Sắm váy cưới rồi anh lại còn hủy hôn
Tình yêu 10 năm của chúng tôi kết thúc nhạt nhẽo bằng một tin nhắn chia tay.
Tôi gặp anh năm 18 tuổi, khi ấy tôi chỉ là cô bé học trung học ngây ngô, còn anh đã vào năm 2 đại học. Anh là bạn của anh họ tôi, vì thế anh thường hay đến nhà chơi và mật độ đó còn thường xuyên hơn từ khi anh biết tôi. Qua lời anh họ, tôi biết anh mến tôi và bản thân tôi cũng thinh thích anh, bởi anh trông rất phong độ với dáng người cao to, đôi mi dày và đôi vai vững chắc. Tình yêu tuổi học trò với những khoảnh khắc lãng mạn đầy ắp tiếng cười…
Anh rất biết lo nghĩ cho tương lai nên luôn là người động viên tôi trong việc học hành thi cử. Cũng chính anh là người ngày ngày kèm cho tôi từ môn toán khô khan đến môn hoá phức tạp của những kỳ thi cam go. Tôi đỗ vào đại học Khoa Học Xã Hội và Nhân Văn, anh là người vui mừng đến sụt sùi nước mắt, anh nói, chỉ như vậy tình yêu của hai đứa mới có thể dễ dàng hơn…. Ngày đó tôi ngây ngô, đâu hiểu những điều anh nói có ý nghĩa gì…
Chúng tôi cũng vì tình yêu đó mà ra sức học tập, nỗ lực hết mình những năm tháng trên ghế giảng đường. 4 năm tôi miệt mài học tập trong khi anh ra trường, nhanh chóng tìm được việc làm mà ai cũng thèm muốn là dầu khí. Rồi thì anh ra dàn khoan, chúng tôi không còn gặp nhau thường xuyên nữa. Tôi biết anh chăm chỉ như thế cũng vì lo nghĩ cho ngày sau của cả hai, và tôi lại càng yêu anh hơn. Những ngày phép ngắn ngủi của anh ở đất liền ngoài việc dành cho gia đình, hầu hết là ở bên tôi. Những tháng đầu, anh mang chuyện của biển cả, chuyện những ngày bão, chuyện về những hôm biển cuồng phong hay những đêm phải khảo sát thâu đêm về kể cho tôi nghe, tôi thấy tương lai lắp lánh trong mắt anh.
Chúng tôi cũng vì tình yêu đó mà ra sức học tập, nỗ lực hết mình những năm tháng trên ghế giảng đường. (ảnh minh họa)
Tôi yêu cả công việc anh làm, yêu cả cách anh ôm tôi thật chật để bù vào những ngày thiếu vắng…. Cứ như thế thời gian trôi. Tôi tốt nghiệp cử nhân văn chương với tấm bằng loại khá và vào làm biên tập viên cho một công ty truyền thông internet. Đó cũng là ngày anh dẫn tôi về ra mắt gia đình sau 4 năm yêu nhau.
Đêm trước khi đi cùng anh về Đồng Nai ra mắt mẹ anh, tôi đã không ngủ được. Tôi vẽ cho mình con đường chúng tôi đi thật đẹp, thật êm đềm – một ngôi nhà nhỏ ấm cúng, một tương lai đủ ăn đủ mặc, thi thoảng cùng nhau đi du lịch, mỗi tuần vợ chồng chạy xe máy từ Vũng Tàu về Đồng Nai thăm mẹ anh, những ngày Tết sẽ cùng nhau về thăm ba mẹ tôi, rồi chúng tôi sẽ có những đứa con thật xinh, chúng sẽ quấn quít bên ba mẹ và yêu quý cả họ nội ngoại… Nhưng tất cả đều nhanh chóng vỡ oà…
Khác với suy nghĩ của tôi, mẹ anh là một người lạnh lùng và thích sự hào nhoáng. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, bà đã dành cho tôi đôi mắt thờ ơ, nghi kỵ, nụ cười nửa miệng lạnh nhạt và không hề hỏi han gì về tôi – người mà con trai bà yêu thương. Bà không chào đón tôi bước vào ngôi nhà đó. Anh bối rối trước thái độ của mẹ thì ít mà ngại ngùng trước sự hụt hẫng của tôi thì nhiều. Áp lực của tôi về gia đình anh từ ngày đó cũng tăng lên .
Lần một, lần hai, và nhiều lần sau đó, hễ tôi về cùng anh thì trong nhà bao giờ cũng có không khí ngột ngạt đến tức thở. Sự ghẻ lạnh đó của bà lan sang cả những người bên họ nội nhà anh, tôi trở thành một cái gai mà họ đều muốn nhổ đi.
Video đang HOT
Ngược lại với mẹ anh, cha mẹ tôi chào đón anh với tình yêu của những người thiếu con trai. Cha mẹ tôi vui mừng khôn xiết khi thấy tôi tìm được người tốt và cứ thế ông bà hối thúc chuyện cưới xin. Cha mẹ tôi đâu biết, nỗi đắng ngắt trong lòng tôi không cách nào xóa bỏ được.
