Rồi một ngày
Rồi một ngày em chợt thấy hình như em đang lạc lõng bên anh!
Em vẫn nghĩ ngần ấy thời gian làm bạn, em đã hiểu hết anh và anh cũng vậy. Nhưng không hình như em đã sai khi nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.
Rồi một ngày nước mắt em rơi trên chính bờ vai đã từng hứa sẽ ở bên em suốt đời. Em nghĩ anh sẽ mãi mãi và không bao giờ làm em tổn thương. Nhưng không hình như em đã sai vì tình yêukhông bao giờ là vĩnh cửu.
Rồi một ngày em chìm trong cơn say, em thấy mọi thứ như dừng lại trước mặt em và anh, duy chỉ có anh là vượt qua mắt em và không ngoảnh lại.
Rồi một ngày em chạy theo anh, chạy theo để gìn giữ cái gọi là “hạnh phúc”. Anh đã phủi tay em và không buồn giữ lại. Em thấy mình hụt hẫng, mất niềm tin.
Rồi một ngày em thấy niềm tin trong em bị sụp đổ, em vội quơ tay lau nhanh giọt nước mắt còn vươn trên má và thầm nhủ lòng, em sẽ mạnh mẽ thôi mà.
Video đang HOT
Không ai yêu anh nhiều như em đã yêu anh (Ảnh minh họa)
Rồi một ngày em thấy sức chịu đựng của mình đã hết, em không thấy buồn như lúc trước, em thấy bình thường trước lời giải thích hết sức “bình thường” của anh. Nắm chặt đôi bàn tay, em tự nói rồi em sẽ vượt qua.
Rồi một ngày em thấy nếu để anh ra đi trong lúc này, tuy là hơi muộn nhưng nó không quá muộn màng đối với em và anh. Để anh đi và mình vẫn mãi là bạn.
“Rồi một ngày” cũng đã đến, em thấy thương cho bản thân em, em lao đao trong chính tình yêu mà em cho là mãi mãi, em sợ làm anh buồn, sợ anh giận, phải chăng em nên sống cho bản thân mình nhiều hơn chút nữa, hãy để bản năng mình trỗi dậy đừng vì một ai mà phải hi sinh. Bởi sau sự hi sinh đó thì người phải khóc và tiếc nuối cũng chính là em.
Giá như một lần anh nghe em nói lên những gì em uất ức, giá như một lần anh cho em sống đúng bản chất con người em nhưng sao anh không làm được.
Qua hôm nay, em sẽ sống đúng với con người mình, sẽ im lặng và thờ ơ, chỉ mong một lúc nào đó anh chợt nhận ra, không ai yêu anh nhiều như em đã yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lời nói muộn màng
Em không biết những lời em nói ra sau đây không biết đã muộn hay chưa nhưng em vẫn muốn nói dù nếu nó đã muộn rồi. Anh yêu ơi! Em yêu anh bằng cả trái tim chân thành nhất em dành cho anh, người em yêu dấu.
Anh ơi giờ đây em mới nhận ra điều đó, không biết rằng nó có quá muộn hay không? Anh ơi, em luôn trách anh rằng anh là con người vô tâm nhưng không giờ đây em biết em là người con vô tâm hơn anh nhiều.
Em cứ tưởng rằng mình luôn quan tâm chăm sóc tới anh là có thể giữ được anh ở bên em, nhưng điều đó em đã nhầm, nhầm thật rồi anh ạ. Em càng làm vậy càng khiến anh xa em hơn đúng không anh? Em tưởng rằng mình đã hiểu về anh nhưng thực ra em lại không hiểu gì cả. Em là con người vô tâm phải không anh, em chưa bao giờ hiểu được những suy nghĩ, những biểu hiện trong anh em đã vô tình đã tạo ra sự khoảng cách giữa chúng mình đúng không anh?
Nhiều khi trong lòng anh bực bội em hỏi anh không nói còn gắt lên với em thế mà em lại không hiểu gì cả em không biết rằng trong lòng anh đang có tâm sự, đang bực mình về chuyện gì đó thế mà em lại lên mặt giận dỗi anh. Nhiều khi những lời anh nói em cũng không hiểu, đúng là tại sao anh lại gọi em là "ngốc". Đúng em quá ngốc đúng không anh? em ngốc lắm phải không anh?
