‘Rắn thần’ hiển linh chỉ kho báu cho dân làng?
Sự xuất hiện của “ông rắn” đã khiến dân làng tin rằng “ông rắn” hiển linh để chỉ chỗ chôn kho báu.
Chúng tôi đến khuôn viên sau chùa Tân Ninh ( Tân Sơn, Tân Dĩnh, Lạng Giang, Bắc Giang) vào lúc 3 giờ chiều, vẫn còn thấy mấy chục người sì sụp khấn vái, quây quanh khoảnh đất để chờ đợi “ông rắn” hiển linh.
Nơi “rắn thần” ngự là một cái hang nằm trong mảnh đất được quây bởi bức tường gạch xỉ cao quá thắt lưng người. Thấy tôi hí hoáy chụp ảnh, một anh kéo lại bảo: “Chú phải đến đây vào lúc 9 giờ sáng thì mới gặp được ông.
Lúc đó nắng mới lên, ấm áp, ông sẽ bò ra khỏi hang, ngự trên bức tường này, hoặc trèo lên ban thờ phơi nắng. Mỗi ngày ông sưởi nắng khoảng 2 tiếng, rồi lại vào hang trú ẩn”.
“Ông rắn” thường bò lên phơi nắng vào lúc 9 giờ sáng
Phân trần rồi, anh chỉ vào góc hang tối. Tôi quan sát kỹ, quả là có đầu con rắn thò ra. Cái đầu nhỏ, có chút sọc đen ở trên đỉnh đầu. “Ông rắn” giữ tư thế đó rất lâu và gần như bất động.
Mấy bà, mấy chị mê tín dị đoan, sau khi đặt tiền, thắp hương, thì cứ chắp tay hướng về phía cái hang lầm rầm: “Ông hiển linh phù hộ cho con thì hãy chui ra khỏi hang để con được chiêm bái”. Mấy bà mấy chị thay nhau khấn vái, nhưng “ông rắn” vẫn cứ làm ngơ, bất động trong hang tối.
Đang lăn tăn vì không chụp được ảnh “ông rắn”, thì một thanh niên lôi mấy tấm hình bằng bao thuốc lá cho tôi xem. Theo anh ta, đó chính là “ông rắn”, mà anh ta chụp bằng điện thoại mấy ngày trước. Anh ta phóng ra vài tấm tặng mọi người, cho mọi người xem nếu đến chiêm bái vào lúc “ông” không ra ngoài phơi nắng.
Cảnh tượng hàng ngàn người cúng bái “thần xà” ở làng Vạn Phúc, Hà Đông, Hà Nội
Đó là hình ảnh một con rắn có màu vàng nhạt, thân bằng ngón chân cái người lớn. Một tấm con rắn nằm khoanh tròn trên tường, ngay cạnh mâm lễ và một tấm đang bò trên tường. Qua việc đo mấy viên gạch, có thể tính được độ dài “ông rắn” cỡ 1m.
Nhìn con rắn hiền lành này cũng biết nó là rắn nước, chứ không phải rắn độc, không phải “thần xà” gì gớm ghiếc.
Chuyện “ông rắn” xuất hiện thì bất kỳ ai ở ngôi làng Tân Dĩnh đều biết. Thậm chí, ai đến chiêm bái cũng tỏ tường bởi sự hay chuyện của người dân nơi đây.
Theo đó, “ông rắn” xuất hiện tại địa điểm này vào đúng ngày mùng 1 Tết Quý Tỵ vừa qua. Người đầu tiên vinh dự được thấy “ông” chính là chị T., nhà ngay cạnh nơi “ông” ngự.
Cảnh cúng bò cho “thần xà” ở Vạn Phúc
Vợ chồng chị T. đều là giáo viên. Hồi tháng 7 năm ngoái, lúc chiều tối, hai vợ chồng đi bộ rèn luyện sức khỏe như thường lệ. Về đến nhà, anh chồng ngồi nghỉ, còn chị vợ lôi dây ra nhảy.
Thấy vợ nhảy dây, anh cũng muốn thử. Tuy nhiên, nhảy được mấy cái thì anh kêu mệt. Anh vào tắm, do cảm mạo, nên gục ngay trong nhà tắm. Gia đình đã lập tức đưa anh đi viện, nhưng không cứu được anh. Anh mất khi mới 37 tuổi.
