Rẽ lối nào cũng gặp nhớ thương

Theo dõi VGT trên

Mối tình thuở hai mươi vụng dại, đáng lí ra tôi đã giống rất nhiều cô bạn của mình, chỉ đơn giản là yêu, không nghĩ suy quá nhiều, không sợ sệt mất mát quá nhiều, có lẽ… mọi chuyện đã khác.

Tôi đang trên chuyến hành trình trở về kí ức – Hà Nội miền thương nhớ, à không, miền đau…

Chuyến bay cất cánh từ Paris hoa lệ, khi những vệt đèn mờ nhoà rồi mất hẳn, tôi nhận ra mình vẫn còn tha thiết lắm với con người thuộc về miền kí ức.

Tôi 26 tuổi, đủ thời gian vắt vai vài mối tình bồng bột. Xa nhất là cậu bạn tóc xù ở quãng 17, gần nhất là chàng trai người Pháp lãng mạn có đôi mắt hút hồn tôi vừa mới nói lời chia tay trước lúc lên chuyến bay này. Vậy mà anh, chàng trai ở ngưỡng hai mươi, có quyền năng gì để tôi mãi vấn vương đến vậy…

Hà Nội tháng Mười, hoa sữa mắc hương mọi nẻo. Đêm thành phố lên đèn rực rỡ, cơn gió ùa về se sắt tim yêu. Tôi vẫn quen với một Hà nội tháng Mười như thế đấy. Mùa gió ấy chúng tôi quen nhau và cũng vẫn mùa ấy, đi khỏi cuộc đời nhau như là gió thoảng. Ấy thế mà nỗi đau để lại vẫn nhoi nhói mỗi khi gió mùa về. Chính tôi là người đã đánh rơi hạnh phúc của mình, đã thử thách quá độ tình cảm của anh và hơn hết, làm anh đau vì sự vô tình hiển hiện dù tình cảm với anh, chưa bao giờ tôi dối trá, chưa bao giờ tôi hững hờ nhưng tôi vốn vậy, không thích thể hiện nhiều, tôi sợ người ta biết tôi dành tình cảm cho ai đó quá nhiều rồi coi đó là yếu điểm để dồn dập tôi. Hơn hết tôi rất biết tiết chế cảm xúc của mình.

Mối tình thuở hai mươi vụng dại, đáng lí ra tôi đã giống rất nhiều cô bạn của mình, chỉ đơn giản là yêu, không nghĩ suy quá nhiều, không sợ sệt mất mát quá nhiều, có lẽ… mọi chuyện đã khác.

Lâm là một chàng trai ấm áp, chúng tôi làm bạn không lâu và chính tôi là người vớt anh ra khỏi nỗi đau tình đầu. Mối tình ấy tôi từng chứng kiến, quả thực nó đẹp và đáng ngưỡng mộ đến nỗi tôi từng ao ước có một người như Lâm đến cạnh bên đời. Lâm đến thật vậy mà cuối cùng, tôi vẫn chẳng thể giữ được anh.

Rẽ lối nào cũng gặp nhớ thương - Hình 1

Yêu Lâm, tôi luôn cảm giác như mình là kẻ thay thế vậy. Nghe buồn cười, phải không? Vậy mà thật, từng chứng kiến Lâm suy sụp vì mối tình tan vỡ, từng an ủi Lâm rồi buộc tim mình nơi anh lúc nào chẳng hay. Đến một quãng Lâm hỏi với tôi anh là ai, tức là vị trí của tôi với anh lúc đó cũng rất quan trọng rồi, rồi thổ lộ tình cảm của mình, ai có thể yêu thương trọn vẹn một người như thế? Tôi luôn lo lắng tình cảm nơi Lâm chỉ là ngộ nhận, chỉ đơn giản là tôi có thể cảm thông với anh nên tình yêu ấy, thiếu những nồng nhiệt thanh xuân cần có. Vì lẽ ấy, tôi luôn để Lâm nghĩ rằng anh yêu tôi nhiều hơn tôi yêu anh, rằng tôi có thể rời bỏ anh bất cứ lúc nào để thấy anh nồng nhiệt hơn. Nhưng có lẽ tôi tham lam quá nên bây giờ mới phải đau nỗi đau như vậy.

Sự ngọt ngào nơi Lâm luôn làm tôi ấm áp nhưng tôi không bao giờ nói ra điều đó, không nói với Lâm tôi hạnh phúc thế nào mà cứ chỉ giữ cho riêng mình vậy thôi. Ba năm yêu nhau, tôi chưa bao giờ chủ động nói tôi nhớ anh, chưa bao giờ chủ động thể hiện tình cảm của mình dù những bận Lâm công tác xa nhà, tôi thấy mình đứng ngồi chẳng yên. Ngẫm lại thấy mình cứng đầu thật, lí trí quá để hạnh phúc tuột lúc nào chẳng hay.

Lâm thích chờ tôi đầu con ngõ nhỏ. Bận mới yêu nhau, có sáng tôi tất tưởi xách túi đi làm, đi nhanh ra điểm chờ xe bus, rẽ trái một chút thì đã thấy Lâm chờ sẵn. Sáng tháng Mười trời Hà Nội trong veo, nắng cũng trong và còn se se lạnh, tôi thích cái cảm giác Lâm vòng tay nắm lấy tay mình, thủ thỉ:

- Ôm anh đi!

- Còn lâu… – tôi dài giọng rồi cười khúc khích.

- Vậy cứ cho anh nắm tay thế này nhá!

Cả hai cùng cười yên lặng. Lúc đó tôi thú vị mãi sự trong veo của mối tình giữa cô gái 20 và chàng trai 21. Trong như nắng, ấm áp như cái nắm tay giữa sáng Hà Nội trở gió, chỉ vậy thôi, là đủ!

Rẽ lối nào cũng gặp nhớ thương - Hình 2

Bằng việc tiết chế nhiều thứ, mối quan hệ giữa tôi và Lâm luôn luôn bình ổn. Không tranh luận, không cãi vã. Những hờn ghen chỉ đến khi tôi nhớ về mối tình đầu của anh một cách rất tình cờ, tôi ngốc nghếch đem mình ra so sánh, rồi hỏi Lâm hình như bên tôi, anh không vui vẻ và hạnh phúc như trước đó, rằng hình như tôi lạnh nhạt với anh,…và dù Lâm có trả lời ra sao, tôi vẫn có lí do để giận anh một chút trong khi Lâm chẳng có lỗi gì, những lúc đó, Lâm hay nựng má tôi:

- Đồ hâm!

