Rơi nước mắt nhìn người yêu đi lấy chồng
Trong ngày cưới của Hoa tôi đáp chuyến bay vội vã về nhưng lại không đủ mạnh mẽ để bước đến chúc Hoa hạnh phúc mà chỉ dám đứng nép bên đường rơi nước mắt nhìn người yêu đi lấy chồng.
Tôi năm nay 27 tuổi, hiện đang làm việc trong TP.HCM. Tôi sinh ra ở Nam Định nhưng vì công việc nên thường xuyên phải đi xa. Cách đây 2 năm tôi quyết định chuyển công tác và định cư luôn trong TP.HCM. Không ngờ sau quyết định ấy tôi mất người yêu. Ngày em lên xe hoa về nhà chồng tôi rơi nước mắt, chưa bao giờ tôi nghĩ một người đàn ông phong ba bão táp không sợ như tôi mà lại run rẩy khi chứng kiến cảnh người con gái mình yêu thương sánh bước bên người đàn ông khác.
Tôi yêu Hoa khi Hoa còn đang là cô sinh viên năm nhất đại học, khi đó tôi đã ra trường và đi làm được hơn một năm. Tình yêu của tôi và Hoa gắn bó tưởng như không gì có thể thay thế, nhưng vì phát triển sự nghiệp tôi buộc phải xa Hoa. Lúc đó, Hoa cũng đồng ý, cổ vũ tôi hãy lấy sự nghiệp làm trọng. Chúng tôi đã vẽ ra cả một tương lai tươi đẹp, về một đám cưới hoành tráng, một ngôi nhà hạnh phúc với những đứa con xinh.
Cả tôi và em đều hiểu rằng muốn có tương lai thì người đàn ông phải vững sự nghiệp. Nên dù có yêu Hoa nhiều, nhớ Hoa nhiều tôi chỉ có thể gọi điện về cho Hoa. Mỗi lần gọi điện cho Hoa, em đều nói yêu tôi, thương tôi, nhớ tôi. Một năm tôi về thăm nhà vài ba lần, phần lớn thời gian tôi dành cho Hoa. Tôi tranh thủ từng giây, từng phút để được ở bên cạnh người mình yêu. Nhưng dường như bao nhiêu thời gian cũng không đủ để tôi bù đắp quãng thời gian xa cách Hoa.
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Lúc nào tôi cũng mong được ở cạnh Hoa, được chung một nhà với Hoa. Chúng tôi ước hẹn nhau chờ Hoa ra trường sẽ cưới Hoa, đưa Hoa vào TP.HCM sống chung. Nhưng hạnh phúc chẳng tày gang, xa mặt sẽ cách lòng. Trong khi cả tôi và hoa vẫn ngày ngày trao cho nhau những lời yêu thương, vẫn thường xuyên liên lạc với nhau thì bỗng một ngày Hoa nói lời xin lỗi tôi, nói lời chia tay. Tưởng đâu ngày Hoa ra trường chúng tôi sẽ tiến gần hơn với dự định tương lai, với đám cưới hạnh phúc. Nhưng hóa ra bao ngày xa nhau chỉ một mình tôi chung thủy, chỉ mình tôi nuôi hi vọng về một đám cưới, một mái nhà chung. Còn Hoa thì đã có người khác.
Hoa nói xin lỗi vì đã lừa dối tôi. Cuộc điện thoại định mệnh ấy như nhát dao đâm thẳng vào trái tim tôi. “Anh à! Em biết em là người con gái xấu xa, em không xứng với tình yêu anh dành cho em. Em yêu người khác rồi. Em không đủ dũng cảm để yêu xa, bao năm qua những khi em mệt mỏi, những khi em gục ngã không có anh ở bên, lúc ấy chỉ có anh ấy đến bên em an ủi, vỗ về. Anh là người con trai tốt, rồi sẽ có người yêu anh hơn em. Em sẽ kết hôn, ngày đó em hi vọng anh sẽ đến chúc phúc cho em…”
Những lời nói đó của Hoa như hằn sâu trong tâm trí tôi. Tôi không trách Hoa mà chỉ trách mình không đủ tốt để giữ Hoa bên cạnh. Trong ngày cưới của Hoa tôi đáp chuyến bay vội vã về nhưng lại không đủ mạnh mẽ để bước đến chúc Hoa hạnh phúc mà chỉ dám đứng nép bên đường rơi nước mắt nhìn người yêu đi lấy chồng.
Không biết đến bao giờ tôi mới có thể quên được hình bóng người con gái ấy. Đến bao giờ những vết thương không còn nhói đau.
Tôi viết ra tâm sự đây để trải lòng với những ai đang yêu, đã yêu và sẽ yêu. Nếu có yêu nhau hãy biết quan tâm đến nhau, đừng bao giờ để khoảng cách chia rẽ tình yêu. Người ta nói “xa mặt cách lòng” quả không sai. Trên đời này có mấy ai chờ đợi được nhau đâu.
Theo HÀ HẬU/Doisongphapluat
Cướp chồng còn khiêu khích tình địch, vô liêm sỉ
Câu chuyện tôi kể ra đây như một vết dao cứa vào tim tôi, mà mỗi lần nhắc lại, lại khiến tôi đau nhói. Vết thương ấy vĩnh viễn sẽ không bao giờ có thể lành...