Em cũng không phải là một người khéo léo, em cũng chỉ chăm sóc quan tâm đến mọi người như những gì bộc toạc em hay làm, nhưng em lại nhầm. Em nhầm vì em nghĩ mình cứ sống với những gì mình đang có chỉ cần điều đó là chân thành, từ tình cảm chân thành mà mình muốn dành cho họ nhưng không anh ơi cuộc sống này ngoài những điều đó cần phải có sự khéo léo hơn đúng không anh? Em chưa khéo trong cách ứng xử giữa chúng ta, với mọi người trong gia đình và ngoài xã hội. Đúng em còn khờ dại quá đúng không anh? Anh thất vọng về em nhiều đúng không anh?
Trong chuyện chăn gối vợ chồng mình, em tưởng rằng mình cứ chiều theo ý của anh là sẽ giữ được anh bên mình nhưng em lại nhầm nữa rồi. Em không biết rằng tình yêu đối lúc cũng cần phải nghỉ ngơi, đôi lúc cũng cần phải "bỏ đói" nó, và điều quan trọng luôn tìm được sự mới mẻ trong "chuyện ấy" đúng không anh? "Chuyện ấy" nó giống như những món ăn, những món thấy ngon là khi con người ta đang thấy đói, và khi họ đã no rồi thì dù món ăn đó có hấp dẫn như thế nào đi chẳng nữa họ cũng không muốn ăn nữa. Tồi tệ hơn khi trong bữa ăn chỉ có một món ăn và món ăn đó cứ lặp đi lặp lại trong nhiều năm, chính điều đó dẫn đến sự nhàm chán. "Chuyện ấy" của chúng mình cũng thế đúng không anh, hàng ngày chúng ta cũng chỉ có một tư thế đó, một không gian đó để chúng ta tận hưởng, nhưng chính điều đó dẫn đến sự nhàm chán đúng không anh?
Em cũng chỉ biết làm cho anh được toại nguyện là hạnh phúc rồi nhưng đâu có đơn giản như vậy đúng không anh mà em không biết rằng trong chuyện chăn gối luôn cần có sự mới mẻ, luôn tạo cho bạn đời của mình những điều mới mẻ, những điều thú vị và sự bất ngờ có đúng vậy không anh? Nó không phải là cái nền tảng để chúng ta đến với nhau nhưng nó lại là một trong những điều quan trọng nhất để duy trì cuộc sống vợ chồng có phải thế không anh? Em là vợ mà sao em lại vô tâm đến thế nhỉ, em vô tâm quá đúng không anh? Lẽ ra là phụ nữ đôi khi em cần phải nhạy cảm hơn trong chuyện đó vậy mà em lại vô hình dung làm mất đi cảm giác đó trong anh. Anh thất vọng về em nhiều đúng không anh? Nhưng anh ơi! Giá như mà anh góp ý những điều đó với em thì có lẽ đã không xảy ra chuyện ngày hôm nay đúng không anh? Giá như em tinh tế hơn, tìm hiểu hơn, em hiểu được những suy nghĩ của anh thì đã không xảy ra chuyện này đúng không anh?Nhưng nếu có điều đó có khi anh cũng không phải là anh nữa vì với anh vốn là một con người như vậy mà phải không anh?
Giờ điều này em nói đã quá muộn chưa anh ? Nhưng em vấn muốn nói vì thực khi chúng ta cùng nói chia tay em chỉ nghĩ đơn giản là vì anh không chụi nổi tính cách ngang bương và lì của em thôi em lại chưa nghĩ và chưa suy nghĩ chín chắn về nhiều mặt, em chỉ biết nghĩ cho em mà chưa nghĩ gì cho anh cả? Anh biết không từ ngày có anh anh cho em biết được thế nào là tình yêu, thế nào là cảm giác yêu và được yêu, anh luôn ở bên chỉ bảo em như một người em gái tận tuỵ, trách móc em, rồi dỗ dành em và nói câu "lần sau em đừng như thế nữa nhé, anh sẽ giận em lắm đấy" giờ thì có lẽ em không được nghe nữa rồi đúng không anh? Anh ơi em thèm được cái cảm giác ấy, được anh gọi em " cún con của anh ơi" "cô bé ngốc của anh ơi" "đi ngủ đi em" em phải ăn nhiều vào cho béo nhé". Những lời đó em muốn nghe một lần nữa được không anh? dù với anh là những điều khó nói nhưng hãy cho em nghe một lần nữa đi, cho em nghe dù chỉ một lần, dù đã muộn nhưng em vẫn muốn nghe.
