Rơi nước mắt sau khi theo chân vợ đến tận nhà nghỉ.
Vợ tôi vốn là người ngoan hiền, chu toàn, chăm lo cho tôi từ A đến Z nhưng bỗng một hôm tôi phát hiện ra một sự thật.
Ảnh minh họa
30 tuổ.i tôi cưới vợ, yêu nhau hơn 4 năm rồi đi đến kết hôn, cuộc sống vợ chồng tôi khá viên mãn. Tôi là trưởng phòng kinh doanh của một công ty lớn, thu nhập ổn định, nhà cửa đàng hoàng, nên về kinh tế thì chúng tôi không phải lo lắng gì, vì cả hai bên nội ngoại đều khá giả.
Tô bị vợ cuốn hút ngay từ cái nhìn đầu tiên, vẻ đẹp dịu dàng, hiền lành của em khiến tôi bị sét đán.h trúng tim. Tôi cũng thuộc diện bảnh trai, biết tâm lý phụ nữ nên dễ dàng chinh phục nàng. Từ khi yêu nhau đến khi cưới cuộc sống của chúng tôi rất suôn sẻ, hầu như không có sóng gió gì. Mẫu phụ nữ như vợ tôi chắc nhiều người thích, vì cô ấy rất hiền lành, xinh xắn dễ thương, tốt tính, lại luôn sống vì người khác.
Là một nhân viên văn phòng, cô ấy cũng có rất nhiều đồng nghiệp, trong số đó phải kể đến hai đồng nghiệp nam cùng phòng rất hay gọi điện ngoài giờ hành chính, tuy không nói rõ nhưng tôi không thích và hơi lo lắng, mặc dù cuộc sống vợ chồng tôi vẫn đang rất tốt đẹp. Cưới nhau 3 năm nhưng chúng tôi chưa có con, nên nhân cơ hội này tôi định thuyết phục vợ ở nhà để chăm lo việc nhà và chuẩn bị cho việc sinh em bé. Tôi rất lo vì sợ cô ấy không đồng ý, nhưng rất may là cô ấy vui vẻ đồng ý luôn, khiến tôi dẹp ngay những nghi ngờ vớ vẩn trong đầu.
Video đang HOT
Tôi rất yên tâm, vì được vợ chăm sóc rất chu đáo, đi làm về là cơm canh đã sẵn sàng, từ quần áo đến giày dép tôi không phải lo mặc cái gì, đi cái gì vì đều được vợ chuẩn bị sắp xếp đâu ra đó. Cuộc sống vợ chồng tuy có phần tẻ nhạt hơn sau 3 năm, nhưng tôi cũng mãn nguyện vì lấy được em, người vợ ngoan hiền, đảm đang chu toàn, chúng tôi lại ít khi mâu thuẫn, xung đột gì.
Cứ tưởng hạnh phúc đó kéo dài mãi mãi, nhưng gần đây không biết có phải tại tôi quá bận công việc không chăm sóc và quan tâm vợ nhiều hay vì cô ấy có người khác. Những biểu hiện rất khó hiểu, suốt ngày cô ấy cầm khư khư cái điện thoại, ngủ dậy là ôm điện thoại, thậm chí mang điện thoại vào trong nhà vệ sinh ngồi cả tiếng đồng hồ. Nghiêm trọng hơn là cô ấy lơ đãng việc nhà cửa, bếp núc và ngay cả việc là quần áo cho chồng cũng quên luôn.
Hôm đó, tôi đi liên hoan chia tay một đồng nghiệp uống hơi nhiều và về nhà khá muộn, gọi cửa mãi không thấy cô ấy ra mở cửa, vào đến nhà cởi bỏ giày và chiếc áo sơ mi sực nức mùi rượu và thức ăn, tôi quẳng ra chiếc sofa rồi leo lên giường ngủ. Sáng hôm sau thức dậy, vẫn thấy mình mặc chiếc quần âu và người dính dáp vì mồ hôi từ hôm qua. Bình thường cô ấy sẽ thay quần áo và lau người cho tôi. Tôi mò dậy thấy cô ấy đang chát chít ở điện thoại ngoài phòng khách, mắt sáng long lanh và rất hớn hở.