Nửa đùa nửa thật nhưng tình đầu của Lâm chưa bao giờ thôi ám ảnh tôi, vì đã từng chứng kiến trọn vẹn, vì đã từng thấy anh hạnh phúc bên một người khác mà không phải hạnh phúc giản đơn, nghĩ đến đó tôi hay thấy cổ họng mình nghèn nghẹn dù cô gái đó đã hoàn toàn ra khỏi cuộc sống của anh. Người ta nói tình đầu dạy con gái biết cách yêu hơn nhưng là thứ mà con trai không bao giờ rũ bỏ, tôi sợ những phán xét chắc như đinh đóng cột ấy, vì Lâm nói anh đã quên, tôi ngờ anh nói dối mà cho dù nó là thật, tôi sẽ buồn nếu về sau biết rằng anh đã quên tôi nhanh như vậy. Nghĩ lại, con gái như tôi thực tình quá khó hiểu, dù ai cũng ca ngợi người như Lâm tinh tế vô cùng, ấy thế mà đến một quãng cũng phải chào thua.

Chia tay Lâm, tôi khóc – việc mà trước đây chưa bao giờ tôi nghĩ đến, khóc vì một người con trai hay một tình yêu nào đó. Lúc đó là Lâm nói chia tay, tôi không lường được và bị sốc quá nhiều. Lâm nói không phải anh hết yêu tôi, chỉ là anh thấy mệt và lo không thể đuổi kịp những mộng ước nơi tôi, anh lo tôi thất vọng, anh sợ tôi cuối cùng sẽ bỏ lại anh. Tôi lúc đó không kịp nghĩ ngợi gì, chỉ với cái bản chất hiếu thắng, kiêu ngạo cố hữu của mình, mối tình gần ba năm trời kết thúc nhanh như làn gió thoảng qua. Tháng ngày sau tôi hối hận, giá mà mình đừng lí trí quá nhiều, giá mà mình chịu vỗ về những khao khát yêu thương nơi Lâm thì có lẽ bây giờ, tôi đang hạnh phúc lắm. Nói làm chi, hối hận chi những thứ đã qua rồi, tôi vẫn phải miễn cưỡng bảo vậy để vỗ về nơi tim bồi hồi lỗi nhịp thương nhớ, đau, nhưng đành chấp nhận thôi.

Ba năm qua, tôi vẫn luôn khát thèm cái nắm tay của anh mỗi độ Hà Nội vào mùa hoa sữa. Lâm không hay đến đón tôi tận cổng vì ngõ rất hẹp, tôi sẽ đi bộ ra, rẽ vài ngã nhỏ và thấy anh chờ sẵn, cảm giác an yên lạ lùng. Hai đứa sẽ nắm tay nhau đi dạo hết con đường gần chỗ tôi, có khi chẳng nói gì, chỉ yên lặng bên nhau như thế. Có lần tôi tự dưng hơi gắt với Lâm vì con nhỏ cùng phòng vừa bị người yêu nó phụ, rồi phán xanh rờn:

- Rồi em sẽ là người bỏ anh trước!

Tôi lúc ấy vô tâm không nghĩ đến cảm giác của anh, đâu hay lời mình vô tư làm anh phải suy nghĩ. Dù thật sự là một đứa luôn tỏ ra cứng rắn như tôi không thể nào chịu được cảm giác mình bị bỏ lại, dù thật là tôi luôn nghĩ, đúng hơn là bất an rằng tình yêu là một điều gì đó vô cùng tạm bợ, có nắm được cũng không cách nào làm cho nó ở bên mình mãi mãi. Tôi không cho Lâm hứa hẹn, bản thân tôi cũng không hứa gì với anh, ở cạnh nhau mà tôi luôn nhắc nếu mai này chia xa, vô tâm không biết mình đã tạo ra trong lòng anh một suy nghĩ, rằng tôi có thể bỏ anh đi bất cứ lúc nào, giờ thì tôi biết cảm giác đó đau, rất đau, khi yêu thương không vẹn tròn, chưa bao giờ là dễ chịu…

Tôi nhớ mình từng nói với Lâm khi anh quá săn sóc cho tôi:

- Anh yêu em quá, anh sẽ khổ!

- Tại sao?

Video đang HOT

- Ai yêu em rồi cũng khổ thôi, mệt lắm đấy. Em dễ thay đổi. Nên nếu có thể, hãy cứ bình thường mọi chuyện, có được không?

- Anh không sợ! – vòng tay ôm của Lâm chắc nịch quàng qua tôi vào một chiều Hà Nội trở gió mùa đông bắc, tôi vẫn cười vô tư mà không thể thấy lòng Lâm nổi sóng, phải mượn cái ôm quàng lấy tôi để tự trấn an mình. Chỉ vì tôi quá sợ sự vô tâm của mình làm tổn thương những xúc cảm nơi Lâm nên mới “cảnh báo” anh như vậy, ai dè…

Rẽ lối nào cũng gặp nhớ thương - Hình 3

Nhận học bổng du học, tôi ríu rít báo cho Lâm, tưởng như mọi vui sướng vỡ oà. Thế mà câu trả lời của Lâm làm tôi không ngờ tới. Tôi sẽ không bao giờ quên nét mặt của anh vào giây phút đó, nó xô đổ mọi kì vọng, nó giết tim tôi đầy đau đớn và mau chóng nhưng tôi chấp nhận nhanh, trước giờ vẫn vậy. Lâm bảo tôi:

- Anh nhận công tác trong Nam rồi, em đi du học Pháp, rồi đến ngày cũng phải mất nhau. Anh biết, lâu nay chưa bao giờ em muốn gắn bó lâu dài cùng anh, vậy nên kết thúc sớm, nơi đó có người hợp với em hơn.

