Ruồng bỏ vợ người vợ “tào khang” để lấy nhân tình n.óng b.ỏng, 2 năm sau tôi nhục nhã nhận trái đắng
Sống chung gần 2 năm, tôi mới phát hiện ra cô vợ mới của mình vô cùng ích kỷ, tráo trở, cô ta cũng đối xử với gia đình tôi không ra gì hết…
Vợ là người phụ nữ tôi yêu thương suốt 4 năm đại học, ra trường chúng tôi cũng dự định đợi công việc ổn định mới làm đám cưới, nhưng cô ấy có bầu nên chúng tôi tổ chức luôn.
Gia đình cả 2 bên cũng không phải khá giả gì, thời điểm mới lấy nhau, chúng tôi không khá chật vật. Tôi xin được chân kế toán trong công ty tư nhân, còn vợ đi bán hàng trong siêu thị. Nhà đi thuê, đồng lương của hai đứa cứ thiếu trước hụt sau. Nhưng phải nói đó là thời điểm hạnh phúc nhất của hai vợ chồng, sau một ngày lao động vất vả, chúng tôi lại cùng nấu cơm, ăn uống, trò chuyện, cuộc sống rất yên bình.
Nhiều năm sau đó, tôi vươn lên vị trí kế toán trưởng, rời công ty cũ, tôi đầu quân cho một công ty liên doanh nước ngoài, lương tháng tăng gấp 3, 4 lần. Vợ tôi xin dạy trong một trường mầm non tư thục. Kinh tế dư dả hơn, cuộc sống dễ thở hơn lại khiến tôi thay lòng đổi dạ.
Tôi ngoại tình sau 7 năm chung sống với vợ. Đàn ông vốn ham của lạ, lúc đó vì quá ham mê vẻ xinh đẹp, nóng bỏng của cô nhân tình mà tôi ruồng bỏ vợ, thường xuyên c.hửi bới, đ.ánh đ.ập cô ấy. Tôi đã bị nhân tình làm cho u mê, tôi chìm đắm trong vòng tay người phụ nữ đó, và nhất quyết đòi ly hôn với vợ.
Tất nhiên, ai cũng bênh vợ và khuyên tôi suy nghĩ lại. Nhưng thời điểm đấy tôi thấy mình đã cạn kiệt cảm xúc với vợ rồi, nhìn thấy cô ấy là tôi thấy chán.
Tôi còn nhớ ngày tôi ép cô ấy ký đơn và ra tòa. Vợ không sưng húp mắt, đau khổ đến ngất xỉu cả đi. Vậy mà thằng đàn ông khốn nạn là tôi lúc đó vẫn bình chân như vại, tôi chỉ mong giải quyết thật nhanh để còn đến với người tình.
Ly dị đúng 3 tháng, tôi rước người mới về. Mẹ tôi ghét lắm, bàn không nói năng gì với vợ. Tôi còn sợ em thiệt thòi nên nhanh chóng thu xếp ra ngoài ở riêng.
Video đang HOT
Sống riêng nên thoải mái, thời gian đầu tôi thấy vô cùng hạnh phúc, vợ mới trẻ trung, xinh đẹp, ngọt ngào. Cô ấy khiến tôi cảm thấy cuộc đời này đầy ý nghĩa, thật sự tươi mới.
Ở riêng được khoảng nửa tháng thì bố tôi mất vì một cơn đột quỵ. Nhà còn mỗi mình mẹ, tôi không đành nên lại chuyển về. Cũng từ đây, gia đình tôi không có nổi một ngày bình yên.
Vợ tôi không chịu nấu nướng gì, cô ấy quen với kiểu sống riêng, suốt ngày đòi đi ăn hàng, mà mẹ tôi già rồi, bà làm sao chấp nhận được chuyện có dâu có con mà bữa ăn không nấu được. Vợ thì cứ nhong nhóng, việc nhà cũng không buồn động chân động tay, thấy mẹ già rồi còn lụi cụi, tôi bắt đầu xót xa. Tôi đưa vợ về để đỡ đần mẹ, mà giờ tôi thấy mẹ phải hầu cả con dâu. Tôi và vợ bắt đầu cãi vã, xích mích. Cô ấy lộ tính chua ngoa đanh đá và cho rằng tôi bênh mẹ, núp váy mẹ nọ kia. Lần đó tức quá tôi đã tát cô ấy 1 cái. Vợ bỏ ra nhà nghỉ ở gần 1 tuần, tôi phải đến năn nỉ mãi cô ấy mới về.
