Rủ bạn đến nhà con rể nhậu, bố đẻ bị thông gia hất mâm cơm vào mặt
Tôi lấy chồng hơn mình đến 15 tuổi. Vì thế, so về tất cả, tôi chỉ hơn anh ở tuổi trẻ, còn lại, về học thức, nghề nghiệp, gia đình, tiền bạc … tôi đều thua anh.
ảnh minh họa
Tuy nhiên, chồng tôi không bao giờ lấy việc đó ra để so bì và coi thường tôi.
Anh cũng không cần tôi phải đi làm, kiếm tiền về cho gia đình. Nhưng vì chiều tôi, muốn cho tôi có được niềm vui trong công việc, và thoải mái với các quan hệ xã hội nên anh cũng xin cho tôi làm việc ở một vị trí hết sức nhàn nhã và thoải mái. Đồng thời, anh cũng chiều tôi hết mực.
Duy chỉ có một điều, anh không mấy gần gũi với những người trong gia đình tôi. Vì thế, nhiều lúc, tôi cảm thấy rất buồn bã.
Thêm vào đó, anh lại rất yêu quý và tôn trọng mẹ đẻ của anh. Mọi ý kiến của bà, dù đúng, dù sai, anh cũng không bao giờ cãi lại mà hết sức chiều chuộng.
Tôi có nói thì anh bảo, ông mất sớm, một mình bà nuôi các con khó nhọc, giờ bà già rồi, chẳng còn sống được bao lâu nên chiều bà cho bà vui cũng không sao .
Tôi nghe chồng nói có lý nên cũng ra sức chiều chuộng và nhường nhịn bà. Tuy nhiên, bà luôn cậy con trai mình giỏi giang, giầu có, và nghe lời nên lúc nào bà cũng gây sự với tôi, coi thường tôi và chửi bới tôi thậm tệ mỗi khi tôi làm sai.
Vì thế, rất rất nhiều lần rồi, tôi nhẫn nhịn không dám cãi lại bà. Tuy nhiên, chuyện ngày hôm qua thì tôi không thể chấp nhận được nữa.
2 ngày nữa là đến sinh nhật của con gái tôi. Tôi bàn với chồng mời bố đẻ của tôi từ Lào Cai lên Hà Nội 1 chuyến để ông thăm thú Hà Nội và dự sinh nhật của cháu ngoại.
Video đang HOT
Bố tôi ra buổi sáng thì buổi chiều mẹ chồng tôi đã gây sự.
Bà dặn cô giúp việc nhà tôi là “phải trông chừng kẻo bọn nhà quê hay táy máy trộm cắp”. Sau đó, bố tôi đi đến đâu, bà theo đến đấy. Bố tôi ăn 1 miếng, bà đếm 1 miếng. Bố tôi ngồi đâu bà cũng cầm theo cái khăn để lau luôn như thể bố tôi làm bẩn nhà của con trai bà.
Sau đó, biết bố tôi ra Hà Nội, một vài người bạn của bố và tụi con cháu trong họ hàng nhà tôi ở Hà Nội ngỏ ý muốn đến nhà tôi chơi, ăn với bố tôi 1 bữa cơm thân mật.
Vì thế, bố tôi hỏi ý kiến tôi và chồng tôi rồi mời bạn bè đến nhà ăn cơm.
Mẹ chồng tôi thấy cả nhóm người kéo đến thì khó chịu ra mặt. Mọi người chào hỏi, bà không thèm trả lời, cũng không chờ để ngồi ăn cùng cho lịch sự mà đòi osin dọn riêng mâm cơm cho bà, còn để mọi người dọn dưới sàn nhà ăn sau.
Ăn xong, bà lên bàn ngồi uống nước và liên tục lườm nguýt bố tôi và mọi người. Sau đó, bà còn làm rất nhiều những hành động trái khoáy khác.
Bố tôi biết ý nhưng vì trót mời mọi người đến nhà nên vẫn phải cười nói. Mọi người chúc bia chúc rượu rôm rả.
Điều này khiến mẹ chồng tôi càng khó chịu. Rồi dường như không nhịn thêm được nữa, bà ra giữa nhà, chống tay vào hông rồi chửi bằng những từ ngữ tục tĩu vô cùng. Sau đó, bà còn ra hất cả mâm cơm đi và đuổi cút tất cả mọi người. Chửi mọi người là lũ nát rượu, không cho ăn.
