Sai lầm cay đắng khi vung tiền để giữ chồng
Trong khi cuộc sống còn chật vật, nếu không nói là còn phải co kéo đủ đường thì chị lại “vung tiền” cư xử với gia đình chồng để tạo được thiện cảm của mọi người để “giữ chồng”. Tôi không hiểu vì sao chị lại có quyết định điên rồ ấy được bởi tiền đâu phải là chìa khóa để mở cánh cửa hạnh phúc gia đình?
Ảnh minh họa: Internet
Theo như lời chị kể thì chồng chị vì đặc thù công việc mà xa nhà quanh năm suốt tháng, vắng người thì chớ, anh ấy còn “vắng” luôn cả tiền đóng góp cho vợ để nuôi con và lo lắng cho cuộc sống của gia đình.
Video đang HOT
Với một người đàn ông “hơi ít” trách nhiệm với vợ con mình như thế, thì biết đâu những hành động của chị đối với gia đình chồng một cách thái quá lại khiến anh ta có thể suy nghĩ lệch lạc rằng chị đang “âm mưu” điều gì đó với gia đình anh ta thì sao?
Bởi anh ta là con trai một, nên chuyện chia nhà cửa đất đai thừa kế là điều hết sức hiển nhiên của bố mẹ anh ta đối với con cái mình, anh ta có thể nghĩ chị lấy lòng bố mẹ chồng, an hem, họ hàng bên chồng để rắp tâm chiếm đoạt hay thu vén tài sản của gia đình chồng thì cũng chẳng thể trách cứ gì anh ta được.
Tất cả do chính cách xử sự “tốt một cách thái quá” của chị với gia đình chồng, nên từ đó mới khiến chồng chị nghi ngờ chị rồi buông ra những lời khinh miệt, khó nghe đối với chị.
Đến giờ khi bị chồng xúc phạm, chị vẫn chưa nhận ra mình sai ở đâu ư? Sai vì chị đã “vung tiền” mua sắm, tặng quà này kia đủ thứ, đủ dịp cho mọi thành viên trong gia đình họ hàng nhà chồng, trong khi cuộc sống của mẹ con chị còn phải khốn đốn lo từng tý một, chị còn phải vất vả chạy ngược chạy xuôi, làm thêm làm nếm đủ nghề.
Chị hãy thay đổi cách nghĩ và cách hành xử của mình với gia đình chồng đi, rồi dần dần nói cho anh ấy hiểu vì sao chị lại xư sự như thế. Mong rằng chồng chị sẽ hiểu ra và trân trọng những tình cảm của vợ dành cho gia đình mình.
Theo Tienphong
Cay đắng khi biết vợ mới cưới "diễn kịch" trinh nguyên nhưng không thể bóc trần sự thật
Khi gia đình vui vẻ, mừng tôi hạnh phúc viên mãn thì lòng tôi lại trĩu nặng, lại rộn lên những câu hỏi không thể tự trả lời. Thoáng đâu đó, tôi cảm giác ghê sợ em, phải nói em là diễn viên xuất sắc, màn kịch của em được dàn dựng và diễn xuất thật hoàn hảo
Tôi năm nay 30 tuổi, đã trải qua nhiều mối tình rồi mới tiến đến hôn nhân. Với mỗi người con gái yêu tôi, tôi đều sống hết mình, tận hưởng những hạnh phúc, thăng hoa nhất của tình yêu nên đối với vợ, tiêu chuẩn "gái trinh" tôi không đặt lên hàng đầu. Nếu có là may mắn của tôi nhưng nếu không còn cũng chẳng sao, chỉ cốt em thành thật, chuyên tâm gia đình và thật lòng yêu thương tôi. Vợ tôi là gái quê, có học thức, nghề nghiệp ổn định và dung nhan cũng tương đối. Em tháo vát, đảm đang, chu toàn việc nhà. Nên bố mẹ và các chị gái tôi rất hài lòng, ưng thuận. Còn tôi thì khỏi phải nói, tôi yêu em bởi sự thẳng thắn, nét duyên ngầm và sự thông minh sắc sảo. Trước tôi, vợ có yêu một người bạn cùng học suốt 5 năm trời và họ đã đi quá giới hạn với nhau. Điều này tôi biết chắc chắn, bởi người cũ của vợ hiện là đồng nghiệp của bạn tôi. Nhưng tôi không vì thế mà chất vấn hay tỏ thái độ gì với em mà chỉ tâm niệm rằng, em kể cũng được, giấu cũng không sao miễn tôi là người cuối cùng của vợ. Đương nhiên, tôi cũng không để em hay tôi đã biết mọi chuyện. Em vẫn nói với mọi người, tôi là mối tình đầu và duy nhất của em. Cả gia đình ai cũng nói tôi thật may mắn, bởi ở cuộc sống hiện nay, việc lấy được cô gái trinh nguyên đâu phải dễ.
Cứ ngỡ tôi chưa biết, vợ vô tư thể hiện sự ngây thơ của mình. Trước hôn nhân, vợ tuyệt nhiên không để tôi đi quá giới hạn, em nói để đến đêm tân hôn. Tôi cũng thấy vui và không có gì phàn nàn về chuyện đó cả. Chỉ có điều, ngay trong đêm tân hôn vợ làm tôi sốc hoàn toàn và nhiều khi em làm quá khiến tôi khó chịu.
