Run sợ khi con 9 tháng tuổi càng lớn càng không có nét giống chồng
Mỗi ngày con gái của tôi lớn lên càng chẳng thấy giống bố nó. Ngược lại, con càng giống sếp như đúc. Từ làn da, tới đôi mắt, mái tóc.
Khi vắng chồng tôi đã ngã vào lòng người đàn ông đó (Ảnh minh họa).
Chồng tôi là nhân viên một công ty tài chính. Anh nổi tiếng đẹp trai, hiền lành, còn tôi là nhân viên kế toán của một công ty thiết kế. Chúng tôi được gọi là đôi trai tài gái sắc, đi đâu cũng dính nhau như sam. Rồi ngày đẹp trời nọ chúng tôi đã tổ chức một đám cưới linh đình. Hơn 1 năm sau chúng tôi có một cậu con trai kháu khỉnh.
Ngày con tôi chào đời cũng là ngày chồng tôi nhận được quyết định phải chuyển vào Huế công tác 3 năm. Dù rất yêu chồng nhưng tôi không thể bắt anh bỏ việc ở nhà với mẹ con tôi được.
Ngày tiễn chồng đi, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi chỉ mong sao 3 năm ấy trôi qua thật nhanh để gia đình tôi được đoàn viên. Còn chồng tôi, anh ôm chầm lấy vợ dặn rằng: “Anh biết em sẽ rất vất vả, nhưng hãy cố lên. Ở nhà nuôi con đợi anh về. Anh luôn tin tưởng em”. Nghe thế tôi càng nấc to hơn.
Xa chồng rồi, hầu như đêm nào tôi cũng nằm mơ thấy mình đang ở cạnh anh. Nhiều đồng nghiệp cơ quan thấy tôi xa chồng, ngỏ ý cặp kè nhưng tôi mặc kệ. Tôi tự dặn mình nên kiềm chế bản năng, chờ chồng về.
Nhưng có lẽ, cuộc đời không như tôi nghĩ, dù tôi đã cố nhưng vẫn không thoát khỏi lưới tình của người đàn ông da ngăm đen gần 50 mà cũng là sếp của tôi.
Sếp tôi có 3 người con trai và vợ là chủ một doanh nghiệp. Dù đã gần 50 nhưng trông ông vẫn rất trẻ trung phong độ. Trong mắt chị em cơ quan tôi, ông là một soái ca thực sự khi rất tốt tính, luôn quan tâm tới đời sống nhân viên. Từ ngày biết chồng tôi vắng nhà, ông hay nói chuyện, thậm chí tạo điều kiện cho tôi đi muộn, về sớm.
Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy ái ngại vì sự quan tâm đó, tôi muốn được đền đáp, cảm ơn sếp. Tôi mua quà biếu, ông ấy cũng không nhận “anh chỉ muốn quan tâm bù đắp cho em, còn quà cáp làm gì”.
Sinh nhật 28 của tôi là một buổi tối trời mưa, chồng gọi điện tâm sự với vợ suốt 2 tiếng đồng hồ. Nghe những lời yêu thương mà tâm hồn tôi rạo rực. Quay sang con đã lăn ra ngủ trên ghế từ hồi nào, tôi bất chợt mỉm cười nhìn nó sao giống bố đến vậy.
Rồi tôi nhận được tin nhắn chúc mừng sinh nhật từ sếp của mình. Ông dặn tôi ông có việc, tiện đường sẽ mang quà cho tôi. Nghe vậy, tôi liền từ chối. Nhưng ông nói “Dù ít nhiều, em cũng phải nhận”.
Chưa đây 20 phút sau, sếp đỗ xe trước nhà tôi. Ra đón, nhìn thấy đầu sếp ướt nhèm, tôi vội bảo ông vào nhà.
Video đang HOT
Khi đó, con trai tôi đang ngủ, tôi lấy vội chiếc khăn tắm đưa cho ông lau nước mưa. Khi tôi nói đi lấy nước ông vội vàng ôm chầm lấy tôi. Dù rất yêu chồng, nhưng tôi đã không tránh khỏi phút giây sa ngã ấy. Những lời sếp nói, yêu tôi muốn ở bên tôi khiến tôi không cưỡng lại được sức hút ấy. Và rồi, chuyện gì đến cũng đến…
Từ hôm đó, sếp đề bạt tôi lên làm trưởng phòng và tôi thường xuyên gặp gỡ họp hành, rồi đi gặp đối tác cùng sếp.