Nét mặt Lâm tối sầm phút giây quay lưng lại, không kịp thấy tôi ngã rạp xuống vì quá sốc nhưng rồi sau đó, tôi không cố tìm lí do cho những lời Lâm nói, coi đó như một con người bội bạc mà mình nên quên, vậy mà sao vẫn chẳng thể nguôi ngoai…

Sang đất Pháp, tôi hoà nhập nhanh chóng, nhanh chóng quên Lâm, nói là quên chứ thực ra là xếp anh vào một ngăn cũ kĩ của kí ức, sao quên được, Lâm là người đã ghì trong lòng tôi một khoảng lớn vô cùng mà có lẽ cho tận đến những ngày sau cuối, tôi vẫn không thể quên anh. Tôi lao mình vào những cuộc tình mới, một chàng trai người Pháp lịch thiệp, lãng mạn và nồng nhiệt, những tưởng là hình mẫu trong mơ, ấy vậy mà cảm xúc cứ trơ lì phát ghét! Giây phút mình lạc lõng giữa cuộc vui, tôi biết Lâm quan trọng nhường nào, không chỉ là thói quen mà còn là những mảnh ghép xúc cảm, đã vỡ vụn và xa rời mãi mãi…

- Xịch! – tiếng cửa taxi bật mở, tôi choàng tỉnh, người lái xe cười tươi, lịch sự mời tôi xuống sau khi đã khuân hết đồ đạc ra ngoài trước. Tôi cười đáp lại, xuống xe rồi nhìn chiếc taxi phóng vụt đi, bây giờ là mười một rưỡi đêm, tôi nhận ra mình chơ vơ giữa con phố vắng, giọng anh trai hồ hởi nói sẽ ra đón tôi ngay vừa tắt dần qua điện thoại. Tôi càng chếnh choáng tợn khi làn gió đưa thoảng hương hoa sữa, là Lâm đứng góc phố đó đợi tôi mỗi sớm khi gió mùa vừa kịp mơn man những xúc cảm nơi tim, đã quá xa, rất xa rồi. Ngã tư đêm gió mùa về, đèn cao áp vẫn rực chiếu những bóng cây xiêu vẹo, đi thẳng là về nhà, con đường trước mặt đã in bao lần dấu chân qua nhưng anh đã không còn đứng đợi, rẽ lối nào thấy lại nhớ thương đây…?

Theo Guu

Chỉ còn những miền nhớ

Giống như một ngày đông rất lâu sau đó, anh đi bên cô và kéo cô gần lại bên mình cùng sánh bước, để lại những miền nhớ đã thôi nức nở.

Miền nhớ

Trang ngồi lặng yên, để mặc những hạt mưa bám đầy trên tóc, vương trai đôi bờ vai mình. Điện thoại của anh tắt máy, những mong muốn liên lạc với anh đều trôi về vô vọng. Đã ba tuần nay, kể từ sau chuyến đi cùng anh gần nhất, anh cắt đứt mọi liên lạc với cô, mà lý do, đủ để Trang hiểu.

Nếu thực sự cần quên đi, hà cớ gì, anh còn cần phải bày một chuyến đi thật xa, để vương thêm những nỗi nhớ vào lòng nhau. Biết vậy, mà Trang vẫn ngoan ngoãn gật đầu. Cô vẫn nắm tay anh đi qua những miền đất xa xôi, để giờ này, buông tay trong vô vọng nhìn anh cất bước bên một người mới. Hóa ra, những ngày tháng bên nhau không đủ để anh ngoái lại, và chào cô lấy một lần.

Trang vẫn một mình loay hoay với mớ ký ức phủ đầy tên anh, những nụ cười mang tên anh, những bình minh nhờ có anh mà tỏa nắng. Thành ra cuộc sống của cô gái 21 vẫn xoay quanh một bóng hình như thế.

Giờ đây, khi ngồi trên xe bus, không còn ai quàng tay che nắng cho cô, không còn người nắm tay thật chặt, kéo cô sát bên mình những lúc xe đông đúc và cô mệt chừng muốn xỉu. Không còn những ngày đi dạo trong công viên đầy nắng, cô cười và tim rung rinh thật ngọt. Không còn những tin nhắn ấm áp quan tâm đến từ anh...

Tất cả, đã lùi xa, từ khi Trang biết tim anh không còn chỗ cho cô nữa. Căn phòng nhỏ chật chội này, ban công nhỏ xíu này không còn đón chân anh mỗi ngày. Phải rồi, chị ấy có tất cả, tiền tài và địa vị, hẳn là anh đi bên người ấy mới xứng đáng.

Ngoài kia, mưa vẫn rơi đều trên mái hiên, có trái tim vẫn hoài thổn thức.

Chỉ còn những miền nhớ - Hình 1

Vẫn là những mùa nhớ

Hôm nay, khi đi trên phố, Trang thấy người ta đăng ảnh anh trên những bìa quảng cáo to giữa ngã tư, bên cạnh là Gia Linh - ca sỹ mới nổi của ngành giải trí. Tim cô không thắt lại như mọi khi, chỉ yên lặng ngắm nhìn hình ảnh mới của anh. Đôi môi anh nở nụ cười rạng rỡ, ánh mắt cũng có phần lấp lánh hơn xưa.

Từ ngày anh tham gia cuộc thi giọng hát hay đó, cũng là ngày anh rời bỏ cô sinh viên mới ra trường là Trang để đến bên những người con gái mới, có tiếng tăm, có cơ hội làm anh thêm nổi tiếng. Người ta bảo, yêu một người không phải chỉ mang lại cho người ta hạnh phúc là đủ, mà còn phải để người ta sống theo cách mà người mà muốn. Ngày đó, Trang thấy mớ lý thuyết ấy thật nặng nề và chẳng có chút cơ sở nào. Giờ, mọi thứ rõ ràng hơn biết bao nhiêu.

Vậy là những ngày sau đi bên anh, Trang dần tách ra, đứng lui vào một góc khi có fan nào nhận ra anh và muốn xin chữ ký, hoặc chụp ảnh cùng. Sau đó, người ta vẫn thấy Trang và anh đi bên cạnh nhau đến quán café quen thuộc nơi anh hay hát cuối tuần. Song, lúc anh bắt đầu cất tiếng hát, lúc anh say sưa trên sân khấu với tràng vỗ tay của khán giả bên dưới, là lúc Trang rơi vào khoảng không vô cùng. Trang sợ mất anh, cảm giác mỗi ngày một lớn dần, choán lấy cả tâm trí hay len lỏi vào giấc mơ mỗi đêm. Đã hơn một lần, cô nhân viên quay ra hỏi Trang:

- Sao lúc anh Duy hát, không thấy chị vỗ tay cổ vũ bao giờ?

