S-350E theo dõi đồng loạt 100 mục tiêu, tấn công 16 mục tiêu trong vòng 400km
Tạp chí quốc phòng nổi tiếng của Anh Jane’s Defence Weekly vừa hé lộ một số tham số kỹ thuật rất ưu việt của hệ thống phòng không S-350E Vityaz .
Gần đây, công ty quốc phòng Almaz Antey đã ra mắt hệ thống phòng không thế hệ mới S-350E Vityaz. Hệ thống phòng không này, lần đầu tiên đã sử dụng mô hình điểm chỉ huy – điều khiển chiến đấu 50K6E, được trang bị radar đa năng 50N6E và hệ thống phóng 50P6E.
Ngày 17-9 vừa qua, tổng thống Nga Putin trong chuyến thăm St Petersburg đã từng đến chiêm ngưỡng hệ thống tên lửa phòng không này. Gần đây, tại triển lãm hàng không Moscow 2013 (MAKS-2013), các chuyên gia quân sự phương tây mới có cơ hội đầu tiên để đánh giá tính năng của hệ thống phòng không tối tân này.
Theo tin cho biết, trong thời gian tới S-350E sẽ trở thành hạng mục xuất khẩu chủ yếu trong các hệ thống phòng không tầm trung của công ty Almaz Antei. Các hệ thống phòng không siêu hạng khác như S-30PMU2 và S-400 cũng vẫn nằm trong danh sách vũ khí xuất khẩu của công ty này.
Hệ thống phòng không S-350E Vityaz tại triển lãm hàng không MAKS-2013
Sự vắng mặt đáng tiếc trong triển lãm hàng không Moscow 2013 là hệ thống phòng không S-300P. So với S-300P, S-350E có trình độ thông tin hóa và tự động hóa cao hơn rất nhiều nhưng hệ thống S-300P lại được rất nhiều nước có ngân sách trung bình và ít ỏi ưa thích.
Radar của hệ thống phòng không S-350E có 2 mô hình thao tác chủ yếu có thể lựa chọn, đó là chế độ giám sát toàn diện (quay lên đến 40 rpm) và chế độ quét hình giẻ quạt.
Video đang HOT
Một tổ hợp chiến đấu của Vityaz bao gồm một trạm điều khiển bắn, trang bị mảng pha hiện đại để cảnh giới và bắt bám máy bay hay tên lửa địch; một xe chỉ huy di động mới; ba xe phóng tên lửa và các xe tiếp đạn.
Mỗi xe phóng có khả năng mang 12 tên lửa phóng thẳng đứng, biến thể của tên lửa dẫn đường bằng radar chủ động 9M96. Các tên lửa được đặt thành cụm gồm 2 lớp, mỗi lớp 6 ống phóng thẳng đứng, với 12 quả tên lửa sẵn sàng bắn. Toàn bộ các thành phần của tổ hợp đều được đặt trên khung gầm xe vận tải chuyên dụng BAZ.
Cận cảnh hệ thống ống phóng 2 lớp, mỗi lớp 6 ống phóng của Vityaz
Radar của S-350E có thể vận hành hoàn toàn tự động, không cần nhân viên thao tác. Mỗi radar có 8 kênh chỉ thị thông tin mục tiêu và 16 kênh điều khiển tên lửa, cho phép nó có thể dẫn bắn 16 tên lửa tấn công đồng loạt 8 mục tiêu bay một thời điểm.
Đồng thời, hệ thống radar này có khả năng theo dõi đồng loạt hơn 100 mục tiêu, vì vậy, một điểm chỉ huy – điều khiển chiến đấu được triển khai 2 radar đã có thể bắt chết được hơn 200 mục tiêu, phóng đồng loạt 32 tên lửa để tấn công 16 mục tiêu trong 1 thời điểm, hình thành một mạng lưới phòng không khu vực cực mạnh.
Jane’s Defence Weekly cũng dẫn thông tin của Hãng tin Nga Ria Novosti ngày 11-09 vừa qua cho biết, hệ thống tên lửa Vityaz sẽ bổ sung cho các hệ thống phòng không Morfey, S-400 và S-500 trong mạng lưới phòng thủ vũ trụ tương lai của Nga. Ria Novosti khẳng định, Vityaz đã vượt quá tính năng của một hệ thống phòng không tầm trung, khi nó có thể sử dụng một loại tên lửa có tầm bắn từ 5km đến 400 km và ở độ cao từ 5 mét đến cận vũ trụ.
Theo ANTD
Nga "vùi dập" hệ thống phòng không mới của Trung Quốc
Vừa qua, tạp chí "Tri thức binh khí" đã có bài đánh giá về hệ thống tên lửa phòng không mới LS-2, sử dụng tên lửa DK-10 của Trung Quốc và đưa ra nhận định, nó còn xa mới so được với hệ thống tên lửa phòng không Aster -30 của châu Âu và không thể thay thế được hệ thống tên lửa phòng không HQ-16.
Tạp chí "Tri thức binh khí" cho biết LS-2 là hệ thống tên lửa phòng không thế hệ mới, sử dụng tên lửa DK-10 được Trung Quốc nghiên cứu, cải tiến từ tên lửa không đối không PL-12 (phiên bản xuất khẩu là SD-10A). Theo chuyên gia Vasily Kashin của Viện nghiên cứu chiến lược và công nghệ Nga, PL-12 là loại tên lửa dẫn đường bằng radar đầu tiên mà Trung Quốc hợp tác với Nga, sử dụng các linh, phụ kiện của Nga.
