Sài Gòn cũng có mùa thu anh ạ!
Em cảm nhận được cái lạnh se se cùng với một chút nắng đang dần sưởi ấm trái tim cô đơn, giá lạnh giữa lòng thành phố mang tên Bác.
Gửi tặng “Những cô gái của tháng 10″
&’Trời Sài Gòn làm gì có mùa thu anh nhỉ?’
Lạ thật anh à!
Mới sáng sớm khi những tia nắng chưa nhô lên thì có ai đó mang theo nỗi niềm riêng của những cơn gió và những giọt mưa hôn thật khẽ và thật êm vào mặt đất. Đó có phải là khúc giao mùa giữa mùa hạ và mùa thu không anh?
Em lặng im để ngắm cơn mưa, để trải mình theo những khoảng khắc tuyệt vời nhất của mùa thu Sài Gòn. Anh biết khoonh? Em không thể thắng nổi chiếc chăn ấm áp, cái lạnh làm đôi mắt em se lại, lim dim, và chìm vào giấc ngủ của cô bé mùa thu lúc nào không hay?
Lạ thật anh à!
Dường như nỗi niềm của gió và nắng không còn nữa… Nó đi đâu anh có biết không? Ước gì anh ở nơi đây để có thể cho em biết. Nhưng anh ơi! Sáng nay mùa thu làm nhiệm vụ thay anh, em cảm nhận được cái lạnh se se cùng với một chút nắng đang dần sưởi ấm trái tim cô đơn, giá lạnh.
Em lại làm những công việc quen thuộc hằng ngày của em, đó là học ngôn ngữ Nhật. Anh biết không? Em không thể nào tập trung, mọi thứ với em đều trống trải, có cái gì đó của mùa thu đã cướp lấy trái tim em. Em pha cho mình một ly cà phê để thưởng thức hương vị và hít hơi thở của mùa thu đem lại cho Sài Thành nhộn nhịp này.
Em tự hỏi: “Mình đã sống tại Sài Thành được bao lâu rồi nhỉ?”, rồi em cũng tự trả lời: “Chắc là cũng được 4 năm”, thế nhưng chưa bao giờ em cảm nhân được từng giây, từng phút, từng cảm giác giao mùa của cái gọi là mùa thu thành phố mang tên Bác như lúc này.
Video đang HOT
Sáng nay Sài Gòn sang thu anh ạ.
Lạ thật anh à!
Những mùi hương của cà phê bay lên, đi đến tận tâm hồn em. Nhưng em quyết định không uống, để đâu đó hương của mùa thu hòa vào hương cà phê. Bất chợt, bản nhạc xưa cũ từ đâu vọng về, những kí ức về một tình yêu được gọi là “huyền thoại mùa thu” cũng chợt ghé tai cô bé.
Anh biết không? Em lại ước phía sau lưng anh là em… để được vòng tay anh, ôm từ phía sau anh, thứ mùi hương của anh sao giống mùa thu đến lạ kì… Anh có cho đó là điều kì diệu của tạo hóa mang lại cho đôi ta?
Bây giờ, em lại tưởng tưởng trước mắt em là công viên với những lá phong rơi nhẹ và em sẽ là cô gái bé nhỏ ngồi tựa lên vai anh, và cánh tay anh sẽ là chiếc gối mềm, chúng ta sẽ nằm trên thảm cỏ ướt nhẹ những giọt sương sớm mai để ngắm từng hơi thở của mùa thu. Rồi hiện tại ùa về, nó khiến em nhớ anh, rất nhiều…
Lạ thật anh à!
Em không biết những nốt nhạc ngưng đọng lại lúc nào, cốc cà phê em nhâm nhi hết tự lúc nào. Cái cảm giác mùa thu thật tuyệt, giá mà lúc này… em có anh. Rồi mặt trời cũng lên cao, hơi ấm nào của ông mặt trời đã làm cho cái lạnh tan biến đi. Anh có biết khoảnh khắc giao mùa qua thật nhanh? Nó đi… nó đi… mà chẳng kịp cho ai nói với nó điều gì, để lại cô bé của anh với khoảng trống vắng lặng…
Và rồi anh cũng đến…
Theo PNO
Sau tai nạn hình như tôi thay đổi
Mình được phẫu thuật trước, những lúc mình nằm viện cô ấy luôn ở bên cổ vũ khiến mình thấy rất hạnh phúc.
