Rớt nước mắt với bản di chúc của mẹ chồng tôi
Đọc di chúc của mẹ chồng tôi mà tôi rớt nước mắt, tôi không ngờ được mẹ chồng tôi lại có thể nghĩ ra việc ly dị để bảo vệ cuộc sống của mẹ con tôi.
Tôi rớt nước mắt với di chúc của mẹ chồng để lại cho mẹ con tôi
Tôi lấy chồng năm 22 tuổi. Hồi đó tôi không hề có tình cảm với chồng, ra trường bố mẹ muốn tôi lập gia đình luôn vì mẹ hay đau yếu. Lúc đó mẹ anh hay qua nhà tôi chơi và rất mến tôi, muốn nhận tôi làm con dâu của bà. Tôi cũng nghe bố mẹ thuyết phục rằng nếu lấy anh tôi sẽ được an nhàn. Chẳng suy nghĩ nhiều, tôi gật đầu đồng ý phần lớn vì thương mẹ.
Ngày diễn ra đám cưới, mẹ chồng tôi chuẩn bị lễ cưới chu đáo, bà còn tặng tôi một sợi dây chuyền 5 chỉ, bố mẹ tôi mát lòng mát dạ vì có mẹ chồng yêu chiều. Bà cũng nói sau đám cưới vợ chồng tôi tiếp tục chung sống với bà để sau này bà sẽ bế cháu cho.
Nói chung, lấy chồng về tôi mới biết sống với một người không yêu sẽ mệt mỏi ra sao. Anh và tôi sống với nhau phần lớn vì nghĩa vụ, anh vốn đã vô tâm, lại suốt ngày mải miết chơi game. Anh chẳng bảo giờ để ý xem nhà cửa thiếu thốn gì hay vợ con có suy nghĩ ra sao. Sống với anh thì được tự do, muốn ăn gì thì ăn, làm gì thì làm, thậm chí mua sắm quần áo đắt tiền rẻ tiền anh cũng chẳng quan tâm.
Mẹ chồng tôi biết tôi buồn nên hay an ủi, bà cũng rất hay mắng con trai, nhưng tôi biết rằng cho dù bà đã rất nỗ lực thì anh cũng chẳng thay đổi. Nhiều lần tôi chán chồng nên đã định ly dị, nhưng vì thương con, thương mẹ chồng nên tôi đành cố gắng cam chịu.
Tôi và mẹ chồng cùng có hoàn cảnh giống nhau, bố chồng tôi cũng ham chơi mải vui như con trai mình. Ngày nào ông cũng đi chơi cờ tướng rồi cầu lông với bạn già từ sáng đến tối, bỏ mặc mẹ chồng tôi ở nhà tự xoay sở mọi việc, có lúc đến bữa ông thích thì về ăn cơm, không thì ông ăn ở nhà bạn bè. Bữa cơm gia đình tôi mang tiếng có đến 4 người lớn nhưng chả mấy khi đông đủ.
Video đang HOT
Tôi không ngờ được khi mình giận bà còn bà thương tôi hơn con gái của mình
Cuộc sống buồn bã của tôi cứ thế trôi qua. Tôi sống với niềm vui, với cuộc sống của riêng mình. Hằng ngày ngoài thời gian chăm sóc con thì tôi chỉ biết lên mạng ngồi xem tin tức, lướt vài trang mua sắm rồi nói chuyện với bạn bè qua facebook. Rồi tôi đã gặp một người đàn ông khác, anh lắng nghe và quan tâm đến tôi mọi thứ, những gì tôi không chia sẻ được với chồng thì tôi có thể nói hết với anh ấy. Anh luôn cho tôi những lời khuyên hữu ích khiến cho cuộc sống vơi đi những mệt mỏi, phiền muộn.
Thế rồi mẹ chồng tôi đã phát hiện ra tôi có tình cảm với người khác khi bà thấy tôi không còn ủ rũ, sầu não như trước. Mặc dù chưa đoán được tận nơi nhưng bà đã ngồi nói chuyện với tôi, bà nói rằng nếu tôi không muốn sống cuộc sống như thế này, tôi hãy ly dị để giải phóng cho cả hai vợ chồng, chứ không nên lừa dối chồng tôi như vậy. Thực sự tôi cũng không muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này nhưng mẹ chồng tôi liên tục nhắc tôi về vấn đề đó, bà bảo tôi nếu không ly dị bà sẽ làm lớn chuyện của tôi lên. Thậm chí bà sẽ yêu cầu chồng tôi ly hôn đơn phương và lúc đó bà sẽ giữ lại hai đứa con của tôi để nuôi, còn bây giờ, nếu tôi ra đi, tôi sẽ được quyền nuôi cả hai đứa con. Vì quá thương con và không nỡ rời xa con nên tôi đồng ý. Chuyện ly hôn của chúng tôi được giải quyết nhanh chóng vì chồng tôi cũng chẳng có ý kiến gì.