Hôm mùng 1 Tết, chị T. lên gác thắp hương cho chồng. Đây là Tết đầu tiên vắng bóng chồng, chị T. đau buồn khóc lóc gọi tên chồng.
Hương khói xong, chị mở cửa sổ, để khói tỏa ra ngoài, đỡ ngột ngạt. Chị nhìn qua cửa sổ, bỗng thấy một con rắn nằm khoanh tròn trên bức tường gạch xỉ ngay cạnh nhà mình. Điều lạ là cái đầu nó nhìn lên phía chị, cứ gật gù.
Hương khói xin tài lộc từ “ông rắn”
Video đang HOT
Nghĩ là con rắn bình thường, nên chị T. cũng không để ý. Thế nhưng, lát sau, chị ngó ra cửa sổ nhìn tiếp, thì thấy con rắn vẫn nằm phơi nắng, mặc người qua lại ầm ầm.
Thấy sự lạ, chị T. gọi mọi người ra xem sự thể thế nào. Mấy thanh niên bạo dạn thử lại gần, cầm que chọc vào con rắn. Theo lẽ thường, khi gặp người, loài rắn sẽ bỏ chạy thoát thân, thế nhưng, con rắn này cứ nằm im, cái đầu cứ gật gù nhìn chị T.
Thậm chí, mấy thanh niên còn nghịch ngợm vuốt lưng con rắn, bế nó lên, rồi lại đặt xuống. Con rắn cứ mặc kệ mọi người trêu ghẹo, nó cứ bình thản như không. Lúc này, chị T. chợt hoảng, nghĩ rằng chồng mình đã hiển linh thành con rắn, tìm về gặp vợ.
Hang ổ nơi “ông rắn” trú ngụ
Nghĩ thế, chị chạy về nhà gọi bố chồng ra. Ông bố chồng xem xét qua con rắn và bảo đó là rắn nước bình thường, chứ không thể là… con ông được. Nói rồi ông bỏ về. Mọi người cũng giải tán.
Điều lạ lùng là những ngày sau đó, cứ đến 9 giờ, trời có chút ánh nắng le lói, là con rắn này lại bò lên tường nằm khoanh tròn trước con mắt tò mò của nhiều người. Đến tầm 10h30 hoặc 11 giờ, nó lại rời tường chui vào hang.
Nhiều thanh niên còn ngịch ngợm bằng cách bế con rắn đặt ra chỗ khác. Tuy nhiên, khi phơi nắng đã đủ, nó lại bò đúng vào cái hang đó.
Mọi chuyện về con rắn có lẽ sẽ không náo loạn, khi vào ngày mùng 7 Tết, không có chuyện anh Hải tự dưng run lẩy bẩy không xúc nổi cát ở cạnh chỗ “ông rắn” ngự.
Thầy cúng cũng được thuê tới để cúng bái “ông rắn”
Anh Hải là người trong làng, có chiếc công nông nhỏ, chở thuê cát đá cho dân làng. Nơi “ông rắn” ngự là đất của chùa. Cũng trong khuôn viên chùa có một khoảnh đất nhà chùa cho dân mượn để đổ cát đá.
Hôm đó, anh Hải xúc cát ở ngay cạnh chỗ “ông rắn” ngự. Dù hoàn toàn khỏe mạnh bình thường, nhưng không hiểu sao hôm đó, anh cứ run lẩy bẩy, xúc mãi mà không được tý cát nào. Chiếc xẻng rõ ràng xúc được cát, nhưng chưa đưa lên xe đã đổ tuột sạch sẽ.
Nghĩ sức khỏe có vấn đề, anh Hải không xúc cát nữa, mà nổ máy về. Tuy nhiên, anh vật lộn mãi mà máy không nổ. Anh chợt nhìn sang bức tường ngay cạnh, thấy “ông rắn” đang phơi nắng, đầu ngóc nhìn mình. Anh Hải bỗng lạnh sống lưng.
Bàn thờ “ông rắn” lúc nào cũng ăm ắp lễ vật, tiền vàng
Không hiểu sao lúc đó, anh Hải lại chạy vào chùa, kể lể sự lạ với mấy bà sãi. Nghĩ con rắn này là rắn thiêng, nên mấy bà sãi sắm lễ, bê ra đặt cạnh con rắn, rồi khấn vái. Khấn xong, anh Hải thấy người tỉnh táo hẳn. Anh xúc cát phăm phăm, rồi nổ máy chạy rầm rầm.