Ban đầu là màn diễn, còn trinh. Phải nói em diễn rất đạt, nếu tôi không biết quá khứ của em thì chắc hẳn tôi cũng bị đánh lừa. Em tỏ ra đau đớn, xô đẩy tôi ra khi hai vợ chồng gần gũi. Rồi tỏ ra xấu hổ khi tôi ngắm nhìn thân hình em... Nếu không chuẩn bị tâm lý trước hôn nhân có lẽ tôi đã không thể nhường nhịn vợ đến vậy. Tôi hiểu, em định đánh lừa tôi chỉ để có mình có giá, để lòng tự trọng, danh dự của em được nâng lên. Em muốn tạo dựng một hình ảnh đẹp trong mắt tôi. Nhưng thực sự, em càng diễn thì tôi càng thấy chán ngán và nghi ngờ cảm giác của mình. Tôi đã yêu em rất nhiều, tôi yêu bản chất, con người em chứ không phải yêu cái danh hão "giá trinh" kia. Còn trước mắt tôi lúc ấy là một cô gái "rởm" gắn mác hoàn hảo. Tôi đã định đẩy em ra, định nói em thôi diễn cái màn kịch mà tôi đã biết mồn một kia đi nhưng sợ em ngại, em xấu hổ nên cố kìm lòng. Tôi cố gắng làm nghĩa vụ của một người chồng thật nhanh, lấy cớ mệt vì uống quá nhiều rượu, tôi xin phép và khất vợ hôm sau sẽ chu đáo hơn để kết thúc màn kịch, khép lại trò diễn của em. Đương nhiên em đồng ý và hơn cả tôi em cũng mong kết thúc màn diễn nhanh để thu dọn, phi tang chiến trường. Tôi nhắm mắt giả ngủ để vợ tôi hoàn tất mọi chuyện. Nhưng khi nhắm mắt là lúc cảm xúc trong tôi dâng trào. Tôi có cảm giác mình bị em coi thường, bị em lừa dối. Rõ ràng nếu như em cứ để như lẽ thường thì tôi sẽ cảm ơn, trân trọng em biết bao. Dù niềm vui không trọn vẹn nhưng tấm lòng, tình cảm của em dành cho tôi là chân thật. Đằng này, em cũng như những cô gái khác, em đi vá víu, tu sửa để mong lừa chồng. Có lẽ, em nghĩ đã hoàn thành nhiệm vụ, điểm cộng của em trong mắt tôi đã lên mức cao nhất. Còn tôi, cái cảm giác khi ấy thật ê chề nhục nhã. Còn gì đau khổ, dằn vặt hơn, biết vợ lừa dối mình mà không thể bóc mẽ. Tôi đã giả câm, giả mù để em vui, đạt được mục đích và để em có giá hơn. Nhưng thực lòng, giờ đây tôi chẳng còn trân trọng người vợ mới cưới nữa. Trái tim tôi đã có vết sẹo hằn sâu khi bị em lừa dối.
Sau đêm tân hôn, em vẫn diễn màn diễn cũ với gia đình tôi. Em ngượng ngùng, e thẹn khi mọi người hỏi chuyện. Em cố tình mang chiếc ga giường đi giặt, rồi hỏi người nọ, người kia làm sao sạch vết máu mà không phải dùng thuốc tẩy sợ phai màu ga... tôi chỉ cười ngượng gạo trước những hành động của em. Khi gia đình vui vẻ, mừng tôi hạnh phúc viên mãn thì lòng tôi lại trĩu nặng, lại rộn lên những câu hỏi không thể tự trả lời. Thoáng đâu đó, tôi cảm giác ghê sợ em, phải nói em là diễn viên xuất sắc, màn kịch của em được dàn dựng và diễn xuất thật hoàn hảo.
Đã một tuần trôi qua, nhưng cảm giác bị vợ lừa dối ngay trước mặt vẫn còn nguyên vẹn trong tôi. Tôi phải làm gì đây khi hàng ngày, hàng giờ em vẫn trước mặt tôi diễn bài ngây thơ, trong sáng. Nhiều lúc tôi chán ngấy, muốn hét vào mặt em "hãy thôi ngay trò giả dối đi tôi biết tỏng mọi chuyện rồi" nhưng lại sợ em mất mặt, ngượng ngùng và xấu hổ. Để bình thường, nếu tôi thái độ, cư xử thế nào có lẽ em còn dễ chấp nhận hơn cảm giác bị phát hiện khi đang lừa dối. Tôi thương em cô cùng, phần nào hiểu được cảm giác sợ hãi của em vì không còn trong sáng nên cố ngậm ngùi cho yên chuyện. Chắc rằng sai lầm bắt đầu từ tôi, nếu ngay từ đầu bằng cách gì đó tôi gợi chuyện quá khứ để em kể ra hết thì hôm nay, cả hai vợ chồng không rơi vào hoàn cảnh, kẻ diễn, người oải như thế này. Tôi mong cho em nhanh hết bài, khép lại màn kịch và sống bình thường chứ nếu cứ kéo dài mãi chắc tôi không chịu nổi, phát điên lên mất. Tôi cứ nhắm mắt cho qua, cứ tận hưởng sự viên mãn hạnh phúc "ảo" như mọi người nhận định đi hay nên có một cuộc nói chuyện thẳng thắn với em, đưa em về thực tế, giải thoát cảm giác cho mình? Tôi đang băn khoăn rất nhiều, xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Thanhnam/Emdep
Tôi đã thích nghi sau hai lần bị chồng phản bội Do tham sân si, bản lĩnh không lớn, không vượt qua cám dỗ mà giờ anh phải gánh chịu đau khổ, bị dằn vặt, bị người thân trách móc, xem thường. Ảnh minh hoạ: Internet Tôi và anh quen nhau từ năm cuối thời sinh viên. Sau 3 năm, chúng tôi làm đám cưới. Sau 8 năm, chúng tôi có hai bé con...