Trang cười, hướng ánh mắt buồn ra cửa sổ:

- Vì khi đó, anh ấy không phải của riêng chị nữa!

Ngồi sau xe anh, Trang vẫn nghe tim mình thổn thức, cảm giác xa xôi chen ngang cuộc nói chuyện của hai người. Anh vẫn say sưa khi kể về ca khúc tối nay vừa trình bày.

- Anh này!

- Gì em?

- Hay là chia tay?

Anh vờ như không nghe thấy, vẫn nói thêm về chuyến đi sắp tới của hai đứa sau đợt biểu diễn này.

Và giờ thì chẳng cần chờ đợi Trang nói thêm lần nào nữa, anh xa Trang thật. Nhanh, hệt như cơn gió chiều, thoảng qua và chỉ để lại những hoang hoải khó nói thành lời. Trang không níu kéo, cũng không cố gặng hỏi lý do, bởi khi đã muốn xa nhau thì cần chi phải cố tìm một lý do làm chi, để giày xéo lòng thêm. Cô trở về với mớ ký ức về anh, về nỗi nhớ dày thêm qua từng ngày anh không còn bên cạnh nữa. Đôi lúc tình yêu thật lạ đến và đi chẳng để người ta đủ gặng hỏi một lý do. Dù biết rõ lý do, thì cũng là khi đã xa nhau rồi.

Chỉ còn những miền nhớ - Hình 2

Giữa những miền nhớ thương

Trang vẫn đi và về giữa những mớ nhớ thương lẫn lộn. Vẫn đều đặn đi bộ ra bến bus gần nhà những sớm mùa đông chớm về trong thành phố, những bước đi chầm chậm, thầm lặng đầy nhớ nhung. Chuyến bus quen thuộc không phủ nổi tấm bụi mờ vương lên nỗi nhớ thường trực từng ngày.

Trang vẫn thường tới văn phòng sớm hơn, và bao giờ cũng chỉ đứng lên khi mọi người đã về hết cả. Những khi ngồi lại văn phòng trống, một mình, những hạt nước nặng len lén nơi khóe mi Trang lại được dịp tuôn trào. Trang không nhớ rõ mình khóc bao lần như thế, căn phòng nhỏ chỉ thấy tiếng nức nở hoài. Biết là chẳng thể quên anh nhanh như vậy, nhưng Trang vẫn mong, điều gì đó cuốn mình đi, để thôi không trông mong về anh nữa.

Hôm nay trời lành lạnh, mà khi lạnh người ta thường cô đơn biết bao, hàng ghế cuối, Trang ngồi lặng lẽ, móc khóc in hình hai người trước kia đung đưa theo nhịp xe lắc lư. Tới điểm dừng, Trang bấm đèn và bước xuống nhanh cùng dòng người bắt đầu đông hơn trước mà quên mất có tiếng gọi phía sau, chiếc móc khóa tình yêu đã rơi lại từ lúc nào và đang nằm trên tay một người lạ.

Văn phòng công ty vắng vẻ, Trang ngồi lặng lẽ xếp lại đống giấy tờ từ hôm trước, rồi mới sực nhớ móc chìa khóa đã không cánh mà bay. Sững người. Chiếc móc khóa ấy cô và anh đã từng nâng niu biết bao, kỷ niệm ngày một năm quen nhau. Cô không ngừng tự trách mình, sao có thể để rơi mất món đồ quý giá nhường ấy. Cả ngày dài trôi qua trong nỗi buồn mênh mang không sao cứu vớt nổi. Tan làm, Trang bước chầm chậm qua ô cửa, bấm thang máy và uể oải ra về. Từ ngày chia tay anh, cô cứ trở nên trầm lặng như vậy, hình như tất cả niềm vui và hạnh phúc đã theo anh ra đi từ hôm ấy...

- Cô là Trang? Một giọng nói lạ ngập ngừng khiến Trang phải ngước nhìn lên.

- ... Vâng.

Chàng trai trước mặt không nói gì, đưa ra móc chìa khóa in hình cô và anh có khắc tên bên dưới. Cô ngỡ ngàng, niềm vui tràn ngập gương mặt vốn u sầu lúc trước.

- Anh... anh là người nhặt được sao? Cám ơn anh nhiều lắm, cám ơn anh nhiều lắm...Trang lặp đi lặp lại câu cảm ơn và đưa tay đón lấy chiếc móc khóa quen thuộc.

- Vậy để cảm ơn tôi, chúng ta uống chút gì đó được không?

Chàng trai thẳng thắn đưa ra lời đề nghị. Biết khó lòng từ chối lời đề nghị từ người đã giúp đỡ mình, Trang nhận lời. Hai người xa lạ bước song song trên vỉa hè nhỏ, gió chiều đông khẽ lướt qua mang chút hơi lạnh phả vào không khí. Quán cà phê nhỏ gần đó, nơi trước kia khi chờ anh tới đón Trang hay ngồi, nay dẫn một người hoàn toàn xa lạ tới đây.

Cô nhân viên mỉm cười chào người khách quen đã lâu không ghé, Trang gật đầu cười lại. Tầng hai. Quán vắng.

- Cám ơn anh một lần nữa, khi đã giúp tôi lưu lại được vật kỷ niệm này. Trang nhắc lại lần nữa câu cám ơn khi đã ngồi xuống chiếc ghế bên cửa sổ.

- Có gì đâu, tôi có được một cuộc nói chuyện trong một không gian ấm cúng thế này chẳng phải tốt quá hay sao. Anh cười, nén tiếng thở dài rất

khẽ.

- Tôi tên Trang, 21 tuổi, còn anh?

- Cứ gọi tôi là anh đi, vì tôi hơn tuổi em, còn tên, để sau nhé. Anh cười lớn.

Trang cũng bật cười theo, vì lời giới thiệu quá ư bất ngờ.

Khi tách trà nóng đã được đặt lên bàn, những chia sẻ vụn vặt bắt đầu, từ hai người xa lạ. Những câu chuyện tưởng chừng như không thể chia sẻ nổi vì trước đó chỉ vài phút, họ chưa từng biết tới sự tồn tại của nhau cũng như chẳng có mối dây liện hệ nào giữa họ. Thế giới vốn ẩn chứa nhiều điều kỳ diệu, và phải chăng, một trong những điều kỳ diệu ấy đang hiện hữu ở đây.

