Rình chồng đi tắm, tôi đ.au đ.ớn phát hiện sự thật vì sao anh bắt tôi “ngủ chay” nửa năm nay
Thấy anh uống vội gói thuốc ấy rồi suýt xoa, nhăn mặt, tôi liền đẩy cửa xông vào hỏi thẳng anh lý do. Giật lấy gói thuốc trên tay anh, tôi đứng hình.
Tìm hiểu 1 năm, yêu nhau 2 năm rồi mới kết hôn, chúng tôi đến với nhau thật nhẹ nhàng mà không hề phải trải qua bất cứ một sự cản trở nào. Ai cũng khen và thầm ghen tỵ vì hiếm có cặp đôi nào may mắn được như chúng tôi. Công việc của cả hai đều ổn định. Bố mẹ hai bên đều có điều kiện nên cuộc sống của vợ chồng mới khá sung túc. Vẫn còn trẻ, vẫn còn muốn bay nhảy nên kết hôn được gần 1 năm rồi, chúng tôi vẫn kế hoạch đều đặn và chưa muốn sinh con. Chủ yếu là ở tôi, thế giới này còn quá nhiều thứ tôi chưa khám phá hết nên tôi muốn cho mình thêm thời gian để trải nghiệm. Và tất nhiên, anh yêu thương tôi nên luôn chiều chuộng theo mọi sở thích của tôi.
Những chuyến du lịch thường xuyên giúp tình cảm vợ chồng càng thêm thắm thiết. Một năm chung sống cùng nhau rồi mà vẫn cứ ngỡ như vợ chồng còn son, mới cưới nhau ngày hôm qua vậy. Căn nhà nhỏ của chúng tôi luôn đầy ắp tiến cười vui. Mọi người khen tôi tốt số vì lấy được người chồng trên cả tuyệt vời. Thì quả thực đúng là như thế. Anh chưa từng ép tôi phải làm bất cứ điều gì nếu như tôi không muốn. Hôm nay tôi không muốn vào bếp thì cả hai vợ chồng sẽ ra ngoài ăn. Việc nhà hôm nay tôi mệt không muốn làm thì anh sẽ là người giúp chứ không hề kêu ca hay than phiền gì hết cả. Tôi thấy mình thật may mắn lắm khi lấy được người chồng như anh.
Tôi thấy mình thật may mắn lắm khi lấy được người chồng như anh. (Ảnh minh họa)
Đời sống chăn gối của hai vợ chồng tôi cũng vô cùng hòa hợp. Tôi luôn tin tưởng anh và biết rằng anh sẽ không bao giờ phản bội tôi vì chẳng có bất cứ lý do gì khiến chúng tôi chán nhau cả. Cho đến một ngày…
Tôi đã sẵn sàng chuẩn bị tinh thần thì anh lên giường quay lưng đi ngủ với lý do: “Anh mệt”. Công việc bận rộn, anh mệt mỏi cũng là chuyện bình thường. Vì thế, tôi cũng vui vẻ ôm lấy lưng anh mà đ.ánh một giấc ngon lành. Nhưng liên tiếp như vậy trong vòng 1 tháng khiến tôi bắt đầu hoang mang với lý do của anh.
- Anh chán em rồi phải không? Hay anh đã có người con gái khác? – Tôi rơm rớm nước mắt nhìn anh
- Em đừng có nghĩ linh tinh. Là do anh mệt quá nên mới vậy mà thôi. Áp lực công việc dạo này cũng lớn. Em phải thông cảm cho anh chứ? – Giọng anh có chút bực bội
Video đang HOT
Không muốn ảnh đ.ánh giá mình nên tôi không hỏi thêm anh nữa. Tôi chăm sóc cho anh chu đáo hơn. Vậy mà tình hình vẫn không thể khả quan hơn.
Tôi gào thét, đuổi anh ra phòng rồi ôm lấy gối khóc nức nở. (Ảnh minh họa)
Tròn nửa năm…
Chúng tôi đã không còn chung chăn gối với nhau trong suốt nửa năm nay rồi. Anh vẫn yêu thương tôi, vẫn quan tâm tôi như vậy. Chỉ có điều anh nhất quyết không chịu gần gũi tôi mà thôi. Mà càng ngày, tôi thấy anh càng ủ dột, như có điều gì đó đang giấu diếm tôi. Hay là anh đã n.goại t.ình, tôi nhất định phải rõ trắng đen mọi chuyện. Tôi xin nghỉ làm mà không cho anh biết. Đích thân tôi sẽ theo dõi anh. Anh chẳng có bất cứ biểu hiện gì lạ. Tôi không bỏ cuộc. Tối hôm ấy về nhà, anh vừa bước chân vào phòng tắm, tôi để ý thấy anh cầm gói thuốc nhỏ gì đó đi theo thì mới tò mò bám theo anh.