Chẳng biết chuyện anh Hải thực hư thế nào, nhưng chuyện ấy được thêm mắm dặm muối rồi lan nhanh ra khắp làng. Cũng từ đó, tất thảy mọi người nghĩ con rắn này là rắn thần và cả làng kéo ra hương khói.
Rồi cũng không biết từ đâu, mà tin đồn “rắn thần” hiển linh để chỉ kho báu cho dân làng. Theo đó, thời xa xưa, người Tàu sang đây cướp bóc, nhưng không mang được vàng bạc về nước, nên đã chôn thành 3 điểm bí mật ở làng Tân Dĩnh.
Hồi đầu thế kỷ, mấy người Tàu đã mang bản đồ sang đây đào bới và đem đi 2 kho báu. Họ tìm kiếm nhiều ngày, nhưng vẫn không thấy kho báu còn lại đâu, nên bỏ về nước.
Hóa vàng sau khi cầu khấn “ông rắn”
Sự xuất hiện của “ông rắn” đã khiến dân làng tin rằng “ông rắn” hiển linh để chỉ chỗ chôn kho báu còn lại của người Tàu. Chính vì sự tin tưởng mê muội đó, mà nhiều người cúng lễ chu đáo, hương khói ngày đêm, rồi ngồi nhắm mắt ngất ngư những mong “xà thần” nhập vào người để chỉ chỗ chôn kho báu.
Nhiều người còn tung tin rằng, phải xây miếu thờ “ông”, thì “ông” mới chỉ cho chỗ chôn kho báu. Khi đã tìm được kho báu rồi, thì có xây cả trăm ngôi miếu cũng được. Không biết đây là sự thật, hay do một số người bịa chuyện tung tin, cốt để đạt mục đích xây ngôi miếu ở địa điểm này.
Có một điều mà chúng tôi tìm hiểu, là làng Tân Dĩnh đã có đình, có chùa, nhưng lại chưa có miếu. Trong khi đó, những ngôi làng bên cạnh đều đã có miếu cả.
Kho báu người Tàu thì chưa thấy đâu, song số tiền dân thập phương cúng tiến cho “ông rắn” đã đủ để xây ngôi miếu khang trang.
Còn tiếp…
Theo soha
Cả làng náo loạn với 'rắn thần' ở Bắc Giang
"Ông rắn thiêng lắm, là thần tiên giáng trần chứ không phải rắn thường đâu nhé...".
Kỳ 1: Đủ thứ đồn đại về "ông rắn"
Đầu năm Tỵ, cả nước được dịp xôn xao với "thần xà" (Vạn Phúc, Hà Đông, Hà Nội) liên tiếp "nhập" vào người, đòi cúng một cặp bò, rồi được đà lấn tới, tiếp tục đòi cúng... giếng ngọc. Bò thì để "thần xà" xơi, còn giếng ngọc để "ngài" uống nước, tắm rửa, thế là logic quá còn gì.
Sự việc "thần xà" làng Vạn Phúc huyễn hoặc chưa lắng xuống, thì hàng ngàn người khắp nơi tiếp tục rầm rập đổ về Bắc Giang để cúng bái "ông rắn".
Theo dòng người đông đúc, chúng tôi tìm về làng Tân Sơn (Tân Dĩnh, Lạng Giang, Bắc Giang). Vừa rẽ vào con đường mấp mô, lượn dưới chân một quả đồi thấp, đã thấy những chiếc xe khách vài chục ghế ngồi ật ưỡng đi ra.
"Ông rắn" bò lên cạnh mâm lộc do người dân dâng cúng
Chúng tôi dừng xe, chưa kịp cất tiếng hỏi, thì bác chăn trâu đã bảo: "Xem ông rắn hả. Cứ đi thẳng, hết đường thì rẽ trái, rồi hỏi tiếp". Quả thực, xe cộ và những người lạ mặt vào ngôi làng này, chỉ có thể là đi diện kiến... "ông rắn".
Ngay đầu làng, dưới gốc cây sấu già của nhà bí thư thôn, có mấy chục người ngồi trú mát. Đậu ngay cạnh là chiếc xe Mercedes 24 chỗ.