- Chắc chắn đây là món đồ có nhiều kỷ niệm với em?

- Của người yêu cũ, có được coi là nhiều kỷ niệm không anh?

- Tôi biết người trong ảnh, nên tôi cũng biết, nỗi buồn nơi em dường như nhiều hơn người khác.

- Chắc anh thấy anh ấy nhiều trên TV dịp gần đây?

- Mọi thứ xung quanh tôi. Anh cười, cố nói chuyện ra chiều vui vẻ để đôi mắt cô không đượm buồn thêm nữa. Đùa em vậy, giờ anh ta là ca sĩ đang nổi, ở đâu cũng xuất hiện là lẽ thường tình, nhưng, có những chỗ, anh ta không nên xuất hiện nữa.

Chỉ còn những miền nhớ - Hình 3

Trang hiểu tâm ý đằng sau câu nói kia, cô bắt đầu chia sẻ nhiều hơn về những ngày tháng khó khăn vừa rồi, thật bất ngờ, là với một người vô cùng xa lạ. Câu chuyện dài dường như không có hồi kết, Trang trải lòng nhiều hơn về những điều đã qua, còn anh lắng nghe và nhiều phần thấu hiểu. Trang không thắc mắc về lời đề nghị của anh, vì phải chăng, nhiều khi chuyện gì cần đến sẽ đến, sự bất ngờ mang anh đến để cô trút bỏ tấm tâm tư đè nặng mình bấy lâu nay. Thì ra, đến một lúc nào đó, những gì không còn thuộc về mình nữa, sẽ tự khắc ra đi.

Một tối Hà Nội dài với những câu than thở, với làn gió đông giăng mắc rất nhiều trong từng thương nhớ. Anh đề nghị được làm quen với Trang, và mong có cơ hội gặp nhau nhiều hơn. Trang đồng ý, trong đầu vẫn không thôi bất ngờ về sự tình cờ này trong cuộc sống của mình.

Một ngày mới sau đó, Trang bất ngờ hơn với chiếc xe chờ mình ở cổng. Là anh.

Sau đó là những chuỗi ngày dài, về nhiều sự bất ngờ liên tiếp, về đóa hoa nơi bàn làm việc mỗi sáng sớm, về cả những buổi cà phê nhiều quán khác loanh quanh Hà Nội ngày đông về, về những câu chuyện được chia sẻ nhiều hơn, thầm lặng nhưng đủ ủi an.

Đôi khi, giữa những câu chuyện cùng anh, hình ảnh Duy lại đập vào tâm trí, có khi là bài hát mới ra, khi là bộ ảnh thời trang mới xuất hiện trên những tờ báo lớn nhất. Đôi mắt Trang khẽ phủ màn sương mỏng, nhưng không sao rớt ra thành giọt lệ. Có những điều, đã quá cũ để nhớ thương, nhất là khi yêu thương chỉ từ một phía.

Đi bên cạnh Trang, anh vẫn yên lặng và dịu dàng, nhưng quan tâm dường như đong đầy hơn trong từng lần gặp gỡ. Trái tim từ lâu nguội lạnh nay đập những nhịp dịu dàng, khe khẽ. Cuộc sống của Trang từ ngày gặp anh cũng đổi khác ít nhiều. Những tâm tư đè nặng không còn ập đến mỗi khi đêm về, những ngày mới nơi văn phòng cũng trở nên ấm áp và tươi vui hơn. Anh vẫn chưa nói tên mình cho Trang biết, nhưng, có quan trọng gì đâu, ngoài việc thấy mình an yên khi ở bên cạnh một người.

Giờ nghỉ trưa hôm ấy, TV phát chương trình có Duy và Gia Linh tham gia. Trang vẫn không ngăn nổi mắt mình hướng về phía ấy, nhất là khi Duy tươi cười vòng tay ôm Gia Linh nói rằng cô ấy là tình yêu đầu tiên, duy nhất của mình. Hai người nhìn nhau cười hạnh phúc. Còn Trang, không hề khóc, nhưng trái tim thì lặng ngắt.

Cô xin phép về sớm, lang thang trên con đường quen thuộc, nghe rõ cả tiếng tim mình nức nở vỡ òa. Con gái cứ cho rằng người đầu tiên là duy nhất với mình nên mới có chuyện tình đầu khó quên đến thế...

- Nếu cần một chỗ dựa, cho anh làm chỗ dựa của em được chứ.

Một giọng nói trầm ấm vang lên. Là anh - người mới quen. Trang quay lại với đôi mắt đẫm lệ, gục đầu vào vai anh mà nức nở. Người con trai ấy không nói gì, chỉ lặng lẽ vỗ về bờ vai nhỏ, mong tiếng khóc sẽ vơi dần và bờ mi ấy không còn vương vấn gì thêm.

- Anh biết là khó khăn với em, nhất là trong khoảng thời gian này. Nhưng, anh mong sẽ là người cùng em chia sẻ nhiều quãng thời gian sau này, Trang ạ!

Anh là Minh, mà không anh là người yêu mến em.

Anh đã nói như thế sau khi đưa Trang về trước cổng. Gió hong khô đôi mắt buồn, và một nụ cười nhẹ nhàng nở khẽ trên môi. Niềm an ủi giản đơn ấy khiến cô gái nhỏ bớt đi ánh buồn.

- Hãy cho em thêm thời gian.

- Anh sẽ chờ, như nhiều ngày qua vẫn chờ.

Chỉ còn những miền nhớ - Hình 4

Câu chuyện giữa rất nhiều sự tình cờ

Đây là khoảng thời gian cô gái nhỏ ấy cần anh, cần cả chính mình đủ mạnh mẽ để bước qua những nỗi đau buồn mà mối tình đầu mang lại. Còn anh, là người gom nhặt thật nhiều sự tình cờ suốt những ngày tháng cô bị nhấn chìm trong nỗi đau ấy.

Là lần anh tình cờ thấy cô khóc sướt mướt bên bến bus gần công ty sau giờ tan làm. Là lần anh thấy gian phòng nhỏ bé có cô gái khóc nức nở khi mọi người đã về hết. Là lần anh đứng nhìn bóng dáng bé nhỏ đơn độc lặng lẽ đi về sau giờ tan ca.

