Rơi nước mắt lá thư mẹ gửi con trai vào ngày ly hôn
Mẹ xin lỗi vì đã không giữ cho con một cuộc sống đủ đầy, có bố có mẹ bên cạnh. Nhưng mẹ tin rằng, con sẽ vui vì chẳng ai muốn chứng kiến bố mẹ ngày ngày đánh chửi nhau, con yêu nhỉ?
ảnh minh họa
Bin thương yêu, chỉ còn 10 ngày nữa thôi là con tròn 1 tuổi. Thế nhưng chiều hôm nay, bố mẹ đã ra tòa ly hôn. Mẹ xin lỗi vì đã làm như vậy nhưng đó là sự lựa chọn duy nhất để mẹ con mình có thể hạnh phúc bên nhau. Không còn nước mắt, không còn tiếng chửi mắng, đánh đập nhau, và con không còn phải khóc thét sợ hãi khi chứng kiến bố lao vào đánh tát mẹ…
Mẹ lấy bố con khi cả hai chưa có gì trong tay. Nhà không, công việc chưa ổn định nhưng họ hàng hai gia đình nội, ngoại con thúc giục. Và hơn hết là mẹ đã có con trong mình.
Mẹ xin lỗi khi quyết định sinh con mà chưa chuẩn bị được những thứ tốt nhất để đón con ra đời, ra với thế giới khác lạ này. Cũng đôi lần, vì quá khó khăn và đau khổ, mẹ có ý định bỏ con. Nhưng rồi mẹ không làm được, người ta bảo “hổ không ăn thịt con” mẹ cũng vậy. Mẹ cũng sợ những lời người ta nói: “Không ở được thì bỏ nó đi…”, nhưng làm sao mẹ có thể bỏ đi giọt máu của mình.
Ngày đón con ra đời, nhìn ngắm thiên thần của mẹ chìm trong giấc ngủ, mẹ đã khóc vì hạnh phúc và ân hận vì mẹ từng có suy nghĩ bỏ con. Nhưng cuối cùng mẹ lựa chọn, cho con một cuộc sống vì không ai có quyền tước đi quyền sống của ai. Mẹ tự hào vì có con trong đời, cả bây giờ lẫn mãi về sau.
Ngày đưa con về nhà trọ của mình, bố không ôm nựng con được, có lẽ vì cả đêm thức trắng ở bệnh viện nên mệt. Đôi lần con quấy khóc, bố cáu giận quát tháo với cả con dù con chưa biết ý nghĩa nhưng lời đó. Nhưng con ơi, chỉ vì bố mệt thôi chứ bố vẫn dành tình yêu thương với con đó.
Video đang HOT
Mẹ xin lỗi vì không dưới một lần, mẹ và bố cãi nhau trước mặt con. Thậm chí ngay cả khi đang ôm con trên tay mà để cho bố tát mẹ. Nước mắt mẹ rơi, không chỉ vì đau thể xác mà mẹ đau trong trái tim mình vì khiến con phải chứng kiến cảnh đau lòng đó…
Là một người mẹ, đôi lần mẹ không bảo vệ được con khi chứng kiến bố trút giận không chỉ với mẹ mà còn chửi mắng cả con. Nhưng mẹ sợ lắm khi nhớ lại khuôn mặt con lúc đó, mẹ ôm con mà khóc vì nghĩ đến cảnh hai mẹ con, con lặng im, nhắm mắt, nắm lấy tay áo mẹ rồi nước mắt chảy ra.
Bố con có người mới, mẹ không ghen tuông, không căm hận như những người phụ nữ khác, mẹ chỉ mỉm cười vì cuối cùng đã có lối thoát và hướng đi mới cho mẹ con mình. Sau này khi chỉ còn hai mẹ con mình, sẽ còn những khó khăn nữa nhưng con vẫn nắm lấy tay áo mẹ như vậy con nhé. Mẹ sẽ luôn cố gắng bảo vệ con.
Mẹ xin lỗi vì đã không giữ cho con một cuộc sống đủ đầy, có bố có mẹ bên cạnh. Nhưng mẹ tin rằng, con sẽ vui vì chẳng ai muốn chứng kiến bố mẹ ngày ngày đánh chửi nhau, con yêu nhỉ? Tâm hồn con có bình yên hơn không khi mẹ một mình vui vẻ nuôi con?
