Rác tràn khắp nơi: Chính quyền lúng túng
Người dân sống dở chết dở vì rác thải gây ô nhiễm môi trường nhưng chính quyền thì lúng túng vì chưa có giải pháp căn cơ
15 năm qua, người dân phường Trung Sơn, thị xã Sầm Sơn, tỉnh Thanh Hóa phải “sống chung” với rác thải.
“Chúng tôi rất đau đầu”
Ông Nguyễn Hữu Hào (ngụ phường Trung Sơn) cho biết trước năm 2000, dọc bờ sông Đơ, cuộc sống của người dân rất yên bình. Sau năm 2000, thị xã Sầm Sơn quy hoạch bãi rác về đây, hằng ngày có hàng chục xe rác khắp nơi tới đổ khiến môi trường bị “đầu độc” nghiêm trọng. Không chỉ gây ô nhiễm nguồn nước, hàng ngàn người dân ở phường Trung Sơn và một số phường – xã lân cận như Trường Sơn, Bắc Sơn, Quảng Châu (huyện Quảng Xương) còn phải sống chung với mùi hôi thối.
Theo ông Võ Văn Quang, Trưởng Ban Quản lý dự án xây dựng công trình thị xã Sầm Sơn, người dân phản ánh bãi rác gây ô nhiễm là chính xác. Việc quy hoạch bãi rác phải cách khu dân cư ít nhất 1 km nhưng do nó tồn tại ngày xưa nên bây giờ chính quyền đang tìm cách để khắc phục dần dần.
Rác thải đang là vấn nạn ở tỉnh Thanh Hóa khi chỉ 3 huyện có lò đốt rác công suất nhỏ Ảnh: TUẤN MINH
Hiện mới chỉ 3 huyện của tỉnh Thanh Hóa có lò đốt rác công suất nhỏ là Thạch Thành, Hoằng Hóa và Quảng Xương. Trong khi đó, nhiều nơi quy hoạch xây dựng nhà máy xử lý rác nhưng chẳng thấy đâu như huyện Như Thanh, có địa phương xây nhà máy xong bỏ hoang như thị xã Sầm Sơn… Vì vậy, nhiều nơi tại tỉnh này khi có quy hoạch xây bãi rác, người dân đã kịch liệt phản đối rồi dựng lều bạt, lán trại “cố thủ” đến cùng. “Xây dựng nhà máy xử lý rác thải là mong mỏi của người dân nhưng việc triển khai như thế nào, tiềm lực nhà đầu tư, đơn vị quản lý ra sao cũng cần minh bạch. Có như thế mới hạn chế được tình trạng ô nhiễm môi trường đang ở mức báo động và đáp ứng kỳ vọng của người dân” – một người dân nói.
Đối với “vấn nạn” rác thải ở xã Tân Bình, huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp, ông Phan Thanh Tâm, Chủ tịch UBND xã Tân Bình, thừa nhận: “Chúng tôi rất đau đầu về việc này vì nó nằm ngoài khả năng của địa phương. Sau khi nhận được sự phản ánh của người dân, chúng tôi thuê người vớt toàn bộ rác đã đổ xuống hố gần khu dân cư và cho 1 doanh nghiệp thuê lại chỗ này để làm bãi tập kết vật liệu xây dựng. Do là xã mới cùng với việc hình thành các khu, tuyến dân cư nên có bất cập trong việc xử lý rác”. Cũng theo ông Tâm, tổng lượng rác thải trong toàn xã vào khoảng 0,5 tấn/ngày. Để “chữa cháy”, UBND xã đã tạm đào hố rộng khoảng 200 m2 giữa cánh đồng làm chỗ tập kết rác. “Hiện nay, UBND huyện Thanh Bình đã có quy hoạch chung về khu xử lý rác tại khu vực giáp ranh giữa 2 xã Tân Huề và Tân Bình với diện tích khoảng 2 ha nhưng mọi việc có phần chậm trễ do khó tìm được nhà đầu tư” – ông Tâm nói.
Xử lý không xuể
Tỉnh Quảng Ngãi có 1 khu kinh tế Dung Quất, 2 cụm công nghiệp, 22 làng nghề và hơn 3.000 doanh nghiệp hoạt động. Trung bình mỗi ngày, toàn tỉnh thải ra khoảng 5 triệu m3 nước thải, hàng chục tấn chất thải độc hại. Thế nhưng, phần lớn trong số các doanh nghiệp, cơ sở sản xuất này đều không có hệ thống xử lý, thu gom rác thải, chất thải.
