Rơi nước mắt với lá thư của người vợ ung thư viết cho chồng phản bội
Bạn có thể giữ được tình yêu của mình bao lâu khi bạn biết rằng nó đã sớm rơi vào tuyệt vọng? Khi mà niềm đam mê cháy bỏng một thời bạn khao khát đã tuột mất khỏi vòng tay và bạn không biết nên làm cách…
Đó là một sự thật đáng buồn mà chẳng một ai trên thế giới này muốn đi qua. Nhưng không may, bạn lại là người nằm trong tình huống đó. Dần dần, bạn càng cảm thấy tình yêu càng đi xa mình hơn.
Bạn dần trở nên bất mãn, bạn không biết liệu còn ai có thể thật lòng ở bên cạnh mình. Những câu hỏi không ngừng tra tấn bạn. Không phải ai cũng có đủ dũng cảm để nhận ra vấn đề, mạnh mẽ từ bỏ mối quan hệ không còn hạnh phúc đó. Và tất nhiên vẫn có người chọn giữ lại cuộc tình bằng sự im lặng của mình. Mọi người có thể nói họ nhu nhược, yếu đuối, khờ dại… Nhưng một ngày nào đó bạn cũng rơi vào trường hợp như họ, lúc đó bạn sẽ hiểu ngày xưa mình đổ lỗi cho họ là một sự sai lầm.
Dưới đây, chúng tôi muốn chia sẻ với bạn một lá thư viết tay của người vợ gửi cho chồng mình – cô ấy đã dùng hết cả tâm tư để nói với người đầu ấp tay gối luôn phản bội và bỏ mặc tình cảm của cô ấy trong suốt một thời gian dài.
Đó là một bức thư đau lòng và đầy tuyệt vọng, về sự hi sinh lẫn hi vọng trong tình yêu mà cô mong là những người đàn ông phụ bạc và những ai là phụ nữ cũng chịu cảnh uất ức như cô ấy sẽ hiểu.
Dưới đây là nguyên văn lá thư ấy:
Gửi người chồng 10 năm em yêu,
Anh đã lừa dối em suốt một thời gian dài – gần như mỗi ngày. Anh nghĩ rằng em không nói ra điều này? Đã 18 năm kể từ khi chúng ta mới bắt đầu hẹn hò và anh đã luôn luôn nói dối em. Khi anh nói dối, em có thể nhận ra từ khuôn mặt của anh, nghe được từ trong giọng nói của anh. Em vẫn biết anh luôn gian dối… nhưng em đã cố gắng để nó qua đi.
Video đang HOT
Vì sao em lại nghĩ như vậy? Vì đã rất lâu rồi kể từ lần cuối cùng anh còn nhìn thấy sự hiện diện của em. Anh thử nhớ lại xem, mỗi ngày khi anh thức dậy, thức ăn sáng đã chuẩn bị sẵn sàng. Anh chỉ việc dùng bữa sáng rồi ra khỏi nhà. Tan sở anh trở về, cơm canh cũng đã nóng sốt, anh lại ăn tối và lao vào bàn làm việc, sau đó lên giường và ngủ ngon lành. Em muốn hỏi nhiều điều nhưng dường như giữa chúng ta không còn sự giao tiếp với nhau, bởi vì anh hoàn toàn không nhận ra em vẫn đang tồn tại xung quanh anh. Em muốn biết mình đã làm sai điều gì để có thể sửa chữa và hàn gắn để chúng ta lại có thể vui vẻ như trước đây. Nhưng ngôi nhà của chúng ta luôn thiếu vắng hình bóng anh, kể cả những ngày cuối tuần. Cho đến một thời điểm, em bắt đầu phát hiện ra rằng anh đã ngủ với người phụ nữ khác…
Em cảm thấy như mọi thứ sụp đổ ngay trước mắt. Em không hiểu vì sao anh lại đối xử với em như vậy. Em muốn hiểu lắm… Em đã dành những gì tốt đẹp nhất cho anh mà em cam đoan rằng không ai có thể tốt với anh hơn. Em đã kiềm chế cảm xúc và xem như không có gì xảy ra, vẫn cố gắng đối xử với anh thật tốt như ngày đầu. Vì nó đã trở thành thói quen của em dành cho anh. Chúng ta lại ở bên nhau thêm vài năm nữa…
Cho đến khoảng một năm trước, em được chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Khi em nói với anh điều này, cuối cùng anh cũng ở bên cạnh và chăm sóc cho em, nhìn thấy sự tồn tại của em. Em thấy mình trở nên quan trọng với anh một lần nữa. Và em hạnh phúc biết bao. Một lần nữa, em cảm giác mình lại có mặt trong hành trình cuộc đời anh. Khi nghĩ đến chính mình, em vui sướng nhận ra mọi thứ đang trở về đúng vị trí và quỹ đạo của nó. Nhưng niềm vui lại nhanh chóng vụt tắt, khi em biết được rằng anh vẫn đang lén lút qua lại với người ấy. Và một lần nữa, mọi thứ lại đâu vào đấy – em vẫn không đủ dũng khí để chấp nhận sự thật.
