Ra tòa chỉ vì cái áo “nhóc”!
Lúc đầu, anh cũng chẳng để ý và nghĩ có thể do vợ mình “thử nghiệm” vui thôi. Thế nhưng, từ hôm đó, đi đâu Hằng cũng chỉ trung thành với một chiếc áo ngoài. Anh góp ý thì Hằng cong cớn cãi lại: “Hay ho gì cái áo lót mà phải mặc chứ? &’Bé tí’ như em cũng đâu cần che đậy?”.
Không mặc áo lót – vừa khỏe, vừa “ngon” là câu cửa miệng mà Hằng luôn lấy làm “tuyên ngôn” để nói với chồng mình. Một ngày, anh càng giật mình hơn khi vợ thông báo: “Từ giờ em sẽ không mặc áo lót nữa đâu đấy!”.
Cô còn giải thích tường tận rằng “mặc áo lót có hại cho sức khỏe, khiến ngực dễ bệnh tật” và bảo nhiều ngôi sao cũng “anti” áo chíp để vừa khỏe, vừa “ngon”. Anh Hùng ngán ngẩm than thở: “Trước đây cô ấy đâu có như vậy. Đàn bà thật khó hiểu!”.
Thực ra, trước đây, vợ chồng anh sống khá hạnh phúc. Chẳng ai nghe được dù chỉ một tiếng anh chị cãi vã nhau. Hay nói cách khác vợ chồng anh lúc nào cũng cơm lành, canh ngọt. Những lần to tiếng của vợ chồng sau này cũng chỉ vì liên quan tới chuyện “phụ tùng” của vợ bị thiếu.
Sau khi lấy chồng, Hằng được cơ quan cử đi nước ngoài 2 tháng để tham gia một lớp tập huấn về bổ trợ chuyên ngành của mình. Anh chia sẻ: “Khi về, cô ấy ngoài mang theo quà cho gia đình còn mang theo cả mớ tư tưởng mới liên quan đến cái áo lót”.
Nguyên nhân sâu xa là do trong thời gian học tập ở nước ngoài, Hằng có chơi thân với một cô bạn người châu Á. Cô bạn này luôn giáo huấn Hằng về việc mặc áo lót không hề tốt cho sức khỏe. Chưa kể chúng sẽ ảnh hưởng tới tương lai. Và việc “che đậy” này không hay ho, chỉ thích hợp với những chị em sở hữu vòng 1 quá khổ mới cần.
Về nước, ngay lập tức Hằng nói lời “gút bai” với đống áo lót của mình. Một ngày, anh Hùng đi làm về, anh phát hoảng khi vợ lăng xăng chạy ra khoe: “Công nhận không mặc không vướng, sướng thật! Hôm nay em đi chợ, không mặc áo chíp, thấy người nhẹ nhàng hẳn”.
Video đang HOT
Lúc đầu, anh cũng chẳng để ý và nghĩ có thể do vợ mình “thử nghiệm” vui thôi. Thế nhưng, từ hôm đó, đi đâu Hằng cũng chỉ trung thành với một chiếc áo ngoài kể cả khi đi làm hay đi chơi. Anh có góp ý thì Hằng cong cớn cãi lại: “Hay ho gì cái áo lót mà phải mặc chứ? &’Bé tí’ như em cũng đâu cần che đậy?”.
Trước lý sự cùn của vợ, anh cũng chẳng biết phải làm sao. Chỉ biết rằng, sau những lần cãi nhau đó, số buổi vợ chồng anh đi chơi cùng nhau thưa dần. Anh nói thẳng với vợ: “Anh không hợp với sự lạc điệu”. Song vợ anh chẳng mảy may bận tâm đến lời chồng nói.
Trong mắt anh Hùng, vợ anh là một người phụ nữ xinh đẹp, chưa khi nào anh thấy vợ giảm sức hút cả. Thế nhưng sau khi vụ “anti chip” này lan rộng khiến gia đình anh lúc nào cũng “loạn cào cào”. Không chỉ anh không bằng lòng mà đến mẹ anh cũng đột nhiên thay đổi thái độ, ghét con dâu ra mặt. Bỗng dưng anh phải đứng giữa hai làn đạn: vợ và mẹ đẻ.