Tôi coi như không có chuyện gì, sáng hôm đó tôi đi làm với thái độ bình thường và không ăn sáng. Ra khỏi nhà như thường lệ, nhưng tôi không đến văn phòng mà ngồi ở quán cà phê đầu ngõ theo dõi vợ. Đúng như dự đoán, tôi ngồi chưa đến 15 phút thì cô nàng cũng lao xe ra, lúc này tim tôi như muốn nhảy khỏi lồng ngực và bao nhiêu những suy đoán hiện lên trong đầu. Chẳng lẽ những nghi ngờ của mình là thật? Cố giữ bình tĩnh và kìm lòng tôi bám theo cô ấy. Đi qua mấy con phố cuối cùng cô ấy cũng rẽ một con phố nhỏ, con phố nổi tiếng vì có rất nhiều nhà nghỉ và khách sạn.
Đến lúc này thì tôi không còn nghi ngờ nào khác, trong đầu đang ngổn ngang những suy nghĩ, mình sẽ xử lý thế nào khi bắt được quả tang, liệu có cho thằng khốn kia một trận rồi lôi cổ cô ta về thẳng nhà mẹ vợ để cho bố mẹ vợ biết sự thật nghiệt ngã này, thì cô ta rẽ vào ngõ và mất dấu. Tôi đi tiếp một đoạn thì thấy nhan nhản nhà nghỉ, lại càng thấy sôi má.u.
Bất lực không tìm được cô vợ ngoan, tôi quay xe trở về nhà và lên kế hoạch sẽ tra hỏi như thế nào để cô ta không chối được. Tôi không hiểu vì sao vợ tôi, một người phụ nữ ngoan hiền như vậy lại ngoạ.i tìn.h?
Theo Iblog
Tôi hối hận vô cùng khi thấy cô vợ vô dụng của mình bước xuống từ chiếc xe 4 tỷ
Trong mắt tôi, vợ tôi thật là vô dụng, cô ấy không thể làm ra một đồng nào nhưng vẫn cứ thản nhiên tiêu tiề.n của người khác.
Ở thời đại tân tiến như thế này nhưng tôi không hiểu sao vợ mình lại có suy nghĩ lạc hậu như vậy, cô ấy nghĩ rằng kinh tế trong gia đình chỉ cần người đàn ông lo là đủ. Thế nên sau khi chúng tôi cưới nhau, cô ấy không chịu đi làm. Phần vì vợ tôi không có bằng cấp tốt, lại giao tiếp kém nên khó xin việc, phần vì cô ấy không muốn đi làm, cứ nghĩ chồng làm nuôi mình là đủ.
Ban đầu, tôi cũng thương vợ lắm, biết cô ấy nhút nhát, lại không có nhiều bạn bè ở thành phố. Nhưng sau khoảng 2 năm hùng hục làm việc để nuôi vợ, tôi bắt đầu thấy nản. Vợ tôi ngửa tay xin tôi tiề.n mua từ bánh xà phòng, con dao làm bếp đến gói gia vị. Hàng tháng, tôi đưa cho cô ấy một khoản tiề.n để lo sinh hoạt gia đình, nhưng có nhiều chuyện phải lo bất ngờ nên nhiều khi số tiề.n đó không thể đủ. Thế là khi thiếu cái gì, vợ tôi cũng ngửa tay ra xin tiề.n tôi cả.
Một lần, hai lần tôi còn thấy bình thường nhưng cứ nhiều lần như vậy tôi lại đâ.m ra khó chịu. Trong mắt tôi, vợ tôi thật là vô dụng, cô ấy không thể làm ra một đồng nào nhưng vẫn cứ thản nhiên tiêu tiề.n của người khác. So với vợ của bạn bè tôi, vợ tôi nhìn vẻ ngoài cũng không đến nỗi nào nhưng cô ấy chẳng biết kiế.m tiề.n, sống phụ thuộc vào chồng hoàn toàn. Tôi nhiều lúc chả dám đưa vợ đi đâu vì bạn bè cứ hỏi nghề nghiệp của vợ mình. Thời đại này rồi mà cứ bảo vợ ở nhà nội trợ hoặc thất nghiệp thì mất mặt lắm.