Ra ở riêng, cuộc sống của mẹ con tôi gặp muôn vàn khó khăn, mẹ chồng tôi có vài lần đến thăm cháu nhưng tôi tìm cách từ chối, đặc biệt tôi không cho con nhận bất cứ đồng tiền nào từ bà nội vì tự ái và giận bà. Và kể từ ngày vợ chồng tôi ly dị, tôi cũng không đến thăm, không gọi điện cho bà. Tôi nghĩ chỉ vì bà nên cuộc sống của gia đình tôi tan nát.
Rồi thời gian qua đi, khi mọi vết thương lòng đã liền lại thì tôi nhận được điện thoại của chồng tôi báo tin mẹ chồng đang hấp hối, bà muốn gặp tôi trước khi mất. Tôi nhận lời vì nghĩ sinh ly tử biệt, cũng không muốn trước khi bà nhắm mắt mà mẹ con tôi vẫn giận nhau. Đến nhà đã thấy mọi người trong gia đình chồng đang quây quần quanh giường, mẹ chồng tôi đang thều thào dặn dò từng người một. Khi tôi bước vào, bà đưa tay ra hiệu cho tôi lại gần bà, bà nắm tay rồi đưa mắt cho chồng tôi để đưa cho tôi một chiếc phong bì có lá thư của mẹ tôi và công bố bản di chúc. Mẹ con tôi được hưởng một nửa căn nhà và toàn bộ khoản tiền tiết kiệm của mẹ tôi từ trước đến nay là 120 triệu mà bà đã tích cóp.
Tôi đọc lá thư và những lời di chúc của bà mà không ngừng khóc. Hóa ra bà cố tình ép tôi ly dị vì muốn tôi tìm kiếm hạnh phúc khác, bà không muốn cuộc đời tôi rồi chết già trong đau khổ như bà dù bà thương con trai. Bà nói hãy tha lỗi cho bà vì bà chưa bao giờ ghét tôi, bà thương tôi còn hơn con gái của mình.
Tôi thương mẹ chồng đứt ruột, vừa xấu hổ vì mình đã quá cạn nghĩ, vừa đau xót vì tôi đã không chấp nhận bà. Để rồi cuối cùng khi bà đã nhắm mắt tôi mới nói được lời xin lỗi muộn màng.
Theo VNE
"Vì em là một cô gái mất trinh"
Huy bị "đá", bị bỏ rơi, khốn thay lại là bị "đá" bởi một cô gái chẳng còn trinh nguyên.
Huy không tin vào tai mình khi Nhung nói lời chia tay. Cái sĩ diện của một thằng đàn ông điển trai như Huy không bao giờ cho phép cái suy nghĩ có ngày Huy bị "đá". Vậy mà Huy bị bỏ mà không phải bởi một cô gái còn trinh nguyên, một cô gái cao giá. Huy bị Nhung "đá" dù cho Nhung là một cô gái mất trinh.
Nhung có vẻ ngoài xinh xắn, hấp dẫn nên nhiều người muốn tán tỉnh cô và Huy cũng nằm trong số đó. Không thể nói hết sự tự hào và hãnh diện như thế nào khi Huy là người được Nhung chọn giữa những gã đàn ông cùng theo đuổi khác. Huy tự đắc và cũng tự tin vì biết rằng so với đám người kia, anh đẹp trai hơn, tài giỏi hơn, có khí phách hơn nên chuyện anh đánh bật họ là điều chẳng có gì khó hiểu. Chỉ có Huy mới xứng đáng được khoác vai người đẹp mà thôi.
Yêu nhau hơn 3 tháng, Nhung và Huy lên giường với nhau. Cái chuyện đó cũng đâu có gì là lạ trong thời đại này. Người ta yêu nhau, ham muốn cái thứ tình nhục dục cũng là chuyện thường tình. Hơn nữa cả Nhung và Huy đều đã đủ trưởng thành để quyết định cuộc đời mình, không có gì gọi là sự nông nổi, bồng bột ở đây cả.