Thấy anh uống vội gói thuốc ấy rồi suýt xoa, nhăn mặt, tôi liền đẩy cửa xông vào hỏi thẳng anh lý do. Giật lấy gói thuốc trên tay anh, tôi đứng hình khi nó có tác dụng chữa bệnh nam khoa. Anh nhìn tôi, mặt tái nhợt rồi ấp úng không thành lời. Tối hôm đó, đối diện với sự nghiêm nghị của tôi, anh đã buộc phải thú nhận tất cả. Thì ra anh đã trót dại một lần trong khi đi nhậu với mấy người bạn cùng cơ quan. Một lần duy nhất ấy đã khiến anh mắc bệnh. Sợ lây sang tôi nên anh không dám lại gần tôi. Rồi anh quỳ xuống cầu xin tôi hãy tha thứ cho anh. Anh còn thề thốt rằng sẽ cố gắng chữa khỏi bệnh.
Tôi gào thét, đuổi anh ra phòng rồi ôm lấy gối khóc nức nở. Anh bắt tôi “ăn chay” cả nửa năm nay hóa ra là vì lý do ấy. Một lần phản bội cũng đã là phản bội. Cả căn bệnh kia nữa, cho dù nó có được chữa khỏi thì liệu tôi có thể coi như nó chưa từng tồn tại không? Hay nó sẽ đeo đuổi, ám ảnh tôi cả đời, nhắc tôi nhớ về cái lần phản bội duy nhất ấy? Tôi nên làm gì bây giờ để kéo mình ra khỏi tình trạng bế tắc này đây?
Theo Một thế giới
Đòi bằng được bạn gái vào nhà nghỉ nhưng khi cô ấy đi tắm thì phải ba chân bốn cẳng chuồn lẹ
Sợ có việc quan trọng nên Lâm định cầm nó đưa cho Phương. Nhưng, từng dòng chữ trên đó khiến trời đất quanh Lâm như sụp đổ trong tích tắc.
Lâm mới cưa đổ được Phương. Ai cũng khen Lâm tài giỏi. Mà Lâm cũng giỏi thật ấy chứ. Mới có 30 t.uổi đầu mà đã được lãnh đạo tới 30 con người, là trưởng phòng kinh doanh của một công ty có tiếng. Phương cũng đâu có kém cạnh gì Lâm. Phương đang là trợ lý, lương lậu khá. Ngoại hình của Phương thì khỏi phải bàn rồi. Chẳng thua kém gì mấy cô hotgirl, người mẫu. Người theo đuổi Phương chẳng hề ít nhưng cuối cùng đều bị xua đuổi bởi cái tính cách lạnh lùng, chảnh chảnh khó ưa của Phương. Vậy mà Lâm vẫn tán đổ được Phương, thì chẳng phải Lâm quá giỏi đấy hay sao?
Từ ngày yêu được Phương, Lâm thấy cuộc đời mình tươi đẹp lên nhiều lắm. Đi đâu, Lâm cũng thấy người ta dành cho mình những lời ngưỡng mộ, những ánh mắt ghen tỵ. Con trai tên nào mà chẳng thế, công việc tốt, có bạn gái xinh đẹp, như vậy là đủ hơn người, vênh mặt với những tên con trai khác rồi.
Mỗi khi ở bên cạnh Phương, có dịp được gần với cơ thể hoàn hảo đến từng đường nét của Phương, Lâm lại phải rất cực khổ mới có thể kiềm chế được cảm xúc của mình. Lâm chỉ sợ, Lâm vội vàng quá sẽ khiến Phương đ.ánh giá mình đến với Phương chỉ là để lên giường với Phương. Nhưng Lâm không hề nghĩ như vậy. Tình cảm Lâm dành cho Phương là thật lòng. Chính vì quá chân thành nên Lâm mới khó điều khiển cảm xúc của mình như vậy.