Bên cạnh việc vợ chồng cãi nhau vì “Anh xin em đấy, em bình thường như người khác xem nào. Em muốn anh phát điên lên khi những thằng đàn ông khác nhìn vào em ư?”, thì thái độ của mẹ anh ngày một gay gắt mỗi khi thấy bóng dáng con dâu đi lại trong nhà. Lời ra tiếng vào, sự khó chịu của mẹ anh rồi vẻ thách thức của Hằng khiến gia đình anh lúc nào cũng căng như dây đàn.
Công việc ở công ty đã mệt mỏi, về nhà anh lại nghe mẹ đay nghiến: “Mẹ đã bảo con ngay từ trước khi cưới rồi mà con có nghe đâu. Nhìn mặt nó mẹ đã thấy có tướng lẳng lơ rồi. Giờ con sướng chưa? Vợ con nó đang chiêu đãi thiên hạ kia kìa!”.
Chị Hằng cũng thuộc diện không vừa. Trước sự khó chịu của mẹ chồng, chị thường tỏ rõ sự thách thức, không vừa lòng với bà: “Con ăn gì, mặc gì đó là chuyện của con. Giờ là thời đại nào mà mẹ cứ xen vào chuyện của gia đình con thế?”. Anh Hùng có thể thông cảm cho cá tính của vợ nhưng khi chị cư xử quá quắt, hỗn hào với mẹ chồng thì anh không thể làm ngơ.
Anh thủ thỉ khuyên vợ không nên “một mình một hướng, có thái độ hỗn với mẹ chồng”. Vừa nghe thế, Hằng đã nhảy dựng lên bảo: “Em đẹp em có quyền, bọn họ ghen ăn tức ở nên mới vậy, em chẳng quan tâm. Còn mẹ nữa, anh bảo bà lắm lời vừa thôi! Còn anh, sống được với đây thì sống không thì thôi. Đồ đàn ông bám váy mẹ!”.
Chưa bao giờ anh Hùng giận vợ đến thế. Cơn nóng bùng lên, anh giơ tay tát vợ một cái đau điếng. Hằng sưng sỉa mặt mày, chẳng nói chẳng rằng vào thu xếp đồ đạc bỏ đi. Trước khi bước ra khỏi nhà, cô còn kịp viết sẵn lá đơn ly hôn và dặn anh ký luôn để ra tòa sớm.
Đến lúc này, anh Hùng đã chán toàn tập cô vợ vừa khác người, vừa hỗn láo như Hằng. Anh tâm sự: “Ừ thì tôi có thể nhắm mắt bỏ qua chuyện người khác nhìn vào vợ mình. Nhưng tôi không thể chịu được khi vợ đã không biết lỗi thì thôi lại cả vú lấp miệng em”.
Tự nhiên anh Hùng nghĩ đến chuyện bây giờ đưa nhau ra tòa, tòa hỏi lý do chia tay là gì thì sẽ phải nói thế nào? Vì chiếc áo lót hay vì không thể chịu được áp lực giữa hai làn đạn?
Theo VNE
Ngực nhỏ không thích áo chíp
Nói chả có gì thì có lẽ hơi quá. Nhưng chỉ có từng ấy mà mặc áo ngực, thì có lẽ hơi...phí áo.
Nàng không thích áo "chíp", thậm chí ghét nó. Trong khi mọi người có thể thỏa thê vào các shop nội y, nói cho cô bán hàng đang tươi cười hết mức biết mình mặc cỡ nào rồi mang vào phòng thử, thì nàng âm thầm săm soi từng chiếc áo, xem có loại nào dáng thật nhỏ, gọng thật "nâng" để mình có thể mặc vừa hay không..
