Rớt nước mắt với lá thư người chồng gửi vợ trước lúc đồng ý ly hôn
Nước mắt của chị không ngừng rơi trên trang giấy, làm nhạt nhòa những dòng chữ của anh…
“… Khi em sử dụng máy vi tính, anh luôn sắp xếp phần mềm cho em dễ sử dụng, và khi em kêu lên trước màn hình khi có sự cố, anh luôn chuẩn bị những ngón tay để có thể giúp em phục hồi lại những chương trình. Em thường bỏ quên chìa khóa cửa, nên anh luôn chuẩn bị đôi chân để sẵn sàng chạy về mở cửa cho em. Em rất thích đi du lịch, nhưng lại thường hay bị lạc đường trong những thành phố xa lạ, nên anh phải chuẩn bị đôi mắt của mình để chỉ đường về cho em. Em thường đau bụng trong mỗi lần gần đến tháng, nên anh luôn chuẩn bị lòng bàn tay mình để sẵn sàng xoa bụng cho em để em dịu cơn đau.
Khi thấy em luôn thích ở nhà, anh lo rằng em sẽ có thể bị mắc bệnh tự kỷ, vì thế anh phải luôn pha trò và chuẩn bị những câu chuyện vui để em quên đi nỗi buồn chán. Khi em luôn chăm chú vào màn hình vi tính, anh sợ như vậy có hại cho đôi mắt của em, nên anh phải để dành đôi mắt của anh để khi chúng ta già, anh sẽ có thể giúp cắt móng tay, và nhổ những sợi tóc bạc cho em. Anh có thể nắm bàn tay em đi tản bộ trên bãi biển, để em thưởng thức cảnh mặt trời mọc và bãi cát xinh đẹp… và anh sẽ cho em biết rằng màu sắc của những bông hoa cũng rực rỡ như gương mặt tươi tắn của em… Vì vậy, em yêu, trừ phi em chắc chắn rằng có ai đó yêu em hơn anh đã yêu em… nên bây giờ anh không thể trả lời cho em rằng anh có đồng ý ly hôn hay không…”.
Ảnh minh họa.
Nước mắt của chị không ngừng rơi trên trang giấy, làm nhạt nhòa những dòng chữ của anh… Chị đọc tiếp: “…Bây giờ, nếu em cảm thấy hài lòng thì hãy mở cửa ra, vì anh đang đứng đó với bánh mì và sữa tươi cho buổi sáng của em, những món ăn mà em thích…”.
Video đang HOT
Chị lao đến cửa và mở bung nó ra, trông thấy anh với gương mặt lo lắng, chị nắm chặt tay anh, cùng với ổ bánh mì và chai sữa, bây giờ chị biết chắc rằng không ai yêu chị như anh đã yêu chị, và chị quyết định quên đi lá đơn ly hôn chị mới viết… đó là cuộc sống và tình yêu.
Khi được sống trong sự đầy đủ, dư thừa của tình yêu, thì cái cảm giác sôi nổi trong tình yêu thường bị khô héo đi, và người ta không còn có thể nhận thức được đâu là tình yêu chân thật và đâu là tình yêu giả dối, giữa cảm giác bình yên và buồn chán đó.
Theo Thiền/Phununews
Vợ mang hết tiền chung về lo cho cả gia đình nhà cô ấy
Là vợ chồng, khuyết điểm gì tôi cũng thông cảm được, ngoại trừ việc cô ấy thường xuyên mang tiền về lo cho cả nhà cô ấy một cách vô lý và không bàn bạc gì với tôi.
Vợ tôi không biết nấu ăn nên 3 năm chung sống tôi là bếp chính trong gia đình. Tôi không nề hà chuyện đó, chỉ cần vợ chồng vui vẻ, tôi xuống bếp mỗi ngày bất kể thiên hạ nhìn vào dị nghị tôi làm "mọi" vợ, tôi cũng bỏ hết ngoài tai. Tôi chấp nhận mọi khuyết điểm của vợ ngoại trừ việc cô ấy "bảo bộc" nhà ngoại quá mức đến mức bao đồng, thường xuyên mang tiền về cho nhà ngoại "mượn", nhưng có bao giờ thấy trả?
Nhà vợ bòn rút tiền của tôi không thương tiếc
Vợ tôi bảo: Anh hai cần chẳng lẽ không đưa?