Chúng tôi giương máy ảnh chụp, mấy bà nhao nhao ra bắt chuyện: "Các chú là nhà báo hay nhà nghiên cứu rắn thế?". Rồi mỗi bà một chuyện, bà nào cũng tỏ ra am tường về con rắn, mà các bà kính cẩn gọi là "ông", vừa mới xuất hiện ở ngôi làng này.
Những người chiêm bái "ông rắn" tụ tập dưới gốc sấu bàn tán
Một bà bảo: "Ông rắn này thiêng lắm chú ạ. Ông mà cho gì, thì dứt khoát là được đó. Ngay con dâu tôi, năm ngoái nộp hồ sơ xin việc khắp nơi mà không được, thế mà vừa mới tuần trước về đây xin ông rắn, y như rằng có công ty của Nhật gọi đi làm.
Tôi chắc chắn rằng ông rắn thương gia đình tôi, độ trì cho nó, mới được công việc tốt như thế. Hôm nay dân làng tôi tổ chức đi chiêm bái ông rắn, nên tôi nhất định phải đi tạ ông. Người ta xin việc thì có khi mất cả trăm triệu, đằng này con dâu tôi chỉ mất có mấy ngàn tiền lễ. Ông rắn thiêng thật!".
Rồi câu chuyện đổi sang chủ đề đầy màu sắc mê tín dị đoan. Một cụ bà chừng 80 tuổi, miệng nhai trầu bỏm bẻm "cướp diễn đàn" kể với các nhà báo: "Nhà tôi ở đây, cách chỗ ông rắn trú ngụ chỉ có 100 mét, nên chuyện gì mà tôi không biết chứ!
Chiêm bái "ông rắn"
Ông rắn thiêng lắm, là thần tiên giáng trần chứ không phải rắn thường đâu nhé. Rắn thiêng giáng trần, thế mà lại có mấy kẻ đòi phá bĩnh, đòi đuổi rắn thần đi, thế mới liều, mới láo chứ lại.
Cái thằng cu ở làng bên là một ví dụ rõ rành rành kia kìa. Thằng ấy vốn thần kinh không ổn định, đã thế lại hay uống rượu, rồi lang thang chửi bới khắp làng trên xóm dưới.
Hôm Tết, mọi người đang khấn vái, thỉnh ông rắn ra tắm nắng, nó dở hơi xông vào đòi bắt ông rắn về làm chả. Mọi người can ngăn, không cho nó phạm thượng, nó tức mình đập vỡ bát hương. Y rằng, hôm sau nó bị thánh vật. Nằm liệt một chỗ rồi. Vài hôm nữa là chết thôi!".
Chờ đợi "ông rắn" bò ra khỏi hang
Câu chuyện của cụ bà, ở ngôi nhà ngay đầu ngõ, cách nơi "ngự" của "ông rắn" độ 100m, khiến mấy chục người ngồi hóng mát dưới gốc cây sấu nhà bà cứ há hốc ngạc nhiên. Đôi mắt họ bày tỏ sự thành kính tột độ với "ông rắn".
Tôi hỏi cụ: "Thế cái anh đập vỡ bát hương ấy tên cụ thể là gì hả cụ, để con tìm đến tận nhà hỏi han xem thế nào?". Cụ bảo: "Thì bà cũng chả biết nó tên là gì. Thấy người ta đồn thế!".
Sau đó, tôi hòa vào đám đông đang đứng ngồi lố nhố bên khu đất, nơi "ông rắn" ngự, và cũng đều được nghe chuyện ly kỳ như thế, giống hệt bà cụ đầu ngõ kể. Nhiều người thêm mắm dặm muối cho chuyện hãi hùng thêm.
Sắp lễ cúng "ông rắn"
Riêng cụ bà Ngô Thị My, người hương khói ngôi chùa Tân Ninh cổ kính, ngôi chùa mà "ông rắn" đang trú ngụ ở khuôn viên thì bác bỏ chuyện này: "Chuyện cái thằng H., con ông Đ. nổi cơn điên đập bát hương thờ ông rắn là có thật, nhưng đồn đại nó bị thánh vật, nằm liệt sắp chết là chuyện bịa.