Nàng vốn không thích các loại áo chíp (Ảnh minh họa)
Nàng không thuộc tuýp "mình hạc xương mai", người cũng có chỗ lồi chỗ lõm, ba vòng nhìn thoảng qua thì cũng gọi là có thể phân biệt được. Nhưng khổ nỗi, đó là sau khi mặc mấy chiếc áo ngực "thần thánh" vào rồi, còn nếu không, sẽ chẳng ai phân biệt được đâu là lưng, đâu là...ngực.
Khi lũ con gái gồm cả nàng tới tuổi dậy thì, nhìn chúng nó đỏ mặt và nhăn nhó trong những chiếc áo ngực chật chội, nàng hả hê ra mặt. Vì trong khi chúng đều phổng phao, to chỗ này, nở chỗ kia, thì nàng vẫn vậy. Vẫn ngày ngày tới lớp với chiếc áo "lá" mỏng manh và vô tư nô đùa với lũ trai cùng học.
Nhưng cho tới khi đã học gần hết phổ thông, nỗi sung sướng ngày nào chuyển dần sang lo sợ. Trong khi bạn bè đều đã "yên vị" và không còn phàn nàn về chiếc áo mà đứa con gái nào cũng phải mặc, nàng lại...chả có gì để mặc.
Nói chả có gì thì có lẽ hơi quá. Nhưng chỉ có từng ấy mà mặc áo ngực, thì có lẽ hơi...phí áo. Nhưng cũng nào có ai mười bảy, mười tám rồi mà chưa mặc áo "con" bao giờ? Nên nàng ghét áo ngực, áo chip từ đó. Nàng thấy chúng như thứ "tội đồ" làm cho đời nàng khổ, làm cho mọi người sẽ nhìn nàng chằm chằm nếu nàng cả gan mặc loại áo mỏng và không mút, đệm hay gọng nâng.
Nàng vẫn mua áo, vẫn mặc áo, nhưng chẳng bao giờ đầu tư quá nhiều tiền. Vì nàng nghĩ đã không có thì còn cố mặc đồ đắt tiền làm gì cho phí? Để tiền đó mà ăn, mà chơi có khi còn đáng hơn. Nên nàng cứ giản dị với mấy món nội y sản xuất trong nước, theo nàng là vừa đẹp, vừa rẻ, vừa có thể thay mới bất cứ khi nào muốn.
Nàng chẳng bao giờ đầu tư quá nhiều tiền vào nội y (Ảnh minh họa)
Ấy thế mà hôm nay, nàng lại tự tay mang về nhà một chiếc áo chip đắt tiền. Lần đầu tiên trong đời, nàng nhận thấy thực ra ngực nhỏ cũng không phải "vô phương cứu chữa". Có rất nhiều loại áo đẹp có thể cứu vãn nàng, khiến cho nàng đẹp hơn mà trông không hề "giả".
Mặc chiếc áo mới mua, dù có hơi xót túi tiền một tẹo, nhưng nàng thấy tự tin, dễ chịu hơn hẳn. Thấy như ai đó vừa tặng cho nàng một món quà xinh xắn, đúng lúc nàng cần và đúng thời điểm nàng thấy căm ghét vòng một của mình hơn cả vì đã đi khắp nơi mà không tìm được chiếc áo chip đẹp, rẻ như tiêu chí nàng vẫn đặt ra.
Rồi nàng tự nhủ, từ hôm nay, mình sẽ phải chăm chút cho bản thân hơn mới được. Ai bảo đẹp mới được mặc đồ xịn? Ai bảo phải có ngực mới được mặc áo chíp?
Theo VNE
Anh quên cài khuy áo ngực lại cho em Anh đã quên cài khuy áo ngực cho em, điều mà tối qua anh đã bằng mọi giá để cởi. Dũng là một chàng trai phong lưu, Hương biết điều đó. Cô còn biết cả chuyện anh đã từng yêu bao nhiêu người, trong số đó bao nhiêu người anh đã lên giường, bao nhiêu người anh yêu vì nhục dục, bao nhiêu...