Rủ bạn bè về tụ tập tán gẫu, tôi bị mẹ chồng mắng là vô ý và nhất quyết đòi dọn đến ở chung
Tôi nín bặt, không ngờ mẹ chồng nổi giận đến vậy. Lũ bạn tôi biết ý, dọn dẹp sơ qua đống bát đũa rồi rủ nhau đi về.
Mẹ chồng tôi là công chức về hưu. Đối với họ hàng, hàng xóm, bà luôn cư xử cởi mở, thân tình. Tuy nhiên, với con cái trong nhà, bà lại nghiêm khắc và khắt khe. Chồng tôi và em gái chồng có cãi lại, bà luôn triết lí bằng câu nói quen thuộc muôn thuở: “Mẹ có mắng, có chửi cũng là muốn tốt cho chúng mày. Dâu, rể nhà này thì mẹ cũng coi như con đẻ, “Yêu cho roi cho vọt” mà!”.
Vì thế, mẹ chồng tôi nghiễm nhiên trở thành người quyết định đúng sai trong nhà. Thực tế, quả là bà rất yêu thương tôi và cháu nội. Đi đâu, làm gì, bà cũng lo lắng cho việc gia đình. Tuy nhiên, điều gì thái quá đều không tốt. Đặc biệt là khi chúng tôi và bố mẹ có tư tưởng khác nhau.
Vợ chồng tôi dành dụm được khoản tiền kha khá, quyết định mua chung cư ở riêng để thoải mái. Mẹ chồng không phản đối, nhưng vẫn thường xuyên qua nhà để quán xuyến công việc nội trợ. Tuần nào, bà ấy cũng ghé qua ba, bốn lần. Khi thì mang cho chúng tôi đồ ăn ngon, lúc lại chơi với cháu nội cả buổi.
Tôi gửi con đi nhà trẻ, rồi gọi hội bạn thân đến ăn lẩu, bật nhạc vang nhà. (Ảnh minh họa)
Dù mẹ chồng có ý tốt, nhưng tôi muốn có không gian riêng. Tiệc sinh nhật, tôi muốn mời đám bạn thân đến, quậy tưng bừng một bữa ra trò. Thế nhưng, vì mẹ chồngkhông thích ồn ào nên vợ chồng tôi chỉ làm mấy món ngon, mời bố mẹ chồng sang nhà.
Tuần này, tôi biết mẹ chồng về quê ngoại của bà ấy nên hí hửng lắm. Tôi mừng rơn vì sắp được tự do. Trước khi bà về, tôi còn cẩn thận, mua quà bánh cho các cô bác và lũ trẻ ở quê.
Tôi gửi con đi nhà trẻ, rồi gọi hội bạn thân đến ăn lẩu, bật nhạc vang nhà. Sau khi ăn uống no say, cả nhóm nằm mỗi người một nơi thư giãn và tán gẫu.
Video đang HOT
Đang vui vẻ, bỗng nhiên mẹ chồng tôi từ đâu xuất hiện, xồng xộc đi thẳng vào nhà. Bà quát lớn, rành rọt từng câu chữ: “Chị làm gì ở nhà con trai tôi thế này? Nếu tôi không lỡ chuyến xe, phải quay về thì có cơ hội biết được bản chất của chị không? Chồng con cả rồi còn đàn đúm, còn làm mấy trò vô ý tứ thế này hả?”.
Sự thanh minh của tôi không vừa ý mẹ chồng (Ảnh minh họa)
Tôi nín bặt, không ngờ mẹ chồng nổi giận đến vậy. Lũ bạn tôi biết ý, dọn dẹp sơ qua đống bát đũa rồi rủ nhau đi về.
Tuy nhiên, sự thanh minh của tôi không vừa ý mẹ chồng. Bà nói, bạn bè đến nhà nhau chơi là chuyện thường. Nhưng phụ nữ nằm ngả nghiêng ở phòng khách như thế là không chấp nhận được. Nếu chẳng may, họ hàng, bạn bè của chồng đến thì thật mất mặt.
Chồng tôi biết chuyện, hợp sức cùng vợ xin lỗi để mẹ nguôi giận. Nhưng bà chỉ đồng ý tha thứ khi tôi chấp nhận về sống chung với bố mẹ chồng. Nếu tôi về lại nhà ấy thì khác gì để mẹ chồng quản thúc như đứa trẻ. Tôi nên làm thế nào cho lợi cả đôi đường đây?
Theo Trí Thức Trẻ
Chị chồng lén lút vào phòng ngủ em dâu lục lọi đồ và cái kết không thể đắng hơn
Tới tuần thứ hai chị chồng về nhà, Hoài đi làm về, định lấy quần áo mặc thì phát hiện bộ đồ lót mới mua treo trên mắc đã không cánh mà bay...
Vốn có cuộc hôn nhân không mấy suôn sẻ ngay từ lúc ban đầu, thay vì việc ngồi than thân trách phận, Hoài tìm cách khuyên chồng dọn ra ở riêng. Ấy thế mà anh không đồng ý, hết lần này đến lần khác hoãn việc chuyển nhà. Tới khi chị chồng ly hôn, chuyển về nhà mẹ đẻ, chồng cô lại thấy thương chị, luôn mực bảo vợ phải biết chăm lo.