Riêng tại huyện đảo Lý Sơn, với dân số trên 21.000 người, cộng thêm hàng chục ngàn du khách mỗi năm, trung bình mỗi ngày huyện đảo này hứng chịu khoảng 15 tấn rác thải sinh hoạt.
Video đang HOT
Công đoạn phân loại rác thủ công tại Nhà máy Xử lý rác thải rắn sinh hoạt ở huyện đảo Lý Sơn, tỉnh Quảng NgãiẢnh: TỬ TRỰC
Cuối năm 2013, dự án Nhà máy Xử lý rác thải rắn sinh hoạt ở huyện đảo Lý Sơn do Tổng cục Môi trường (Bộ Tài nguyên và Môi trường) làm chủ đầu tư, chính thức khởi công với tổng kinh phí gần 30 tỉ đồng, xây dựng trên diện tích 2 ha. Dự kiến, khi hoàn thành sẽ xử lý 15 tấn rác thải/ngày; sử dụng công nghệ đốt, ủ mùn và chôn lấp. Đến cuối tháng 6-2015, dự án chính thức hoàn thành và đưa vào sử dụng nhưng tình trạng ô nhiễm vẫn không được cải thiện.
Theo ghi nhận của chúng tôi, sau hơn 1 tháng đi vào hoạt động, mỗi ngày nhà máy này chỉ xử lý khoảng 1,5 tấn rác. Nhiều công đoạn phân loại rác hết sức thô sơ, đơn giản rồi đưa vào lò đốt. Ngoài số lượng rác được đốt trong ngày, còn lại chủ yếu chôn lấp hoặc đổ ra các bãi rác xung quanh.
Ông Võ Phương Thạnh, Đội phó Đội Quản lý khu xử lý rác, cho biết “công nghệ” phân loại rác ở đây chủ yếu dùng tay nên mất thời gian rất nhiều. “Mỗi ngày, nhà máy tiếp nhận khoảng 10 tấn rác thải sinh hoạt nhưng lò chỉ đốt được tối đa 1,5 tấn. Để xử lý lượng rác tồn đọng, chúng tôi phải đưa ra khu vực bãi biển để đốt” – ông Thạnh nói.
Bà Phạm Thị Hương, Phó Chủ tịch UBND huyện đảo Lý Sơn, cho biết ô nhiễm môi trường hiện nay ở đảo Lý Sơn là vô cùng cấp bách nên việc đưa nhà máy xử lý rác thải rắn sinh hoạt vào vận hành mang lại rất nhiều kỳ vọng cho người dân trên đảo. “Tuy nhiên, do hiệu quả quá thấp nên vẫn chưa được giải quyết căn cơ…” – bà Hương thừa nhận.
Công tác kiểm tra rất khó khăn, bất cập
Ông Nguyễn Quốc Tân, Chi cục trưởng Chi cục Bảo vệ môi trường tỉnh Quảng Ngãi, cho biết trước vấn nạn ô nhiễm môi trường, trong những năm qua, công tác phòng ngừa, đấu tranh bảo vệ môi trường được các cấp, ngành trong toàn tỉnh đẩy mạnh. “Tuy nhiên, vấn nạn ô nhiễm môi trường vẫn còn hết sức gay gắt, nhiều doanh nghiệp không chấp hành quy định bảo vệ môi trường. Trong khi đó, công tác kiểm tra, kiểm soát tình trạng ô nhiễm môi trường còn rất khó khăn, bất cập, nhiều doanh nghiệp vi phạm hết sức tinh vi…” – ông Tân nêu thực trạng.
Tử Trực – Tuấn Minh – Thốt Nốt
Theo_Người lao động
Hàng trăm hộ dân kêu cứu vì bãi rác ô nhiễm
Hơn chục năm qua, hàng trăm hộ dân sống quanh bãi rác Trung Sơn (thị xã Sầm Sơn- Thanh Hóa) phải sống chung với ruồi muỗi, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc. Du khách "đổ về" Sầm Sơn càng nhiều thì người dân nơi đây bị tra tấn bởi rác thải càng lớn.
