Sai lầm tày trời và sự hối hận muộn màng của gã chồng ngoại tình
Một phút say nắng mà tôi đã đạp đổ đi hạnh phúc mà tôi đã cố gắng xây dựng và vun đắp bao nhiêu năm nay, khiến gia đình tan vỡ, vợ chồng chia ly. Tôi chỉ mong được đến trước mặt cô ấy và nói “Vợ ơi, anh sai rồi, anh xin lỗi, hãy cho anh cơ hội lần nữa”,vậy mà sao khó quá!
Thời gian này đang chờ tòa án gọi lên làm thủ tục xong là chính thức tôi trở thành người đàn ông độc thân. Tôi không dám nghĩ đến những ngày sau không được sống cùng vợ con nữa.
Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, có một người vợ đảm đang, yêu thương chồng con, biết vun vén cho gia đình và hai đứa con (bé trai 5 tuổi, bé gái 3 tuổi) ngoan, khỏe mạnh. Gia đình tôi từng là niềm ao ước của bạn bè, thế nhưng chính phút nông nổi mà tôi đã đạp đổ hạnh phúc ấy.
Hôn nhân của chúng tôi kéo dài được 10 năm trọn vẹn hạnh phúc, lần lượt hai bé con ra đời là niềm vui hạnh phúc của vợ chồng tôi và nội ngoại hai bên. Kinh tế gia đình chúng tôi không phải oằn mình như nhiều nhà khác nên không bao giờ có những cuộc cãi vã, cân đo từng đồng, vợ tôi làm hành chính ổn định, còn tôi làm trong ngành xây dựng, lại được ông bà hỗ trợ thường xuyên.
Vợ tôi là một người phụ nữ hiền, đảm đang, cô ấy rất khéo tay sáng tạo ra nhiều món ăn ngon. Vợ tôi có hoa tay nên vẽ rất đẹp, nhớ những ngày yêu nhau vợ vẫn hay vẽ hình tôi, giờ trong nhà vẫn lưu lại những bức hình ngày trước vợ hay vẽ mình. So với những người phụ nữ khác, vợ tôi là một người trầm tính, ít nói, nhưng với tôi, cô ấy lại nói rất nhiều. Chúng tôi có những câu chuyện xuyên ngày đêm mà không hết, vì thế chỉ có tôi mới hiểu rõ nhất về cô ấy. Ngay cả khi có đến con thứ hai rồi, chúng tôi vẫn không từ bỏ được thói quen, vẫn ôm nhau trò chuyện đến 2, 3 giờ sáng mới đi ngủ.
Công việc thuận lợi, tôi được cân nhắc lên chức, công việc cũng bận rộn hơn trước. Công ty có công trình lớn ở miền ngược, tôi được công ty giao làm đội trưởng công trình đó, cũng là dấu vết đầu tiên đánh mất tổ ấm gia đình mình.
Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, có một người vợ đảm đang, yêu thương chồng con, biết vun vén cho gia đình và hai đứa con. (Ảnh minh họa)
Thời gian đầu đi làm xa nhưng vẫn đều đặn 2 tuần là tôi lại ngó về nhìn mặt mũi vợ con. Nhưng chỉ được nửa năm đi lại nhiều tôi bắt đầu mệt mỏi, vợ chồng lại hay cãi vã những chuyện vặt vãnh, chẳng ai chịu nhường nhau như trước. Chán nản, thay vì thời gian về thăm vợ con, tôi lại theo mấy anh em trong công trình chè chén, rồi tôi gặp cô ấy.
Video đang HOT
Được anh em cổ vũ lại có tính sĩ diện cao, đã vậy cô ấy trẻ trung, xinh đẹp có thân hình bốc lửa, càng khiến tôi ham muốn và sa ngã. Không ở công trường với anh em nữa, tôi dọn ra ngoài sống chung với cô bồ, thời gian này tôi cũng chẳng đoái hoài đến vợ con.
