Săn “đàn bà khát tình”
Nếu biết nhìn người thì việc “cưa” một chị nạ dòng chẳng tốn mấy “hòn tên mũi đạn”. Nếu như các đại gia thích bao chân dài thì mấy quý anh có túi tiền tầm tầm nhưng sẵn máu trăng hoa, đua đòi lại thích kiếm &’ gái nạ dòng’ vì có nhiều cái tiện.
Săn “đàn bà khát tình”
Rất nhiều ông tự cho mình là khôn khi không dính dáng gì đến đám cave vừa nhạt nhẽo thất học vừa “hàng họ” nẫu hết, vi trùng đầy người, dĩ nhiên không kể loại gái bao cao cấp mà khả năng tài chính của họ còn lâu mới với tới.
Theo họ, túi tiền vừa phải thì nên tìm loại “rau” rẻ nhưng vẫn ngon và hợp vệ sinh. Cặp với các em chưa chồng thì vừa tốn kém vừa phải chiều chuộng mệt xác. Dính đến gái ế tuy không tốn kém, không mất sức nhưng dễ bị ràng buộc trách nhiệm. Léng phéng với các cô có chồng thì có khi thân bại danh liệt. An toàn nhất vẫn là tìm được những phụ nữ đã ly hôn. Họ chẳng thuộc về ai cả, cũng chẳng phải là trinh nữ để phải giữ gìn, chẳng phải gái ế để nhất thiết phải bắt họ làm chồng.
“Yêu đương với mấy chị này thì vừa không tốn tiền bao, vừa khỏi lo bệnh tật, cũng chẳng sợ bị đánh ghen. Các chị lại đã có kinh nghiệm tránh thai nên chả sợ dính bầu ngoài ý muốn”, Sơn, 35 tuổi, nhân viên kinh doanh, nói. Anh chàng này mới chia tay một phụ nữ ly hôn và bắt đầu “cuộc tình” với một phụ nữ khác có hoàn cảnh tương tự. Lý do của sự thay đổi này là anh chán, cần đổi món.
Sơn cho biết, nếu biết nhìn người thì việc “cưa” một chị nạ dòng chẳng tốn mấy “hòn tên mũi đạn”, nhiều khi chỉ vài buổi đi chơi là xong. Những phụ nữ từng một lần đò chẳng những cô đơn mà còn vô cùng đa cảm vì vẫn mang vết thương lòng.
Sơn chỉ cần đưa họ đi xem một bộ phim tâm lý tình cảm ướt át, rồi trong lúc người phụ nữ đang xúc động, anh ta dẫn đến một quán cà phê có không gian lãng mạn, nghe những bản nhạc trữ tình, rồi khơi mào tâm sự. Thế là người đàn bà sẽ dốc sạch nỗi niềm, rồi được Sơn an ủi bằng lời nói, bàn tay và đôi môi ấm nóng, đầy vẻ thấu hiểu. Và chỉ ít hôm sau, Sơn đã có thể đưa nàng đi nhà nghỉ, hoặc được mời về chính nhà nàng rồi.
Với những nàng không lãng mạn một cách sến sẩm như thế thì cũng chả sao. Phụ nữ mà, ai cũng cần tình cảm. Sơn chỉ việc tỏ ra là một người đàn ông biết lắng nghe, thông cảm, rồi bộc lộ sự say mê, ngưỡng mộ, thể hiện sự quan tâm bằng vài món quà. Không biết lý thuyết của Sơn có đúng không nhưng về thực hành thì anh ta toàn thành công.
“ Thực ra mấy cái cách ấy cũ rích cả, chẳng có gì là độc, là ghê, cái chính là các chị này đang khát tình, đang chờ đợi một chuyện tình, một người đàn ông. Mình chỉ tạo điều kiện thôi mà”, Sơn tự đắc.
