Rạng sáng, bố gọi điện cho tôi, thông báo một tin sét đánh khiến tôi choáng váng lảo đảo
Ngày hôm đó, tôi chợt nhớ lại những ngày tháng tuổi thơ được bác cả yêu thương, che chở.
Người ấy giờ đã không còn nữa rồi!
Tôi là con gái duy nhất trong gia đình có nhiều anh em họ hàng. Bố tôi có 3 anh em, ông là con thứ hai. Bác cả có một con trai, chú út có hai con trai, chỉ có bố mẹ tôi là có đủ nếp đủ tẻ.
Bác cả từng nói với bố mẹ tôi rằng: “Nhà lão hai đúng là có phúc, con trai con gái đều có, sau này về già không lo không có người chăm sóc”. Bố mẹ tôi đều vui lắm.
Gia đình tôi sống chung trong một căn nhà lớn. Lúc nhỏ, tôi được mọi người cưng chiều hết mực. Nhà có gì ngon, bác cả đều bảo các anh nhường tôi. Mỗi lần tôi cãi nhau với các anh, chú út chỉ cần giơ tay lên là các anh tôi im bặt.
Bác cả thấy tôi gầy yếu nên lén mua sữa cho tôi uống. Sáng sớm nào bác cũng mang sữa đến cho tôi trước khi các anh thức dậy.
Vào những ngày phải xuống ruộng làm việc, bác đứng giữa sân gọi: “Thanh niên trai tráng theo tôi ra ruộng làm việc. Cháu gái ở nhà phụ bà nội nấu cơm”. Các anh tôi nghe vậy thì phụng phịu: “Không công bằng”.
Bố tôi từng nói: “Trong nhà, người thương con nhất là bác cả đấy”.
Tôi nhớ có lần tôi bị sốt, cả nhà đều lo lắng, bố tôi mua thuốc cho tôi uống nhưng vẫn không hạ sốt. Bác cả đi làm về thấy vậy thì vội bế tôi đi bệnh viện. Lúc đó nhà nghèo, việc đi bệnh viện là rất tốn kém. Bác cả liền nói sẽ tự chi trả tiền viện phí. Nghe mẹ tôi kể lại thì lần đó, tôi bị sốt xuất huyết, bác cả phải bán 2 con lợn mới đủ tiền trả thuốc men và phí chữa trị.
Video đang HOT
Năm tôi thi đại học, bác cả dúi vào tay bố tôi 4 triệu và nói phải cho tôi học đến nơi đến chốn. Con gái càng học cao thì càng có tương lai.
Tốt nghiệp đại học, tôi ở lại thành phố làm việc. Tôi tìm được một công việc tốt và lập gia đình ở thành phố. Chồng tôi có điều kiện kinh tế khá giả.
Năm ngoái, con trai cả của chú út lấy vợ, chú ấy hỏi vay tôi 100 triệu. Bác cả biết chuyện liền mắng chú út một trận.
Bác cả nói: “Dù có khó khăn gì thì cũng không được vay tiền của cháu gái. Con bé lấy chồng xa nhà như vậy, chúng ta đã giúp được gì cho nó chứ?”.
Tôi hiểu bác cả lo lắng cho tôi nhưng kinh tế tôi đã vững, tôi nói bác đừng lo cho cháu, rồi tôi chuyển khoản cho chú út 120 triệu, trong đó cho vay 100 triệu và biếu chú 20 triệu.
Sau đó, em trai tôi đến thành phố làm việc, ở nhờ nhà tôi một tháng. Bác biết chuyện liền gọi điện bảo em tôi ra ngoài thuê nhà ở, không được làm phiền chị gái và anh rể. Tôi nghe mà cảm động vì dù tôi đã lớn, cũng làm mẹ rồi, nhưng trong mắt bác thì tôi vẫn là cô cháu gái bé bỏng ngày nào.
Ảnh minh họa
Mấy ngày trước, bố gọi điện báo tin bác cả phải nhập viện. Lúc đó tôi đang đi công tác ở tỉnh ngoài, trên đường về, tôi ghé qua nhà một chuyến.
Hôm đó trời mưa rất to, xe chạy chậm, tôi sốt ruột vô cùng. Đến bệnh viện thì đã quá trưa, tôi không kịp ăn uống gì mà vội vàng chạy thẳng lên khoa nội trú.
Đến phòng bệnh, bác gái đang đút cơm cho bác cả. Bác cả thấy tôi đến thì vội vàng bảo bác gái lấy ghế cho tôi ngồi.
Bác cả nhìn tôi với ánh mắt xót xa: “Con bé này, trời mưa to thế này, sao còn chạy đến đây làm gì?”.
Sau khi nói chuyện với bác cả và bác gái được một lúc, tôi phải về. Tôi lấy 5 triệu trong túi đưa cho bác cả và nói: “Bác đừng tiếc tiền, cứ nghe lời bác sĩ, điều trị cho khỏi bệnh. Gần đây con đi công tác suốt, trong người chỉ có chừng này tiền mặt, bác cầm lấy mà chi tiêu. Để khi nào về, con bảo anh con mang thêm đến cho bác”.
Tôi biết chắc bác cả sẽ không nhận tiền chuyển khoản nên mới nghĩ cách gửi cho anh trai để anh đưa cho bác.
Bác cả cười nói: “Thôi, cháu đừng đưa tiền cho bác. Bác chưa đến nỗi phải để các cháu cho tiền. Bác còn mà. Cháu có lòng là bác vui rồi”.
Lúc tiễn tôi ra về, bác gái muốn trả lại tiền, tôi liền đẩy tay bác và nói: “Thôi mà bác”. Tôi mỉm cười chào tạm biệt bác gái rồi lên xe. Mắt tôi cay sè, tôi chớp mắt, nhìn bóng bác gái khuất dần rồi mới lái xe đi.