Càng gặp gỡ tôi càng thấy mình không thể dứt ra được khỏi mối tình vụng trộm đó. Nó là cái gì đó rất kinh khủng, mãnh liệt. Có những đêm thay vì mơ tới chồng, tôi lại mơ thấy mình đang nằm ngủ bên người đàn ông đó, tôi thấy mình đang thèm muốn một cái gì đó thật mãnh liệt.
Thời điểm đó, chồng tôi cũng về thăm nhà. 1 tuần ở nhà với vợ rồi anh lại đi. Nhưng có lẽ, tình cảm của chúng tôi cũng có chút phai nhạt hơn trước. Khi chồng hỏi lý do, tôi cũng không biết giải thích vì sao. Tôi thực sự cảm thấy có lỗi với anh, sự dằn vặt, khổ tâm khiến tôi kiệt quệ sức lực.
Sau đợt chồng về thăm, tôi lại có thai lần 2. Tôi rất lo lắng vì anh chỉ ở bên tôi có một tuần. Suốt thời gian thai kỳ đó, sếp đã ở bên cạnh chăm sóc tôi. Ông không nhàm chán khi chăm một người phụ nữ bầu bí, điều đó khiến tôi rất cảm kích.
Khi đứa con gái của tôi chào đời, chính sếp đã lo lắng cho tôi, chu cấp thêm cho tôi tiền nuôi con.
Sau khi con gái chào đời, chồng tôi cũng hết kỳ công tác, anh về làm gần nhà. Thời gian ở bên vợ con nhiều hơn, nhưng có lẽ tôi đã quen với cuộc sống vụng trộm kia nên vẫn ngựa quen đường cũ.
Chồng tôi không mảy may suy nghĩ, anh cứ nghĩ do anh đi xa nhà quá lâu để tôi tổn thương nên giờ anh dành tất cả bù đắp cho mẹ con tôi. Được nghỉ 6 tháng nhưng 4 tháng tôi đã xin phép chồng đi làm để tìm lại cảm giác yêu đời, được nhìn thấy ai đó.
Tôi là một người đàn bà quá tồi tệ và lăng loàn phải không? Tại sao tôi đã gây ra tội tày đình thế này? Ảnh minh họa.
Tôi cứ dằn vặt trong suy nghĩ phải chấm dứt mọi chuyện với sếp. Nhưng ngay khi tôi quyết định chấm dứt thì mỗi ngày con gái của tôi lớn lên càng chẳng thấy giống bố nó. Ngược lại, con càng giống sếp như đúc. Từ làn da, tới đôi mắt, mái tóc.
Hàng xóm, người thân nhà tôi đều cho rằng con gái tôi chẳng giống ba của nó. Chồng tôi cũng bảo vậy nhưng anh vẫn thương yêu con. Bởi anh không bao giờ nghĩ, tôi lại có thể ngoại tình.
Nhưng tôi sợ cái kim trong bọc sẽ có ngày lộ ra. Hơn nữa, sếp tôi thường xuyên ngắm ảnh bé con nhà tôi và cứ nhất định khẳng định đó là con của sếp. Bản thân tôi cũng không biết con gái đích thị là con ai. Nhưng con giống sếp tôi y hệt.
Tôi là một người đàn bà quá tồi tệ và lăng loàn phải không? Tại sao tôi đã gây ra tội tày đình thế này? Liệu tôi có nên đưa con đi xét nghiệm ADN rồi thú nhận hết với chồng không?
Theo Người Đưa Tin
Tôi gây tội tày đình vào đêm chồng đi công tác
Khi nghe mẹ chồng lu loa rằng tôi hỗn xược với bà. Không kìm nén được, tôi bỏ ra khỏi phòng và ném vỡ tan cái bát ăn cơm đang nắm trong tay.
Khi viết những dòng chữ này tôi đang trong tâm trạng vô cùng lo lắng và bối rối. Tôi đã vừa gây ra một chuyện không thể tha thứ đó là vừa gây ra một cuộc khẩu chiến rất nặng nề với mẹ chồng. Tôi biết là tôi sai nhưng đôi khi hoàn cảnh đã đẩy tôi đến việc không mong muốn này. Hiện tôi đang rất bối rối nên viết chuyện nhà tôi lên đây mong nhận được sự chia sẻ và góp ý của các bạn.