Video đang HOT
Lâm, kỹ sư giao thông, 40 tuổi, cũng đang “đi lại” với một giảng viên đại học 34 tuổi bỏ chồng, hình thức khá đẹp. Thực ra thời điểm “tán” cô giáo đó, anh cũng phải “đấu” với vài đối thủ. “ Nếu trong mấy gã kia có một người thực sự chân thành, muốn lấy cô ấy thì mình cũng không nỡ, sẽ để cho người ta có nơi có chốn. Nhưng mình nhìn cái là biết ngay mấy gã cũng chỉ chơi bời ong bướm thôi, mình không ăn có thằng khác ăn ngay, thế thì chả tội gì mà làm kẻ cao thượng”, Lâm nói.
Không ít quý ông có vợ hoặc chưa vợ khác cũng thân bại danh liệt sau cuộc tình với “gái nạ dòng” (Ảnh minh họa)
Dĩ nhiên, cô giáo vẫn tin là Lâm yêu mình, chẳng qua vì anh không phải thằng khốn nạn nên không thể ly hôn với người vợ kết tóc từ thuở hàn vi. Vả lại, quan niệm của cô về hôn nhân khá thoáng. Cô nghĩ yêu nhau thì cứ có nhau là được, không nhất thiết phải kết hôn để rồi khi hết tình lại mất công ly dị lần nữa.
“Yêu” cô giáo, Lâm sướng như tiên vì mặc sức hưởng thụ một nhan sắc mặn mà, lại là người trí thức nên rất biết nói chuyện, chia sẻ cảm xúc và các thú vui. Nàng có thu nhập khá nên cũng chẳng cần anh hỗ trợ về kinh tế.
Khi “kẻ cắp gặp bà già”
Nói về những anh chàng thích săn phụ nữ lỡ một lần đò để thỏa mãn thói trăng hoa, Đào, 29 tuổi, bị chồng bỏ cách đây 2 năm vì “tội” vô sinh, bức xúc: “ Những kẻ khốn nạn đó cứ nghĩ phụ nữ hoàn cảnh như tôi thì không cần giữ gìn gì hết, chỉ cần sex là đủ, được họ để mắt đến, đáp ứng nhu cầu tình dục là may lắm rồi. Có kẻ nói với tôi rằng đằng nào em cũng không sinh được con thì sợ quái gì, cứ hưởng thụ cuộc sống đi, càng đỡ lo mang thai. Bị tôi từ chối, anh ta tức giận bảo em giữ để hy vọng kiếm chồng à, chẳng thằng nào nó lấy đàn bà &’điếc’ như em đâu”.
“Cách đây ít lâu, có một ông đi xe Mercedes gạ gẫm tôi, bảo đồng lương kế toán viên của em làm sao đủ sống, để anh lo cho, em sẽ không phải nghĩ đến tiền, chỉ cần tốt với anh là được. Tôi đuổi thẳng cổ. Sao họ nghĩ là đàn bà phải có người nuôi mới được, bỏ chồng thì chết đói chắc?”, kể chuyện đã qua mà Đào vẫn còn tức ứa nước mắt.
Cũng vì tự trọng và quyết không để mình trở thành trò chơi miễn phí cho đám đàn ông, chị Trang, hiện 36 tuổi, từng từ chối rất nhiều đàn ông kể từ khi ly hôn ở tuổi 28. Gần 2 năm sau, Trang gặp một người mà chị cho là “tình yêu lớn trong đời”. Chị tin vào tình yêu sâu nặng mang tính định mệnh mà anh ta dành cho mình nên chấp nhận làm người tình trong bóng tối, không bắt anh ly hôn người vợ tàn tật.
Sau hai năm sống trong thứ hạnh phúc vừa ngọt ngào vừa có vị ngậm ngùi của người mang thân phận “kẻ thứ ba”, Trang phát hiện ra sự thực: Chị không phải là tình nhân duy nhất của anh ta. Và nguyên nhân anh ta không thể bỏ người vợ tàn tật tội nghiệp chẳng phải là lòng tốt. Hóa ra gia đình vợ anh rất giàu, bố vợ hứa sau này sẽ sang tên nhà cửa, tài sản cho anh ta. Nếu bây giờ mà ly hôn, anh ta sẽ trở lại xuất phát điểm trước ngày cưới: một anh chàng trình độ kém cỏi, không xu dính túi.