Bố tôi xấu hổ không còn biết giấu mặt vào đâu. Còn bạn bè con cháu thì lẳng lặng ra về.
Ngay sau đó, bố tôi cũng nằng nặc bắt xe về quê. Tôi chạy theo xin lỗi bố, nhưng ông giận không nhìn mặt tôi. Vì thế, tôi giận mẹ chồng lắm. Tôi chỉ muốn lao vào đâm chém bà ấy cho hả giận. Nhưng rồi tôi lại kìm chế nên khi về tôi chỉ sưng mặt lên rồi hỏi, “sao bà lại cư xử như thế?”.
Thế mà, bà ấy ăn vạ, lăn lộn giữa nhà rồi giả vờ ngất đi.
Đúng lúc đấy thì chồng tôi về, thấy mẹ như vậy, anh lao vào vào đấm đá tôi túi bụi và chửi tôi. Bảo “nếu bà có mệnh hệ gì thì tao giết mày”.
Tôi nghe mà sững sờ cả người. Hóa ra, tình nghĩa vợ chồng cũng chỉ đến như vậy. Vì thế bây giờ, trong tôi chỉ còn là thù hận. Tôi căm hận người mẹ chồng và căm hận cả chồng. Tôi không còn biết sẽ làm gì để có thể quên được chuyện này nữa.
Theo blogtamsu
Mẹ đẻ và mẹ vợ đánh nhau, tôi không biết bênh ai?
Mẹ tôi tức quá ném thẳng điều khiển ti vi. Còn mẹ vợ cũng chả kém cạnh khi hất tung cả mâm cơm trước sự ngỡ ngàng của cả nhà.
Kể ra thì mọi người chắc sẽ cười chê gia đình tôi. Nhưng thật lòng mà nói tôi phận vừa làm con rể vừa làm con trai không biết nên xử trí thế nào cho hợp tình hợp lý.
Tôi năm nay 32 tuổi, đã có vợ và một cậu con trai. Cuộc sống vật chất của tôi dù không nghèo nhưng ở nơi thị thành này vẫn còn phải chật vật thiếu thốn khá nhiều. Vợ chồng tôi đều là con một. Bố em mất sớm và mẹ vợ tôi đã một mình ở vậy nuôi con nên người. Vì thế vợ tôi từ nhỏ đã thề với lòng sẽ ở bên mẹ suốt đời để bù đắp cho tuổi xuân của mẹ.
Từ lúc yêu em đã thẳng thắn đề cập với tôi chuyện nếu có cưới thì hai vợ chồng sẽ cùng sống với mẹ em. Cũng biết là sẽ có lúc khó khăn vì cách nhau cả thế hệ nhưng biết hoàn cảnh và sự hy sinh của mẹ vợ, tôi chấp nhận đồng ý với em.
Hai năm sau khi cưới chúng tôi vẫn sống yên ả không có chuyện gì xảy ra. Mặc dù trong nhà có mẹ vợ ở cùng lại là vợ chồng son nên nhiều khi tôi có không thoải mái nhưng mọi chuyện vẫn đâu vào đấy.
Mẹ vợ tôi đã gần 60 nên có lẽ đã chẳng minh mẫn được. Bà hay lẩm cẩm và khá luộm thuộm. Và cũng có thể do tuổi già mà bà nói khá nhiều. Nhiều hôm nghe mẹ vợ cằn nhằn tôi cũng khó chịu, thế nhưng được vợ đả thông tâm lý nên tôi cũng nhanh chóng quên ngay.
Mọi chuyện có lẽ bắt nguồn từ lúc bố tôi mất do tai nạn. Đó có lẽ là nỗi đau lớn nhất mà mẹ tôi phải gánh chịu. Mẹ tôi vốn là người bộc trực, đôi lúc có to tiếng nhưng bố luôn nhẫn nhịn và làm người giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Bố tôi ra đi khiến mẹ tôi chẳng còn tâm trí nào để lo cho bản thân nữa. Chỉ mươi ngày mà bà sút hơn 3 cân. Nhìn mẹ tiều tụy, vợ chồng tôi bàn bạc nói mẹ lên sống chung. Lúc đầu mẹ tôi nhất quyết không nghe nhưng sau đó thấy vợ chồng tôi thuyết phục có lý bà đã khăn gói lên thành phố sống cùng chúng tôi.