Mới hôm qua, tôi vẫn thấy nó lang thang xin ăn ở chợ, chứ có sao đâu. Nó vốn điên từ trước, sau khi đập bát hương, thì có điên hơn, hay vẫn điên thế thì ai mà biết được. Rõ ràng, nó vẫn bình thường, nhưng cháu ra chỗ đó hỏi xem, ai cũng bảo nó đang nằm chờ chết".
Chuyện này rồi cũng được Phó chủ tịch xã Ngô Khải Hoàn xác nhận với chúng tôi. Anh Hoàn cũng khẳng định anh chàng thần kinh tên H. đập bát hương là có thật, nhưng bị "thánh vật" là bịa tạc, dựng chuyện hoàn toàn.
Không chỉ cụ bà nhà ở ngay đầu ngõ, ngày ngày hóng mát dưới cây sấu già kể chuyện rùng rợn liên quan đến ông rắn, mà những người dân trong làng, đang hương khói, thờ phụng, trông xe... cũng tích cực tuyên truyền cho "ông rắn" thêm phần kỳ bí.
Gieo âm dương để xin lộc
Chuyện rằng, có anh Nguyễn Văn Đ., nhà ở bãi Dĩnh Trì, thấy dân làng kéo đến xem rắn hôm Tết, cũng mò đến xem. Anh này không hương khói gì, lại nhòm "ông rắn" rồi cười cợt, giễu nhại mọi người đi cúng... rắn nước.
Anh Đ. bảo, nhà anh ở ngoài bãi, cỏ mọc rậm rì, cây cối um tùm, cái ngữ rắn này anh bắt làm chả suốt ngày. Anh còn nói vui rằng, nếu dân làng cho phép, xin được bắt sống "ông rắn" về làm bữa nhậu.
Vụ anh Đ. thóa mạ "ông rắn" khiến không ít người tức giận. Thế rồi, bây giờ, ai đến chiêm bái "rắn thần", cũng được nghe câu chuyện, rằng, có một người tên Đ., nhà ở xóm bãi, vì xúc phạm "ông rắn" mà hóa điên. Anh này sẽ chẳng sống được mấy nả...
Chuyện kể ấy khiến ai cũng kinh hãi, không dám xúc phạm "ông rắn" nữa. Ai đến chiêm bái "ông rắn", cũng đều phải lễ phép chắp tay thành kính, rồi cúng tiền trên ban thờ.
Thi nhau khấn vái "ông rắn"
Cũng lại cụ Ngô Thị My, người rất cung kính "ông rắn", nhưng không chấp nhận chuyện xuyên tạc, đã khẳng định lại rằng: "Không có chuyện thằng Đ. xúc phạm ông rắn mà bị điên, bị bệnh gì cả. Nó vẫn bình thường như mọi người thôi".
Chúng tôi tìm đến tận xóm bãi, tìm gặp anh Đ. Sau một hồi chối đây đẩy tiếp chuyện, anh mới kể: "Khổ lắm nhà báo ạ. Đúng là có chuyện tôi xúc phạm ông rắn. Con rắn đó đúng là rắn nước, tôi bắt ăn thịt suốt ngày, mà mọi người cúng bái, tôi thấy ngộ quá, nên nói chơi vậy thôi.
Ai dè, mấy hôm sau, tin đồn tôi bị điên, bị đột tử, bị bại liệt ầm ĩ khắp nơi. Họ hàng đến thăm, điện thoại hỏi han, ai cũng nhiếc móc tôi sao lại xúc phạm ông rắn.
Mẹ tôi sợ quá, bắt tôi phải làm lễ để xin lỗi ông rắn. Tôi chiều ý mẹ mà làm vậy. Tưởng làm thế là yên, nào ngờ, người ta lại đồn rằng, gia đình phải làm lễ, xin lỗi thần rắn, tôi mới hết điên, hết bệnh".
Theo soha
Sức vươn dậy mãnh liệt của làng tranh sơn mài Hạ Thái Mặc dù 'sinh sau, đẻ muộn' so với nhiều làng cùng nghề khác ở Tràng An (Hà Nội) nhưng nhờ sự chăm chỉ, quyết giữ nghề, giờ đây Hạ Thái (xã Duyên Thái, Thường Tín, Hà Nội) đang vươn mình thoát khỏi lũy tre làng, tiến tới xuất khẩu ra thế giới. Xuất hiện từ thế kỷ 16, làng tranh sơn mài Hạ...