Để trả thù, trước khi chia tay, Trang bí mật ghi lại những lần ân ái, những cuộc điện thoại, nhắn tin giữa hai người rồi gửi hết cho gia đình vợ tình nhân. Anh chàng bị ông bố vợ chủ tịch hội đồng quản trị cách tuột chức tước trong công ty, làm nhân viên quèn với đồng lương thấp tịt, chưa kể bị giám sát chặt chẽ, hạ nhục thường xuyên. Thế nhưng anh chàng chẳng dám ly dị vì vẫn hy vọng sau này hưởng gia tài.
Không ít quý ông có vợ hoặc chưa vợ khác cũng thân bại danh liệt sau cuộc tình với “gái nạ dòng”, do gặp phải các cô cao thủ hơn cả mình. Có anh bị lợi dụng, bòn rút tiền bạc đến mức phải kêu trời; có anh bị bồ ghen ngược, gây chấn động cả cơ quan và vợ, hoặc khiến người yêu/vợ chưa cưới bỏ chạy mất. Có anh vẫn “lính phòng không”, cũng chỉ định chơi cho vui chờ đến lúc gặp “một nửa của mình”, thì bỗng một hôm bị ép cưới khi tình nhân nạ dòng vác bầu đến nhà bố mẹ ăn vạ, trong khi bố mẹ anh ta lại là người tử tế. Có anh chăn “ rau sạch” một thời gian mới biết hóa ra “rau” truyền cho mình bao nhiêu bệnh, hóa ra “rau” này không chỉ có mình anh ta là “sâu”…
Giận dữ, tức tối, cay cú, họ nghiến răng vào rủa xả tất cả phụ nữ “nạ dòng” trên thế giới, cho rằng gái nạ dòng thảy đều xấu xa, lăng loàn, đê tiện. Họ quên mất rằng chính họ đến với người ta bằng động cơ cũng xấu xa, đê tiện, nên có gặp chuyện thì cũng chỉ là hậu quả của sự gặp gỡ của kẻ cắp – bà già, mạt cưa – mướp đắng mà thôi.
Theo 24h
Người đàn bà bất hạnh và 3 chiếc váy cưới
Tôi đã mặc 3 chiếc váy cưới nhưng chưa lần nào được hạnh phúc trọn vẹn. Từ nhỏ tôi đã mơ về ngày mình sẽ được mặc một bộ váy cưới thật lộng lẫy và sẽ hưởng cuộc sống hạnh phúc như một nàng công chúa. Ngày ấy rồi cũng đến. Tôi cất công đi khắp các hàng áo cưới ở thành phố, lật giở từng cuốn catalogue, ngắm nghía từng chi tiết trên váy áo và thử lên người những bộ váy vừa mắt. Sau bao nhiêu ngày tìm kiếm, tôi đã chọn được chiếc váy cưới ưng ý của mình. Chiếc váy màu trắng muốt, thiết kế đơn giản và tinh tế, thật hợp với một cô gái còn trinh trắng sắp bước về nhà chồng. Tôi hớn hở dẫn Đức, chồng sắp cưới, đến cửa hàng xem tôi thử lại chiếc váy cưới đó. Khi thấy tôi xúng xính váy áo, Đức bảo: " Trông thì đẹp đấy. Nhưng giá bao nhiêu. Mẹ dặn là chỉ nên thuê váy bình dân thôi, chứ em vào cửa hàng lớn thế này tốn tiền lắm". Tôi xị mặt đáp: " Cưới cả đời mới có một lần. Em muốn mình phải thật xinh đẹp. Em sẽ trả tiền thuê bộ váy này chứ có bắt anh thuê cho em đâu mà anh phải lo". "Em buồn cười nhỉ. Tiền của em hay tiền của anh sau này cũng là tiền của gia đình hết", Đức giục.
