Rũ bỏ thai không được, bạn trai đạp thẳng vào bụng của tôi
Anh ngon ngọt dụ tôi bỏ đứa nhỏ lần nữa. Anh còn đe dọa, chửi bới, uy hiếp, cuối cùng đánh tôi, đá vào bụng khiến tôi phải nhập viện.
Năm nay tôi chưa tròn 19, xinh đẹp, thông minh, đa tài nhưng lại quá ngây thơ và dễ tin người. 3 năm trước khi bắt đầu học ở một ngôi trường THPT đáng mơ ước, tôi đã quen và yêu một người con trai. Suốt 2 năm tình yêu rất đẹp, đáng ngượng mộ, mọi chuyện bắt đầu khi chuẩn bị thi tốt nghiệp THPT. Anh có quan hệ vụng trộm với một người con gái khác, tôi vô cùng đau khổ vì điều đó. Một thời gian dài không ăn không uống, sống như một cái xác vô hồn. Anh cuối cùng đã chọn tôi nhưng mọi người cũng biết rồi đó, không thể nào còn là một tình yêu trọn vẹn như ngày đầu.
Ảnh minh họa: HH
Để giữ gìn tình yêu, tôi ngu ngốc tin theo những lời hứa mà trao thân cho anh, kết quả đã có thai. Anh quyết tâm ép tôi phải bỏ đứa bé, nếu không sẽ chia tay. Lại một lần nữa, tôi phải chịu đựng sự dằn vặt giữa con và người yêu. Một cô gái chỉ 18 tuổi, chưa thi tốt nghiệp, chưa thi đại học, chưa có gì trong tay, còn quá non nớt trong suy nghĩ, cuối cùng phải chọn bỏ con và vì chuyện đó, tôi phải uống thuốc chữa bệnh stress trong một thời gian dài.
Video đang HOT
Trong lúc đó, anh vẫn lén qua lại với người con gái kia, không hề ngó ngàng gì tới tôi. May mắn là thời gian trôi đi, cuối cùng tôi cũng vượt qua khoảng thời gian kinh hoàng đó, tha thứ và anh đã quay lại với mình, quan tâm, chăm sóc như xưa, ra mắt gia đình hai bên. Tại sao anh lại thay đổi tôi cũng không biết, có lẽ vì cảm thấy có lỗi, vì vẫn còn tình cảm chăng?
Dù không muốn nhưng tôi vẫn phải làm chuyện đó khá thường xuyên vì sợ anh giận. Khó khăn mới tìm lại được tình yêu và tôi không muốn đánh mất nó. Hàng ngày, cảm giác tội lỗi với ba mẹ, sự sợ hãi luôn chiếm giữ cảm xúc, từ một cô gái hoạt bát, hay cười tôi dần trở nên im lặng, ít nói. Anh còn quan hệ tình cảm với rất nhiều người con gái khác. Tôi đau khổ, tuyệt vọng, tự tử nhiều lần nhưng không thành.
Dường như số phận thật biết trêu người, tôi một lần nữa có thai, đứa bé đã trở thành tia hy vọng sống lớn nhất của mình, tôi trở nên vui vẻ hơn, biết chăm sóc sức khỏe của mình hơn. Nhưng anh dùng lời ngon tiếng ngọt dụ tôi bỏ đứa nhỏ lần nữa (dù biết bỏ lần nữa thì gần như tôi sẽ không thể làm mẹ được). Anh còn đe dọa, chửi bới, uy hiếp và cuối cùng đánh tôi, đá vào bụng khiến tôi phải nhập viện. Đến bây giờ cái thai đã được 5 tháng tuổi. Ba mẹ đã biết và yêu cầu phía nhà trai chịu trách nhiệm nhưng tất cả thành viên nhà đó đều im lặng, xem như không hề có sự tồn tại của đứa nhỏ.