Bãi rác thải khổng lồ của thị xã Sầm Sơn đang khiến hàng trăm hộ dân "sống dở chết dở"
Sống chung với ô nhiễm
Nuôi cá - cá chết, lúa cấy xuống - mất mùa, bơm nước tưới cây - cây lụi dần, ăn cơm phải đóng kín cửa, đêm ngủ phải bịt khẩu trang... Đó là tình cảnh "khốn khổ" mà người dân sống gần bãi rác đã phải gồng mình chịu đựng cả chục năm qua. Nhiều hộ dân không chịu được đã phải bỏ đi nơi khác sinh sống.
Những năm gần đây, lượng rác thải của toàn thị xã du lịch Sầm Sơn đổ dồn về bãi chứa này quá nhiều khiến bãi rác ngày càng phình ra, quá tải. Rác thải tràn ra cả các ngăn lắng lọc, xuống dọc bờ sông Đơ rồi đổ trực tiếp ra biển Sầm Sơn.
Ông Nguyễn Hữu Hào, người dân phường Bắc Sơn cho biết: "Hơn chục năm nay môi trường ở đây bị "đầu độc" nghiêm trọng. Rác thải của cả thị xã tập trung về bãi chứa rác của phường, qua thời gian thẩm thấu xuống đất, chảy ra sông Đơ, khiến cho cả con sông dài hàng chục cấy số đen ngòm, chẳng ai còn dám lội xuống nữa. Thậm chí, hôm nào trở trời cá lại chết nổi trắng sông"
Nhà ông Hào ngoài ông và vợ bị bệnh về đường hô hấp còn có 4 đứa cháu cũng đều mắc bệnh viêm họng cấp, viêm họng hạt. Riêng ông Hào cứ khi nào trời nồm, mùi nồng nặc bốc lên là ông lại phải nhập viện vì căn bệnh đường hô hấp.
Cách cải tạo bãi rác của cơ quan chức năng Sầm Sơn là dùng đất lấp lên tuy nhiên mùi hôi thối vẫn không ngừng tra tấn người dân
Căn nhà ông Hào ở chỉ cách bãi rác chừng vài ba trăm mét nên chịu ảnh hưởng vô cùng nặng nề. Toàn bộ căn nhà của ông đều phải lắp cửa kính để đóng kín mỗi khi có gió lùa vào.
Trước đây, gia đình ông được đánh giá là hộ dân dẫn đầu thị xã Sầm Sơn về chăn nuôi. Mỗi năm xuất bán hàng nghìn con lợn, gà, vịt cùng hàng tấn cá. Tuy nhiên từ năm 2000, do có bãi rác, cá thả xuống ao là chết hết, vịt, gà cũng chết sạch.
Ngoài hộ ông Hào, hàng chục hộ dân khác trong vùng cũng lần lượt giã từ nghề chăn nuôi; nhiều diện tích đất hai lúa quanh bãi rác phải bỏ hoang vì lúa cấy xuống không thể sống nổi. Thậm chí, có 3 hộ dân phải bỏ nhà ra đi vì không thể chịu cảnh ô nhiễm môi trường là bà Lệ, thôn Khanh Tiến - phường Trung Sơn; ông Lý, thôn Long Sơn, bà Xuân, thôn Đồng Xuân - phường Bắc Sơn.
"Chúng tôi nhiều lần kiến nghị phải di dời bãi rác khỏi khu vực này hoặc nếu không thì phải có phương án chuyển chúng tôi đi nơi khác để chúng tôi có cuộc sống bình thường" - ông Hào nói.
Cùng chung tình cảnh với ông Hào là nhà ông Nguyễn Ngọc Ký. Ông Ký cho hay thứ nước mà ông khoan để tưới cây nó ô nhiễm đến mức tưới cho cây mà cây xót đến chết.
Nước xả của dự án xử lý nước thải đổ trực tiếp ra sông càng khiến mức độ ô nhiễm trở nên trầm trọng hơn
"Chúng tôi phải đóng mỗi hộ hơn 5 triệu đồng kéo đường ống nước sạch về sử dụng. Khổ nỗi, do đường ống xa nhà máy nên nhiều hôm mất nước phải xách can đi hơn 1 cây số xin nước về nấu ăn, tắm rửa. Khổ ghê gớm", ông Ký cho hay.