Quả đúng như lời Đức nói, sau đám cưới, tiền của tôi hay tiền của chồng đều là tiền của gia đình, phải nộp để mẹ chồng quản lý. Nộp hết tiền lương cho mẹ chồng có nghĩa là bất cứ lúc nào cần phải chi tiêu gì, tôi đều phải hỏi xin. Không chỉ có chuyện tiền nong, mọi chuyện trong nhà tôi đều phải nhất nhất nghe theo mẹ chồng. " Mẹ bảo không cần đi trăng mật, lãng phí mà phù phiếm", "Mẹ bảo hai vợ chồng mình phải có con trong tháng này vì chỉ tháng này mới hợp với bố mẹ, nếu không 2 năm nữa mới được sinh con", "Mẹ bảo việc cơm nước là của phụ nữ, nhưng mẹ già yếu không thể làm được nên từ giờ em lo cho tốt việc này đi", "Mẹ bảo em phải giặt tay cho quần áo khỏi hỏng", "Mẹ bảo chợ cách nhà có hơn 1km thôi, em đi bộ cho dẻo chân", "Mẹ bảo không ăn uống ngoài hàng, bẩn thỉu tốn kém. Đi làm xong mình cứ về nhà là an toàn nhất"... Nếu tôi không đồng ý, hai vợ chồng lại xảy ra cãi vã. Cứ thế, tôi phải cố căng sức chịu đựng cụm từ "Mẹ bảo".
Tôi mang bầu trong tháng mà mẹ chồng chỉ định. Bị nghén nên tôi không ăn được gì, người lúc nào cũng mệt mỏi. Tôi xin cơ quan nghỉ phép nhưng vẫn phải làm tất cả việc nhà như lúc bình thường. Đức nói: " Mẹ bảo em bầu bí phải vận động nhiều mới khỏe được". Sức khỏe suy kiệt lại phải cố làm nhiều việc chân tay, tôi sảy thai. Tôi chẳng nhận được lời an ủi hay chia sẻ từ mẹ chồng hay chồng trái lại liên tục bị chì chiết: "Mẹ bảo tại em không cẩn thận mới gây ra chuyện này. Em giết con rồi đấy có biết không. Giờ thì phải 2 năm nữa mới được có lại thì cứ ngồi đấy mà chờ". Đau đớn vì mất đứa con trong bụng, lại nhận được sự đối xử lạnh lùng của chồng, bao nhiêu uất ức chất chứa từ lâu trong tôi bùng lên dữ dội. Tôi lẳng lặng viết đơn ly hôn.
Trong lúc tôi đang chìm đắm trong đau khổ với cú sốc đầu đời thì gặp Thành, một người bạn của cô bạn tôi. Là trai tân nhưng khi biết hoàn cảnh của tôi, Thành luôn ở bên chia sẻ và tâm sự làm nỗi buồn trong tôi vơi đi rất nhiều. Tôi như tìm thấy ở Thành sự bản lĩnh chứ không phải lúc nào cũng nghe cụm từ "Mẹ bảo" như với Đức. Có lẽ vì cảm giác này mà tôi sẵn sàng trao gửi thân mình cho Thành. Hơn 3 tháng quen nhau, tôi có bầu 2 tháng. Gia đình Thành chấp nhận để chúng tôi lấy nhau. Tôi vội vã chuẩn bị cho đám cưới "chạy bụng". Không cầu kỳ như lần cưới đầu tiên, tôi chỉ đến một cửa hàng áo cưới gần nhà, chọn lấy một bộ váy thiết kế làm thế nào để không lộ bụng. Hôn lễ của tôi cũng không rình rang, chỉ bày tiệc nhỏ mời những người thân thiết.