Mẹ quyết định lựa chọn như thế này và mẹ sẽ cố gắng hết sức vì con, dù mẹ sợ… Sợ lúc con ốm đau, chỉ một mình mẹ… Sợ mỗi bước con trưởng thành mẹ sẽ loay hoay không biết định hướng cho con như thế nào. Sợ mẹ không cho con cuộc sống đủ đầy như chúng bạn, để con ăn con học, con lớn khôn thành người. Sợ con sẽ trách mẹ, sao không giữ bố bên mình, để con được gọi hai tiếng “bố ơi” hằng ngày như các bạn…
Con à, tất cả mẹ làm là vì con đó. Con à, chúng ta hãy cố lên nhé. Dù thế nào đi nữa, mẹ cũng sẽ không bỏ cuộc vì con. Vì bên mẹ con mình còn có gia đình mình, ông bà ngoại, cậu, dì của con. Mẹ xin lỗi, chúng ta hãy cùng bước sang một trang mới con nhé. Mẹ yêu con và sẽ quên một người mà mẹ từng coi là quan trọng nhất trong cuộc đời!
Theo Blogtamsu
Lá thư bên mâm cơm dọn sẵn và giọt nước muộn màng của kẻ phản bội
Vĩnh lên phòng ngủ tìm Vân nhưng không có Vân ở đó. Định quay bước thì Vĩnh chợt nhìn thấy lá thư trên bàn ăn với mâm cơm được dọn sẵn. Cầm lá thư trên tay, mắt Vĩnh nhòe dần đi.
Vĩnh chết sững khi nghe rõ tiếng cười đùa của nhân tình với một gã nào đó. (Ảnh minh họa)
Vĩnh và Vân là bạn học cùng đại học. Từ tình bạn, họ nhanh chóng chuyển sang tình yêu và tiến tới hôn nhân sau khi ra trường. Vĩnh may mắn hơn Vân nên sớm tìm được một việc làm ưng ý với mức thu nhập khá cao. Còn Vân, may mắn không chịu mỉm cười với cô, thất bại hết lần này tới lần khác nên Vĩnh đã khuyên Vân tạm thời ở nhà chăm sóc công việc gia đình.
Tuy cuộc sống gia đình có chút thiếu thốn về vật chất nhưng Vĩnh luôn cảm thấy hạnh phúc vì Vân là người vợ hiền thục, đoan trang, dịu dàng. Ở bên Vân, Vĩnh thấy thật bình yên. Rồi Vân có thai, Vĩnh mừng tới phát khóc. Công việc của Vĩnh cũng ngày một thuận, lợi, Vĩnh được thăng chức liên tục. Chẳng mấy chốc trở thành phó giám đốc kinh doanh. Công việc cũng theo đó mà dồn lên, Vĩnh xuất hiện ở nhà ít dần.
Phần vì tuổi tác bằng nhau, phần vì đã trải qua sinh nở cộng với sự lo lắng, vất vả nên nhìn Vân già hơn so với Vĩnh rất nhiều. Trong khi Vĩnh ngày càng trẻ trung, phong độ. Vĩnh bắt đầu ngao ngán khi phải ngắm nhìn làn da nhăn nheo nơi khóe mắt, chiếc bụng chảy xệ và nắm vào bàn tay thô ráp, nhiều vết chai của Vân.
Vĩnh bắt đầu tìm kiếm niềm vui bên ngoài. Sự lựa chọn của Vĩnh là một cô nàng trẻ trung, xinh đẹp, quyến rũ với thân hình bốc lửa. Vĩnh bị vẻ đẹp ấy cuốn hút, không thể rời ra được. Về tới nhà, nhìn bộ dạng luộm thuộm, lếch thếch của Vân, Vĩnh lại ngán ngẩm và tìm cớ tiếp khách hàng để ra ngoài vui vẻ với nhân tình.