Trước tình trạng ô nhiễm trên, các hộ dân đã nhiều lần làm đơn kiến nghị hoặc ý kiến trong các cuộc tiếp xúc cử tri, tuy nhiên, tình trạng trên vẫn không được cải thiện. "Nói mãi rồi, ý kiến cũng mãi rồi, bao nhiêu năm qua có thay đổi được gì đâu nên chúng tôi giờ chấp nhận sống chung với ruồi muỗi, mùi hôi thối. Ai không chịu được thì bỏ làng mà đi, đó là những gia đình có điều kiện chứ chúng tôi bỏ làng thì biết đi đâu" - bà Lê Thị Được, thôn Khanh Tiến thở dài.
Dân phải chờ đến bao giờ?
Được biết, bãi rác thải của thị xã Sầm Sơn được xây dựng từ năm 1997, với diện tích hơn 2 ha, khu một chôn lấp rác và hai khu còn lại để lắng lọc nước thải, xử lý ô nhiễm trước khi xả ra môi trường. Tuy nhiên, do dân số gia tăng và lượng khách du lịch đến với Sầm Sơn ngày một đông nên bãi rác thải đã và đang quá tải.
Năm 2014, UBND tỉnh Thanh Hóa đã phê duyệt Dự án nâng cấp, cải tạo bãi rác thải của thị xã Sầm Sơn với tổng giá trị đầu tư ban đầu 26,3 tỷ đồng. Dự án này sẽ làm giảm ô nhiễm môi trường góp phần nâng cao chất lượng cuộc sống của người dân khu vực xung quanh. Theo yêu cầu, bãi rác thải phải hoàn thành trước 30/4 để phục vụ mùa du lịch hè năm 2015.
Nước xả tại dự án xử lý nước thải thị xã Sầm Sơn
Tuy nhiên, trên thực tế cho đến nay, không những việc ô nhiễm không giảm đi mà ngược lại, tình trạng ô nhiễm vẫn tiếp tục và có chiều hướng tăng lên.
Trao đổi với PV Dân trí về vấn đề trên, ông Nguyễn Văn Quang, Trưởng BQL dự án xây dựng công trình thị xã Sầm Sơn thừa nhận dân phản ánh là đúng. Thế nhưng khi được hỏi hiện có bao nhiêu hộ dân ảnh hưởng trực tiếp từ bãi rác này thì ông Quang không nắm được.
Việc người dân phản ánh một số hộ bỏ đi hay nhiều diện tích đất lúa bỏ không vì ô nhiễm thì ông cho rằng không đúng. "Đó chỉ là một hai nhà ở tạm (?!)". Lúa ở đấy không ảnh hưởng gì. Họ vẫn trồng bình thường. Dân bỏ ruộng do năng suất thấp chứ không phải do ô nhiễm môi trường. Anh nghĩ thế vì anh không đi khảo sát!".
Cũng theo vị lãnh đạo này thì hướng xử lý chỉ là cách người dân phải chờ bãi chứa rác xã Đông Nam, huyện Đông Sơn hoàn thành thì sẽ đóng cửa bãi rác Trung Sơn. Tuy nhiên, dự kiến khi nào bãi rác xã Đông Nam hoàn thành thì vị này cũng chịu vì "chắc phải 3-4 năm hay ít hơn. Cái này còn phụ thuộc về vốn".
Theo Quy chuẩn của Bộ Xây dựng quy định về khoảng cách an toàn về môi trường giữa tường rào khu chôn lấp chất thải rắn thông thường đến khu dân cư nêu rõ: Khoảng cách an toàn vệ sinh nhỏ nhất giữa hàng rào bãi chôn lấp chất thải rắn đến chân công trình dân dụng khác lớn hơn 1000m. Tuy nhiên, theo khảo sát của PV, bãi rác phường Trung Sơn chỉ cách nhà dân chừng 200 - 300 mét.
Nguyễn Thùy
Theo Dantri
Vạn người đổ đi "giải nhiệt", khu du lịch biển "cháy phòng" Chưa khai mạc lễ hội du lịch nhưng thời tiết nắng nóng đúng dịp nghỉ lễ 30.4 và 1.5 nên rất đông khách du lịch đổ về Cửa Lò (Nghệ An) và Sầm Sơn (Thanh Hóa) tắm biển. Nhiều khách sạn, nhà nghỉ tại hai bãi biển lớn này đã kín khách. Theo ghi nhận của PV, trên khu vực bãi biển Cửa...