Căn cứ vào phân tích của Tạp chí "Tri thức binh khí", một loại tên lửa sử dụng phương thức dẫn đường bằng radar có nghĩa là loại tên lửa này có khả năng "bắn - quên", không cần chỉ lệnh dẫn đường của trạm radar, mà radar của tên lửa sẽ tự động tìm kiếm mục tiêu và tiêu diệt chúng. Đây được coi là một loại tên lửa không đối không tiên tiến nhất của Trung Quốc.
Theo số liệu của Tạp chí này đưa ra, hệ thống phòng không LS-2 trên xe phóng có 4 tên lửa có kích thước và tầm phóng khác nhau, bao gồm 2 quả DK-9C (được nghiên cứu, phát triển từ tên lửa không đối không PL-9C) và 2 quả DK-10/PL-12. Tên lửa DK-9C/PL-9C thuộc thế hệ tên lửa đời cũ, còn tên lửa DK-10/PL-12 là loại tên lửa phòng không thế hệ mới nhất của Trung Quốc.
Hiển thị trực quan tên lửa phòng không DK-9C/PL-9C và DK-10/PL-12 thuộc hệ thống phòng không LS-2
Tên lửa phòng không DK-10 được lắp đặt động cơ khởi động đường kính rất lớn. Vì vậy, xem ra LS-2 là một hệ thống phòng không hoàn toàn mới so với hệ thống tên lửa phòng không Hồng Kỳ-16 (HQ-16). HQ-16 cũng là một hệ thống tên lửa phòng không sản xuất dưới sự giúp đỡ về công nghệ và thiết bị của Nga, chế tạo theo nguyên mẫu hệ thống phòng không BUK-M1 của Nga.
Bài viết cho biết, hệ thống tên lửa phòng không LS-2 mới được đưa vào trong biên chế lục quân Trung Quốc. Tính năng của nó kém một chút so với hệ thống tên lửa phòng không S-350 đời đầu có tầm bắn 60km, tiệm cận hệ thống Aster-30 của châu Âu tầm phóng 70km nhưng tất nhiên là không thể so với hệ thống tên lửa phòng không S-350 phiên bản nâng cấp mới nhất là S-350E Vityaz.
Nhưng trang mạng "Tiếng nói nước Nga" thì đánh giá LS-2 rất kém. Bài viết trên trang mạng này cho rằng LS-2 không sánh được với S-350 và Aster-30, nó chỉ ngang với hệ thống phòng không tầm trung NASAMS của Na Uy. Hệ thống phòng không Na Uy được đưa vào sử dụng đầu thập niên 90 của thế kỷ trước, được phát triển trên cơ sở tên lửa không đối không AIM-120S của Mỹ.
Tên lửa không đối không PL-12/SD-10A được lắp đặt trên máy bay tiêm kích nhẹ JF-17 (phiên bản xuất khẩu của FC-1 Kiêu Long)
Về mặt tính năng, tên lửa PL-12/SD-10A và NASAMS chỉ ngang với tên lửa R-77 (P-77) của Nga và PL-12 của Trung Quốc. Phiên bản nâng cấp NASAMS-II chỉ có tầm bắn vẻn vẹn 25km, trong khi tên lửa không đối không AIM-120S có tầm bắn tới 100km. Trang mạng của Nga phân tích, Trung Quốc biến PL-12/SD-10A thành tên lửa phòng không DK-10 bằng cách nâng cấp tên lửa và lắp thêm 1 động cơ đẩy nhưng vẫn chưa giải quyết được vấn đề tầm phóng của tên lửa.
Trọng lượng của PL-12/SD-10A chỉ vẹn vẹn 180kg nhưng trọng lượng của tên lửa thuộc hệ thống Aster-30 nặng tới 450kg. Về lượng nổ, khối lượng động cơ và tầm phóng của nó đều vượt trội PL-12. Điều này chứng tỏ, muốn sánh được với Aster-30, Trung Quốc phải chế tạo một hệ thống tên lửa phòng không hoàn toàn mới với tên lửa mới chứ không thể tận dụng PL-12/SD-10A làm nguyên mẫu phát triển DK-10.
Hệ thống tên lửa phòng không "tầm trung" hoàn chỉnh LS-2 đã được trang bị cho quân đội Trung Quốc
Bài viết của "Tiếng nói nước Nga" phân tích, các tên lửa không đối không khi phát triển đều chú trọng đến giảm trọng lượng phóng, trọng lượng đầu đạn và động cơ, dẫn tới tầm bắn hạn chế. Đồng thời, thời hạn bảo quản của tên lửa không đối không, cũng ngắn hơn rất nhiều so với tên lửa phòng không. Chính vì vậy, Mỹ cũng đã từng dự định phát triển tên lửa phòng không dựa trên nguyên mẫu của AIM-120 nhưng sau đó đã phải hủy bỏ.
Vì những nguyên nhân trên, các phương tiện truyền thông của Nga đều cho rằng Trung Quốc phát triển hệ thống tên lửa phòng không LS-2 có tính năng hạn chế như vậy, chủ yếu dùng để xuất khẩu sang những nước kém phát triển. Còn những hệ thống đã được trang bị trong quân đội Trung Quốc cũng không thể dùng để thay thế hệ thống tên lửa phòng không HQ-16A, được sản xuất theo công nghệ của Nga.
Theo ANTD
Hệ thống phòng không "khủng" S-350E Vityaz có tầm bắn tới 400km Ngày 11-9, công ty quốc phòng Almaz-Antei cho biết, họ có kế hoạch sẽ bắt đầu cung cấp hệ thống phòng không tầm trung S-350E Vityaz mới nhất cho quân đội Nga vào năm 2016. Tên lửa Vityaz, dự kiến sẽ thay thế các hệ thống S-300, đã được trưng bày lần đầu tiên tại triển lãm hàng không MAKS-2013 vừa diễn ra...