Tôi với bồ chung sống cùng nhau được 8 tháng thì cô ấy được cử xuống Hà Nội học thêm, tôi cũng tức tốc theo cô ấy về Hà Nội. Tôi chuyển công tác, được về gần nhà lại gần cả bồ của mình, cứ thế hết giờ làm việc, tôi vội đến chỗ cô bồ ở đến đêm mới về. Vợ chồng không còn tình cảm như trước nữa, về nhà lại cảm thấy khó chịu, nên tôi thường lấy lý do công việc bận không về để ở luôn với cô bồ của mình đến hôm sau.
Từ sáng đến tối tôi và vợ không nói với nhau một câu. Tôi thường đi làm từ lúc vợ và các con mình vẫn đang ngủ say, tối về cũng thế. Dường như chúng tôi không có thời gian để cho nhau nữa. Yôi còn bận suy nghĩ về cô bồ của mình, còn vợ tôi bộn bề của công việc và con cái… Những hôm đêm về thấy vợ mình ngủ ngon giấc chỉ muốn đặt một nụ hôn lên trán như trước kia thôi mà tự dưng lại khó khăn.
Rồi vợ cũng phát hiện tôi ngoại tình, trong một lần tôi chở bồ đi ăn lại gặp bố mẹ vợ. Tôi đành thú nhận tất cả với vợ về việc mình ngoại tình, nhưng cũng khoảng thời gian đó cô bồ tôi lại tìm đến bố mẹ tôi và nói cô đã có thai với tôi. Cô không đòi cưới nhưng lại bắt đền bù một khoản tiền rồi cô ấy đi. Đây là một cú sốc lớn với vợ và gia đình tôi.
Một phút say nắng mà tôi đã đạp đổ đi hạnh phúc mà tôi đã cố gắng xây dựng và vun đắp bao nhiêu năm nay, khiến gia đình tan vỡ. (Ảnh minh họa)
Sau hôm đó, gia đình tôi mỗi người một ngả. Tôi bị bố mẹ đuổi ra khỏi nhà, còn vợ đưa hai con về nhà bố mẹ đẻ sống. Bố mẹ vợ cũng đồng ý để vợ chồng tôi ly hôn.
Vợ tôi là một người cực kỳ dứt khoát, một khi đã nói là làm. Trước khi đến với nhau, chúng tôi có một giao kèo, nếu một trong hai phản bội nhau thì chia tay, giờ cô ấy làm đúng những gì trước chúng tôi nói. Mặc tôi có van xin thế nào cũng vô ích, bố mẹ tôi sang nói chuyện với gia đình bên vợ, xin lỗi gia đình và mong được đón con dâu và cháu về. Nhưng vợ tôi lại kiên quyết không nhìn mặt tôi, các con vẫn bám mẹ như ngày thường.
Giờ đơn đã nộp lên tòa án, chỉ chờ ngày tòa gọi giải quyết là vợ chồng tôi chính thức đường ai nấy đi. Gia đình tan vỡ rồi tôi mới thấy yêu vợ con nhiều hơn và càng hối tiếc vì đã phạm sai lầm.
Tôi rất muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này, nhưng tôi không biết phải làm thế nào? Một phút say nắng mà tôi đã đạp đổ đi hạnh phúc mà tôi đã cố gắng xây dựng và vun đắp bao nhiêu năm nay, khiến gia đình tan vỡ, vợ chồng chia ly. Tôi chỉ mong được đến trước mặt cô ấy và nói “Vợ ơi, anh sai rồi, anh xin lỗi, hãy cho anh cơ hội lần nữa”, vậy mà sao khó quá!
Theo Blogtamsu
Tôi yêu chồng rất chân thành, yêu cả người tình nồng nàn
Tôi dành tình yêu thực sự cho cả hai người. Không phải vì người đến sau mà tôi hết yêu chồng và cũng không do chồng tôi đối xử tàn nhẫn với vợ mỗi khi say mà tôi tìm đến người ấy.
Tôi không có ý định phơi bày cho thiên hạ biết mình đang ngoại tình nhưng sau khi đọc dòng tâm sự của bài Tôi ngoại tình vì chồng không thể đem lại hạnh phúc tôi thấy có đủ can đảm chia sẻ và muốn ai đó cho tôi một hướng đi, một lời giải đúng.
