Sa đọa vì giấc mơ làm người mẫu nổi tiếng
Đến bây giờ khi chìm trong men rượu, tôi mới cảm thấy vị đắng của cuộc đời. Tôi đã mất tất cả chỉ vì giấc mơ làm người mẫu nổi tiếng, một giấc mơ thật hão huyền…
ảnh minh họa
Khi bước vào tuổi 15, tôi đã lớn phổng phao hơn tất cả các bạn nữ trong lớp. Dáng người cao, nước da trắng hồng của tôi khiến cho không biết bao nhiêu người ghen tị. Nhưng tôi thì không quan tâm quá nhiều đến chuyện này. Tôi chỉ tập trung vào học tập mà thôi.
Vào cấp 3, tôi cho phép mình được sống thoải mái hơn. Tôi hay đi chơi hơn và một lần khi đến dự sinh nhật một người bạn mới quen, tôi gặp Hiển, là một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp. Thời gian nói chuyện với nhau không nhiều nhưng tôi cảm thấy rất quý mến Hiển.
Nhiều lần đến nhà Hiển chơi, tôi được anh cho xem rất nhiều bức ảnh chụp các bạn nữ trong trang phục rất nhí nhảnh, đáng yêu. Hiển nói tôi rất phù hợp để trở thành người mẫu. Anh dẫn tôi đến studio nơi anh làm việc. Tất cả mọi thứ xuất hiện trước mắt tôi là một ekip làm việc rất chuyên nghiệp. Và tôi đã thực sự thích thú khi trở thành một người mẫu ảnh.
Một trong số những bức ảnh của tôi đã được đưa lên trang bìa của một tạp chí. Tôi lấy làm hãnh diện vì điều đó. Tôi mang tờ tạp chí đi khắp nơi khoe bạn bè. Càng được nhiều bạn bè, người thân khen ngợi tôi càng có quyết tâm để trở thành một người mẫu chuyên nghiệp và nổi tiếng.
Lần đầu tiên tôi có tiền triệu trong túi. Cuộc sống của tôi bắt đầu thay đổi rất nhiều. Tôi dần dần xao nhãng việc học hành. Tất cả thời gian tôi dành cho việc đi mua sắm và chụp ảnh. Bố mẹ tôi là những người làm nghề buôn bán nhỏ nên suốt ngày họ ở cửa hàng. Lại thêm tin tưởng vào kết quả học tập của tôi nên họ không mấy khi dành thời gian quan tâm tới tôi. Vì thế mà tôi càng có cơ hội để làm những gì mình thích.
Lúc đầu tôi rất háo hức khi được làm người mẫu ảnh cho Hiển. Nhưng thông qua nhiều người bạn cùng trong giới người mẫu, họ nói muốn nổi tiếng thì tôi phải chụp những mẫu ảnh thật sexy, gợi cảm. Khi được xem những bức ảnh kiểu như vậy, tôi cảm thấy khá ngại ngùng. Nhưng họ nói phải diễn tự nhiên và bạo dạn trước ống kính thì mới mong được nhiều người biết đến.
Tôi gặp Hiển và trao đổi với anh về điều này. Hiển không đồng ý và nói lứa tuổi tôi không thích hợp với những kiểu chụp ảnh như thế. Thấy Hiển từ chối chụp ảnh cho tôi, tôi đã giận anh và không còn tham gia những buổi chụp ảnh của anh nữa. Thay vào đó tôi tìm gặp những cô bạn cùng nghề hỏi han về người chụp những bức ảnh sexy kia.
Họ giới thiệu Long cho tôi. Anh ta hứa sẽ giúp tôi trở thành một người mẫu nổi tiếng. Tôi hoàn toàn tin tưởng và đã nghĩ đến ngày tôi được tất cả mọi người biết đến và ngưỡng mộ.
Tôi dành thời gian đến studio chụp ảnh nhiều hơn. Những bức ảnh của tôi càng ngày càng sexy hơn. Nhiều người đã biết đến tôi và nói rằng tôi sẽ còn tiến xa hơn nữa trong nghề. Ngỡ tưởng đó là những lời khen thật lòng nên hoàn toàn không biết rằng mình đang đi lầm đường lạc lối.
Ngoài thời gian chụp ảnh, Long dẫn tôi đến những quán bar và vũ trường nơi gặp gỡ những người mà anh ta nói rằng họ có ảnh hưởng trong giới người mẫu. Tôi tự hiểu chỉ có khiến họ vui tôi mới nhận được những cơ hội lớn. Vậy là tôi ra sức lấy lòng họ, chiều chuộng họ trong những bữa tiệc rượu.