Huy không Nhung quan hệ, tất cả là vì cô tự nguyện hiến dâng (Ảnh minh họa)
Huy là một người đàn ông, cũng có cái khao khát mãnh liệt về thể xác nhưng lại luôn giữ sự cao ngạo cho mình. Huy không bao giờ bắt em, càng không bao giờ lừa phỉnh một cô gái phải lên giường với anh khi mà cô gái đó không muốn. Cái đêm mà Huy và Nhung ở bên nhau, Huy đã hỏi Nhung một câu rằng: "Em chắc là muốn chứ? Anh không thích ép ai bao giờ". Đáp lại câu hỏi đó của Huy, Nhung không trả lời mà lẳng lặng cởi áo. Huy cười thầm vì anh biết đó là một câu trả lời thông minh.
Kể từ khi Nhung chính thức thuộc về Huy cả về thể xác lẫn tâm hồn Huy càng thấy hãnh diện với đời. Cũng đáng để tự hào lắm chứ khi mà Nhung đẹp, Nhung là nỗi ước ao của nhiều gã đàn ông. Nhưng cái chính khiến Huy tự hào chính là anh tin vào sự hấp dẫn của mình. Anh đã làm cho một cô gái nổi tiếng kiêu kì, nổi tiếng xinh đẹp bị thu phục. Anh đã khiến Nhung phải yêu cuồng si đến nỗi tự nguyện dâng hiến. Huy tin rằng với cái trinh tiết mà Nhung đã trao tặng, từ giờ trở đi, chỉ có Huy mới là người đẹp phép bỏ Nhung chứ một cô gái như Nhung sẽ không bao giờ dám rời xa anh.
Huy bắt đầu khệnh khạng với người mình yêu. Anh coi Nhung như một chiến lợi phẩm mà anh dành được. Anh cho mình cái quyền sai khiến, đòi hỏi, hạch sách và điều khiến Nhung. Trong đầu Huy luôn nghĩ khi một cô gái đã mất đi sự trinh nguyên thì điều mà cô ta sợ nhất chính là phải rời xa người đàn ông đã lấy đi sự trinh nguyên đó. Chính lối suy nghĩ đó đã cho Huy cái quyền coi thườngtình yêu của Nhung. Anh tự nâng mình lên một vị trí cao hơn trong tình yêu, vị trí của một người ban ơn.
Em mất trinh nên em xứng đáng yêu một người tốt hơn anh. Em đã dâng tặng anh điều quý giá nhất của cuộc đời nhưng anh lại không hề trân trọng. (Ảnh minh họa)
Từ ngày có được Nhung, Huy không còn quan tâm, không còn chăm sóc Nhung nữa. Huy không hề biết rằng anh đã làm tổn thương người con gái yêu mình đến nhường nào. Huy tin chắc, Nhung sẽ không bao giờ dám rời xa anh bởi vì cuộc đời cô rồi sẽ về đâu khi buông tay anh mà không còn sự trinh trắng? Huy đã yêu Nhung bằng một tình yêu vô trách nhiệm như thế cho tới một ngày Nhung nói lời chia tay:
- "Em muốn chia tay!"
Huy đã cười phá lên với lời đề nghị đó:
- "Em giận hờn gì cứ nói nhưng đừng có nói câu nực cười ấy. Em mà dám rời xa anh sao? Em không nghĩ rằng một cô gái mất trinh như em sẽ khó có cơ hội tìm được hạnh phúc thực sự?"
Huy đã không thể nào hình dung nổi sau câu nói ấy của anh, Nhung lại bình tình đến lạ thường:
Chính vì em là một cô gái mất trinh nên em mới bỏ anh. Em mất trinh nên em xứng đáng yêu một người tốt hơn anh. Em đã dâng tặng anh điều quý giá nhất của cuộc đời nhưng anh lại không hề trân trọng. Vì thế, tất nhiên em phải ra đi khi người ta không hiểu được giá trị của bản thân mình. Em không cho phép ai chà đạp lên con người mình, dù em chỉ là một cô gái mất trinh...
Theo VNE
Tình yêu, đắng một chút cũng tốt Trong tình yêu, nếu ta sẵn sàng đón nhận những nỗi buồn thì hạnh phúc tới rất gần rồi phải không anh? Em nhấp một ngụm cà phê, cảm nhận dư vị nồng nàn còn đọng lại nơi đầu lưỡi. Em nhớ về câu nói mà anh từng nói: "Con gái không nên uống cà phê vì như thế không tốt". Nghĩ về...