Dùng dằng mãi, biết không thể thay đổi thái độ của mẹ đối với tôi, anh quyết định về thưa chuyện với bà. Câu trả lời tôi cũng đã dễ dàng đoán được là “không!”. Bà còn nói với theo khi anh ra cửa, nếu anh không bỏ tôi cưới người khác, thì anh đừng về nhà nữa!
Chuyện không giải quyết được, tôi và anh cứ thế kéo dài tình trạng cưới không được bỏ không xong, vì mỗi lần tôi buồn khổ đòi chia tay, anh lại ỉ ôi bảo tôi hãy kiên nhẫn…. Cứ thế bẵng đi 6 năm. Cách đây 2 năm, mẹ tôi không thể chờ được ngày tôi xuất giá mà rời xa cha con tôi do căn bệnh xuất huyết dạ dày. Tôi cứ thế mà sống, mà đi làm, sau nhiều lần thay đổi công ty, tôi giờ là một người chai lỳ, chỉ biết lao vào công việc mà không còn hy vọng gì vào mái ấm nhỏ tôi từng vẽ ra…
Gần tới ngày cưới anh nhắn tin chia tay (ảnh minh họa)
Rồi một ngày trước Tết anh từ biển về ghé qua, nét mặt rạng rỡ như đứa trẻ được quà, ôm tôi vào lòng và thì thầm “tháng 3 tới mình cưới nhau nhé em!”. Anh bảo mẹ đã đồng ý, giờ đến phiên 2 đứa lo liệu đám cưới cho mình.
Tương lai tươi đẹp lại ào về với chúng tôi. Anh phải đi đi về về giữa biển và đất liền nên hầu như chuyện cưới xin tôi tự liệu mọi thứ. Bạn bè giúp đỡ nhiều, tôi cũng xong đâu vào đó, áo dài cưới cũng đã may, thiệp ba tôi ở quê cũng đã viết xong gần một nửa, bè bạn cũng đã được báo tin, có những người bạn thân từ hồi đại học cũng không ngại xa xôi, đặt sẵn vé máy bay chờ đến ngày ra chia vui với tôi…Mọi thứ ngỡ đã xong, nào ngờ…
Anh nhắn cho tôi một cái tin để kết thúc mọi chuyện đã rồi, rằng, đám cưới sẽ không diễn ra như đã nói, rằng mẹ anh bệnh nặng và bà yêu cầu hủy hôn lễ, chờ đến khi có thể khỏe để tham dự, rồi anh xin lỗi! Anh không dám đến gặp tôi. Tim tôi cũng không còn nguyên vẹn để có thể bình thường nếu gặp anh. Vì đến cuối cùng, anh đau khổ khi phải chọn gia đình bỏ rơi tôi, đến cuối cùng tôi đau khổ vì thấy anh phải chọn lựa. Tôi gọi về cho cha, báo rằng con không thể cưới nữa. Cha tôi im lặng, chỉ lắng nghe tôi mà không gặng hỏi, tôi biết cha đau đớn hơn cả tôi. Một mình tôi ôm mối hận bản thân mình, ôm hết tất cả sự oán trách của các dì cậu với hàng tá câu hỏi tại sao tôi lại hủy hôn? Tại sao lại bỏ người đàn ông tốt như anh, tại sao và tại sao?
Tình yêu 10 năm của chúng tôi, cuộc hôn nhân tôi trong đợi 10 năm để nhận được kết thúc bằng một cái tin nhắn không đầu không cuối, chỉ một câu xin lỗi!
Đã được mười ngày rồi, tôi đón nhận hung tin của đời mình như thế đó. Tôi không oán trách cuộc đời, không oán trách anh, không thù hằn mẹ anh, tôi chỉ muốn được đi đâu đó thật xa để có thể lấy lại cuộc đời 10 năm tuổi thanh xuân của mình. Tôi còn có thể yêu lần nữa không? Còn có thể mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ thêm lần nào nữa không?
Theo VNE
Sốc khi thấy chồng xem "phim đen" và "tự xử" ngay bên cạnh
Đêm hôm qua, khi đang ngu say bên chông, tôi thây anh cư lam điêu gi đo ki ki. Tôi chơt tinh giâc, thây chông minh đang xem phim đen va tư xư ngay bên canh.
Luc nay đây tôi đang cam thây rất hut hâng. Tôi ngăm minh trong gương và thây tôi thay đôi nhiêu qua sau 6 năm lây chông. Tôi chợt nghĩ đến mục Tâm sự mà tôi hay đọc và ngồi viết chia sẻ của mình lên đây. Chị em nào đọc được hãy cho tôi xin 1 lời khuyên.