Lần đầu tiên tôi bị say, gần như không còn biết gì hết. Chỉ mơ hồ có ai bế tôi lên… Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, tôi biết mình đã mất đi cái quý giá nhất của người con gái. Tôi càng đau đớn khi không thể biết được kẻ tồi tệ nào đã làm điều này với tôi. Tôi cay đắng và tủi nhục tìm đến Long. Nhưng những gì tôi nhận được là sự thờ ơ lạnh lùng của anh ta. Long phủ nhận mọi trách nhiệm và thản nhiên nói nếu tôi muốn nổi tiếng thì phải chấp nhận tất cả, không ai cho không ai cái gì.
Video đang HOT
Quá sốc trước cú vấp ngã đầu tiên trong cuộc đời. Tôi không còn đủ lí trí để biết nên làm gì cho đúng. Nghỉ học thường xuyên, thi lại nhiều lần và kết quả là tôi không đủ điều kiện để học tiếp. Chán chường, tôi lao vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng. Bố mẹ biết chuyện mắng mỏ tôi dữ dội. Tất cả chỉ như “đổ thêm dầu vào lửa”, tôi càng buông thả mình hơn. Giờ đây trong con mắt mọi người tôi đã trở thành một đứa con gái hư hỏng.
Những đêm về khi không còn ai bên cạnh, tôi lại tiếp tục chìm trong men rượu, nhưng chính lúc này tôi mới cảm thấy vị đắng của cuộc đời. Tôi đã mất tất cả chỉ vì giấc mơ làm người mẫu nổi tiếng, một giấc mơ thật hão huyền. Liệu còn cơ hội nào cho tôi để có thể làm lại từ đầu?
Theo VNE
Mất trinh trước khi cưới là đồ hư hỏng?
Cái màng trinh ấy cũng chỉ là một vật vô tri, vô giác, chẳng có cảm giác gì đâu. Nó chẳng biết yêu thương một ai, nó không biết cách quan tâm, cách bao bọc, cách mang lại hạnh phúc cho người nào đó.
Xin gửi bài chia sẻ này đến tác giả tâm sự: "Gửi những người con gái đã mất trinh như tôi"!
Thực ra tôi cũng chẳng rảnh rỗi để vào viết mấy cái chia sẻ này. Đôi khi tôi chỉ vào mục đọc những tâm sự của chị em, nhưng cũng chẳng mấy khi có thời gian để comment (mà thật ra tôi cũng không muốn dành thời gian để tranh luận những cuộc tranh luận mà mình dù thắng cũng chẳng được lợi ích gì).
Nhưng thật tình hôm nay khi đọc những chia sẻ về cái mà các bạn gọi là "cái ngàn vàng" này. Theo suốt từ đầu tới thời điểm này, thật sự tôi thấy rất bức xức và quyết tâm gửi bài phản hồi.
Xin thưa, cái các vị gọi là "cái ngàn vàng" ấy, đã có ai trả giá cho ai đến tới một 1000 vàng chưa? Mà ở đâu tự dưng lại có sẵn cái giá là cái giá đấy thế?
Tôi không có ý xúc phạm ai ở đây. Trinh tiết đành rằng thực tế mỗi người phụ nữ chỉ có một (thậm chí có người sinh ra bẩm sinh đã không có), nhưng cái trinh tiết ấy chứng minh được cái gì của người phụ nữ? Tiết hạnh à, đoan trang à?...
Đừng nghĩ rằng "quan hệ" là một cái gì đó xấu xa, nó là nhu cầu của con người, cũng là cái thể hiện sự yêu thương giữa hai người. (Ảnh minh họa)
Xin lỗi, cái màng trinh ấy cũng chỉ là một vật vô tri, vô giác, chẳng có cảm giác gì đâu. Nó chẳng biết yêu thương một ai, nó không biết cách quan tâm, cách bao bọc, cách mang lại hạnh phúc cho người nào đó. Cái chính là cái cách sống của người phụ nữ đó.
Nếu nói những cô gái mất trinh trước khi cưới là đồ hư hỏng, thế thì chắc gái Tây đều hư hỏng hết? Ngày trước tôi học ở nước ngoài, khi giáo viên y tế đến khám cho học sinh (cấp 3). Khám xong, tôi thấy cô ấy cười. Tôi mới hỏi tại sao thì cô ấy nói cô ấy rất ngạc nhiên vì tôi vẫn còn trinh.
Phụ nữ bên nước ngoài người ta thường quan hệ tình dục từ khi cấp 2 chứ chẳng ai đợi tới ngày cưới. Cái màng trinh ấy chỉ là cái màng sinh học, chẳng có tác dụng gì giúp cho thêm sức khỏe của phụ nữ cả.
Tôi cũng không hiểu tại sao nói mất trinh là hư hỏng, quan hệ tình dục là một cái gì xấu xa hay sao? Khi yêu nhau, mọi người thề non hẹn biển, bão bùng không rời xa nhau cơ mà. Thế cớ gì vì cái màng trinh ấy mà bỏ nhau?