Mộng tưởng vì hạnh phúc anh vẫn nhận ra sự tồn tại của em. Thế mà anh lại bắt đầu chuỗi ngày chỉ trích em, anh chê bai những món ăn em dùng hết tâm tư để nấu. Và em không ngừng suy nghĩ về những lúc anh ở bên cạnh người khác vui thế nào, ánh mắt anh sáng lên khi nhìn thấy cuộc gọi của họ, bất cứ khi nào điện thoại anh báo có tin nhắn thì cũng đều là của người ấy. Em đã khóc rất nhiều, nhưng em không muốn anh nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối đó của mình…
Em khóc vì sau cùng em hiểu ra rằng tất cả những gì anh đối với em chỉ là sự thương hại. Chỉ vì em có bệnh ung thư đúng không anh? Thực lòng em cảm thấy mình như một người ăn xin, ăn xin tình cảm của chồng mình. Mà một người ăn xin thì có tư cách gì khi họ chỉ nhận được những gì thừa thãi của những người may mắn hơn… Em muốn trốn chạy, nhưng anh ơi, một người ăn xin vô gia cư thì làm gì có nơi nào để đi, càng không có nơi nào để trở về…
Nhưng xin đừng lo lắng, anh yêu ạ. Em chẳng còn nhiều thời gian nữa đâu. Chẳng bao lâu nữa anh sẽ được tự do đến với người ấy, không cần phải lén lút sau lưng em như bấy lâu nay. Bởi vì khi ấy, em sẽ trở thành một kỉ niệm cay đắng trong quá khứ, một cơn ác mộng mà anh vẫn luôn né tránh. Gửi đến anh tình yêu của em, xin lỗi anh nếu như em vẫn yêu anh chưa đủ. Em xin lỗi vì đã không thể đáp ứng những nhu cầu của anh. Em xin lỗi vì em quá hèn nhát để lên tiếng. Em yêu anh, hãy tin em, em yêu anh rất nhiều. Dù cho anh luôn làm em tổn thương và rơi lệ thì em vẫn yêu anh – bởi vì từ đầu anh đã là sự lựa chọn của em.
Em hi vọng một ngày nào đó – khi anh đọc được lá thư này – anh sẽ nhận ra sự hiện diện của em. Em hi vọng có một ngày anh tìm ra đây là tiếng lòng mà em vẫn uất ức chịu đựng hằng bao năm qua. Anh yêu, vì em đã để anh biết được em yêu anh quá nhiều nên đó mới là lý do khiến cho anh muốn làm gì thì làm. Bao gồm cả việc anh đi tìm một người khác ngoài em – người khiến anh thấy hạnh phúc và hài lòng. Em chỉ có một yêu cầu nhỏ: Đừng làm người đó cũng tổn thương như em. Đừng để họ rơi bất kì một giọt nước mắt nào và nếu có, thì đó cũng là những giọt nước mắt của hạnh phúc anh nhé.
Cảm ơn những năm tháng qua có anh ở bên cạnh em…
Theo Phununews
Trong nhà có vợ hiền thì người chồng sẽ không làm chuyện tai họa
Người xưa có câu: "Trong nhà có vợ hiền thì người chồng không gây họa" hay "Trong nhà có vợ hiền thì người chồng không gặp họa". Đây đều là cách nói để khẳng định vai trò, thiên chức quan trọng của người vợ...