Anh chỉ làm việc cách cô một đoạn đường đối diện, văn phòng rộng lớn nhìn thẳng sang phòng cô làm việc. Bao ngày, những ưu tư ở người con gái nhỏ dường như xuyên qua khoảng không gian vốn chật hẹp của đô thị nằm gọn trong tiềm thức của anh. Về cả những ngày anh nghe tim mình nức nở theo đôi bờ vai khẽ rung lên những chiều muộn ấy. Điều đó thôi thúc anh tìm kiếm cô gái ấy, lặng lẽ ngắm cô tới văn phòng mỗi ngày, lặng lẽ đi bên cạnh cô suốt những tuyến bus dài chen chúc người.

Có thể ai đó nói anh quá điên rồ, nhưng với anh, không làm những điều ấy mới thật điên rồ. Bởi, ai đó mà không làm theo con tim mình khi trái tim đã kêu tên người đó mỗi ngày thì thật là không đáng, huống chi, cuộc sống vốn sắp đặt anh đến bên chở che cho cô gái ấy. Anh cười, nghĩ về những ngày qua. Cô gái của anh cần thêm thời gian, nhưng anh sẵn sàng chờ đợi để gom về hạnh phúc của riêng mình.

Giống như một ngày đông rất lâu sau đó, anh đi bên cô và kéo cô gần lại bên mình cùng sánh bước, để lại những miền nhớ đã thôi nức nở.

Theo Guu

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Mẹ tôi đề nghị một điều, vợ sắp cưới đang mang bầu vẫn kiên quyết hủy hônMẹ tôi đề nghị một điều, vợ sắp cưới đang mang bầu vẫn kiên quyết hủy hôn
20:10:36 26/12/2024
Nhìn bảng lương và thưởng Tết công ty chồng, tôi sốc nặng khi biết lý do chị nhân viên có mức rất caoNhìn bảng lương và thưởng Tết công ty chồng, tôi sốc nặng khi biết lý do chị nhân viên có mức rất cao
07:32:42 27/12/2024
Nhìn trán con bị bầm tím, tôi lỡ nói nặng lời với mẹ chồng nào ngờ phải trả cái giá quá đắtNhìn trán con bị bầm tím, tôi lỡ nói nặng lời với mẹ chồng nào ngờ phải trả cái giá quá đắt
07:05:20 26/12/2024
Ngày anh trai mất, các em không ai đến thắp một nén hương, ngọn nguồn bắt đầu từ việc bố mẹ chồng không để lại di chúcNgày anh trai mất, các em không ai đến thắp một nén hương, ngọn nguồn bắt đầu từ việc bố mẹ chồng không để lại di chúc
08:04:50 27/12/2024
Anh trai chồng cũ ép tôi phải chăm mẹ già tai biến, tôi vừa từ chối xong liền bị trả thù bằng chiêu dở khóc dở cườiAnh trai chồng cũ ép tôi phải chăm mẹ già tai biến, tôi vừa từ chối xong liền bị trả thù bằng chiêu dở khóc dở cười
06:49:03 26/12/2024
Bất chấp cảnh báo để cố sinh bằng được con trai, giờ đây khi hơn 70 tuổi, bố mẹ bắt 3 đứa con gái phải gánh vác trách nhiệm nuôi nấng em trai mắc hội chứng DownBất chấp cảnh báo để cố sinh bằng được con trai, giờ đây khi hơn 70 tuổi, bố mẹ bắt 3 đứa con gái phải gánh vác trách nhiệm nuôi nấng em trai mắc hội chứng Down
07:02:26 26/12/2024
Gần Tết, chồng tôi tuyên bố thà ly hôn vợ chứ không bao giờ bỏ mẹGần Tết, chồng tôi tuyên bố thà ly hôn vợ chứ không bao giờ bỏ mẹ
10:33:11 26/12/2024
Chăm sóc mẹ chồng ở bệnh viện hết mực chu đáo, vô tình nghe một câu nói của bà, tôi đau lòng bỏ về ngay trong đêmChăm sóc mẹ chồng ở bệnh viện hết mực chu đáo, vô tình nghe một câu nói của bà, tôi đau lòng bỏ về ngay trong đêm
06:52:23 26/12/2024

Tin đang nóng

Cục Điện ảnh lên tiếng về lời thoại gây tranh cãi trong "Squid Game 2"Cục Điện ảnh lên tiếng về lời thoại gây tranh cãi trong "Squid Game 2"
16:33:52 27/12/2024
Nhà hàng tự ý làm tròn hóa đơn thêm 350 đồng, người đàn ông bất bình kiện ra tòa: Phán quyết khiến ai nấy thán phụcNhà hàng tự ý làm tròn hóa đơn thêm 350 đồng, người đàn ông bất bình kiện ra tòa: Phán quyết khiến ai nấy thán phục
15:35:55 27/12/2024
Quay đầu "né chốt", thanh niên khiến bạn gái nằm đường sau cú tông cực mạnhQuay đầu "né chốt", thanh niên khiến bạn gái nằm đường sau cú tông cực mạnh
17:09:06 27/12/2024
Á hậu Vbiz lên tiếng tin lợi dụng tình cảm mỹ nam Hàn Quốc đánh bóng tên tuổi, hé lộ 1 chi tiết gây sốcÁ hậu Vbiz lên tiếng tin lợi dụng tình cảm mỹ nam Hàn Quốc đánh bóng tên tuổi, hé lộ 1 chi tiết gây sốc
16:28:54 27/12/2024
'Tái sinh' của Tùng Dương hot không tưởng, lan sang cả Trung Quốc'Tái sinh' của Tùng Dương hot không tưởng, lan sang cả Trung Quốc
17:36:09 27/12/2024
Gương mặt biến dạng của mỹ nhân đẹp nhất châu Á khiến cả nước sốc nặngGương mặt biến dạng của mỹ nhân đẹp nhất châu Á khiến cả nước sốc nặng
17:53:01 27/12/2024
Chiêu trò câu view khoe da thịt phản cảm của Ngân 98 và Lương Bằng QuangChiêu trò câu view khoe da thịt phản cảm của Ngân 98 và Lương Bằng Quang
17:50:07 27/12/2024
Phim 'Chị dâu' có Việt Hương, Ngọc Trinh vượt doanh thu 50 tỉPhim 'Chị dâu' có Việt Hương, Ngọc Trinh vượt doanh thu 50 tỉ
17:58:15 27/12/2024