Anh từng nói với em, ngày chúng mình động phòng chúng ta sẽ ở một nơi thật tuyệt vời vậy mà anh vẫn chưa đưa em đến đó, đúng chúng ta đã được động phòng cùng nhau nhưng không phải ở nơi anh nói mà là một nơi khác kia, anh hãy giữ lời hứa đó với em đi dù điều đó giờ đây là muộn màng. Cho em được cảm giác của một người vợ trong vòng tay anh lần cuối, em sẽ dành cho anh một hương vị ngọt ngào mới mà từ trước tới nay em chưa bao giờ và chúng ta chưa bao giờ dành cho nhau. Vì thế dù muộn nhưng em vẫn muốn nói một lời, một lời em muốn nói với anh " Em xin lỗi anh nhiều lằm" xin lỗi anh về sự vô tâm của em, về điều trong cuộc sống em chưa được khéo. Dù dẫu có biết rằng nếu đã muộn thì ít nhất em cũng tìm được lý do vì sao anh xa em, em biết được điều đó là tốt cho em đúng không anh? Để nếu một ngày nào em lại có tình yêu trở lại hay em có được một tình yêu mới thì em sẽ tránh được nó không phải đi vào nhưng vết xe mà vô hình mình tạo lên nó đúng không anh?
Em luôn trách anh là một con người vô tâm, nhưng em là một người vô tâm hơn đúng không anh. Ngày trước anh vẫn quan tâm đến em đó chứ đúng không anh? Anh quan tâm đến từng miếng ăn, từng giấc ngủ vậy mà em lại còn trách anh. Đúng là em không hiểu anh một chút nào cả. Nếu giờ này điều em nói dù không biết đã muộn hay chưa, nhưng nếu chưa muộn anh hãy dành cho tình yêu của chúng mình một cơ hội để em được ở bên anh , hiểu anh và là một người vợ mà không phải làm anh buồn nữa? Nhưng nếu thực sự đã muộn rồi thì anh hãy giữ lại những khoảnh khắc hạnh phúc của chúng mình anh nhé. Em không được làm vợ anh thì hãy để em là một người bạn, một người em của anh.
Em luôn và mãi cầu chúc cho anh được hãy phúc bên người anh yêu dấu. Anh đừng như em nhé, nếu có điều gì anh hãy chia sẽ với cô ấy để hai người cùng tìm được hướng đi đúng cho mình, không dẫn đến sự bế tắc trong cuộc sống như em và anh nữa. Không tìm được sự đồng điệu ấy trong cuộc sống của 2 người nữa anh nhé. Nhưng biết đâu anh lại yêu được một người hiểu và quan tâm đến anh hơn em, yêu anh hơn như em đã yêu anh thì em vẫn luôn chúc anh hạnh phúc. Em chúc anh được bình an, hạnh phúc, luôn nở nụ cười trên môi như anh đã từng cười với em nhé anh! Em yêu anh! lời nói cuối cùng dù có muộn màng "vợ của anh mãi yêu anh" "Em không mong muốn gì hơn giữ lại chút ít kỉ niệm dẫu là nhỏ bé về anh, tất cả những gì anh tặng em, cả những thứ khó định hình như tình cảm của anh dành trao, em cũng đều trân trọng giữ gìn, cất gọn cẩn thận tận sâu trong trái tim mình.
Em yêu anh và mãi có ấn tượng tốt đẹp về anh như ban đầu. Hàng đêm em vẫn cầu khấn trời phật và nếu ông Trời có bắt em làm gì để có thể trọn kiếp bên anh thì em cũng làm. Em luôn mong được cùng anh nắm tay anh đi hết cuộc đời còn lại, dẫu cho cuộc sống đó sẽ nhiều khó khăn và chông gai. Em tin với tình yêu chân thành chắc chắn ta sẽ vượt qua được để trọn đời bên nhau".
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giọt nước mắt muộn màng Chẳng có hạnh phúc nào rời bỏ mà chỉ có tự bản thân mình đánh mất hạnh phúc Có khi nào em thấy mệt mỏi vì quá nhiều những câu chuyện buồn, những con người như chẳng bao giờ tìm thấy niềm vui? Cuộc sống mà, đâu phải chỉ có những niềm vui, nhưng cũng không có nghĩa là chỉ toàn nỗi buồn...