“Rồi còn ai dám lấy cô ngoài tôi”
Cũng chỉ vì tôi đã trót trao anh cái quý giá của người con gái nên mới bị anh co.i khin.h như vậy!
Tháng 3 hương lộc vừng thoang thoảng về đêm khiến tâm trạng của một cô gái 22 tuổ.i vương một nỗi buồn man mác. Cũng tháng 3 năm xưa, tôi và anh chia tay nhau chỉ vì sau những ngày tháng yêu nhau, tôi không thể tiếp tục vai trò của một ô sin không công nữa.
Ngày chia tay, tôi là người chủ động. Tôi không còn đủ nước mắt để khóc khiến những đứa bạn cùng phòng nghĩ tôi mạnh mẽ. Nào ai biết rằng, càng cố tỏ ra mạnh mẽ thì tôi càng đa.u đớ.n hơn ai hết.
Chia tay xong, anh đi nói với bạn anh rằng: “Tao đã bóc tem nó rồi”, “Con nhỏ đó là đứa dễ dãi”… và có hàng vạn câu nói để một gã đàn ông vốn chẳng đáng mặt đàn ông thốt ra khi chia tay. Tất cả những gì anh nói, tôi đều nghe hết từ người yêu cô bạn cùng phòng kể lại.
Nào ai biết rằng càng cố tỏ ra mạnh mẽ thì tôi càng đa.u đớ.n hơn ai hết (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhưng nghĩ lại khi quen anh, tôi đã được gì khi chủ nhật của tôi không còn là những giấc ngủ nướng đến gần trưa mới dậy ăn bữa sáng của một cô sinh viên trường văn, thay vào đó phải dậy từ sáng sớm bắt 2 tuyến xe buýt từ Thủ Đức lên quận 7 để dọn dẹp đống chén bát của cả phòng anh. Rồi đi nấu cho anh và bạn cùng phòng bữa cơm trưa cho 7 miệng ăn mà anh chỉ đưa tôi vẻn vẹn có 50 nghìn đồng.
Tôi chỉ biết lẳng lặng một mình cuốc bộ đi chợ dẫu anh có xe máy nhưng vì đang “bận việc” (chơi game), còn tôi thì không biết đi xe máy.
Nhưng khổ nhất có lẽ là những ngày tôi tới thời kỳ đèn đỏ, đau bụng quằn quại nhưng tôi vẫn miệt mài với vai trò ô sin không lương của mình. Ấy thế mà khi tôi nấu nướng, anh không những không biết giúp tôi bắc nồi cơm mà còn chì chiết tôi rằng: “Bằng giỏi nấu ăn mà nấu thế thì chó ăn à?”. Tôi cứ đành im lặng cho qua.
Một con bé năm nhất, mới biết yêu nhưng đã lỡ trao đi cái thứ quý giá của người con gái nên tôi luôn lo sợ sau này sẽ chẳng ai lấy mình, sợ người ta sẽ khinh tôi… “Rồi còn có ai dám lấy cô ngoài tôi” là câu anh nói khiến tôi không đủ can đảm để dứt tình với anh – một người đàn ông gia trưởng, độc đoán và luôn nghĩ mình là chủ sở hữu của tôi.
Nhưng người xưa có câu “Tức nước ắt vỡ bờ” quả không sai. Và sau bao tháng ngày cam chịu, tôi cũng đã chủ động chia tay, chủ động chấm dứt những tháng ngày khổ ải bên mối tình đầu ấy.
Anh đã đòi tình phí và 1 triệu là số tiề.n tôi đã trả anh để lấy lại những ngày tháng bình yên cho mình.
Sau chia tay, mỗi đêm trong giấc mơ, tôi vẫn mơ thấy mình đang đi bộ dưới trời nắng gắt của Sài Gòn để mang thức ăn về nấu cho anh ăn. Rồi sau khi tỉnh giấc, còn lại mình tôi với những giọt nước mắt mặn chát.