Tôi đã đủ thấm, đủ trải nghiệm để cảm nhận được nỗi đau mà người đàn bà thứ ba đã gây ra cho tôi khi cô ta tính toán kế hoạch cướp chồng tôi. Biết anh là người đàn ông có công việc tốt, thu nhập ổn, lại là người đẹp trai, cô ta đã lập kế hoạch mồi chài bằng được. Dù chuyện anh có vợ và hai con nhỏ đã nằm sẵn trong lòng bàn tay của cô ta, nhưng cô ta vẫn muốn chứng minh bản lĩnh cướp chồng của mình.
Chẳng từ thủ đoạn. Ban đầu cô ta nói lời yêu chồng tôi, dụ dỗ chồng tôi bằng thân hình nóng bỏng. Đàn ông mà, có mấy người cưỡng lại được tình dục, cưỡng lại được sắc đẹp và sự hấp dẫn trong cơ thể người phụ nữ. Anh đã xiêu lòng, đã bị cô ta đưa vào bẫy một cách nhanh chóng. Tất nhiên trong chuyện này, chồng tôi là người đàn ông đáng trách, vô liêm sỉ, là kẻ tôi không bao giờ muốn gọi tên lần thứ hai.
Nhưng, khi biết chồng có bồ, ăn nằm với cô ta, tôi vì thương con đã cắn răng chịu đựng, nhẫn nhịn nuôi con khôn lớn. Tôi nghĩ, khi nào cơ hội, tôi sẽ tự tìm cuộc sống riêng cho mình. Cuộc sống ấy có thể không có anh ta, nhưng phải chờ đến khi tôi con hiểu biết, con biết được, ba nó là người tử tế như thế nào.
Tôi lại cắn răng chịu đựng, coi như không có chuyện gì xảy ra. Ngày ngày cô ta lại lên Facebook nói tôi là đồ bám dai như đỉa. (ảnh minh họa)
Chỉ là, cô bồ của chồng vô cùng bỉ ổi, vì muốn tôi li dị với chồng nên nhất định không cho tôi sống ở căn nhà ấy. Cô ta tìm mọi cách khiêu khích tôi. Tối đến, khi chồng đi làm xa, và chắc đang ăn nằm với cô ta, cô ta đã chụp ảnh ôm ấp nhau cùng với chồng tôi và gửi qua điện thoại cho tôi. Chứng kiến những hình ảnh ấy, tôi thật ghê tởm. Nhiều khi tự nhủ không nên nghĩ đến làm gì, coi khinh những kẻ khác đi, nhưng tôi lại cảm thấy không thể nào không nhìn được. Là người phụ nữ, có ai không đau khi chồng mình có bồ đâu.
Tôi lại cắn răng chịu đựng, coi như không có chuyện gì xảy ra. Ngày ngày cô ta lại lên Facebook nói tôi là đồ bám dai như đỉa. Từ người vợ danh chính ngôn thuận, tôi bây giờ bị cô ta biến thành kẻ trơ trẽn chen ngang vào cuộc sống hạnh phúc viên mãn của cô ta và chồng tôi. Còn chồng tôi nhất định vẫn mong muốn tôi ở lại cái nhà này, để làm gì tôi cũng không biết nữa. Anh ta tham lam, tham con, vì không muốn bỏ con nên vẫn cứ muốn có cả hai vợ.
Còn người đàn bà kia, vì cay cú tôi vẫn không bỏ chồng nên tìm mọi cách, kể cả cách vô liêm sỉ nhất là, bắt anh đưa con về nhà để nhận ông bà nội. Nhìn đứa trẻ, tôi không đành lòng quát mắng, làm gì cả. Thậm chí con của anh đói, tôi còn cho cháu ăn. Nhưng trong lòng tôi cuồn cuộn sự hận thù với người đàn ông và đàn bà vô sỉ đó. Cô ta định trắng trợn cướp chồng tôi. Nhưng cô ta không biết, cô ta càng làm thế thì càng làm bản thân vô sỉ, còn tôi, tôi đâu coi kẻ đó là gì. Anh ta thích đi đâu thì đi, thích làm gì thì làm, ngủ với ai cũng được, tôi đâu cần nữa.
Dù người đàn ông ấy với tôi coi như đã chết rồi nhưng tôi vẫn phải làm vậy. Tôi không dễ dàng buông xuôi. Cướp chồng người còn khiêu khích tôi, thật vô liêm sỉ. Kẻ cướp chồng rồi sẽ bỉ quá báo. Đàn ông ngoại tình rồi sẽ bị trừng trị thích đáng. Tôi không tin họ có thể hạnh phúc bên nhau trọn đời, nhất là khi, tôi mới là người vợ danh chính ngôn thuận của anh ta.
Theo Trang.Tgh/Eva
Sau khi mắng mỏ một trận, mẹ chồng bỏ về mặc tôi và con nhỏ trong bệnh viện Thấy tôi đau đớn trên giường, mẹ chồng không một lời hỏi han mà bắt đầu buông lời xỉ vả tôi... Tôi và anh kết hôn đã được gần ba năm. Ngay từ đầu, cuộc hôn nhân này đã không được sự chấp thuận của mẹ anh. Bố anh đã mất nên mẹ anh là cao nhất trong nhà. Đối tượng mà bà...