Trong tình yêu, tình dục quyết định rất nhiều thứ (hơn 50% trong yếu tố gia đình), bạn có thỏa mãn không khi nửa kia của bạn kém trong chuyện giường chiếu? Yêu nhau mà chỉ cầm tay, đi ăn kem, xem phim... thế thì cứ làm bạn đi cho nó khỏe.
Tình dục là quan hệ giao thoa giữa hai cá thể, mang lại sự tuyệt vời, cảm xúc thăng hoa cho mỗi người. Thật tệ khi cứ phải xấu hổ, né tránh nó. Ai không có nhu cầu, ai không có dục vọng? Quan hệ tình dục là xấu xa thì sao luật pháp không quy định gái mất trinh trước khi cưới thì bỏ tù hết đi.
Lần đầu tiên quan hệ, thì có gì thú vị? Hay thú vị vì được làm người đầu tiên của người con gái đó? Tôi cũng đang thắc mắc về cái việc "thú vị" đấy đây.
Khi trước tôi hỏi bạn trai tôi (là người nước ngoài), em không là gái còn trinh, anh có buồn không? Anh mở mắt to nhìn tôi rồi hỏi có vấn đề gì à? Tôi kể là tại vì trai Việt Nam rất quan trọng lần đầu của con gái...
Anh nói điều đó thật là ngu ngốc, quan trọng cô gái ấy bây giờ thế nào, tốt đẹp hay xấu xa, chứ cái trinh ấy làm gì. Gái còn trinh quan hệ cũng chán, cứ rụt rè, chưa có kinh nghiệm giường chiếu nên không thực sự thú vị. Trai Việt Nam thật ngốc khi rời bỏ nhiều cô gái tốt chỉ vì cái chuyện "chẳng đáng gì" - người yêu tôi đã nói thế đấy.
Các bạn gái tại sao lại phải buồn, lại phải lo lắng vì mình là gái đã mất trinh? Bạn lo rằng không ai chịu thông cảm, không ai yêu, cưới mình vì cái chữ trinh ấy à? Các bạn quan trọng cái việc kết hôn, cái việc thiên hạ nói ra vào về mình ư?
Thế kỉ 21 rồi, phụ nữ Việt ngày nay cũng tân tiến rồi, tại sao vẫn còn nhiều người hiền lành thế nhỉ? Các bạn được học hành, có giáo dục, có công việc... Trong tay, các bạn quan trọng việc phải có mộttấm chồng thế ư?
Các bạn chẳng cần phải lo lắng rằng không có ai yêu mình thật lòng vì cái trinh ấy. Nếu ai đó yêu bạn thật lòng, người ta sẽ yêu hết con người bạn, yêu từ cái tốt đến cái xấu, chứ không phải nhìn vào cái trinh của bạn rồi rời xa bạn. Đó cũng chỉ là một người đàn ông ích kỷ, nhỏ mọn mà thôi chứ đâu có yêu thương thật lòng gì bạn (chứ chưa gì yêu em mấy núi cũng leo, mấy sông cũng lội đâu).
Tôi có ông anh họ, lần trước trong mấy lần anh em họp mặt, chúng tôi nói chuyện về vợ anh - một người phụ nữ không thực sự đẹp và cũng không thể sinh được con. Một vài người khuyên anh bỏ chị đi, anh tôi giàu có đẹp trai, việc gì phải bên một người vợ khiếm khuyết như thế.
Nhưng anh tôi đã nói một câu mà tôi nhớ mãi tới bây giờ: "Vợ - anh chỉ cưới một người, anh yêu bằng cả tấm lòng, yêu hết những cái xấu và tốt của cô ấy. Vợ - anh chỉ cưới một lần, dù điên dù dại vẫn là người anh thương, vẫn là vợ anh".
Có thể bạn thấy hơi ngoài đề một chút. Nhưng ý của tôi ở đây là tôi khâm phục anh tôi ở điều yêu một người vợ khiếm khuyết như thế. Chuyện con cái là chuyện quan trọng mà anh tôi vẫn kề bên chị dâu tôi, không hề sỉ nhục hay khinh bỏ. Thế thì tại sao cái người đàn ông mà nói yêu bạn lại rời bỏ bạn vì cái màng trinh sinh học ấy?
Các bạn gái phải mạnh mẽ lên. Thà không có chồng còn hơn là "giao trứng cho ác", "nhắm mắt đưa bừa chân" mà làm đau chính bản thân mình. Chúng ta là con người, sinh ra có quyền được yêu thương, có nhu cầu về thể xác và tinh thần, tại sao các bạn phải kìm nén nó?