Cũng tháng 3, nhưng nay đã là tháng ba của ba năm sau kể từ ngày chúng tôi chia tay. Anh đã nhắn tin xin lỗi tôi và tôi cũng đã tha thứ. Nhưng sau bao năm gặp lại anh, tôi thấy lòng mình rối bời, tim mình dường như đang rỉ má.u hận thù.
Có lẽ không phải tôi cố chấp nhưng có những chuyện, một câu xin lỗi không thể làm lành được những tổn thương trong lòng tôi. Cũng vì anh mà cho đến giờ, tôi không đủ can đảm để mở lòng với một ai khác.
Theo VNE
Người tình muốn giải thoát tôi khỏi chồng
Nhiều lần tôi muốn dừng lại nhưng anh nói sẽ gặp chồng tôi để rõ ràng mọi thứ, tất nhiên là nếu chồng biết thì tôi sẽ ra khỏi nhà. Hiện tôi rất lo sợ mọi thứ xảy ra, mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
ảnh minh họa
Tôi lập gia đình năm 26 tuổ.i, hiện có hai con gái. Khi lấy chồng, tôi không có tình yêu, chỉ nghĩ đã lớn tuổ.i, muốn tìm một chỗ dựa và có con, ngược lại chồng lấy tôi cũng để quên người yêu cũ. Tôi lấy anh không toan tính, không vụ lợi, anh lại vướng vào c.á đ.ộ bóng đá và cưới nhau về tôi phải gánh khoản nợ vô cùng lớn, có nằm mơ tôi cũng không nghĩ đó là sự thật. Tôi cầm cố cả nhà bố mẹ đẻ để giúp anh trả nợ.
Không yêu, giờ lại phải trả nợ tôi đâ.m ra chán nản, nhiều lúc cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Đã vậy chồng không có công việc ổn định, tôi phải đi làm và nuôi 2 con nhỏ; anh còn nóng tính, vợ chồng khắc khẩu, chỉ một hai câu là cãi nhau, tất nhiên người bị mắng và bị đán.h luôn là tôi. Sống với nhau không cùng suy nghĩ, không thể chia sẻ, không quan tâm nhau, nhiều lúc tôi muốn ra đi nhưng nhìn 2 con nhỏ lại không đành lòng.
Đỉnh điểm là đêm mùng 2 Tết chồng dẫn bạn về đán.h bà.i tại nhà, tôi cho chơi 2 tiếng rồi bảo họ về, sau đó vợ chồng cãi nhau và anh tát tôi gãy răng. Tôi quyết ra đi nhưng anh em nhà chồng không cho, từ đó đến nay tôi vẫn chăm sóc 2 con và lo cho gia đình nhưng niềm tin, hy vọng trong tôi hoàn toàn sụp đổ. Trước đây tôi suy nghĩ cứ sống và có con khắc có tình cảm, các cụ ngày xưa vẫn thế, nhưng đó là quan niệm sai lầm mà giờ bản thân đang trả giá.
Chính mạng xã hội đã giúp tôi quen một người, lúc đầu tôi nghĩ quen để nói chuyện thôi, không có ý nghĩ nào khác vì bản thân ghét nhất ngoạ.i tìn.h, nhưng gặp phải người này đang ly thân vợ, không có hạnh phúc, chúng tôi nói chuyện rất hợp. Anh yêu tôi và muốn nói chuyện với chồng tôi. Mẹ anh cũng biết chuyện và muốn gặp tôi xem mặt. Nhiều lần tôi muốn dừng lại nhưng anh nói sẽ gặp chồng tôi để rõ ràng mọi thứ, tất nhiên là nếu chồng biết thì tôi sẽ ra khỏi nhà. Hiện tôi rất lo sợ mọi thứ xảy ra, mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Hãy nói rõ sự thật với chồng Tôi là một người đàn bà hạnh phúc, thực sự mãn nguyện với những gì mình đang có. ảnh minh họa Nhưng tôi lại đang sống trong sự day dứt khôn nguôi, không thể thổ lộ với bất cứ ai, ngay cả với chồng, người mà tôi từng trao gửi cả cuộc đời, số phận với niềm tin yêu lớn lao nhất. Không...