Sai lầm lớn tại vì chu cấp cho vợ quá nhiều tiền
Tôi đã dành cho cô ấy tất cả những gì sang trọng, tốt đẹp nhất mà cuộc sống tiện nghi hôm nay đòi hỏi và túi tiền của tôi có khả năng chi trả. Nhưng vì sao tôi vẫn không giữ được cô ấy?
Ảnh minh họa
Tôi hiểu, đã qua lâu rồi cái thời “một túp lều tranh, hai trái tim vàng”. Còn hạnh phúc của cuộc sống ngày hôm nay, điều đầu tiên vẫn là phải có điều kiện kinh tế, phải có tiền, đúng không chị?
Tôi và vợ tôi yêu nhau, rồi lấy nhau xuất phát từ tình cảm chân thành từ hai phía. Sau khi có con, thấy vợ vất vả chạy đôn đáo giữa cơ quan và gia đình, tôi đã khuyên vợ nghỉ việc ở nhà cơm nước, chăm con. Bởi lương bổng của bản thân tôi thừa nuôi cả gia đình. Nhưng vợ tôi chỉ xin nghỉ không lương một thời gian. Tôi thấy, hình như trong sâu thẳm, cô ấy vẫn muốn đi làm.
Cả gia đình, làng xóm và chính bản thân cô ấy cũng công nhận tôi là một người đàn ông hết lòng vì gia đình. Tôi đã làm tất cả để nuôi dưỡng tình yêu giữa hai vợ chồng: cuối tuần, tôi thường xuyên dành thời gian đưa vợ con đi chơi. Địa điểm thường là những nơi ngày trước khi còn yêu nhau hai vợ chồng hẹn hò, để sống lại những kỉ niệm đã qua; không tuần nào, tôi không đi cùng vợ đến siêu thị mua sắm, chọn những bộ quần áo mốt mới nhất, giúp cô ấy chuẩn bị thức ăn cho cả tuần. Hằng ngày, phòng riêng của cô ấy bao giờ cũng có hoa, không phải một bông hồng đỏ như ngày mới yêu mà là cả một bó hồng đỏ tự tay tôi chọn và mua; Tôi không bao giờ quên bất cứ ngày kỉ niệm nào…
Video đang HOT
Thực sự, tôi đã không tiếc vợ bất cứ điều gì. Vậy mà, trong lúc bao nhiêu người mong ước một phần cuộc đời làm vợ như cô ấy thì cô ấy vẫn không thấy vui vẻ, hạnh phúc. Có phải, phụ nữ vẫn thường tham lam và không chịu bằng lòng với hiện tại không chị?
Gần đây, có rất nhiều ngày vợ tôi bỏ nhà cho người giúp việc để đến gặp những người bạn cũ ở cơ quan. Cầm vợt đến câu lạc bộ cầu lông – môn thể thao một thời vợ tôi đam mê.
Những ngày như thế, niềm vui của cô ấy hiện lên không hề che giấu, nhưng cũng là nỗi buồn của tôi. Nói đúng hơn thì cảm giác của tôi rất khó chịu khi vợ ra khỏi nhà mà không có tôi. Tôi thấy, cuộc sống kia của cô ấy nằm ngoài tầm kiểm soát của mình. Tôi muốn cô ấy chỉ là của tôi, của riêng tôi, từ suy nghĩ đến hành vi.
Cũng như trước đây, ngay trong thời kỳ đang yêu, tôi đã ghen và không chịu nổi người con gái đẹp và thông minh ấy có thể truyện trò, xem phim, đánh cầu… với người khác.
Hiện tại, tôi cảm thấy không yên ổn, giống như có điều gì đang rạn nứt, đang đổ vỡ trong quan hệ giữa hai đứa.
Một lần, hai vợ chồng cãi nhau, vợ tôi đã giận dỗi, mát mẻ nói: “Anh lại muốn tôi biến thành búp bê trong ngôi nhà của anh sao?”. Tôi đã biến cô ấy thành con búp bê bằng cả tình yêu và sự chân thành của mình ư? Điều này thật vô lý. Tôi không thể hiểu được vợ mình. Phải chăng nuôi dưỡng tình yêu hết mình như tôi đã làm là sai? Mong chị hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Con dâu sụt 5kg vì sợ về nhà chồng ăn Tết
Cứ mỗi năm Tết đến, người ta hân hoan đón xuân thì tôi lại vò đầu bứt tai vì những điều hiển nhiên như thế.
Tôi mệt mỏi, đau đầu, khó chịu vì cái cảnh phải nghĩ xem tiêu Tết bằng gì, cần bao nhiêu tiền cho đủ và làm cách nào kiếm ra số tiền đó mới là quan trọng.