Rất nhiều ông chồng đều không hiểu rằng, người quyết định vai trò người phụ nữ trong gia đình, giúp họ an tâm chăm sóc chồng con không ai khác chính là người vợ. (Ảnh minh họa từ Internet)
Rất nhiều ông chồng đều không hiểu rằng, người quyết định vai trò người phụ nữ trong gia đình, giúp họ an tâm chăm sóc chồng con không ai khác chính là người vợ.
Người xưa có câu: "Một người phụ nữ tốt, 3 đời con cháu vui", điều này cho thấy vai trò quan trọng của người phụ nữ trong một gia đình. Họ phải phấn đấu trở thành người con dâu tốt, người vợ tốt, người con gái tốt, người mẹ tốt, phải học ăn, học nói, phải sống có đạo lý, phải biết chiều chuộng mọi người trong nhà. Không ai trong chúng ta có thể phủ nhận vai trò của người vợ trong gia đình là vô cùng quan trọng, không gì có thể thay thế được, cô ấy nắm trong tay mũi tên hạnh phúc của cả gia đình.
"Hiền thê, lương mẫu" là cụm từ có hàm nghĩa chỉ một
người phụ nữ là vợ hiền của người chồng và là mẹ tốt của các con. Câu thành ngữ này thuộc loại ước định, tức là do con người theo thời gian mà tự định ra. Hiện tại đã không thể tìm được nguồn gốc ra đời của thành ngữ này.Thời cổ đại, để nhận định một người phụ nữ có phải là "hiền thê, lương mẫu" hay không, người ta sẽ căn cứ vào tiêu chuẩn trọng yếu đó là "Tương phu, giáo tử" tức là "giúp chồng, dạy con". "Giúp chồng, dạy con" là tiêu chuẩn đánh giá đạo đức của người phụ nữ xưa, và cũng là lời khen ngợi đối với người vợ, người mẹ."Tương phu" còn mang ý nghĩa là phụ tá, trợ giúp. Trong nhà có người vợ hiền lương thì giống như quốc gia có một vị tể tướng tài đức. "Phụ tá, trợ giúp" người chồng của người vợ ở đây không khác gì so với việc tể tướng phụ tá, trợ giúp vua.Trong "Hán điển", thì từ "Tương" trong "Tương phu" có ý nghĩa là phụ trợ, giúp đỡ, ý chỉ người phụ tá, trợ giúp. Thời xưa đặc biệt coi trọng các chức quan cao nhất là: "Phụ" , "Tể" và "Thủ". Trong đó, "Phụ" là bốn quan giúp đỡ ở hai bên mình vua đó là quan sư, quan bảo, quan nghi, quan thừa. Trọng trách của người vợ hiền trong nhà là phụ tá chồng, không khác gì trọng trách của những vị quan đứng đầu này phụ tá nhà vua.
Theo "Thành ngữ cố sự", thì câu nói "giúp chồng" được ra đời từ chuyện "luận ngữ quý thị" vào thời Xuân Thu. Nội dung câu chuyện như sau:
Khi họ quý tôn (quyền thần của nước Lỗ) muốn đánh chiếm nước Chuyên Du, một nước chư hầu của nước Lỗ. Nhiễm Hữu và Quý Lộ (gia tướng được họ Quý trọng dụng) đã đến gặp Khổng Tử, thưa rằng: "Thưa thầy! Họ Quý tôn sắp đánh chiếm nước Chuyên Du".
Khổng Tử quở trách rằng: "Nhiễm Hữu ơi! Trong việc này, ngươi chẳng có lỗi sao? Ngày xưa các tiên vương chọn núi Đông Mông ở Chuyên Du làm nơi tế tự. Nước ấy ở trong khu vực chúng ta, là một phần của nước Lỗ, thế thì đánh nó để làm gì?"
Nhiễm Hữu nói: "Đó là do thầy Quý Tôn muốn đánh. Còn anh em chúng con thì không muốn".
Khổng Tử nói: "Từng có câu thế này: &'Khi còn tại vị thì phải dốc lòng thực hiện hết trách nhiệm của mình, bằng không thì từ chức, lúc chủ nguy hiểm thì không gắng sức giúp, lúc chủ té ngã thì không nâng đỡ vậy cần trợ thủ như ngươi để làm gì? Nay ngươi có lỗi lại đổ thừa cho họ Quý. Nếu người giữ chuồng để cọp hay tê giác xổng chuồng thì lỗi tại ai? Người trông coi bảo vật để cho mu rùa (để bói toán, nhất là bói Dịch) và ngọc hư hoại thì là lỗi tại ai?"
