Rốt cuộc người đàn bà ấy là ai?
“Tôi không phải là người phụ nữ hiền lương đến độ có thể vị tha cho người đàn bà nào dám cướp đi hạnh phúc của mình. Kể cả nếu chồng tôi là người có lỗi, tôi cũng quyết không tha thứ cho đối phương. Tốt nhất đừng để tôi biết người đàn bà con gái nào dám cướp khoai trên mảnh đất tôi trồng”.
“Hương, Huệ, Trang hay Hà, ai là kẻ đang ăn bám túi tiề.n của chồng tôi? Bước ra đây.” – Tôi hét lớn giữa công ty, hét vào bản mặt những cô gái xinh đẹp khoe đùi thon, những mụ đàn bà phấn son lòe loẹt như đĩ điếm. Không ai nói một lời nào, tôi ào đến từng học bàn của từng người phụ nữ để tìm chứng cứ điều tra. Khoảng 3 phút điên loạn, tôi bị hai gã bảo vệ đô con kéo lê ra ngoài trước lệnh của giám đốc – chồng tôi…
Chuyện tôi nghi chồng có ngoạ.i tìn.h bắt nguồn từ chiếc bông tai trong vali làm việc của chồng. Hơn 1 tiếng đồng hồ chất vấn, chồng chỉ im lặng không giải thích lời nào. Hiểu tính chồng không thích nói nhiều, nhưng sự nghiêm trọng của vấn đề không cho phép tôi khỏi luyên thuyên. Phần vì công việc, phần vì giận tôi nên chồng đã ở luôn công ty, không chịu về.
Tôi đã thuê một thám tử thân cận để theo dõi chồng – (Hình minh họa)
Suốt 3 hôm chồng tôi ở mãi công ty không về, ngày thứ 4 tôi mang chăn gối lặn lội 4 tiếng đồng hồ đến công ty “trụ”, quyết tìm ra người đàn bà làm say đắm chồng tôi. Ở công ty gần cả tuần, chồng mảy may không rời bước khỏi phòng làm việc, trừ thời gian ăn uống và gặp đối tác. Nghi chồng đề phòng vì biết tôi đang theo dõi, tôi đành dọn dẹp đồ trở về nhà và thuê cho mình một “thám tử”. Sợ chồng cao tay “bao” luôn người thám tử, tôi đã nhờ em trai họ của mình giúp đỡ. Hơn 1 tháng nhờ người theo dõi, kết quả tôi nhận được vẫn là những bí ẩn. Tôi thấy hoang mang…
Ở công ty được hơn 1 tháng, chồng trở về nhà. Như không có chuyện gì xảy ra, chồng chào hỏi tôi, cười nói luyên thuyên vì một thời gian dài chưa gặp được vợ. Thấy tôi còn giận chuyện cũ, chồng cố chiều tôi và làm tôi vui bằng những món quà tôi thích, những lời hứa hẹn có cánh. Sợ rơi vào lời dụ ngọt của chồng, tôi chỉ dặn lòng bình tĩnh và không cả tin. Tranh thủ khi chồng đang tắm, tôi lục lọi hành lý của chồng xem có thấy thêm “chiến lợi phẩm” nào không. Quả nhiên, tôi thấy được một bức thư giấu học trong cùng. Bức thư không đề ngày tháng, vỏ thư chỉ vỏn vẹn 2 từ “Gửi H”. Hồi hộp đọc nội dung thư. Nét bút và dòng chữ đầy ướt át anh gửi cho người con gái nào đó tuyệt nhiên không phải là tôi…
Tôi hùng hổ yêu cầu chồng giải thích cho ra ngô ra khoai. Chồng im lặng, không nói lời nào. Vẻ mặt anh nghiêm trọng nhưng thoáng một chút buồn rầu. Tôi nổi má.u ghen cực độ, nhưng trước vẻ mặt hiền lành của chồng, tôi không nói được lời nào. “Hôm ấy, nếu em đến đúng hẹn, chúng ta đã có thể là của nhau. Hạnh phúc là một điều gì đó quá mong manh phải không em. Không biết cách nắm bắt nó, em sẽ khó lòng có được. Nếu em đã tìm được tình yêu mới, hãy cố gắng trân trọng, đừng để vuột mất như ngày xưa kia rồi hối hận cũng đã muộn màng…” – Những dòng chữ chân tình, ướt át anh dành cho người đàn bà nào đó, với tôi từng là một ẩn số, điều đó khiến tôi ngày đêm không yên.