ảnh minh họa
Do mình đi làm xa nên thời gian mình và cô ấy bên nhau ít, do đó những ngày gần Tết mình đếm từng ngày vì mong về gặp cô yêu và gia đình. Rồi Tết cũng đến mình rất vui. Mình và cô ấy có nhiều dự định đi chơi trong dịp lễ như về quê, đi xem phim, đi chơi xa... và có nhiều thời gian bên nhau.
Nhưng rồi tai nạn xảy ra trong chiều mùng 3 Tết, mình và cô ấy bị đều bị gãy tay. Mình được phẫu thuật trước, những lúc mình nằm viện cô ấy luôn ở bên mình. Lúc đó cô ấy luôn biết cách làm mình vui và cổ vũ mình khiến mình thấy hạnh phúc.
Ngày mình xuất viện cũng là ngày cô ấy nhập viện để phẫu thuật tay. Khi cô ấy nằm viện mình luôn ở bên chăm sóc cho cô ấy nhưng lại mang cho cô ấy nhiều nỗi buồn. Mỗi ngày mình lên thăm cô ấy mình đều làm cô ấy phiền lòng. Gần đây mình hay bực bội trong người và hay giận vô cớ.
Cô ấy nằm viện nhưng vẫn nhớ ngày sinh nhật của mình và âm thầm tổ chức sinh nhật của mình ở bệnh viện. "Anh hỏi em vì sao tổ chức sinh nhật anh sớm. Em nói ngày mai em phẫu thuật rồi em sợ không tổ chức sinh nhật cho người yêu được nên quyết định làm sớm cho anh".
Rồi ngày lễ tình nhân, mình tưởng cô ấy nằm viện sẽ không mua quà cho mình. Nhưng cô ấy gửi mình tấm thiệp, lúc đó mình rất vui vì không ngờ em bị đau mà vẫn nhớ tới bạn trai.
Tay chưa lành nhưng mình đã tự làm vòng tay tặng cô ấy với ý nghĩa: "Vòng tay mang sự may mắn đến em. Vòng tay thể hiện là anh luôn ở bên em, khi khó khăn em hãy nhớ tới kỷ vật này và nhớ có anh ở bên cạnh".
Những gì cô ấy làm cho mình đều mang tới cho mình niềm vui và hạnh phúc còn mình lại mang cho cô ấy nỗi buồn và chán nản. Mình đã không thực hiện được ý nghĩa của vòng tay mà mình tặng cô ấy.
"Anh cảm ơn em vì em mang niềm vui tới anh. Anh xin lỗi em nghe, em bị đau mà anh lúc nào cũng bực bội, trách em. Em mệt lắm đúng không! Có khi nào em tự hỏi rằng tại sao anh thay đổi như vậy, hồi xưa anh luôn vui vẻ hay chọc em cười. Em nói anh sao lúc nào anh cũng vui vậy. Còn giờ đây anh đã khác hay nhăn nhó và cáu giận với em".
Lúc anh viết ra những suy nghĩ của anh thì thông suốt rồi. Nếu em đọc được bài viết nay thì anh sẽ anh hồi xưa, sẽ là "xí xọn" của em.
"Đừng hỏi vì sao anh yêu em!
Hãy nhìn sâu vào đôi mắt anh
Ôm lấy anh và lắng nge nhịp đập trái tim anh
Em sẽ cảm nhận được vì sao
Anh yêu em, mãi mãi..."
Em hãy nhớ kỹ nghe khi nào anh thay đổi thì nói anh nha. Nhớ đó!
Theo VNE
"Tại vì anh không có nhiều tiền!" Đó là câu Mai đã nói khi tôi hỏi lý do tại sao cô lại thường xuyên bỏ hẹn với tôi để đi chơi cùng với người đàn ông đó. Mai nói rất nhỏ nhẹ, không quát tháo cũng chẳng đay nghiến, nhưng trái tim tôi rã rời như có bàn tay khổng lồ nào đó đã bóp vụn vỡ. Tôi với Mai...