Sắc đẹp có thì nhưng tình vợ chồng mình còn mãi em ơi!
Dù cho hôm nay em có xấu đi, béo hơn, thì em vẫn sẽ mãi là vợ anh, người phụ nữ anh yêu thương nhất cuộc đời này.
Em đừng bận tâm vì dạo này em xấu xí, đàn bà sinh xong, ai chả thế hả em? Anh khâm phục vợ anh, người vợ hiền hậu, dịu dàng. Anh khâm phục vợ anh, người mang bầu chín tháng 10 ngày, người chăm sóc con anh từng ly từng tí từ khi con còn trong bụng mẹ. Anh cảm phục vợ anh ở những khó khăn và mệt mỏi em đã trải qua suốt thời gian bầu bí. Có lúc bị dọa sảy, em sợ đến tím tái mặt mày, khóc suốt. Anh càng thấy thương vợ anh vô vàn.
Có nhiều cơn đau ngẫu nhiên mà chính vợ cũng không biết vì sao, anh hiểu nỗi mệt mỏi và sự bất an của vợ. Anh cũng thế. Làm chồng, làm cha của con chúng mình, anh đâu thể thờ ơ. Vợ anh là người phụ nữ tuyệt vời khi nghe tin ngôi thai ngược. Em sợ hãi, sợ không thuận lợi để sinh con. Lần đầu làm cha mẹ, chúng mình chẳng có kinh nghiệm gì, cái gì em cũng phải hỏi, cũng lo. Anh biết, em là người phụ nữ tuyệt vời nên bao khó nhọc, em chịu một mình, nén vào trong tim.
Anh biết, em hi vọng hơn ai hết, con sinh ra khỏe mạnh, lành lặn. Vì nhiều lần em bị ngộ độc thức ăn khi mang thai. Anh sợ hãi lắm, nhưng anh luôn động viên vợ anh cố lên.
Vết rạn da trên bụng vợ ngày một lớn dần. Vợ buồn và khóc, vừa thương con vừa thương mình. Em sợ những vết rạn kia sẽ mãi không thể nào lành lặn, và em sẽ mang trên mình cơ thể xấu xí mãi về sau. Những vết rạn càng ngày càng lớn và còn cũng càng ngày càng lớn hơn. Niềm vui hạnh phúc sắp được làm mẹ đã không còn khiến em âu lo, tủi hờn.
Anh yêu vợ anh, vừa nể vừa ngưỡng mộ vợ. Nhờ em, anh đã có một cu cậu kháu khỉnh đáng yêu. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Khi em sinh con, anh còn nhớ như in, nước mắt em trào ra vì đau đớn. Nhưng, em vẫn kiên cường, không kêu một câu, cắn răn chịu đựng. Bác sĩ dặn em phải rặn mạnh, không thì con sẽ ngạt thở. Và thế là, em cứ mắm lấy môi và làm theo lời bác sĩ, đến c.hảy m.áu cả môi.
Anh yêu vợ anh, vừa nể vừa ngưỡng mộ vợ. Nhờ em, anh đã có một cu cậu kháu khỉnh đáng yêu.
Sau khi sinh xong, cơ thể của em béo phì, em ngày càng sồ sề, khó ưa. Với em là như vậy. Em tự ti, không dám gặp ai, đi đâu em cũng ngại. Em nói, sợ những tháng ngày u uất, sợ những tháng ngày cơ thể phản bội chính mình. Đâu còn quần là áo lượt, đâu còn eo thon dáng đẹp, đâu còn người phụ nữ với đôi dép cao gót ngày nào. Bây giờ em đầu bù tóc rối, em khó nhọc nặng nề. Em cảm thấy thiếu tự tin trong giao tiếp và khóc lóc vì mình càng ngày càng già và xấu hơn.