Tôi kết hôn được 3 năm và có một bé gái 2 tuổi. Tôi làm kế toán còn chồng tôi là kỹ sư xây dựng. Cả hai chúng tôi đều là dân thành phố và có thu nhập khá nên nói chung về đời sống vật chất, chúng tôi không phải lo nghĩ nhiều.
Dù có điều kiện mua nhà riêng nhưng vì chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà nên vợ chồng tôi vẫn ở cùng bố mẹ chồng để tiện bề chăm sóc. Bố mẹ chồng tôi đều là trí thức và rất được hàng xóm nể trọng vì ông bà sống mẫu mực, lại hiền lành và hay giúp đỡ mọi người.
Tôi biết mình sai nên đã xin lỗi mẹ chồng nhưng bà vẫn bảo không chấp nhận loại con dâu như tôi. Tôi nên làm gì để cải thiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu đây? Ảnh minh họa.
Ngày biết tôi về làm dâu ở nhà ông bà, họ hàng ai cũng mừng và bảo may cho tôi vì tôi vốn hiền lành, ngại to tiếng chỉ sống trong những gia đình như ông bà thì mới hợp. Tôi lúc đó cũng nghĩ là mình may mắn bởi thực sự trong suốt thời gian tôi và chồng yêu nhau,mỗi lần đến n hà anh chơi, tôi luôn được bố mẹ chồng quan tâm.
Tôi cũng thích cách cư xử tế nhị, cởi mở và cả tư tưởng rất tiến bộ của ông bà. Ông bà luôn bảo sau này mọi chuyện trong gia đình con đều do các con quyết định, bố mẹ sẽ không can thiệp. Và rằng tôi cứ sống theo cách ở nhà mẹ đẻ, đừng quá phải uốn theo cách nhà chồng. Câu cửa miệng của mẹ chồng tôi là: Miễn sao các con hạnh phúc là được, chứ bố mẹ chẳng có yêu cầu gì.
Nghe ông bà nói vậy, là con dâu tương lai, tôi cũng thấy mừng lắm. Tuy nhiên, khi về nhà ông bà sống và thực sự cuộc đời làm dâu tôi mới ngã ngửa ra rằng bố mẹ chồng tôi rất hay xét nét con dâu và phân biệt rõ rệt con dâu, con trai.
Rõ ràng cả hai vợ chồng cùng đi làm như nhau cùng chở nhau về nhà cùng lúc nhưng khi về đến nhà, bao giờ ông bà cũng chỉ hỏi han con trai còn con dâu thì ông bà mặc kệ. Nhiều khi nhìn bố mẹ chồng có gì ăn cũng dành cho con trai, còn con dâu ngồi ngay cạnh đó nhưng ông bà coi như không mà thấy chạnh lòng. Tuy nhiên, tôi luôn tinh thần bỏ qua mọi việc cho nhẹ đầu mà hơn nữa, con dâu dẫu gì cũng khác máu tanh lòng, làm sao có thể bằng máu mủ ruột rà người ta được.
Khách đến chơi nhà, tôi nhiều lần thấy phát ngượng khi mẹ chồng cứ luôn ngọt ngào dành những mỹ từ cho con trai như trai yêu, cả yêu trong khi đó khi với về tôi thì bà chỉ nói trống không hoặc thậm chí coi như không có mặt. Nhiều khách cứ lầm tưởng như thể tôi với mẹ chồng đang mâu thuẫn hoặc tôi thuộc dạng hèn kém, không ra gì.
Tối nào cũng vậy, sau bữa cơm tối là cả nhà lại quây quần ở bàn uống nước xem tivi, ăn hoa quả nhưng bao giờ bố tôi cũng chỉ rót nước mời con trai chứ con dâu thì mặc kệ như thể không có mặt ở đó. Chồng tôi nhiều lần cũng góp ý với ông bà nhưng ông bà vẫn không thay đổi. Anh bảo rằng ông bà già rồi, lẩm cẩm thành ra cư xử kém vậy thôi chứ trong lòng ông bà không có gì thâm độc cả.
