Sài Gòn giấu anh kĩ quá
Em cảm thấy mình khá dễ thương về cả tính cách lẫn ngoại hình.
“Tạm gác hết những âu lo lại, cùng anh bước trên con đường
Ta sẽ không quay đầu để rồi phải tiếc nuối những chuyện cũ đã qua
Giữ trái tim luôn yên bình và quên hết những ưu phiền vấn vương
Cuộc đời này được bao lần nói yêu…”
Đây là lời bài hát dễ thương mà em vừa nghe được cộng thêm chất giọng của cô ca sĩ càng thôi thúc em phải bật máy lên viết đôi dòng. Viết ra để nói lên chút nỗi lòng của mình hoặc nếu duyên trời sắp đặt, có khi em lại gặp được anh (cười).
Anh có thích chiều chiều mỗi khi tan làm, hai đứa hẹn hò đi ăn, vòng vòng dạo phố hoặc tấp vào quán nước ngồi tâm sự không? Còn ngày nào công việc bận quá, cứ gửi cho nhau vài dòng tin nhắn hỏi han, quan tâm là được rồi. Cuối tuần có thể gặp nhau, cùng nấu ăn, thưởng thức những món em làm (em nấu ăn tạm gọi là ổn). Yêu đương hầu như là như thế nhưng cảm giác mỗi ngày có người quan tâm mình và mình quan tâm lại, em thấy dễ thương lắm. Vậy mà cũng lâu rồi em không có cảm giác ấy, chắc Sài Gòn giấu anh kỹ quá chăng?
Nếu tự nhận cái gì hơi quá, mọi người sẽ nói mình tự cao đúng không, nên em chẳng dám nhận gì quá về mình đâu. Em chỉ cảm thấy mình khá dễ thương về cả tính cách lẫn ngoại hình. Vui vẻ, có chút hài hước, thích ca hát nên khi ở nhà hứng lên là em ngồi nghêu ngao thỏa lòng. Ghét lòng vòng nên em hơi thẳng tính, ghét im lặng, có chuyện gì cũng phải nói rõ ràng. Con gái mà như vậy có bị gọi là khó tính không nhỉ? Nói tới đây chắc mọi người sẽ quay lại thắc mắc sao tự nhận tính dễ thương mà kể ra thì… (cười).
Video đang HOT
Anh thấy chúng mình có điểm nào tương đồng không? Nếu hỏi em có đặt tiêu chí gì về phần bạn trai thì trước kia em gạch không biết bao nhiêu đầu dòng, cuối cùng người em thích có đúng tiêu chí đặt ra đâu. Bây giờ lớn rồi, xóa bớt vài gạch đầu dòng rồi nhưng vẫn có gu nhất định. Em đang làm việc ở Sài Gòn nên hi vọng anh cũng ở đây, quê anh miền Trung càng vui. Mong anh vui vẻ, lịch sự, chân thành, biết quan tâm và lắng nghe cảm xúc người mình yêu, đặc biệt là không tính toán chi li, keo kiệt. Con trai mà tính toán quá thì thành người nhỏ nhen nên em cực kì ghét tính này. Em không quá quan trọng về ngoại hình nhưng ít nhất tổng thể phải cho em sự ấn tượng, kiểu thích từ cái nhìn đầu tiên.
Anh cảm thấy thú vị hay tò mò về em thì cứ thử một lần gửi mail cho em, chắc chắn em sẽ hồi âm nhưng nội dung thì chỉ hai đứa mình biết thôi. Em chờ đó nha.
Bỏ "nạ dòng", lấy gái tân, sau đám cưới tôi đã nhận quả đắng, hối hận không ngừng
Cuộc hôn nhân của chúng tôi tan vỡ cũng là vì chúng tôi đến với nhau không có tình yêu mà là do sự sắp đặt của hai bên gia đình.
Tôi năm nay 30 tuổi, tôi vừa ly dị vợ được nửa năm. Cuộc sống của tôi gần đây rất bế tắc. Tôi đau khổ, rượu chè triền miên, không chú tâm vào công việc. Cũng là vì chuyện tình cảm của tôi gặp nhiều biến cố.
3 năm trước, tôi đem lòng yêu Thương, một bà mẹ đơn thân của một cậu con trai 3 tuổi. Thương làm cùng công ty với tôi. Thương vừa dịu dàng, dễ gần. Trong công việc, cô ấy rất quyết đoán và đầy nhiệt huyết. Chính vì vậy, sau một thời gian gặp gỡ, tiếp xúc, tôi đã đem lòng yêu Thương. Ban đầu, cô ấy sợ tôi đùa cợt, vui đùa nên trốn tránh tôi mãi. Cuối cùng, sau một thời gian dài theo đuổi, Thương cũng chịu đón nhận tình cảm của tôi. Cu Bi- con trai Thương cũng rất quý tôi.