Anh hiểu, trước đây, em là một cô gái xinh đẹp, dịu dàng, là người con gái khiến bao người ngưỡng mộ. Dáng em đẹp, chân em dài, em tự tin biết nhường nào. Bây giờ, người con gái ấy đâu còn nữa, trước mắt anh là người phụ nữ béo ú, già nua. Nhưng em ơi, em đừng băn khoăn làm gì. Người phụ nữ như em thật khiến anh tự hào. Em đã trải qua bao tháng này vất vả, khó khăn. Cả đời này anh cũng không bao giờ quên khoảnh khắc ấy. Anh yêu thương vợ anh, thầm cám ơn vợ đã cho anh có được đứa con kháu khỉnh. Em yêu hơn ai hết tình cảm vợ chồng gắn bó keo sơn.
Những gì em làm cho anh, cho gia đình này, chỉ có một kẻ vô liêm sỉ mới quên được. Anh tôn trọng em, yêu thương và ngưỡng mộ vợ của anh. (ảnh minh họa)
Sắc đẹp có thì. Dù cho hôm nay em có đẹp thì sau này, em cũng phải già đi, xấu đi. Dù cho hôm nay em có xấu đi, béo hơn, thì em vẫn sẽ mãi là vợ anh, người phụ nữ anh yêu thương nhất cuộc đời này. Sắc đẹp có thì, chỉ có tình nghĩa, tình cảm con người với nhau là tồn tại mãi mãi. Tình vợ chồng mình đâu thể nói thôi là thôi được hả em?
Những gì em làm cho anh, cho gia đình này, chỉ có một kẻ vô liêm sỉ mới quên được. Anh tôn trọng em, yêu thương và ngưỡng mộ vợ của anh. Nên vợ ơi, em cứ yên tâm nhé. Dù cho em thế nào thì trong lòng anh, em vẫn mãi là người phu nữ anh yêu thương nhất trên đời. Đừng tự ti vợ nhé. Vợ đẹp nhất trong mắt anh là đủ rồi.
Theo Blogtamsu
Phát hiện bí mật động trời đằng sau cuốn nhật ký của mẹ chồng
Qua cách cư xử của chồng tôi với bà, tôi chưa bao giờ có thể nghĩ chồng mình lại có một quá khứ kinh hoàng như vậy
22 t.uổi tôi bước vào cuộc sống hôn nhân với một người con trai hơn mình 4 t.uổi, anh là kỹ thuật viên trong một công ty chuyên về thiết kế. Chúng tôi quen biết nhau khi tôi mới là cô sinh viên năm nhất trường cao đẳng Kinh tế ở Hà Nội. Anh là người đàn ông tốt, luôn yêu thương, quan tâm, chăm sóc đến tôi.
Chính vì những hành động ân cần của anh khiến tôi tin tưởng và chấp nhận lên xe hoa khi t.uổi đời còn trẻ. Lúc nghe con gái đề cập đến chuyện cưới xin bố mẹ tôi phản đối, hai cụ phản đối không phải vì không thích chàng rể tương lai, mà vì lo cho con gái còn quá trẻ con, "bữa cơm chưa nấu nổi". Mẹ tôi nói, "Mới ra trường chưa nghề nghiệp gì, cơm cháo xưa nay đều là mẹ nấu, bộ quần áo cũng không đến tay thì làm sao có thể về nhà người ta làm dâu. Được dăm ba ngày người ta lại dắt tay trả về thì ê mặt cha mẹ lắm".
Nhưng vì sự quyết tâm của chúng tôi cũng như lời hứa "con sẽ không để em Linh chịu thiệt thòi. Từ từ sau này em Linh sẽ làm được mọi việc chu đáo. Hai bác cho con được cưới Linh...". Chẳng cha mẹ nào lại cấm đoán, ngăn cản hạnh phúc của con cái mình cả, vì thế đám cưới của chúng tôi cuối cùng cũng được cho phép.
Sau 5 tháng làm dâu tôi học hỏi được rất nhiều điều từ mẹ chồng mình. Bà là người phụ nữ đôn hậu, hết lòng vì con cái. Tôi thường xuyên được nghe mẹ chồng kể về những chuyện ngày xưa của bà và chồng tôi. Bà thường nói, "bố thằng Quang mất sớm, một mình mẹ nuôi chồng con khôn lớn, bao nỗi tủi hờn mẹ giấu hết vào tim chỉ mong con trai lớn lên công thành danh toại. Nhìn con mình lớn lên từng ngày mẹ mừng lắm, vất vả bao nhiêu cũng được mẹ cam chịu hết.".