Sống với nhau hơn 1 năm, gần năm rưỡi mà cô ấy không bầu bí gì. Tôi theo dõi mới phát hiện cô ấy lén uống thuốc tránh thai hàng ngày. Tôi giận vô cùng, ép hỏi thì vợ bảo cô ấy không muốn sinh con bây giờ, “còn trả còn phải hưởng đã”, nguyên văn lời vợ nói.
Đời thật không biết đâu mà lần, một lần tình cờ, tôi phát hiện cô ấy nhắn tin à ơi với một gã đàn ông khác. Tôi điên quá, ép hỏi thì vợ bảo là bạn bè, đừng có mà quản cô ấy.
Tôi cay đắng nhận ra, vợ tôi hiện tại là người không có phẩm chất gì, là người thật tình ích kỉ, chỉ biết sống cho bản thân mình và hỗn xược, không coi ai ra gì.
Tôi thấy ân hận và nhớ vợ cũ da diết… Chợt nhớ ra, từ hồi chia tay bao lâu nay, tôi chưa từng một lần gọi điện cũng chưa một lần thăm hỏi con. Giờ tôi thấy nuối tiếc lắm, giá mà ngày xưa tôi không tệ bạc thì giờ đâu nên nỗi.
Theo Phunutoday
Quả báo vì bỏ vợ để lấy vợ mới và kết cục cay đắng sau 2 năm chung sống
Được một thời gian, tôi chợt nhận ra, vợ mới tôi từ ngày về làm dâu chưa bao giờ ngó ngàng gì đến chuyện bếp núc, nhà cửa.
ảnh minh họa
Ngày đó, vì quá ham sắc đẹp của cô người yêu mới nên tôi đã từ bỏ đi người vợ và con gái của mình. Bởi trong mắt tôi khi đó chỉ có sắc đẹp và thân hình quyến rũ. Tôi đã bị người đàn bà ấy làm cho mê muội mà quên mất, mình từng có một người phụ nữ chung chăn chung gối, hết lòng vì chồng con. Tôi đâu thể tỉnh táo để nghĩ được tất cả những chuyện đó là sai lầm. Tôi cứ lao vào vòng xoáy cuộc đời và bị chìm đắm vào trong đó. Cho đến ngày, tôi phát hiện mình sai thì cũng quá muộn cho tôi có thể làm lại từ đầu.
Tôi đã yêu say đắm một người con gái và đã lấy cô ấy làm vợ. Nhưng đúng là lòng người khó lường, chính tôi cũng không ngờ mình lại thay đổi và muốn cưới người đàn bà khác. Khi có của cải, có t.iền bạc thì dường như nhu cầu và ham muốn của con người ta cũng tăng lên. Tôi đã trao cho người con gái thứ hai trái tim của mình và quên luôn lời thề thốt với vợ.
Vợ tôi đã không còn là người đàn bà xinh đẹp ngày nào mà thay vào đó là bộ dạng bù xù, xấu xí nên càng làm tôi chán. Tôi quyết định bỏ vợ để lấy vợ mới. Và tôi hi vọng mối quan hệ của cô vợ với với mẹ tôi sẽ tốt đẹp hơn. Vì mẹ tôi vốn cũng không thích cô con dâu cũ. Cô người yêu mới lại liên tục nói lời hay ý đẹp và hỏi thăm sức khỏe cũng như quà cáp cho mẹ tôi. Thế nên tôi càng có lý do để bỏ vợ...
( ảnh minh họa )
Tôi còn nhớ như in ngày ly hôn, vợ tôi đã khóc hết nước mắt và đau khổ, cầu xin tôi như thế nào. Nhưng tôi quay mặt đi làm ngơ, vì nghĩ rằng, sống được với nhau hay không là do duyên số. Tôi đã làm mọi cách để rũ bỏ trách nhiệm làm chồng... để cưới người đàn bà khác.
Ngày cưới vợ mới, tôi không hay vợ cũ khóc hết nước mắt và đau khổ như thế nào. Tôi cứ vui với duyên của mình và không bao giờ nghĩ về những chuyện đã qua. Có lẽ, tình yêu với người con gái hiện tại đã làm tôi quên đi tất cả. Người đàn bà kia giờ đã cũ.
Người đàn bà xấu bị tôi quên trong chốc lát, tôi tự hào vì có cô vợ xinh đẹp nên đi đâu cũng đưa đi cùng. Tôi sống vui vẻ với hạnh phúc hiện tại. Hai vợ chồng ở chung với bố mẹ, những ngày đầu vợ và mẹ tôi hết sức hợp nhau khiến tôi mát lòng mát dạ. Nhưng đúng là, ngày vui không tày gang...