Không nằm ngoài dự đoán của tôi, chuyện tình cảm của tôi bị gia đình tôi phản đối kịch liệt. Bố mẹ nói rằng Thương thua kém tôi về nhiều thứ. Tôi là trai tân, ai đời lại đi lấy gái nạ dòng. Hơn nữa, cô ấy còn có con rồi. Nếu cưới cô ấy, tôi sẽ phải lo cho con cô ấy nữa. Là đàn ông, ai muốn nuôi con của người khác bao giờ.
Chuyện tình cảm của tôi với Thương bị bố mẹ tôi phản đối. Ảnh minh họa
Ban đầu, tôi cương quyết lắm, vì tôi với Thương yêu nhau chân thành. Tuy nhiên, sau đó, bố mẹ tôi nhiều lần dọa tự tử, từ con. Lại thêm mấy người họ hàng hùa vào, tôi bị lung lay. Cuối cùng, tôi nói lời chia tay Thương mà trong lòng còn yêu thương cô ấy vô hạn.
Ép được tôi chia tay Thương rồi, bố mẹ làm mối cho tôi gặp gỡ và cưới Lan- một cô gái chưa chồng, làm ngành ngân hàng ở gần nhà tôi. Lan khá thông minh, sắc sảo, biết đối nhân xử thế. Chúng tôi hẹn hò được 2-3 tháng thì đã vội kết hôn để kịp "ngày lành tháng tốt".
Cuộc hôn nhân của chúng tôi không như mong đợi. Lan vừa lười biếng, ích kỷ lại vừa hỗn hào với bố mẹ tôi. Lan luôn miệng chê tôi là loại đàn ông hèn hạ, chỉ biết núp váy mẹ. Chung sống với nhau được 1 năm thì 3 ngày chúng tôi cãi nhau 1 trận nhỏ, 5 ngày chúng tôi cãi nhau 1 trận to.
Hầu như nửa năm sau ngày cưới, chúng tôi không quan hệ vợ chồng. Đó cũng chính là lý do Lan vẫn chưa có bầu. Đỉnh điểm là tháng 5 năm ngoái, tôi phát hiện Lan ngoại tình, mang hết tiền tiết kiệm của chúng tôi đưa cho nhân tình.
Không còn gì để nói, tôi đâm đơn ly hôn, kết thúc cuộc hôn nhân chẳng có tình yêu. Ngày ra tòa án làm thủ tục ly hôn, mẹ tôi khóc. Tôi hét lên với mẹ: "Từ trước đến nay, con luôn làm theo ý mẹ. Con thi trường mẹ thích, làm nghề mà mẹ yêu cầu, cưới người mà mẹ mai mối cho con. Con như con rối trong tay mẹ vậy. Giờ con ra nông nỗi này, mẹ đã hài lòng chưa?"
Sau ngày ly dị, tôi sống như cái xác không hồn, ngày ngày chìm đắm trong rượu chè bê tha. Hôm đó, tôi uống rượu say quá, đâm xe vào cột mốc, bất tỉnh. Người đưa tôi vào bệnh viện, không ai khác, chính là Thương. Chính cô ấy đã gọi xe cấp cứu đưa tôi vào bệnh viện. Lâu ngày gặp lại Thương, nhìn thấy ánh mắt, bờ môi ấy, trái tim tôi lại xôn xao rung động.
Tôi muốn quay lại với Thương nhưng cô ấy đã từ chối thẳng thừng. Ảnh minh họa
Sau khi bình phục, tôi nhớ Thương đến cháy lòng nên tìm đến tận nhà cô ấy để xin một cơ hội. Nào ngờ, Thương chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng, lãnh đạm: " Anh về đi. Một thằng đàn ông hèn như anh, có xứng đáng để em yêu thương và tin tưởng hay không?"
Mấy ngày hôm nay, tôi cứ suy nghĩ mãi. Không biết tôi đã làm sai điều gì mà hạnh phúc đến với tôi rồi lại bỏ đi. Giờ tôi phải làm sao? Có nên tìm gặp Thương để xin cơ hội hay không? Xin độc giả cho tôi lời khuyên.
Nỗi lòng 'anh cả' Nghe xong cuộc gọi của mẹ, anh gác máy, tần ngần. Vợ anh đến bên cạnh, nhìn thấy nét mặt của anh, ân cần: 'Mẹ lại bảo anh chuyện bé Út phải không?'. Anh gật đầu, nhìn vợ đầy áy náy. Chị biết anh đang băn khoăn không biết phải làm sao. Hình minh họa. Số anh vất vả, lúc đến với chị...