Nhiễm Hữu nói: "Thưa thầy! Nay nước Chuyên Du thành trì kiên cố, lại ở gần ấp Phí của họ Quý, nếu chẳng đánh chiếm thì tương lai sẽ có hậu hoạn cho con cháu".
Khổng Tử nói: "Nhiễm Hữu, người quân tử ghét nhất là không dám trực tiếp nói ra tham muốn của chính mình mà lại tìm cớ khác. Ta từng nghe nói rằng, có đất nước, có gia đình chẳng buồn vì của cải ít, mà sợ vì của cải phân chia không đều, không sợ nghèo mà là sợ không yên ổn. Bởi vì, của cải chia công bằng thì dân không nghèo nữa. Dân yên ổn thì không cảm thấy người ít, nước yên ổn thì sẽ không còn nguy hiểm nữa.
Như vậy, nếu người phương xa không quy phục thì phải dùng nhân từ để trị quốc mà chiêu mời họ. Sau khi, họ đến rồi thì trấn an họ. Hiện tại hai trò phụ tá nhà họ Quý, người ở xa không quy phục mà cũng không biết cách chiêu mời họ, nước nhà suy sụp mà không biết cách bảo toàn, trái lại còn muốn ở trong nước dùng vũ lực. Ta sợ nguy hiểm của họ Quý không phải ở nước Chuyên Du, mà ở trong nội bộ chính mình".
Người xưa thường nói "tu nội mà an ngoại" (Tạm dịch: Tu bên trong bản thân mà hoàn cảnh bên ngoài được yên ổn, an bình). Tục ngữ cũng có câu: "Trong nhà có vợ hiền thì người chồng sẽ không làm chuyện tai họa". Mối quan hệ giữa vợ và chồng là quan hệ âm dương, âm dương phải hài hòa thì mọi việc từ trong đến ngoài mới thuận lợi.
Có câu là: "Phu thê đồng tâm kỳ lợi đoạn kim" (Nghĩa là: Vợ chồng đồng tâm thì núi cũng xô ngã, lấp biển cũng bằng được. Cho dù là sắt thép thì chặt một cái là đứt làm đôi. Từ tất cả những điều này đủ để thấy được vai trò của người vợ trong gia đình và ngoài xã hội lớn ngần nào!
Nếu chồng yêu vợ 3, chồng sẽ nhận lại được 7. Chỉ khi ở với người mình yêu, với người mình tin tưởng thì mới cảm nhận được hết hạnh phúc. Khi một người đàn ông bao dung, độ lượng với vợ mình, cảm tính và tính lương thiện của người phụ nữ mới được bộc lộ rõ ràng, mới tăng sự dịu dàng. Ngày mai chắc gia đình sẽ được thưởng thức một bữa tiệc lớn, hoặc không cô ấy sẽ chuẩn bị cho bạn một sự bất ngờ, một gia đình như vậy ai mà không mong muốn.
Sự điệu đà của vợ là do chồng chiều chuộng mà có, niềm vui của vợ do chồng hâm nóng mà có, vẻ đẹp của vợ là do tình yêu của chồng mà có! Cùng với nó, phiền muộn của vợ là do chồng thờ ơ mà ra, hận thù của vợ là do chồng lạnh nhạt mà có.
Thái độ của người chồng đóng vai trò quyết định trạng thái tâm lý của người vợ. Hôn nhân là do tình yêu mà có, tình yêu của người chồng là yếu tố quyết định vị trí của người vợ trong gia đình. Một người vợ được yêu thương, tràn ngập trong hạnh phúc mới có thể trở lên tươi đẹp, giúp chồng xây dựng một tổ ấm ngập tràn hạnh phúc.
Theo ST/Phununews
Lý do đòi bỏ vợ chẳng giống ai của ông chồng mê gái Đã từ lâu chồng chị có giúp gì kể cả tiền bạc lẫn tình cảm để chị nuôi các con đâu? Nay anh ấy lại lấy hết tiền để dành của gia đình để đi bao bồ rồi đưa ra một lý do đòi ly hôn vợ không thể chấp nhận được như thế, thì liệu anh ấy có xứng đáng làm chồng,...