Ba đứa tôi là bạn học chung trường: Chồng tôi, tôi và người ấy. Tôi không phải là một người phụ nữ xinh đẹp nhưng luôn gây được sự chú ý của đối phương. Khi còn ngồi trên ghế giảng đường, có nhiều bạn trai trong lớp tỏ tình với tôi nhưng sau 5 năm học và 2 năm ra trường làm việc tôi đã chọn anh (chồng tôi hiện tại). Anh là một người ít nói, dáng vẻ thư sinh, nhưng tính tình lại gia trưởng.
Từ khi lấy chồng đến bây giờ, tôi chưa có được một cảm giác thoải mái, tự do, làm những việc mình muốn. Mọi hoạt động giải trí đều bị từ bỏ. Công việc hằng ngày của tôi là một hoạt động có tính chất chu kỳ, lặp đi lặp lại. Buổi sáng thức dậy rửa ấm chén pha trà cho bố chồng, quét sân, ủi áo quần cho chồng, mua đồ ăn sáng cho cả nhà, chở con đi học, đến công ty làm việc, hết giờ làm việc về nhà nấu cơm, rửa chén, tranh thủ nghỉ 15-20 phút buổi trưa rồi đi làm, hết giờ làm về đi chợ, nấu ăn, dọn dẹp. Tối đến tắm rửa cho con và dạy con học bài. Thế đấy, ngày qua ngày, công việc cứ thế, lặp đi lặp lại. Nhà mẹ đẻ cách nhà chồng 60 km nhưng một năm tôi về ngoại chỉ đếm trên đầu một bàn tay.
Ở công ty tôi từ chối mọi cuộc liên hoan vì chồng tôi rất gia trưởng, không cho vợ đi đâu, làm gì ngoài giờ hành chính. Tôi làm việc như một con robot không hơn không kém. Riêng về chồng tôi, tuy một mực cấm đoán vợ nhưng chồng tôi có một bệnh mà tôi rất bực nhưng không dám tâm sự với ai. Đó là bệnh: thích nhậu.
Tuy làm việc nhà nước, chỉ ăn lương nhà nước nhưng chồng tôi hay đi nhậu với bạn bè. Mỗi lần nhậu thì anh ấy uống tới bờ tới bến. Uống về say sưa rồi nóng nảy với vợ con. Nhiều lần có những chuyện không đâu vào đâu vậy mà khi anh ấy uống về lại thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với tôi. Bố mẹ chồng tôi biết nhưng con của ông bà nên ông bà chẳng nói gì. Còn tôi, vẫn luôn ngậm đắng nuốt cay, khóc một mình. Khi đến công ty làm việc, đối với mọi người tôi vẫn vui vẻ bình thường như không có chuyện gì xảy ra.
Ảnh minh họa.
Và đến một ngày, khi đang ngồi trên máy làm việc tôi nhận được một cuộc điện thoại của người bạn trai cùng lớp đại học. Tôi vui lắm, vì bạn bè lâu ngày không gặp. Hơn nữa bạn ấy bây giờ là một doanh nhân thành đạt. Bạn ấy hẹn tôi ra quán café gần công ty tôi và tôi chấp nhận không do dự. Vì tôi làm công ty tư nhân nên việc ra ngoài café cũng không khó.
Café chỉ có hai người. Câu chuyện xoay quanh về công việc, gia đình và bạn cũ. Tôi và bạn ấy nói chuyện rất hợp nhau. Ai cũng bất ngờ về sự thay đổi so với thời sinh viên. Tôi khen bạn ấy phong độ hơn hẳn còn bạn ấy khen tôi trắng đẹp hơn xưa. Hai đứa tôi nói chuyện say sưa và cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh. Và đúng giờ hành chính tôi và bạn ấy chia tay và hẹn giữ liên lạc với nhau. Từ hôm gặp gỡ ấy, buổi tối khi nằm ngủ, tôi thường nhớ lại cuộc nói chuyện của chúng tôi.