Sao bạn phải ngồi buồn, ngồi và lo lắng về kẻ nào đó sẽ ruồng rẫy bạn vì bạn đã mất trinh? Có đáng để buồn như thế không? Cuộc sống không sinh ta ra để cho ta buồn vì những kẻ không đáng.
Phụ nữ Việt cần học phụ nữ phương Tây về mặt này. Tại sao phương Tây người ta không có từ "gái ế, trai ế" còn Việt Nam chúng ta thì chỉ cần thấy chị - cô nào trên 27, 28 tuổi là gọi "bà cô ế"?
Chúng ta là con người, không phải hàng hóa để nói là "hết date" nên chúng ta có quyền lựa chọn và quyết định. Đừng vì người này, người nọ nói thế hay thế kia mà nhắm mắt đưa chân. Thiên hạ có thể nói ngày một ngày hai chứ họ không thể nói bạn cả đời được đâu.
Mà xin lỗi chứ việc gì bạn phải quan tâm tới thiên hạ nói gì. Chuyện chồng con là của bạn, thiên hạ có cho bạn ăn miếng cơm, uống miếng nước nào đâu mà bạn phải lo lắng cái người ta nghĩ về bạn. Hãy thà sống một mình rồi kiếm đứa con còn hạnh phúc hơn đầy người lấy phải chồng tệ bạc - hành hạ vợ vì cái tội mất trinh trước khi cưới.
Đừng nhìn vì người ta có người chồng thế này thế kia để rồi ganh tỵ, chạnh lòng. Hãy vui vẻ với những gì mình có bạn à. Bạn hãy sống sao cho bạn thấy thoải mái và hạnh phúc. Đừng cố ép mình vào một cái khung nào đó không vừa, rồi chính bạn sẽ bị đau thêm đấy.
Còn các bạn gái còn trinh, tôi cũng chẳng dám nói các bạn hãy quan hệ trước khi cưới. Tôi chỉ nói rằng các bạn hãy làm những gì mà mình cảm thấy thoải mái, đừng giữ những tư tưởng quá nặng nề. Đừng nghĩ rằng quan hệ là một cái gì đó xấu xa, nó là nhu cầu của con người, cũng là cái thể hiện sự yêu thương giữa hai người.
Khi ta yêu, đó là những gì tốt đẹp, đó là người ta yêu thương, không có gì phải ân hận cả. Có thể bạn muốn giữ chuyện đó đến ngày cưới, cũng chẳng có gì là sai. Mỗi người một cách sống, một tư tưởng, suy nghĩ khác nhau.
Hãy chỉ sống sao để chính bản thân mình hạnh phúc. Đừng nhìn nhận rồi so sánh này nọ, chúng ta là những cá thể sinh ra trưởng thành và lớn lên trong những môi trường khác nhau, tôi không thể và cũng không định ép bạn nghĩ theo tư tưởng, cách sống của tôi và bạn cũng thế.
Xin thưa, cái các vị gọi là "cái ngàn vàng" ấy, đã có ai trả giá cho ai đến tới một 1000 vàng chưa? Mà ở đâu tự dưng lại có sẵn cái giá là cái giá đấy thế? (Ảnh minh họa)
Ý thì nhiều nhưng có lẽ tôi là dân kỹ thuật, lại cũng chỉ ít tuổi nên văn vẻ không lai láng, ngọt ngào như những người khác. Nhưng kết lại tôi vẫn mong người phụ nữ Việt chúng ta ngày càng hạnh phúc hơn.
Hãy để cái quan niệm "sinh ra làm phụ nữ đã khổ, làm phụ nữ Việt lại còn khổ hơn" thay bằng cái câu "Là phụ nữ thật tuyệt vời". Đừng tự làm khổ mình vì những thứ không đáng.
Chúng ta có quyền được yêu thương, được chìm trong những yêu thương. Quá khứ đã qua nhưng cái lúc ngọt ngào bên cạnh người mình yêu thương thì không có gì đáng xấu hổ.
Quá khứ là ngày hôm qua, chúng ta đang sống với thực tại chứ không phải ngồi đau đáu nhìn về quá khứ để rồi ân hận. Hãy tự hào vì bạn đã từng được yêu, đã từng được thăng hoa. Cái màng trinh ấy không quyết định về hạnh phúc của bạn, cái quyết định hạnh phúc là "bạn là ai và quyết định như thế nào".
Theo VNE
Khi gái ngoan làm tình trên giường Ngờ nghệch trong chuyện gối chăn nên khi chồng vừa cởi cúc áo, tiến lại gần hơn thì cô hét toáng lên, đẩy chồng ra và van xin "Anh tha cho em". Chồng đụng vào người là giãy giụa Nổi tiếng là nhu mì, khéo léo và sống chan hòa, Yến (Ba Đình, Hà Nội) luôn được lòng bạn bè, đồng nghiệp và...