Được một thời gian, tôi chợt nhận ra, vợ tôi từ ngày về làm dâu chưa bao giờ ngó ngàng gì đến chuyện bếp núc, nhà cửa. Cứ ăn rồi trang điểm, diện dập đi làm. Rồi vợ chưa từng có một lời quan tâm tới bố mẹ tôi. Có chuyện tôi biếu t.iền bố mẹ mà vợ làm ầm lên, c.hửi bới này nọ. Bảo tôi chỉ biết lo cho bố mẹ, có t.iền thì phải đưa cho vợ, vợ thích đưa ai thì đưa...
Tôi chi bất cứ khoản gì vợ cũng càu nhàu, rồi bắt tôi phải đưa toàn bộ lương. Với mẹ chồng, sống lâu, vợ bắt đầu tỏ thái độ, rồi mâu thuẫn cãi vã với mẹ chồng tôi dù là chuyện nhỏ nhặt. Vợ tôi cãi nhau tay đôi với mẹ chồng, còn có thái độ không ra gì. Tôi góp ý thì vợ sưng mặt lên, định cãi nhau, đ.ánh n.hau với cả chồng.
Bao nhiều lần góp ý là bấy nhiêu lần vợ chồng cơm không lành, canh không ngọt. Đi làm chỉ biết ăn diện, về nhà thì như bà hoàng, không động chân động tay. Ăn cơm xong vợ không chịu rửa bát, sai tôi rửa. Tôi có thể giúp nhưng cả ngày vợ đã không làm gì thì con dâu cũng nên rửa bát đĩa. Cái lý do vợ đưa ra thật kì quái, vì làm móng tay đẹp nên không thể rửa, sợ hỏng móng.
Tôi điên lên, nói vợ một trận thì cô ấy khóc rồi gào ầm làng nước nói rằng bị chồng đ.ánh, bị nhà chồng bắt nạt rồi hàng xóm tưởng có chuyện gì chạy qua can. Mẹ tôi xấu hổ với xóm giềng nên đã khóc suốt mấy ngày vì con dâu hỗn láo. Cô ấy bỏ nhà đi mấy ngày, xách đồ về nhà mẹ đẻ mà không nói một lời. Tôi bực bội trong người chỉ muốn bỏ vợ nhưng mới cưới không lẽ lại bỏ. Mà đây đã là người vợ thứ hai của tôi rồi.
Đời người thật không biết đâu mà lường. Tôi nhớ người vợ cũ da diết, nghĩ lại những tháng ngày vợ ở nhà tôi, chăm sóc bố mẹ tôi, chăm sóc chồng, một lời không cãi mà giờ tôi thấy ân hận biết bao nhiêu. Tôi đã phũ phàng vì ham sắc, vì bị người đàn bà kia quyến rũ mà bỏ vợ, rước về một cô vợ làm tan cửa nát nhà, làm tan hoang cuộc sống bình yên của gia đình mình. Tôi cay đắng nhận ra, vợ tôi hiện tại là người không có phẩm chất gì, là người thật tình ích kỉ, chỉ biết sống cho bản thân mình và hỗn xược, không coi ai ra gì.
Bây giờ, tôi không muốn quay về nhà ngoại tìm vợ. Vì khi tôi xuống nước, cô ấy sẽ được đà lấn tới. cô ấy sẽ không bao giờ khoan dung, độ lượng và biết mình sai. Nhưng nếu không đón thì có thể một lần nữa hôn nhân của tôi sẽ tan vỡ. Người đàn ông hai lần bỏ vợ liệu có cơ hội làm lại từ đầu, giờ có hối cũng không kịp nữa rồi...
Người vợ cũ của tôi, nghe nói đã có người đàn ông khác, một người vô cùng giàu có và yêu thương cô ấy. Tôi thật tình không còn cơ hội nào để quay lại nữa và cũng không còn mặt mũi nào nữa. Đúng là quả báo cho kẻ đã bỏ vợ lấy bồ
Theo blogtamsu
Tình cũ ruồng bỏ vợ theo tôi mà tôi thì không còn tình cảm Tôi thực sự không còn tình cảm với anh, chẳng qua tôi chỉ là cảm xúc nhất thời mà thôi... Ảnh minh họa Tôi và Tùng yêu nhau khi hai đứa đang học năm nhất. Yêu được hơn 1 năm thì tôi đi du học nên chúng tôi chia tay. Thú thực tôi là người thực tế, tôi không tin quá nhiều vào...