Tin mới nhất

Chồng cũ muốn tôi sinh con cho anh ấy

Chồng cũ muốn tôi sinh con cho anh ấy

08:28:07 27/12/2024
Tôi với chồng cũ chia tay vì nhiều lý do, một phần vì sự hà khắc của gia đình anh ấy. Dù chia tay 3 năm nhưng cả hai vẫn qua lại với nhau và mới đây anh ấy đề nghị tôi sinh con cho anh ấy
Năm trước chị dâu từ chối chăm sóc mẹ chồng, năm nay thì khóc lóc đòi được phụng dưỡng bà đến hết đời làm tôi uất hận

Năm trước chị dâu từ chối chăm sóc mẹ chồng, năm nay thì khóc lóc đòi được phụng dưỡng bà đến hết đời làm tôi uất hận

08:23:49 27/12/2024
Lúc mẹ tôi không còn giá trị cho chị dâu nữa thì bộ mặt thật của chị ấy mới được phơi bày. Sau khi anh cả tôi mất, mẹ tôi thương chị dâu một nách 2 con nên gọi chị ấy về quê sống để bà chăm sóc
Chồng định đưa cả nhà đi du lịch dịp Tết Dương lịch, nào ngờ...

Chồng định đưa cả nhà đi du lịch dịp Tết Dương lịch, nào ngờ...

08:20:00 27/12/2024
Mới sáng sớm, nhóm người kia đã ầm ĩ đập cửa nhà. Chồng tôi ra mở cổng thì sửng sốt và phải mời họ vào. Vợ chồng tôi sống ở thành phố, cũng thuộc dạng có của ăn của để.
Biết tôi có thai, nhà trai đưa ra đề nghị khiến bố tôi đuổi họ về ngay

Biết tôi có thai, nhà trai đưa ra đề nghị khiến bố tôi đuổi họ về ngay

08:10:43 27/12/2024
Tôi và bạn trai đều 25 tuổi. Anh đã có công việc ổn định, còn tôi vẫn chưa đâu vào đâu, liên tục nhảy việc bởi nhiều lý do. Gia đình hai bên đều không khá giả.
Mẹ chồng nằm viện vì tai nạn giao thông, tôi bỗng nhiên thành tội đồ chỉ vì đưa con gái đi mua quần áo nhân dịp sinh nhật

Mẹ chồng nằm viện vì tai nạn giao thông, tôi bỗng nhiên thành tội đồ chỉ vì đưa con gái đi mua quần áo nhân dịp sinh nhật

08:01:34 27/12/2024
Đừng biến mâu thuẫn của người lớn thành vấn đề ảnh hưởng đến trẻ con. Cuộc đời đôi khi mang đến những tình huống trớ trêu mà chúng ta không thể ngờ tới
Mẹ tôi đã 50 tuổi, bà nội vẫn bắt cố sinh bằng được con trai

Mẹ tôi đã 50 tuổi, bà nội vẫn bắt cố sinh bằng được con trai

07:58:40 27/12/2024
Bố mẹ tôi có đến 4 cô con gái, ai cũng xinh xắn, học giỏi, công việc tốt, nhưng bà nội tôi vẫn không hài lòng. Điều bà lo nhất là sau này mất đi sẽ không có người thờ tự, nối dõi.
Ngày họp chia mảnh đất 1500m2 của bố mẹ để lại, chúng tôi bàng hoàng khi nhìn thấy tên người đứng trong cuốn sổ đỏ của gia đình

Ngày họp chia mảnh đất 1500m2 của bố mẹ để lại, chúng tôi bàng hoàng khi nhìn thấy tên người đứng trong cuốn sổ đỏ của gia đình

07:54:29 27/12/2024
Giá khi còn sống các con chịu khó chăm lo cho bố mẹ thì giờ sẽ được hưởng tài sản của ông bà để lại. Anh trai tôi có công việc tốt và nhà ở trên thành phố.
Biết tôi sắp mua nhà, chị chồng liền đến hỏi vay hết số tiền 2 tỷ: Đoạn ghi âm dài 1 phút khiến tôi không thể từ chối

Biết tôi sắp mua nhà, chị chồng liền đến hỏi vay hết số tiền 2 tỷ: Đoạn ghi âm dài 1 phút khiến tôi không thể từ chối

07:51:02 27/12/2024
Đoạn ghi âm kia đã trói buộc, khiến tôi không thể từ chối thẳng thừng yêu cầu của chị chồng. 10 năm trước, cuộc sống của vợ chồng tôi rất khổ.
Nợ mẹ chồng 15 nghìn tào phớ, từ sáng đến chiều chưa kịp trả đã bị bà mỉa mai câu chạnh lòng

Nợ mẹ chồng 15 nghìn tào phớ, từ sáng đến chiều chưa kịp trả đã bị bà mỉa mai câu chạnh lòng

07:47:24 27/12/2024
Tôi không hiểu mẹ chồng cứ so đo như thế thì sau này mẹ con nhìn mặt kiểu gì đây? theo sắp xếp của phụ huynh vì bản thân tôi cũng có cảm tình với chàng trai mình quen biết từ bé.
Hì hục làm 3 mâm cỗ cúng giỗ, nhưng vừa nhìn thấy một thứ, bố chồng tôi liền vung tay hất đổ xuống nền nhà, bát đĩa vỡ tan tành

Hì hục làm 3 mâm cỗ cúng giỗ, nhưng vừa nhìn thấy một thứ, bố chồng tôi liền vung tay hất đổ xuống nền nhà, bát đĩa vỡ tan tành

07:43:05 27/12/2024
Tim tôi như nhảy ra khỏi lồng ngực vì vừa sợ hãi, vừa uất ức. Tôi mới về làm dâu trưởng ở một gia đình khá truyền thống. Nhà chồng tôi rất to rộng, có nguyên một gian rộng 50m2 làm phòng thờ.
Mẹ chồng cho tiền mua chung cư nhưng không cho tôi đứng tên

Mẹ chồng cho tiền mua chung cư nhưng không cho tôi đứng tên

07:36:27 27/12/2024
Từ khi mới về nhà chồng tôi đã khá mệt mỏi vì tính xét nét của bà nên thuê nhà ở riêng. Mới đây, mẹ chồng nói cho chúng tôi tiền mua chung cư nhưng với điều kiện chỉ đứng tên chồng tôi
Con nhỏ nhưng tuần nào cũng phải phục vụ bạn bè của mẹ chồng đến ăn uống

Con nhỏ nhưng tuần nào cũng phải phục vụ bạn bè của mẹ chồng đến ăn uống

07:29:50 27/12/2024
Con tôi mới được 10 tháng, ngày nào đi làm về đến nhà tôi cũng đầu tắt mặt tối bao việc ở nhà từ chăm con đến cơm nước, đã thế mẹ chồng lại thường xuyên đưa bạn bè về nhà ăn uống, để tôi phải nấu nướng phục vụ.