Tôi không xinh đep thuôc hang hoa khôi hay như mây hot girl hiên giơ. Nhưng bê ngoai cua tôi cung kha. Hiên tai, du đa co chông va hai con trai nhưng tôi vân đươc moi ngươi khen la xinh.
Tôi cung kha la vui khi đươc khen như vây. Nhưng sau môi lân nghe ngươi khac khen vê khuôn măt cua minh, y nghi trong đâu tôi luc nao cung loe lên: "Ai biết đươc bên trong minh xâu xi đên như thê nao đâu?".
Tôi không xinh đep thuôc hang hoa khôi hay như mây hot girl hiên giơ. Nhưng bê ngoai cua tôi cung kha (Ảnh minh họa)
Vâng, thưc sư la sau khi sinh em be, cơ thê tôi xâu xí vô cung. Ngay trươc tôi tư hao vê vong môt 88cm, khuôn ngưc cao đây đăn bao nhiêu thi bây giơ no sâp sê, xâu xi không thê tương tương nôi. Vong eo nho xinh ngay xưa bây giơ cung biên đâu mât, thay vao đo la môt cai bung to sê, chi chit vêt ran. Noi chung chô nao cung xâu.
Thưc sư khi con đa thôi bú mẹ va lam xong nhiêm vu vơi nha chông xong thì tôi thây ban thân không con la tôi nưa. Một thang 30 ngay thi tôi tư dăn văt đên sư thay đôi cua mình đung 30 ngay mỗi khi bươc chân vao phong tăm. Tôi buôn thê tham.
Nhưng chông tôi, tư ngay vợ sinh xong em be đên giơ chưa môt lân nao chê tôi xâu hay beo ca. Tôi cung đơ buôn đi phân nao. Nhưng tương đôi vơi chông minh vân đê đo không quan trong, nhưng tôi đa nhâm.
Nhiêu luc phat hiên chông xem sex, xem tap chí co hinh mây cô ngươi mâu chuẩn, tôi buôn lăm. Nhưng du sao vân tư an ui: "Thôi, đan ông ai cung co nhu câu, chông minh không lăng nhăng la được". Nghi thi thê thôi nhưng nó am anh vô cung.
Đêm đêm chông không ngu mà ngôi may tinh la tôi lai thâp thom chăng biêt chông xem gi đây? Thưc sư chăng ai muôn minh xâu xi đi ca, nhưng sao sau khi lam me tôi lai thay đôi nhiêu đên như thê? Măc du la sinh mô ca hai be nhưng sau khi sinh đươc 3 thang la tôi đi tâp gym ngay. Dâu biêt không tôt nhưng sơ chông chê nên tôi mới như vậy.
Rôi thi quân ao phu kiên, tôi cung trang bi không thiêu thâm chi la thưa. Tôi lam đu moi viêc đê quên va đê chông quên (tôi nghi vây) cai ve xâu xi cua minh. Xin thưa la tôi chiêu chông vô cung.
Ca vê chuyên đi ăn chơi rươu che cua chông cho đên chuyên chăn gôi. Tât ca tôi đêu nghi rât thoang va thoai mai. Nhưng thưc sư nhưng viêc tôi lam chi mang lai cho tôi 1 cam giac ngu ngôc ma thôi.
Tôi hut hâng ê chê vô cung. Nhin canh trân trui ngay trươc măt, sao tôi thây tui thân ghê gơm (Ảnh minh họa)
Đêm hôm qua, khi đang ngu say bên chông, tôi thây chông tôi cư lam điêu gi đo ki ki. Tôi chơt tinh giâc, thây chông minh đang xem sex va tư xư ngay canh bên vơ.
Tôi giât minh vi thưc ra trươc luc ngu vơ chông tôi đa co chuyên đo rôi. Tôi hut hâng ê chê vô cung. Nhin canh trân trui ngay trươc măt, sao tôi thây tui thân ghê gơm. Thât long ma noi tôi không lam gi sai ca, chăng le bây giơ đên viêc lam me cua tôi lai thanh ly do thi tôi qua buôn?
Tôi không muôn nghi moi chuyên to tat nhưng thưc sư co ai hiêu đươc cam giac hut hâng cua tôi luc nay? Lây chông sinh con đau đơn, đôi lai la môt cơ thê xâu xi, sưc khoe giam sut va chông chan mặc dù tôi đã hoc nâu ăn, hoc cach chiêu chông, hoc cach lam me, hoc cach chăm soc nha cưa cơm nước?
Theo VNE
Người yêu bạn vừa ki bo, vừa bần vừa "bẩn" như này không? Hôm đấy đi ăn, mình đã trả hết tiền ăn rồi vậy mà khi về anh còn hỏi "Em còn tiền không cho anh vay 100k đổ xăng?". Mặc dù có nhưng mình bực cái tính của anh ki bo nên giả vờ bảo không có. Tuy theo dõi chuyên mục chưa lâu nhưng mình đâm nghiện đọc tâm sự của người khác...