Giờ tôi nên làm sao đây? Giờ anh công khai quen người khác. Vài năm nữa thôi anh sẽ trở thành bác sĩ, cả nhà anh đều có truyền thống làm ngành y. Tôi đã lỡ uống thuốc tránh thai khẩn cấp, uống thuốc chữa bệnh stress, đứa bé có thể sẽ phát triển không bình thường, nó càng cần có ba lẫn mẹ để bao bọc khi chào đời. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên. Cảm ơn mọi người.
Theo VNE
Anh không cho mẹ con em một danh phận
Nửa năm nay tôi nuôi bé, anh sống với gia đình. Tôi cũng bị cha mẹ ngoảnh mặt khi luôn bảo vệ anh trước những lời xúc phạm.
Anh dọn đến sống cùng khi gia đình không chấp nhận cái thai trong bụng tôi. Chúng tôi học chung từ bé, yêu nhau 3 năm rồi vượt rào nên chuyện này xảy ra. Ở tuổi 30 tôi phải vui mừng lắm với hạnh phúc làm mẹ, vậy mà mỗi ngày phải sống trong nước mắt. Anh không bỏ rơi mẹ con tôi, nhưng không bảo vệ được trước sức ép của gia đình.
Ảnh minh họa: HH
Anh quen với cuộc sống nhung lụa, không lo lắng gì cơm áo gạo tiền, từ khi anh về ở với tôi, tất cả mọi chi tiêu sinh hoạt trong gia đình anh phải lo hết. Anh đi sớm về muộn và chán nản với những lo toan, cộng với sự phản đối của gia đình nên đâm ra rượu chè, cờ bạc rồi nợ nần. Gia đình tôi vì thế cũng xúc phạm anh nhiều.
Vì ở quê hay ngồi lê nên chuyện gì của anh trong xóm cũng biết. Gia đình anh trách tôi đẩy anh xuống vực khi họ nghe hàng xóm xì xầm chuyện xấu của anh và buộc phải chia tay. Chúng tôi phải đường ai nấy đi khi con trẻ được 15 tháng. Tôi khuyên anh rất nhiều nhưng biết khi anh đã sa vào con đường ấy thì những lời khuyên cũng vô ích, chỉ có thể anh tự nhận ra và vực dậy. Tôi không trách anh, trách mình dại dột. Tôi là con gái, cũng mềm yếu và nhẹ lòng thì sao có thể giữ thân trước người mình yêu tha thiết.
12 năm chung trường lớp, 3 năm yêu nhau, sống với nhau 3 năm, hàng xóm với nhau suốt cuộc đời, vậy mà giờ đây tôi không thể nghĩ hai đứa có thể lướt qua nhau khi gặp. Nửa năm nay tôi ẵm bé về ngoại và đi làm, anh sống với gia đình. Thằng bé 20 tháng cứ nhớ anh gọi ba ba khi ngồi một mình. Anh chán nản khi từ nhân viên ngân hàng giờ lại thất nghiệp, rồi hàng xóm soi mói.
Anh hiểu lầm tôi đã bôi nhọ anh nên cũng không nói chuyện nữa, cũng không đến nhà thăm con sau một lần bà ngoại đuổi về, vì bảo gia đình anh cấm đoán thì đừng qua lại làm gì. Tôi cũng bị gia đình ngoảnh mặt khi lúc nào cũng bảo vệ anh trước những lời xúc phạm, vì tôi biết chỉ người trong cuộc mới hiểu. Tôi rất yêu anh nên không muốn cứ nhìn cảnh này diễn ra, phải làm sao để vực anh dậy, để gia đình anh không định kiến với tôi nữa. Xin các bạn chỉ giúp tôi.
Theo VNE
Bạn trai cũ giành lại con lúc mất khả năng làm cha Ra tù anh cươi một ba 60 tuôi vơi gia tai đô sô. Anh quay vê gianh con bởi đã mất khả năng làm cha. Năm nay tôi 25 tuôi, giam đôc công ty bất động san. Cuôc sông yên ổn nhưng qua khư vẫn hiên diên trong tâm tri tôi. Ngày ấy, khi mới 18 tuổi, tôi gặp anh ở chỗ lam...