Tôi vô cùng bàng hoàng, mồ hôi lạnh toát sống lưng (Ảnh minh họa)
Tôi cảm thấy rất biết ơn và đôi chút áy náy vì thấy Thành phải chịu thiệt thòi khi lấy tôi, "gái nạ dòng" lại không có được một đám cưới đàng hoàng như người ta. Nhưng chỉ sau 1 ngày kết hôn, tôi mới biết người thua thiệt chính là mình. Tôi bị đánh thức vào sáng sớm bởi tiếng đập cửa và chửi bới om xòm. Không thấy chồng nằm cạnh, tôi xuống nhà nhưng cũng chẳng có ai. Tôi mở cửa thì một đám người mặt mũi dữ tợn xông vào nhà làm tôi chết khiếp. Họ là những chủ nợ. Con số nợ mà họ thông báo cho tôi lên đến 200 triệu. Họ bảo: " Thằng Thành nó vay tiền chơi cá độ, lần lữa bao nhiêu ngày rồi không trả". Tôi vội vã gọi điện cho chồng. " Bố mẹ dạt về quê rồi. Anh đi lánh nạn một thời gian. Giờ anh không biết trông vào đâu nữa. Nhà cũng đặt ngân hàng rồi. Em giúp anh cầm cự mấy ngày để anh tìm cách", Thành nói rồi tắt máy. Tôi sững sờ trước những gì mình nghe được nhưng cố tỏ ra bình tĩnh. Tôi bảo đám chủ nợ: " Anh Thành đang đi lo tiền rồi. Các anh chị cứ về đi, có tiền anh ấy sẽ đem đến trả ngay". "Lo gì cái mặt nó. Mỗi ngày nó lại có thêm chủ nợ đây này. Đến "bóng cỏ" nó còn chơi cá độ thì tiền nào cho xiết. Tốt nhất là cô nên trả thay nó đi. Nếu không cô không sống được yên mà chúng tôi cũng sẽ "xử" nó đấy". Nghĩ đến đứa con trong bụng, tôi đành về nhà đẻ vay một ít tiền với lý do làm ăn, rồi đi vay tứ tung bạn bè cùng với số tiền gom góp bao lâu dồn vào để trả hết nợ. Xong việc, tôi gọi điện để Thành về nhà và đón bố mẹ ở quê lên. Bố mẹ chồng tỏ ra biết ơn tôi, cảm ơn rối rít. Thành cũng tỏ ra hối lỗi, hứa sẽ không bao giờ chơi cá độ bóng đá nữa.
Cuộc sống bình yên được gần đến ngày tôi sinh con. Một buổi sáng, tôi lại bị giật mình thức giấc bởi tiếng đập cửa. Ký ức của lần trước hiện lên trước mắt tôi. Tôi không mở cửa mà vội vã thay quần áo. Xách túi quần áo xuống nhà, tôi không thấy xe máy đâu. Tôi mở điện thoại định gọi cho Thành thì thấy có tin nhắn. "Anh mượn tạm xe em một thời gian. Em ở nhà tự lo mọi việc nhé". Tôi ngồi phịch xuống ghế, đầu óc quay cuồng. Đến lúc này thì tôi chẳng còn hơi sức nào mà lo nợ nần nữa. Ngày tôi sinh con, tôi báo cho bố mẹ chồng ở quê nhưng chẳng ai lên thăm nom tôi lấy một lần. Thành thì tắt điện thoại không liên lạc được. Mọi việc đều do bố mẹ đẻ tôi lo hết. Quá đau đớn và thất vọng, tôi lại nhờ luật sư giúp cho việc ly hôn.
Tôi thuê một căn hộ nhỏ và sống nuôi con một mình. Tôi chẳng còn mặt mũi nào về lại nhà đẻ như lần chia tay trước đây nữa. Sau thời gian ở cữ, tôi thuê osin chăm cô con gái. Còn tôi xin làm cho công ty nước ngoài, cố kiếm thật nhiều để bù lại số tiền đã phải nhờ bố mẹ lo khi tôi sinh nở lẫn trả nợ giúp Thành lúc trước. Thời gian nguôi ngoai đi chuyện tình cảm nhưng trong tôi hiện hữu sự căm ghét đối với đàn ông Việt Nam. Trong môi trường làm việc của tôi, những người đàn ông nước ngoài thật biết cách đối xử với phụ nữ và rất tài giỏi. Tôi chắc chắn rằng họ không bao giờ nói câu "Mẹ bảo" hay chỉ biết lừa dối và sa vào tệ nạn.