Thế nhưng, mẹ chồng Hoài đã hà khắc và mắc tính keo kiệt thì chớ, cô chị của anh cũng chẳng khá khẩm hơn. Từ ngày ly hôn với chồng, chị ta về hẳn nhà ở, không đi làm, suốt ngày cầm chiếc điện thoại, hết nhắn tin lại gọi điện. Cơm nước không nấu cũng không làm gì, ngay cả giặt giũ cũng lười.
Sự tù túng và bí bích lên tới đỉnh điểm khi hoài vừa đi làm hành chính, về nhà lại lo chợ búa rồi cơm nước. Ấy thế mà đồ ăn không vừa miệng, mẹ và chị chồng lại xúm vào nói. Bố chồng cũng thương con dâu, vừa động viên, nhiều lúc cũng chợ búa cơm nước giùm.
Tới tuần thứ hai chị chồng về nhà, Hoài đi làm về, định lấy quần áo mặc thì phát hiện bộ đồ lót mới mua treo trên mắc đã không cánh mà bay. Nghĩ mình để nhầm ở đâu, Hoài lục cả tủ đồ trong phòng mà không thấy, định hỏi mẹ chồng và cô chị nhưng lại ngại. Tới ngày hôm sau đi làm về thì thấy bộ đồ lót trong giỏ quần áo bẩn để giặt.
Thấy chị chồng đang dặm son phấn ra ngoài, Hoài cất tiếng hỏi. "Hôm qua chị lấy bộ đồ lót của em mặc đấy à?".
Cô chị nhìn sang bảo: "Ừ, đồ lót của chị từ lúc về chưa đi mua nên lấy của em dùng tạm. Cứ để đấy tí chị giặt, khô chị trả".
Ảnh minh họa
Câu nói của chị chồng khiến Hoài vừa bất ngờ vừa khó chịu. Cô đáp lại: "Đã mặc rồi thì chị lấy mà dùng đi. Lần sau chị đừng tự tiện lấy đồ của người khác không hỏi là được".
Chị chồng ậm ừ rồi xách túi rời khỏi nhà. Hoài cảm thấy trong người khó chịu, vừa quay ra thì đã thấy chị chồng xỏ chân vào đôi guốc màu đỏ mới mua của mình. Cô không thể im lặng mà hỏi: "Chị... chị... Sao lại đi giày của em?".
Chị chồng ngoái đầu lại, thản niên đáp: "Chị mượn, giày của chị cũ rồi". Nói xong chị ta đi thẳng ra ngoài cửa, phóng xe đi mất dạng. Còn lại Hoài bàng hoàng không thể thốt thành lời.
Đôi giày hàng hiệu kia phải vất vả lắm Hoài mới mua được, cũng là món đồ để dành mang đi đám cưới bạn. Nó còn nguyên hộp mà chị ta lại cố tình bóc ra để đi. Càng nghĩ cô càng thấy bực. Sau đó, Hoai có nói với chồng thì anh chẳng biết làm gì khác ngoài việc bảo vợ để đồ cẩn thận.
Những ngày sau đó, cứ nhân lúc Hoài đi làm là bà chị kia lại vào phòng cô lấy đồ mặc, khi thì váy vóc, khi thì áo, khi thì kem chống nắng, có khi lại là bông tai...
Hoài giận điên người, mua khóa phòng về khóa. Cô mặc kệ sau đó sẽ bị nói như thế nào. Nhưng quả thật sau đó, Hoài không bị mất đồ nữa. Những tưởng từ đó sẽ yên ổn, ai ngờ đâu buổi tối hôm ấy, trong lúc mơ màng khi đi ngủ sớm, thấy tiếng động, cô tỉnh dậy thì thấy chị chồng đang lục lọi tủ đồ.
Cô liền bật dậy, bật điện sáng choang rồi quát lớn: "Chị làm gì mà vào phòng tôi lục lọi thế hả? Không thấy tôi đã phải khóa cửa phòng đấy à? Là con người thì phải biết giữ ý tứ chứ? Hở đồ ra là lấy của người khác mà không biết ngượng à?". Hòa đùng đùng cơn giận, chồng cô và mọi người cũng bước vào.
"Chị đi ra khỏi phòng em đi, từ nay đừng vào đây làm gì nữa", cô không nhịn được mà rằng.
Chồng Hoài lên tiếng rồi kéo tay chị gái ra khỏi phòng. Bố mẹ anh nhìn đứa con gái, vừa xấu hổ vừa thở dài. Không biết nói gì thêm khi đứa con gái của mình lấy chồng rồi cứ ở nhà suốt, lại còn suốt ngày "mượn đồ" của con dâu để "dùng tạm".
Theo Afamily
Tôi không ngờ con dâu lại lên mạng thêu dệt về mẹ chồng như thế này, đã thế tôi cho đi thẳng Người biết thì không sao, người không biết sẽ nghĩ nhà tôi nạt nộ con dâu. Ngẫm mà thấy ức. Ảnh minh họa Chào các chị. Năm nay tôi đã gần 60. Ở cái tuổi này nhưng vẫn phải đi đính chính vì bị con dâu nói xấu, tôi cảm thấy xấu hổ lắm. Nhưng nếu tôi không nói thì các chị lại...