Từ ngày yêu được Phương, Lâm thấy cuộc đời mình tươi đẹp lên nhiều lắm. (Ảnh minh họa)
Vậy nên thi thoảng, Lâm hay viện cớ và tìm mọi cách để đưa được Phương vào nhà nghỉ. Nhưng đáng tiếc chưa có một lần nào thành công cả. Những lúc ấy, Lâm chỉ sợ Phương giận nên cứ rối rít thanh minh. Phương chỉ cầm chặt lấy tay Lâm, nhoẻn miệng cười:
- Em hiểu anh mà. Nhưng em thực sự em chưa sẵn sàng anh ạ! Cho em thêm thời gian anh nhé!
Lâm hay bị những lời nói ngọt ngào như thế của Phương làm cho mê hoặc lắm. Càng ngày, Lâm càng say Phương như điếu đổ và chỉ thầm mong có một ngày Phương thuộc về mình trọn vẹn để hôn lễ sớm ngày được tổ chức. Và rồi ngày ấy cũng đến thật tình cờ.
Cuối tuần hôm ấy, Phương và Lâm đi dạo phố. Gục đầu vào vai Lâm, Phương thì thầm những từ mà Lâm nghe xong cứ ngỡ như mình đang mơ. Một giấc mơ lên thiên đường vậy.
- Em chắc chắn chứ? Anh không muốn ép em đâu? - Lâm miệng thì nói vậy thôi chứ trong lòng háo hức ghê lắm
Phương gật đầu em thẹn càng khiến Lâm thêm hào hứng. Chọn nhà nghỉ gần nhất làm bãi đáp, Lâm ôm chặt lấy Phương trong từng bước lên phòng. Lâm nhường Phương đi tắm trước mà trong lòng rạo rực khôn cùng. Phương vừa bước vào nhà tắm thì điện thoại Phương báo có tin nhắn đến, có lẽ vì tiếng nước chảy nên Phương chẳng nghe thấy. Sợ có việc quan trọng nên Lâm định cầm nó đưa cho Phương. Nhưng, từng dòng chữ trên đó khiến trời đất quanh Lâm như sụp đổ trong tích tắc.
Nghĩ thông rồi, Lâm mau chóng ba chân bốn cẳng chuồn lẹ khỏi căn phòng. (Ảnh minh họa)
"Thế nào, em đã đưa được thằng ngu đó vào nhà nghỉ chưa? Đến lúc này rồi thì yêu hay không yêu cũng còn quan trọng gì nữa đâu. Quan trọng là thằng đó nó lo được cho em, yêu thương em. Quên anh đi nhé! Chúc đêm nay em úp sọt thành công nó và biến nó trở thành chủ nhân cái thai trong bụng! Xin lỗi vì anh đã không thể làm cha đ.ứa b.é giúp em được".
Thì ra Phương đột nhiên đồng ý đi vào nhà nghỉ cùng Lâm là vì lý do này đấy ư? Lâm cười cay đắng. Rút cục thì tình yêu kia có phải là thật hay không đây? Nếu không phải là thật thì chẳng hóa ra Lâm chính là phương án dự phòng chắc chắn nhất của Phương ấy sao? Vì Phương đã có thai, và cái thai không được người Phương muốn lấy làm chồng thừa nhận nên Phương mới tìm chủ nhân mới cho nó. Lâm yêu Phương, đó là sự thật. Nhưng yêu không đồng nghĩa với việc cam chịu làm kẻ đổ vỏ, hơn nữa, Phương cũng chẳng hề yêu thương gì Lâm.
Nghĩ thông rồi, Lâm mau chóng ba chân bốn cẳng chuồn lẹ khỏi căn phòng mà vài phút trước đó, Lâm còn nghĩ sẽ có những giây phút vô cùng tuyệt vời trong nó. Thoát ra khỏi đó rồi, Lâm thấy lòng mình thanh thản, nhẹ nhõm như vừa thoát khỏi kiếp nạn lớn vậy. Lũ bạn lâm nói chẳng sai chút nào. Con gái vốn đã mang sẵn trong mình nọc độc và càng đẹp thì độc tố càng cao.
Theo Một Thế Giới
3 năm làm dâu, chưa ngày nào đi tắm mà tôi không phải mang theo dao trong nơm nớp lo sợ Tôi vội mặc đồ vào tay chân run b.ắn. Lúc bước ra tim tôi suýt rụng xuống khi Phúc đang đứng đó mỉm cười nhìn tôi 1 cách bí hiểm. Tôi tái mặt lại và rồi... Từ ngày lên Hà Nội làm việc tôi đã rất bơ vơ, ở đây tôi không quen ai ngoài người anh họ và mấy anh chị đồng...