Cứ ngỡ hai mẹ cùng thế hệ với nhau thì sẽ có bạn già. Ai dè mẹ tôi vừa lên chưa được 2 tháng đã xảy ra chuyện. Chẳng là mẹ tôi rất sạch, bà sạch đến nỗi một ngày bà có thể lau nhà đến vài lần. Trong khi mẹ vợ tôi tính lại luộm thuộm và không ngăn nắp. Phòng của mẹ vợ tôi khá bẩn, đồ đạc sắp xếp lung tung không quy củ và bụi bặm.
Hôm đó mẹ vợ tôi đi vắng, mẹ tôi đi ngang qua phòng bà thông gia, thấy bẩn nên bà đã dọn dẹp và những thứ đã quá cũ bà đã lỡ tay vứt đi.
Khi mẹ vợ tôi về và biết chuyện này. Bà đã chửi vợ tôi một trận ầm ĩ. Dĩ nhiên mẹ vợ tôi biết là đó không phải do con gái bà làm, bà chỉ mượn gió bẻ măng và mẹ tôi chắc chắn cũng biết mình đang bị chửi đổng.
Có lẽ từ đó đã khơi mào cho cuộc chiến không hồi kết của gia đình tôi. Vốn đi làm đã mệt, về nhà còn chứng kiến hai bà mẹ mặt nặng mày nhẹ với nhau khiến không khí gia đình tôi khá căng thẳng.
Họ công kích nhau, nói kháy nhau mọi lúc có thể. Chỉ có việc vợ tôi mua áo cho hai bà thôi nhưng người này thì chê áo người kia xấu, người kia lại nói đã được mua cho còn tỏ vẻ kênh kiệu.
Thế đấy. Mẹ tôi có lòng tự cao rất lớn nên dù bà sai cũng không nhận lỗi, còn mẹ vợ tôi thì bảo thủ không kém. Vì vậy dù vợ chồng tôi có cố hàn gắn thì mối quan hệ ấy cũng ngày càng tồi tệ. Cuối cùng chiến tranh cũng nổ ra. Mà chuyện theo tôi thấy cũng không có gì là quá to tát đến mức ấy.
Hôm qua cả nhà tôi vừa ăn cơm vừa xem ti vi. Có lẽ từ trước khi tôi đi làm về hai bà đã không ưng nhau gì rồi. Đến giờ thời sự mẹ tôi liền bật kênh VTV3 xem thời sự. Chưa được 5 phút thì mẹ vợ lấy điều khiển chuyển kênh phim.
Hai bà cứ thế chuyển kênh đến 3 lần thì tôi nói ngày mai tôi sẽ mua ti vi mới cho các mẹ xem thoải mái. Tôi vừa dứt câu thì mẹ tôi ném toang cái điều khiển ti vi nói lớn rằng tôi không cần mua ti vi hầu người không biết điều.
Chẳng kém cạnh, mẹ vợ tôi cũng hất tung mâm cơm trước sự ngỡ ngàng của cả nhà rồi bà bỏ lên phòng. Mẹ tôi vội vàng chạy theo tát mẹ vợ một cái đau điếng, rồi hai bà xông vào đánh nhau chẳng khác bà hàng cá hàng thịt đến khi vợ chồng tôi vào can ngăn.
Đấy, mẹ vợ và mẹ đẻ tôi cãi nhau vì những lý do hết sức bình thường. Mẹ tôi thì lùng đùng đòi về nhưng làm con tôi không nỡ để mẹ về khi vừa lên ở với con trai chưa được 3 tháng. Còn vợ tôi thì nhất quyết không đồng ý để mẹ vợ thuê nhà riêng. Đằng nào cũng tiến thoái lưỡng nan mà tôi thì không biết nên làm thế nào để thấu tình đạt lý. Tôi nên làm gì để giải quyết bây giờ?
Theo Afamily
Kể chuyện chồng lười Chồng em chiều vợ, chiều con, ngoan ngoãn phải mỗi cái tội lười. Tối qua tôi bị mệt nên lão chồng được phen chủ động vào bếp nấu nướng. Tôi gọi là nấu cho sang mồm thôi chứ thực ra là hâm lại thức ăn buổi trưa.Vào bếp được 15 phút, chồng gọi tôi ra ăn cơm. Cố nhấc người dậy, chui ra...