Tôi lấy chồng đã được 3 năm rồi, nhưng chưa năm nào tôi sợ Tết như năm nay. Hồi bé cũng sợ Tết, sợ là không có quần áo mới thôi chứ còn trẻ con thì ai chẳng thích được mừng tuổi. Nhưng lớn lên thì sợ thật sự, sợ không có tiền không phải để mua áo nữa, mà là không có tiền tiêu Tết. Bây giờ lấy chồng rồi thì nỗi lo ấy còn lớn gấp trăm lần. Vì không phải chỉ lo cho mình, còn là lo cho gia đình, bạn bè và nhất là nhà chồng mình nữa.
Năm nay kinh tế khó khăn nên công ty nào cũng thưởng ít. Tôi còn lo đủ trăm thứ chuyện từ tiền cho bố mẹ hai bên gia đình, tiền biếu quà cáp họ hàng nhà nội ngoại. Tôi luôn nghĩ, nhà nội có thể nào thì nhà ngoại cũng phải thế ấy, không thể thiên vị được. Nên cái chuyện tôi cho nhà nội bao nhiêu thì bố mẹ tôi cũng phải vậy. Không thì lòng tôi không yên.
Thưởng Tết thì chẳng đáng là bao, cả hai vợ chồng gom vào cũng được chút ít, không chắc đủ tiêu pha. Hôm rồi tôi có gọi điện nhờ vay mượn mấy chỗ, định ra giêng trả nhưng mà chẳng ai có. Chắc là họ cũng có nhiều việc tiêu chứ không phải là họ không muốn cho mình vay. Mà cũng có thể là năm hết Tết đến, người ta không muốn vướng vào cái chuyện nợ nần. Thế nên, tôi lo lắng vô cùng. Giờ chỉ còn vài triệu trong tay. Trong khi tiền đi taxi đã hết cả hơn triệu. Vì con thì nhỏ, đi xe khách thì chật chội không có chỗ. Trẻ con cũng không thể chen lấn được. Dù thiếu thế nào thì thiếu chứ cái chuyện về ăn Tết có trẻ nhỏ thì cứ phải là an toàn và chu đáo. Nên khoản này, nhất định tôi không thể bỏ qua.
Kinh tế khó khăn, cả năm mới có một cái tết mà làm không thành thân thì mất mặt lắm!(ảnh minh họa)
Tiền bây giờ thì túng. Chồng tôi đã tranh thủ ôm việc cuối năm để kiếm thêm chút ít, gầy cả người nhưng cũng chẳng đáng là bao. Bây giờ tôi bị sút cân, người ngợm gầy còm nhom vì suy nghĩ, lo lắng cho con cái, lo cho gia đình. Kinh tế khó khăn, cả năm mới có một cái tết mà làm không thành thân thì mất mặt lắm!
Lâu ngày mới được quê chồng, có biếu xén thì cũng phải biếu xén ra trò chứ không thể qua loa được. Qua loa thì mất mặt với bạn bè và người thân, người ta sẽ xì xào. Ở quê vốn nhiều người không thích mình, với lại, mang tiếng đi làm ăn ở thủ đô mà không ra hồn thì họ nói cho phải biết. Cứ phải giữ chữ tín không thì mất mặt cả hai vợ chồng.
Suy nghĩ quá nhiều về những việc này tôi đã sút cân nghiêm trọng. Tuy là cái chuyện tiền tiêu Tết nhưng nó còn ảnh hưởng tới mối quan hệ với nhà chồng. Mẹ chồng tôi dù là không ở cùng cũng không có thiện chí với gia đình tôi lắm. Nhất là tôi, vì ít về quê nội nên mẹ càng hay để ý. Mẹ nói nhiều với chồng rằng tôi không biết lo lắng cho hai gia đình. Chỉ là mẹ không hiểu hoàn cảnh của chúng tôi. Đi thuê nhà, có con cái nhỏ lại còn bao nhiêu khoản, tiền đâu cho vừa. Nên Tết mà không chu đáo thì càng chết, mất mặt lắm.
Tôi buồn và đau khổ vô cùng, nghĩ lo lắng lắm. Bố mẹ tôi không biết làm gì, như thế nào mà tôi lại chỉ dám nghĩ tới bố mẹ chồng. Thế thì có phải là tôi bất hiếu hay không? Giờ muốn chu toàn cả hai bên cũng khó rồi, vì tiền không có. Đến nước này, tôi chỉ biết mặc kệ, có bao nhiêu tiêu từng ấy. Ai muốn nói sao thì nói, tôi thực sự cảm thấy chán nản. Tôi đã sút tới 5kg chỉ vì tết nhất và những áp lực từ phía nhà chồng.
Theo VNE
Về đi, Tết quê mới là Tết... Nhà mình, có bàn thờ những máu mủ, ruột rà mình ở đó, khói hương nóng giữa đêm dài dù mình đang ở xa. Người ta thường nói Tết đến là để sum vầy, để trở về với gia đình, bạn bè. Như lời nhạc sỹ Từ Huy viết trong ca khúc có cái tựa giản dị mà đằm sâu "Ngày Tết quê...