Mẹ chồng tôi là người phụ nữ tài giỏi nhất mà tôi từng biết, chỉ với một gánh hàng rong trên vai bà đã nuôi con trai mình khôn lớn. Bao vết chân chim hằn trên khóe mắt mẹ chồng tôi là bấy nhiêu năm nhọc nhằn, vất vả. Biết được điều đó nên tôi thương mẹ chồng như mẹ đẻ mình vậy, quyết dành những điều tốt đẹp nhất để bù đắp quãng đời khổ cực của bà. Dù không sinh ra tôi nhưng những vết sẹo trên tay, chân mẹ chồng tôi cũng khiến tôi nhói lòng.
Bí mật của chồng tôi nằm trong chính cuốn sổ nhật ký của mẹ chồng tôi.
Mẹ chồng tôi luôn khen ngợi con trai mình, bà coi con trai mình như vật báu. Nhìn cách cư xử của chồng tôi đối với mẹ không bao giờ tôi nghĩ chồng mình lại có một quá khứ "kinh hoàng" như vậy, có nằm mơ tôi cũng không nghĩ điều đó là thật.
Bí mật của chồng tôi nằm trong chính cuốn sổ nhật ký của mẹ chồng tôi. Hôm đó, mẹ chồng tôi về quê lo liệu việc giỗ chạp của dòng họ, chồng tôi đi làm xuyên trưa, còn mình tôi ở lại nhà nên loay hoay dọn dẹp nhà cửa. Trong lúc thu dọn đồ trong chiếc tủ cũ thì phát hiện ra cuốn sổ nhỏ đã nhàu nát của mẹ chồng tôi. Sở dĩ tôi biết đó là cuốn sổ của mẹ chồng tôi là vì nét chữ của bà xưa nay vẫn không hề thay đổi. Vì tò mò nên tôi bỏ ra đọc, để rồi tôi "đứng tim" khi biết được quá khứ của chồng.
Trong cuốn sổ mẹ chồng tôi đã ghi rõ "Mẹ sinh ra con, con hư mẹ chịu, con đau mẹ cũng chịu, con làm điều hay lẽ phải người ta khen con, khen mẹ biết dạy dỗ con, nhưng khi con hư hỏng người ta chê cười mẹ không biết dạy con. Mỗi lần con trộm cắp đồ của người ta mẹ lại còng lưng trả nợ, van nài xin người ta tha cho con.
Đêm đó con cầm dao dọa đ.âm mẹ chỉ vì mẹ hết lời "dạy dỗ" con, mẹ đau lòng không phải vì vết dao con c.hém vào tay mẹ mà đau vì không dạy được con, không thể nuôi con thành người như lời hứa trước lúc bố con ra đi. Mẹ mất ăn mất ngủ, bạc trắng đầu cũng vì con...".
Hóa ra trước khi trở thành người đàn ông có ích cho xã hội, người con ngoan trong gia đình, người chồng có trách nhiệm... chồng tôi đã từng là một cậu con trai hư hỏng, từng cầm dao dọa g.iết m.ẹ, từng đi bụi khắp đây cùng đó. Tôi thương mẹ chồng tôi, lại càng khâm phục bà hơn. Làm sao một người phụ nữ yếu đuối ấy lại có thể một mình chống chọi với cuộc sống khổ cực này?.
Theo Tapchiphunu
"Nếu anh ấy chọn em, chị và các con sẽ ra đi" Câu hỏi của vợ người tình khiến cô ngượng ngùng đỏ mặt, c.hết lặng không nói được câu nào. Ngay từ khi bắt đầu cuộc tình sai trái này, cô đã tự dằn vặt bản thân mình rất nhiều. Nhưng tình yêu và sự đam mê anh tới mức tôn thờ đã khiến cô quên đi tất cả mà lao vào anh như...