Video đang HOT
Ghen tuông khiến tôi luôn hoài nghi – (Hình minh họa)
Thấy tôi mệt mỏi vì những ghen tuông, chồng tôi dẫn tôi đến một nơi nằm cách xa thành phố nói chuyện. Trước nấm mồ của một người phụ nữ vô danh, chồng bình thản kể: “Bức thư đó anh tính hồi âm cho H- tình đầu của anh. Sau khi anh và em cưới nhau, anh và cô ấy đã xem nhau như là bạn. Cô ấy gửi thư tâm sự với anh về chuyện riêng tư của mình. Bức thư chưa được gửi đi, đã nghe tin cô ấy qua đời. Cô ấy đã bị ta.i nạ.n xe cách đây vài tháng. Chiếc bông tai đó là kỷ vật xưa kia của anh và cô ấy…”. Thấy câu chuyện của chồng có phần vô lý, tôi cứng đầu đối chất: “Thế sao anh không dùng email mà gửi thư tay? Đây đâu phải thời đại của cổ lỗ sĩ đâu?”. Anh im lặng ít lâu rồi nhỏ nhẹ nói: “Vì nhiều lý do cá nhân, cô ấy không thể dùng máy tính…”. Tôi tính cãi cố, nhưng thấy chồng buồn, tôi đành im lặng…
Vì quá ghen tuông tôi dường như đã mất hết lý trí. Tôi thấy mình khô cạn cảm xúc. Câu chuyện cảm động của anh cũng không đủ làm cho trái tim sắt đá của tôi lung lay… Mọi thứ diễn ra tôi chỉ có tình yêu dành cho chồng và sự ghen tuông cực độ. Linh cảm của một người phụ nữ nói với tôi rằng, ngoài người con gái tên H kia ra, tôi vẫn nghĩ có nhiều người phụ nữ khác quanh chồng. Nhất là những cô nhân viên ăn mặc h.ở han.g, đĩ thõa… Tốt nhất đừng để tôi biết người đàn bà con gái nào dám cướp khoai trên mảnh đất tôi trồng. Tôi không phải là người phụ nữ hiền lương đến độ có thể vị tha cho người đàn bà nào dám cướp đi hạnh phúc của mình. Kể cả nếu chồng tôi là người có lỗi, tôi cũng quyết không tha thứ cho đối phương. Nên nhớ, tôi dễ đán.h mất lý trí lắm…
Theo VNE
Tôi từng là gái hư, gái hoang, gái hụt
Chuyện 2 năm sau mới kể...
Ngày ấy, tôi cùng chồng con có một cuộc sống hạnh phúc và viên mãn. Cho đến khi có sự xuất hiện của người thứ 3, cuộc sống của gia đình tôi bắt đầu xáo trộn. Trong cuộc xô xát, tôi đã vô tình gây thương tích cho người tình của chồng và chịu án tù 2 năm. Hai năm xa con, hai năm sống trong cùng cảnh tù túng, tôi đợi ngày trở về để làm lại cuộc đời, gắn lại niềm hạnh phúc gia đình bị đứt đoạn...
Bị cưỡng, tôi còn mang tiếng là "gái hư"
Chuyện đời tôi khá dài. 17 tuổ.i, tôi được người đời gán cho biệt danh "gái hư" chỉ vì... bị cưỡng và phá bỏ thai nhi. Gã đàn ông tồi tệ cưỡng tôi sau hai ngày cùng gia đình qu.ỳ lạ.y và tỏ ý ăn năn, gia đình tôi đã thương tình chấp nhận. "Phép vua thua lệ làng", hắn coi như được tha bỏng. Riêng tôi, vì bị tổn thương, tôi đã bỏ lên thành phố làm việc. Hơn 4 năm sau tôi quay về nhà, gia đình sắp xếp cho tôi cưới một gã đàn ông Việt Kiều trạc tuổ.i... cha tôi. Ngỡ cưới được chồng giàu, gia đình sẽ thoát khỏi túng khổ, ngờ đâu, chồng "hờ" vừa đặt chân đến làng quê đã cảm tình một cô gái khác. Mượn lý do quá khứ của tôi hư đốn, gã đàn ông ấy đã từ hôn tôi. Bạn bè ác miệng gọi tôi là gái "hụt"...
Sau chuyện kết hôn "hụt", tôi quay lại thành phố tu chí làm ăn. Nhờ chút sắc vóc, tôi xin làm tiếp viên của một quán cà phê văn phòng. Hằng ngày, một người đàn ông tầm 30 tuổ.i thường đến uống cà phê, mãi mê ngắm tôi như một kẻ dê xồm. Tôi với anh chỉ chào hỏi những câu xã giao giữa nhân viên - khách hàng, xong khi quay đầu đi, anh lại ngắm tôi không rời mắt. Thấy khó chịu, một ngày tôi chủ động bắt chuyện anh mới biết, anh chỉ muốn làm quen tôi chứ không có ý gì khác. Anh xin số điện thoại của tôi, chủ động muốn quen thân tôi. Và rồi anh ngỏ lời yêu tôi. Cuối cùng chúng tôi kết thúc mối tình 2 năm bằng một đám cưới.