(Ảnh minh họa)
Công việc của tôi cũng giúp tôi có cơ hội tiếp xúc với nhiều phụ nữ xinh đẹp. Càng tiếp xúc với họ, tôi càng chá.n v.ợ. Tôi đâ.m ra cáu bẳn với nàng nhiều, có lần tôi còn chử.i nàng là "đồ ăn bám", "đồ vô dụng". Tôi nghĩ, cả đời này nàng sẽ không dám rời tôi nửa bước, bởi nếu không sống cạnh tôi thì nàng chẳng thể sống cạnh ai khác, chẳng có thằng đàn ông nào lại nai lưng ra làm nuôi vợ mình cả đời như tôi. Vì suy nghĩ như thế nên tôi thấy mình cao cả lắm, ít ra tôi còn là thằng đàn ông cáng đáng được cả một gia đình, còn nuôi được vợ.
Vì cậy mình làm có tiề.n và khó chịu với cảnh vợ ngày nào cũng xin tiề.n nên tôi càng ngày càng co.i thườn.g và hung hăng với nàng. Tôi còn công khai nói với nàng rằng, tôi có bồ ở bên ngoài, nàng liệu hồn mà giữ chồng, tôi mà đi thẳng thì nàng chỉ còn lâm vào tình trạng chế.t đói.
Vậy mà không chờ tôi đuổi hay nổi nóng, mới biết tin tôi có bồ và ra vẻ trịch thượng, vợ tôi đã xách va li bỏ đi. Phải nói rằng tôi sốc trước hành động ấy của nàng. Tôi không hiểu nàng sẽ sống thế nào nếu không có tôi, cái con người mà cả đời chỉ sống dựa vào tiề.n của chồng như thế, làm sao có thể tồn tại được khi ra khỏi nhà cơ chứ? Tôi nghĩ vậy nên mặc kệ, không thèm giữ vợ lại, dù trong thâm tâm, tôi vẫn còn yêu nàng lắm.
Vợ tôi bỏ đi thật và sau 6 tháng, nàng gửi đơn ly dị cho tôi. Trong 6 tháng nàng không có nhà, cuộc đời của tôi giống như ác mộng. Tôi không có ai nấu cơm cho ăn nên đành đi ăn ngoài, áo quần thì phải đi tiệm vì không biết dùng máy giặt. Nhà cửa thì 2 tuần thuê người đến dọn một lần, tôi nghĩ, mình đã khốn khổ thế này, chắc vợ mình còn khốn khổ hơn vì ít ra tôi còn có tiề.n, chứ cô ấy không có việc làm, lại không có ai chu cấp, làm sao mà sống được.
Ấy vậy mà chiều nay khi tôi đến công ty của đối tác thì tôi lại choáng váng khi thấy vợ mình mặc váy ôm bó sát bước ra từ chiếc xe hơi trị giá 4 tỷ. Cậu lái xe đích thân mở cửa rồi nói kính cẩn: "Mời phu nhân xuống xe". Tôi không tin vào mắt mình nữa, đứng trước mặt tôi bây giờ vẫn là hình dáng của cô vợ vô dụng ngày nào, nhưng giờ nàng đã là phu nhân, đã đi xe xịn, tay cầm điện thoại đời mới.
(Ảnh minh họa)
Tôi vội vàng tránh đi vì không muốn để nàng nhìn thấy. Tôi hỏi những nhân viên xung quanh thì mới biết, vợ tôi giờ là phu nhân của giám đốc công ty này. Tôi không rõ vì sao nàng lại leo lên được vị trí đó, nhưng rõ ràng là nàng đã khác rất nhiều, nàng sang trọng hơn, tự tin hơn. Lúc đó, tôi mới cảm thấy mình là thằng đàn ông không ra gì. Nếu như tôi tinh tế hơn, đừng ỷ vào việc mình kiếm được tiề.n mà đối xử tệ với vợ thì có lẽ, giờ cô ấy vẫn là của tôi rồi. Nghĩ đến việc phải sống một mình trong thời gian tới mà tôi hối hận vô cùng. Có lẽ, tôi đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng khi để nàng bỏ nhà ra đi.
Theo Blogtamsu
Biết bị lợi dụng tình cảm nhưng tôi chẳng thể bỏ em Chỉ có những lúc em cần mua sắm quần áo, giày dép, điện thoại, hay thậm chí xe xịn thì mới ngọt ngào và tích cực tìm đến tôi. Tôi đến với em bằng tình cảm chân thành, yêu và chăm lo cho em từng chút một để rồi khi không còn khả năng lợi dụng thì em chẳng màng đến tình cảm...