Còn Vân, dù cho Vĩnh lạnh nhạt, thờ ơ, Vân vẫn hết lòng với Vĩnh. Vĩnh đi làm về muộn, Vân vẫn đợi cửa để hâm nóng lại đồ ăn cho chồng nhưng Vĩnh chẳng bao giờ động đến chúng. Quần áo, đồ đạc của Vĩnh, Vân luôn sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Bố mẹ hai bên, Vân chưa một ngày bỏ bê chăm sóc. Mọi việc, Vân đều tự nhận hết vào mình vì Vân nghĩ công việc của cô nhàn hạ hơn so với sự vất vả kiếm tiền bên ngoài của Vĩnh. Có lẽ Vĩnh đã quá lâu không quan tâm đến Vân nên chẳng biết dạo này Vân gầy đi nhiều, xanh xao hơn. Và thi thoảng, cầm áo của Vĩnh lên, Vân lại bật khóc vì có mùi gì đó rất lạ vương trên áo Vĩnh. Vĩnh cứ ngỡ Vân không phát hiện ra bí mật ngoại tình của mình. Cho tới một ngày...
Vĩnh tới nhà cô nhân tình bé nhỏ vào giữa giờ nghỉ trưa vì đột nhiên, Vĩnh thấy nhớ cô nàng của mình ghê gớm. Bước chân vào cửa, Vĩnh chết sững khi nghe rõ tiếng cười đùa của nhân tình với một gã nào đó:
- Lão bồ già của em đã chuyển tiền cho em chưa? Anh hết tiền tiêu rồi đấy.
- Yên tâm đi cưng, tối nay là có thôi, lão ấy hứa với em thế mà.
Đẩy cửa xông vào, Vĩnh choáng váng khi thấy cô nàng nhỏ bé của mình đang âu yếm một gã trai trẻ. Xấu hổ, nhục nhã, Vĩnh lao nhanh đi vì chẳng muốn nhìn cảnh tượng kia thêm một phút nào. Vĩnh đau đớn nhận ra rằng những lời yêu kia chỉ là giả dối, ả ta chỉ đang lợi dụng tiền bạc của Vĩnh mà thôi. Chợt Vĩnh nhớ tới Vân. Vĩnh nhận ra rằng chỉ có Vân là tốt với Vĩnh, thật lòng yêu thương Vĩnh. Vĩnh lao nhanh về nhà tìm Vân.
Cổng nhà khóa kín khiến Vĩnh có chút ngỡ ngàng. Dùng chìa khóa sơ cua mở cửa, Vĩnh bàng hoàng khi gọi tên Vân liên tục nhưng không thấy Vân trả lời. Vĩnh bắt đầu cảm thấy lo lắng, cảm giác bất an đột ngột xâm chiếm tâm trí anh. Vĩnh lên phòng ngủ tìm Vân nhưng không có Vân ở đó. Định quay bước thì Vĩnh chợt nhìn thấy lá thư trên bàn ăn với mâm cơm được dọn sẵn. Cầm lá thư trên tay, mắt Vĩnh nhòe dần đi:
"Gửi anh, người em đã từng yêu thương bằng cả tấm lòng. Anh bây giờ đã không còn là chồng em nữa. Anh đã là của người ta từ rất lâu rồi. Em biết nhưng em chọn cho mình sự im lặng. Bởi càng cố làm ầm ĩ lên sẽ chỉ khiến cho trái tim em càng thêm đau đớn, tổn thương. Em cứ ngỡ mình có thể chịu đựng được nhưng anh ơi, nỗi đau của sự phản bội ghê gớm quá, nó vượt quá sức chịu đựng của em rồi. Xin lỗi anh, em buộc phải ra đi. Anh không cần phải bận tậm về em và con, chỉ cần anh hạnh phúc với sự lựa chọn của mình là đủ".
Vĩnh quỳ gục xuống sàn nhà lạnh, trái tim Vĩnh như có ai đó đang đâm nát. Sự im lặng của Vân trong suốt thời gian qua khiến Vĩnh hối hận tột cùng. Vĩnh biết sai rồi, Vĩnh muốn tìm Vân để cầu xin sự tha thứ. Nhưng điện thoại không liên lạc được, không ai biết Vân đã đi đâu. Giứa biển người mênh mông là thế, nơi đâu để Vĩnh tìm thấy Vân.
Theo blogtamsu
Theo dõi vợ ngoại tình, người chồng bàng hoàng rơi nước mắt Nghi ngờ vợ ngoại tình, tôi quyết tâm theo dõi. Không ngờ những gì tôi nhìn thấy lại khiến tôi cảm động rơi nước mắt. Vợ chồng tôi kết hôn được 2 năm. Có một con gái mới gần 1 tuổi. Vợ tôi công tác trong công ty bảo hiểm, còn tôi làm trong công ty chuyên về kế toán, kiểm toán. Chúng...