Bạn bè hàng xóm ai cũng bất ngờ khi "gái hư", "gái hụt" như tôi lại cưới được tấm chồng tốt là người ở tận thành phố. Cưới anh, tôi thấy mọi thứ bất hạnh từ quá khứ của mình dần tan biến. Theo anh, tôi lên thành phố sống cuộc sống mới, vui vầy.
Hạnh phúc viên mãn bên chồng - (Hình minh họa)
Kết hôn được 1 năm, tôi hạ sinh cho anh một b.é tra.i, hạnh phúc gia đình rất viên mãn, nhiều lúc tôi cứ ngỡ như mình đang mơ. Khi con tôi tròn 3 tuổ.i, anh phải tạm xa gia đình để ra nước ngoài công tác. Hai tháng dài xa chồng, gặp nhau vài lần trên điện thoại, webcam cuối cùng anh cũng trở về. Ngày về, bên cạnh những món quà ý nghĩa anh mang từ nước bạn về, anh còn tạo cho tôi sự bất ngờ bởi "món quà" to lớn khiến tôi choáng ngợp.
Sự thật đó là món quà duy nhất trong cuộc đời tôi không muốn bóc. Món quà anh tặng tôi đó sự phản bội, là niềm đau, là vẻ mặt hớn hỡ của nhân tình đứng cạnh anh. Cùng con ra đón anh tận sân bay, bất ngờ khi anh đang đứng cạnh người đàn bà anh giới thiệu là đồng nghiệp cùng đi công tác, khi đó trong lòng tôi đã có linh cảm không hay. Quả nhiên, tôi đã bắt gặp anh đang ve vãn người đồng nghiệp mà anh coi là bạn thân của mình. Những cái sờ tay không tiết chế, không còn thứ từ ngữ nào hợp hơn là sự kinh tởm. Giận quá mất khôn, một hôm tôi đã tự đưa mình đến định mệnh cuộc đời...
Thấy hai người "thân mật" ở góc cà phê quen thuộc, tôi ào ào lao tới như một con thiêu thân. Tôi lấy ly cà phê trên bàn hắt vào người đàn bà khốn nạn ấy. Đến cạnh túm áo, bức tóc như một kẻ mất hết lý trí. Kết thúc cuộc giằng co, tôi bị chồng đán.h một phát vào gáy bất tỉnh. Khi tỉnh táo, tôi thấy trên mình mẩy đầy vết sưng phù, bầm tím. Mơ màng nhìn quanh nhà, có cả ba mẹ và anh chị tôi. Chồng đỡ tôi dậy, tỏ vẻ ăn năn. Sau biến cố ấy xảy đến, ngỡ gia đình tôi lại đuề huề xum tụ, nhưng người đàn bà chồng ngoạ.i tìn.h khốn nạn kia lại "tặng" cho chồng và tôi bản án "cố tình gây thương tích". Chồng nói với tôi rằng người đàn bà ấy đã cảnh cáo anh nếu bỏ bà ta, bà ta sẽ kiện tụng. Tôi thấy cảm động trước quyết định của chồng.
Ngày tuyên án, gia đình tôi ngập nước mắt khi tôi nhận án tù giam 2 năm. Thương tật tôi gây nên cho người phụ nữ ấy ngoài những vết bầm tím và trầy xước trên người, ly cà phê nóng của chồng đã làm da mặt của người đàn bà ấy bị phỏng và mắt bị mù màu. Đứa con trai hơn ba tuổ.i cũng không giúp tôi được tại ngoại dù chồng tôi đã đấu tranh rất nhiều...
Tôi đang trân trọng từng phút giây để hàn gắn hạnh phúc gia đình - (Hình minh họa)
Vào tù, ba mẹ tôi ở quê "được" tiếng có con gái "hoang". Ở trong tù, nhớ chồng con, tôi cố gắng chật vật cải tạo. Cuối cùng tôi được ra tù trước thời gian tuyên án 5 tháng. May mắn khi chồng và gia đình chồng hiểu và cảm thông, tôi bắt đầu xây dựng lại hạnh phúc.
Điều khó khăn nhất vẫn là con trai tôi, xa mẹ nó gần 2 năm trời (kể cả thời gian xét xử), nay gặp lại, nó thấy lạ lùng. Những ngày đầu, nó khóc thét mỗi lần tôi bồng nó, cho nó ăn. Đến nay hơn 1 tuần gần nhau, nó đã không còn khóc thét. Ít nhiều tôi thấy lòng mình thanh thản.
Theo VNE
Có nhiều thứ lớn lao hơn tình công sở... "Chúng tôi không đơn giản là vợ chồng, chúng tôi còn là bạn thân, là tri kỷ" Tôi là nhân viên văn phòng, công việc "bình dân" như người nông dân làm đồng áng. Tiề.n lương không cao, sức khỏe không tốt, vẻ bề ngoài chỉ ở mức nhìn được nhưng đã có lúc tôi dám "đèo bồng"... Vợ tôi là một người...