Rạng sáng hôm sau, khi tôi vừa thức dậy thì nhận được điện thoại của bố nói là bác cả đã đi rồi, đi đột ngột lúc 1 giờ sáng. Tôi choáng váng lảo đảo rồi bật khóc nức nở.
Ngày hôm đó, tôi chợt nhớ lại những ngày tháng tuổi thơ được bác cả yêu thương, che chở. Bác cả lúc nào cũng chỉ nghĩ cho tôi, không muốn làm phiền đến tôi, ngay cả khi bác ấy gặp khó khăn, vậy mà giờ đây bác của tôi đã không còn trên đời này nữa rồi!
Phân chia tài sản xong thì nhận cuộc gọi lúc nửa đêm của con gái, tôi thấp thỏm, đành lái xe đi 35km để tìm con
Sau chuyện lần này, có lẽ tôi phải tính toán lại chuyện phân chia tài sản.
Năm nay tôi đã 58 tuổi rồi mà vẫn còn canh cánh lo lắng cho con gái. Vợ tôi mất sớm, lúc con gái mới học tiểu học. Tôi gà trống nuôi 2 con, một trai một gái nên không dám đi bước nữa. Nuôi dạy con trai còn dễ, con gái mới khó. Vì không cùng giới tính nên tôi không thể dạy dỗ con những lúc con dậy thì, cần mẹ nhất. Tôi chỉ có thể nhờ vả bà hàng xóm và cô giáo giúp đỡ con gái trong 3 năm đó.
Càng lớn, con gái tôi càng xinh đẹp. Đây cũng là điều làm tôi lo sợ. Không có mẹ bên cạnh bảo ban, tôi sợ con vì thiếu thốn tình cảm mà yêu đương sớm, sẽ khổ cả đời. Quả nhiên khi con vừa tốt nghiệp cấp 3, vừa đủ 18 tuổi thì đã dắt bạn trai về nhà đòi cưới. Tôi không ngờ đến được, bị sốc đến nỗi không biết phải khuyên giải con thế nào. Con trai tôi phản đối mạnh mẽ chuyện em gái đòi lấy chồng sớm khi chưa có việc làm ổn định. Bị anh trai chửi mắng, con gái tôi bỏ nhà đi cùng với gã đàn ông kia.
Hơn một năm sau, con gái bế cháu nhỏ về thăm tôi và anh trai. Thấy má con vẫn còn bầm mà tôi tức run người, vừa thương con đứt ruột. Con tôi bảo vì không có việc làm, không kiếm ra tiền nên bị chồng coi thường. Mỗi khi không hài lòng chuyện gì là anh ta mắng mỏ, đánh đập vợ. Con trai tôi thương em gái quá nên đưa cho em 20 triệu, kêu đem về mua sữa bỉm cho cháu và quần áo, đồ ăn ngon cho bản thân. Cứ như thế, 8 năm nay, con trai tôi thường dấm dúi tiền cho em gái, mỗi tháng vài triệu dù bản thân cũng đã có vợ. Cũng may con dâu tôi hiền lành, thương em chồng, hiểu được cuộc sống của em chồng khó khăn nên không chấp nê.
Ảnh minh họa
Con gái tôi nhận được sự che chở, cưu mang của vợ chồng anh trai thì biết ơn lắm. Con định tìm việc làm để đỡ gánh nặng cho anh thì lại tiếp tục có bầu lần thứ 2. Một nách 2 con nhỏ, con gái tôi không thể đi làm được, lại tiếp tục bị chồng vũ phu. Tôi có gặp con rể vài lần, nói chuyện đàng hoàng có, răn đe cũng có nhưng không ăn thua. Con rể còn nhắc lại chuyện cũ, bảo do tôi và con trai ngăn cấm nên tụi nó mới thành ra thế này? Chứ hồi đó để chúng nó cưới hỏi đàng hoàng, biết đâu giờ đã sống hạnh phúc. Tôi thở dài bất lực, biết rằng không thể thay đổi được suy nghĩ của con rể nữa rồi.
Tuần trước, tôi gọi các con về để phân chia tài sản. Tôi cho con gái 100 triệu, còn nhà cửa đất đai thì giao hết cho con trai. Con gái cũng không có ý kiến gì. Không ngờ đêm đó, tôi nhận được điện thoại của con. Con khóc nấc kể bị chồng đánh đuổi đi vì không đòi hỏi đất đai, con nào cũng là con, lẽ ra con cũng phải có phần đất chứ? Tôi hỏi 3 mẹ con đang ở đâu rồi gọi con trai, cùng lái xe đi 35km để tìm con gái.
Con trai tôi xót ruột em gái quá nên khuyên em bỏ chồng đi, về đây sống. Vợ chồng anh sẽ cưu mang, đùm bọc 3 mẹ con. Nhưng con gái tôi cứ chần chừ, nói không muốn con sống thiếu tình thương của bố. Tôi có nên cho con một mảnh đất nhỏ, để vợ chồng con về đây xây nhà không? Biết đâu sống ở đất nhà vợ, con rể tôi không dám đánh đập vợ con nữa thì sao?
Đang làm ở công ty, bố chồng gọi về gấp đưa cho 2 tỷ bắt làm một việc khiến tôi và chồng hụt hẫng Bố chồng đưa tiền và nói ra yêu cầu làm vợ chồng tôi bất ngờ, hụt hẫng. Tôi năm nay 33 tuổi, kết hôn được tròn 5 năm. Hiện nay tôi hạnh phúc khi hai vợ chồng đã có hai con, tôi và chồng vẫn cười vui với nhau là đã làm tròn 1 "nhiệm kỳ" một cách thành công. Vợ chồng tôi...