Trong số những đối tác nước ngoài, tôi quen với Thomas, một anh chàng người Pháp. Từ công việc, tôi và Thomas trở nên thân thiết hơn trong chuyện tình cảm. Nhưng những cú vấp ngã đã nhắc nhở tôi không thể vội vã trong chuyện hôn nhân. Chúng tôi cứ thế cặp kè hơn 2 năm trời. Cô con gái nhỏ của tôi có vẻ rất hợp với Thomas, luôn miệng gọi anh ta là "Papa". Cho đến một ngày, Thomas cầu hôn tôi bằng một chiếc nhẫn và một hộp quà lớn. Tôi đã nhận lời. Mở hộp quà, tôi bất ngờ khi thấy trong đó là một chiếc váy cưới. " Món quà này anh đặt mua ở bên Pháp cho em đấy", Thomas bảo.
Về nhà, tôi lấy chiếc váy ra khỏi hộp. Chiếc váy trắng ngà trông sang trọng và gợi cảm. Gấu váy có một vết bẩn mờ nhưng tôi không để tâm lắm. Tôi mặc thử, vui sướng ngắm mình trong gương rồi lấy chiếc Iphone chụp hình. Tôi muốn đăng tải hình ảnh này lên Facebook thay lời khoe với mọi người rằng tôi vừa nhận lời cầu hôn và sẽ lại trở thành cô dâu. Bức ảnh của tôi nhận được rất nhiều lời nhận xét và chúc mừng của bạn bè. Trong số đó, tôi để ý thấy có lời nhận xét của một người bạn của Thomas: " Trông bạn thật giống bạn của tôi, Jeanne". Tò mò, tôi tìm vào danh sách bạn bè của người này và thấy có một người tên Jeanne. Khi click vào trang cá nhân của Jeanne, tôi thấy hình của một cô gái người Pháp nhỏ nhắn và xinh đẹp. Nhưng rồi tôi ngạc nhiên thấy những câu chia buồn và cầu chúc yên nghỉ bằng tiếng Pháp từ cách đây 3 năm. Qua những gì họ viết, tôi hiểu được rằng người con gái tên Jeanne đã qua đời trong một tai nạn xe hơi trước ngày cưới không lâu. Lui xuống thời gian xa hơn, tôi giật mình khi thấy những bức ảnh cưới. Trong ảnh, chú rể không ai khác là Thomas và chiếc váy cưới Jeanne mặc giống y hệt bộ váy Thomas mới tặng tôi. Tôi vô cùng bàng hoàng, mồ hôi lạnh toát sống lưng. Phải đến một lúc sau, tôi mới định thần lại. Tôi lập cập vơ lấy chiếc váy cưới đang ở trên mắc áo cố nhét lại chiếc hộp. Tay run lẩy bẩy, tôi cố trấn tĩnh để bấm điện thoại. " Công ty chuyển phát nhanh đấy phải không? Xin hãy đến ngay nhà tôi, tôi có món đồ phải chuyển đi gấp. Tôi xin anh hãy mau lên", giọng tôi lạc hẳn đi.
Theo 24h
Khát tình là gọi cho bạn gái cũ? Cô ấy không ra gì nhưng lại giỏi trong"chuyện ấy". Vì vậy dù đã chia tay nhưng mỗi khi khát tình em lại gọi điện cho cô ấy. Em có một nỗi băn khoăn, khó xử mong chị cho em một lời khuyên. Em và cô ấy yêu nhau đă được gần ba năm nay, chúng em đều là mối tình đầu của...