Tôi nghe lời chồng và không để bụng chuyện này nhưng cứ càng sống tôi lại càng thấy ấm ức trước hành động của bố mẹ chồng. Trước mặt chồng tôi, ông bà luôn nhẹ nhàng, không bao giờ trách cứ hay đổ lỗi gì cho con dâu.
Nhưng cứ khi nào chỉ có mình tôi ở nhà thì ông bà đổi hẳn thái độ. Hồi tôi đang bụng mang dạ chửa, sắp đến ngày sinh, khi chồng tôi có nói với bố mẹ chồng tôi rằng tôi sắp đẻ nên cần nghỉ ngơi, khi nào không làm hết việc nhà ông bà cứ để việc lại chồng tôi sẽ làm sau. Bố mẹ chồng tôi miệng thì đồng ý chuyện này và trước mặt chồng cũng không bắt tôi làm gì nhưng ngay khi chồng tôi đi làm là ông bà lại bắt tôi làm việc này việc khác.
Tôi còn nhớ những buổi trưa, khi chồng tôi về nhà ăn cơm, bố mẹ chồng một mực không cho tôi rửa bát. Vậy mà đến chiều, khi không có chồng tôi ở nhà là ông bà sai ngay tôi rửa bát.
Không kìm nén được, tôi bỏ ra khỏi phòng và ném vỡ tan cái bát ăn cơm của con. Ảnh minh họa.
Tuy vậy, tôi vẫn cố gắng nín nhịn để giữ cho yên bình gia thất. Cứ mỗi khi căng thẳng quá, tôi lại tâm sự với chồng và nhờ những lời an ủi của anh, tôi lại thấy mình vượt qua được mọi chuyện.
Nhưng kể từ ngày chồng tôi đi công tác dài hạn (3 tháng) ở nước ngoài thì tôi lâm vào cảnh khốn khổ vì sự bắt bẻ quá đáng của bố mẹ chồng. Một mình vừa đi làm vừa nuôi con nhỏ nhưng hôm nào ông bà cũng bắt tôi phải phục dịch cả nhà từ chuyện cơm nước, thiết đãi khách khứa cho đến chuyện cá nhân của ông bà như mua sắm đồ đi lễ, hay chở đi chơi.
Đêm hôm đó, chỉ vì tôi đang bận chăm con gái ốm mà tôi quên việc xuống phòng bà cắm chiếc máy massage cho bà. Khi tôi xuống đến nơi, bà tỏ ra giận dỗi rồi nói với tôi những lời rất nặng nề. Sẵn trong lòng có chút mỏi mệt, tôi có nói sẵng giọng rằng bà lúc nào cũng chỉ yêu quý con trai thôi còn con dâu thì coi như người ở. Và sẵn cơn bực bội trong người, tôi cũng nói hết những ấm ức trong lòng tôi kìm giữ bấy nay.
Và khi tôi vừa dứt lời mẹ chồng tôi ném vỡ choang cái cốc bà đang cầm trong tay và mắng tôi rằng chưa thấy con dâu nhà ai mà mẹ chồng nói một câu là cũng bật lại một câu như vậy. Rồi bà cũng lu loa rằng tôi hỗn xược với bà. Không kìm nén được, tôi bỏ ra khỏi phòng và ném vỡ tan cái bát ăn cơm của con.
Thấy vậy, mẹ chồng tôi gọi cả bố chồng tôi dậy để chứng kiến sự việc và lúc đó bà tuyên bố từ mặt tôi.
Tôi biết mình sai nên đã xin lỗi mẹ chồng nhưng bà vẫn bảo không chấp nhận loại con dâu như tôi. Tôi nên làm gì để cải thiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu đây? Và tôi nên giải thích chuyện này như thế nào với chồng tôi để anh hiểu và tha thứ cho tôi? Hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Người đưa tin
Run sợ với hành động kỳ quặc của vợ lúc mang thai Tôi đã cố gắng gạt đi tất cả, nhưng rồi mỗi khi nhắm mắt lại, tôi lại tưởng tượng ra hình ảnh vợ tôi đang có những hành động kỳ quặc ấy. Tôi và vợ quen nhau trong dịp du xuân đầu năm ngoái. Sau một năm yêu nhau, chúng tôi đi đến quyết định kết hôn. Vợ trong mắt tôi là cô...