những điều không biết rõ. Vì thế, những người đi tìm mùa chim làm tổ của xứ sở này, như ông Đạo hay người khách thành phố xa lạ là tôi cũng ít đi, nếu không tính tới những kẻ săn bắt. Trong khi đó, hầu hết người ta chỉ tìm được những đàn chim làm tổ ở trong khu vực trưng bày tại các khu bảo tồn, khu du lịch của vùng đất rộng lớn này mà thôi.
Mướp thêm một lần trổ hoa Tôi thích mùa hè bởi rất nhiều loài hoa rực rỡ, trong đó có một loài hoa thôn dã, mộc mạc vẫn lặng lẽ nở vào mỗi sớm mai. Hoa mướp cho tôi những rung cảm ngọt ngào, yên bình về một tuổi thơ nhiều kỷ niệm. Hoa mướp là thứ hoa không phải trồng để làm cảnh, để trang trí mà mướp...