Và một tuần trôi qua, cũng đang giờ làm việc, bạn ấy rủ tôi café chỗ cũ. Sau vài lần hẹn hò, hai đứa tôi cùng tâm sự, giãi bày chuyện gia đình. Và tôi được biết, bạn ấy và vợ cũng không được hạnh phúc. Bạn tôi cưới nhầm người vợ không biết kính trọng và lễ phép với mẹ chồng nên bị mẹ chồng từ mặt, vì thế ảnh hưởng đến chuyện vợ chồng.
Và rồi, từ tình bạn chúng tôi chuyển sang tình yêu và tôi gọi người ấy là "anh" từ lúc nào không hay biết. Anh ấy nói, khi còn ngồi chung giảng đường anh ấy đã có cảm tình với tôi và thường xuyên theo dõi tôi nhưng vì thấy tôi đã có đối tượng nên anh ấy không dám thổ lộ cũng như không dám bước tới. Và khi sự nghiệp đã có cộng thêm chán nản với vợ, anh ấy đã nhớ và tìm đến tôi trong khi tôi cũng đang bị mất tự do về người chồng gia trưởng của mình.
Tôi yêu chồng nhưng mỗi lần đi nhậu về chồng tôi hành hạ tôi, lúc đó tôi hận lắm. Nhưng tôi là một người phụ nữ nhẹ dạ, yếu đuối. Hôm sau hết cơn men thì tôi lại thương chồng, yêu chồng và hầu hạ cho chồng như cũ. Tôi nghĩ đã là người phụ nữ thì đó là điều tất yếu "xuất giá tòng phu" mà.
Bây giờ, tôi dành tình yêu thực sự cho cả hai người đàn ông. Không phải vì người đến sau mà tôi hết yêu chồng và cũng không phải vì chồng tôi đối xử tàn nhẫn mỗi khi say mà tôi tìm đến người ấy. Vì trước khi người ấy xuất hiện thì tôi vẫn yêu thương chồng mình và luôn chu đáo mọi việc bên gia đình chồng.
Mối quan hệ kín đáo của tôi và người ấy đến bây giờ đã được ba năm. Và chúng tôi thỏa thuận với nhau một tháng chỉ gặp nhau hai lần vì hai bên đã có gia đình và ai cũng muốn giữ gìn hạnh phúc gia đình vì những thiên thần bé nhỏ. Có những tháng vì công việc, hai đứa tôi không gặp nhau một lần.
Không phải như những cặp nhân tình khác, chúng tôi rất ít điện thoại hay nhắn tin cho nhau. Thứ nhất, anh ấy là một doanh nhân, thời gian rảnh của anh ấy rất ít. Thứ hai, chúng tôi đều có chung suy nghĩ nên ít điện thoại, vì điện thoại thì làm nhớ nhau hơn. Mà một khi đã nhớ thì dễ làm điều có lỗi với đối phương mỗi bên.
Tôi yêu chồng tôi, một tình yêu chân thành, đúng của một người vợ. Và tôi yêu anh ấy, một tình yêu nồng nàn đúng nghĩa tình nhân. Mỗi lần đi quá giới hạn, tôi luôn dằn vặt bản thân và thấy có lỗi rất lớn với chồng. Đối với một người gia trưởng như chồng tôi, nếu một ngày nào đó biết được sự thật thì chắc chắn tôi không còn ngồi để viết được những dòng suy nghĩ của mình nữa. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên chân thành. Tôi xin thực lòng cảm ơn.
Theo VNE
Tôi yêu chồng chân thành, yêu cả người tình nồng nàn Tôi dành tình yêu thực sự cho cả hai người. Không phải vì người đến sau mà tôi hết yêu chồng và cũng không do chồng tôi đối xử tàn nhẫn với vợ mỗi khi say mà tôi tìm đến người ấy. Tôi không có ý định phơi bày cho thiên hạ biết mình đang ngoại tình nhưng sau khi đọc dòng tâm...