Hai năm trước, anh hai vợ tôi xây nhà, anh mua một miếng đất 150m2 và quyết chí xây căn nhà rộng 150m2 mặt sàn mặc dù không đủ tiền. Mọi người khuyên anh làm nhà nhỏ thôi, chỉ vợ chồng anh và hai đứa con làm nhà cho rộng không ở hết rồi lại mắc nợ. Nhưng anh không nghe. Anh quyết chí làm. Rồi thiếu tiền, anh hỏi vợ tôi cũng không thèm nói với tôi lời nào. Tôi cũng chấp nhận. Nhưng từ ngày đó đến nay, không thấy anh đá động chuyện trả tiền.
Vợ tôi bảo: Thằng út cưới vợ, chẳng lẽ mình không giúp?
Ngày thằng út lập gia đình, vợ chồng tôi phải lo từ A tới Z. Ngay cả vàng cưới, sính lễ cũng nhờ một tay vợ chồng tôi. Nhà vợ nói là mượn trước sẽ trả sau. Vợ tôi bảo: Thằng út cưới vợ, chẳng lẽ mình không giúp? Tôi còn biết nói sao, dù sao nhà vợ cũng nói sau đám cưới sẽ trả lại. Nhưng sau ngày cưới, chúng tôi chỉ nhận lại một nửa số tiền đã bỏ ra, phần còn lại mẹ vợ nói thôi cho em nó mượn làm vốn mần ăn. Tôi chưa kịp phản ứng vợ tôi đã nhanh nhảu gật đầu.
Vợ tôi, trước khi kết hôn vốn là trụ cột tài chính gia đình. Tiền làm lụng em đều mang về lo cho gia đình. Có lẽ vì vậy mà động tí là nhà vợ lại vô tư "rút hầu bao" vợ tôi ngay cả khi cô ấy đã có chồng.
Sự hiếu thảo mù quáng của em sắp phá tan hạnh phúc gia đình mình
Bẵng một thời gian nhà vợ không đá động tiền bạc với vợ chồng tôi, tôi cũng không than trách. Mãi đến khi biết chúng tôi sắp mua nhà và cần tiền họ cũng không có ý định chạy tiền trả chúng tôi. Tiền nhà tôi đã đặt cọc một nửa, giờ nếu anh hai và thằng út trả tiền thì coi như vừa đủ tròn trịa. Lúc trước tôi không hỏi vì nghĩ họ còn khó nên chưa trả được. Nhưng bây giờ ngày giao tiền nhận nhà đã gần kề mà vợ chồng tôi chưa lo xong tiền trả.
Khi tôi lên tiếng "xin" lại số tiền trên thì họ bình chân như vại lấy lý do con nhỏ, chị dâu, em dâu không đi làm. Rõ ràng họ không hề suy nghĩ cho chúng tôi. Những tưởng vợ tôi sẽ sáng mắt ra, nhưng trái lại cô ấy lên tiếng bênh vực nói tôi không hiểu chuyện. Tôi uất muốn nghẹn lời. Cô ấy không hề nghĩ cho cảm nhận của tôi cũng không tôn trọng tôi.
Nói thì quá đáng nhưng rõ ràng nhà vợ đang lợi dụng tình thương của chúng tôi. Vợ tôi có ý định vay tiền ngân hàng đồng nghĩa với việc trả tiền lãi hàng tháng. Tôi muốn quăng hết đi mọi thứ, thậm chí ngao ngán cả cuộc hôn nhân của tôi.
Hôm nay thì vay ngân hàng, hôm sau có tiền thì ba, anh hai hay, biết đâu cả dòng họ em sẽ kéo tới? Tôi làm sao lo nổi? Bây giờ ai nói sao cũng được, coi như tôi cho hết số tiền đã qua, nhưng nếu vợ còn tiếp tục lo lắng mù quáng như vậy, có lẽ, tôi thật sự sẽ nghĩ đến chuyện ly dị. Sự chịu đựng nào cũng có giới hạn, vợ à!
Theo Minh Phú/Baophunu
Là anh rể mà tôi phải đi phơi cả đồ lót cho em vợ Sáng nào em ấy cũng đi học sớm còn tôi với vợ phải phân chia công việc cho nhanh còn đi làm. Tôi cú nhất là phải phơi những chiếc quần áo lót cho em vợ... Nếu như chị em phụ nữ đi làm dâu sợ nhất là bà cô bên chồng thì tôi đây lại sợ nhất là em chồng, không phải...