Có thể bạn quan tâm

Nguy hại khôn lường của thuốc lá điện tử

Nguy hại khôn lường của thuốc lá điện tử

21:36:08 27/12/2024
Hiện nay, nhiều nhà sản xuất và hãng quảng cáo thuốc lá thường quảng cáo rằng những loại thuốc lá có đầu lọc, thuốc lá ít hắc ín thì ít nguy cơ, ít độc hại hơn so với loại thuốc lá điếu thông thường.
Khởi tố nhóm đối tượng cướp tài sản, bắt con nợ để ép trả tiền

Khởi tố nhóm đối tượng cướp tài sản, bắt con nợ để ép trả tiền

Pháp luật

21:35:40 27/12/2024
Cơ quan công an tại Đà Nẵng vừa khởi tố nhóm thanh niên đánh đập, cướp tài sản và ép con nợ lên xe đi về địa điểm khác để nói chuyện.
Làm gì để duy trì chế độ ăn uống lành mạnh của bạn?

Làm gì để duy trì chế độ ăn uống lành mạnh của bạn?

Sức khỏe

21:34:11 27/12/2024
Sự cân bằng là câu thần chú mới của bạn. Ăn uống lành mạnh đơn giản là đạt được sự cân bằng phù hợp hãy bổ sung trái cây tươi, rau củ, protein nạc, chất béo lành mạnh, ngũ cốc nguyên hạt vào bữa ăn của bạn để có một cơ thể khỏe mạnh hơn...
Câu trả lời của Nam Thư về người đàn ông "lạ mà quen" bị bắt gặp tại sự kiện?

Câu trả lời của Nam Thư về người đàn ông "lạ mà quen" bị bắt gặp tại sự kiện?

Sao việt

21:32:30 27/12/2024
Sau khi vướng lùm xùm liên quan tới chuyện đời tư vào tháng 7/2024, Nam Thư vẫn là cái tên nhận được sự quan tâm của công chúng.
Xuân Son bật mí lý do nhường penalty cho Tiến Linh, đặt mục tiêu giành "Vua phá lưới AFF Cup"

Xuân Son bật mí lý do nhường penalty cho Tiến Linh, đặt mục tiêu giành "Vua phá lưới AFF Cup"

Sao thể thao

21:26:55 27/12/2024
Dù tự mình kiếm về quả penalty cho tuyển Việt Nam nhưng Xuân Son đã quyết định nhường quyền thực hiện cho người đồng đội Tiến Linh.
Vừa ra mắt mùa 2, đạo diễn công bố Squid Game 3 đã hoàn thành

Vừa ra mắt mùa 2, đạo diễn công bố Squid Game 3 đã hoàn thành

Hậu trường phim

21:19:51 27/12/2024
Không để khán giả chờ đợi lâu, đạo diễn Hwang Dong Hyuk đã tiết lộ series ăn khách này sẽ có mùa 3 và hiện việc quay phim cũng đã hoàn thành.
Vụ cháy nhà trọ 2 người chết ở TPHCM: Nhúng áo vào bồn cầu để che mặt thoát thân

Vụ cháy nhà trọ 2 người chết ở TPHCM: Nhúng áo vào bồn cầu để che mặt thoát thân

Tin nổi bật

21:12:59 27/12/2024
Sau khi mở cửa phòng, khói lập tức xộc vào, anh nhanh chóng lấy áo nhúng nước từ bồn cầu để bịt mũi và miệng, sau đó dò dẫm ra ngoài. Bên ngoài hành lang, khói phủ mù mịt không thấy lối đi.
CĐV bật khóc vì không mua được vé xem tuyển Việt Nam vs Singapore

CĐV bật khóc vì không mua được vé xem tuyển Việt Nam vs Singapore

Netizen

20:58:49 27/12/2024
Một số cổ động viên tại Phú Thọ bức xúc khi xếp hàng dài mà vẫn không thể mua vé xem trận đấu giữa Việt Nam và Singapore. Nhiều cổ động viên chấp nhận mang chiếu, ghế và nhiều vật dụng khác để xếp hàng từ đêm 26/12.
The Beatles bất ngờ tái hợp

The Beatles bất ngờ tái hợp

Nhạc quốc tế

20:03:01 27/12/2024
Mới đây, Ringo Starr bất ngờ xuất hiện tại nhà thi đấu O2 trong đếm cuối thuộc khuôn khổ chuyến lưu diễn Got Back của Paul McCartney.
Chị đẹp đạp gió - Tập 11: Bùi Lan Hương sững sờ khi nhận kết quả

Chị đẹp đạp gió - Tập 11: Bùi Lan Hương sững sờ khi nhận kết quả

Tv show

19:56:30 27/12/2024
Công diễn 4 sẽ khép lại với 3 tiết mục trong tập 11. Các Chị đẹp phải đối diện với khoảnh khắc nhận kết quả trong sự bất an, lo lắng với nguy cơ dừng bước.
Thanh thoát, uyển chuyển trong từng bước đi với váy dáng xòe

Thanh thoát, uyển chuyển trong từng bước đi với váy dáng xòe

Thời trang

19:54:44 27/12/2024
Váy dáng xòe là biểu tượng của sự nữ tính, duyên dáng và linh hoạt trong thế giới thời trang. Với thiết kế phần chân váy xòe rộng từ eo, loại trang phục này tạo hiệu ứng thị giác giúp vóc dáng trông cao ráo, thanh mảnh.