Rà soát người am tường về máy bay
Ngày 17-3, cảnh sát Malaysia tiếp tục điều tra một kỹ sư hàng không là một trong số hành khách trên chuyến bay mất tích của Malaysia Airlines.
Nhà chức trách Malaysia ngày 17-3 cho biết, đã có 26 quốc gia tham gia hỗ trợ tìm kiếm máy bay mất tích MH370. Công cuộc tìm kiếm tiếp tục được thực hiện theo 2 hướng, dựa trên thông tin thu được từ vệ tinh cho thấy có thể máy bay cách xa đường bay dự kiến 4-5 tiếng bay: Hành lang phía Bắc trải dài từ phía bắc Thái Lan đến biên giới Kazakhstan – Turkmenistan còn hành lang phía Nam từ Indonesia đến phía nam biển Ấn Độ.
Trước đó, nguồn tin từ quan chức Malaysia đặt giả thuyết, có thể máy bay chuyển sang hướng nam đi về phía Ấn Độ Dương, do hết nhiên liệu nên đã đ.âm xuống biển, nhưng theo phân tích của các chuyên gia, việc tìm kiếm do khó xác định địa điểm nên giống như “tìm kim đáy bể”.
Ngày 17-3, cảnh sát Malaysia tiếp tục điều tra một kỹ sư hàng không là một trong số hành khách trên chuyến bay mất tích của Malaysia Airlines. Người này tên Mohd Khairul Amri Selamat, 29 t.uổi, công dân Malaysia. Với trọng tâm điều tra bất kỳ người nào có thể có các kiến thức về máy bay, các nhà điều tra Malaysia cũng đang rà soát hồ sơ lý lịch của các phi công, thành viên phi hành đoàn và nhân viên mặt đất liên quan tới chiếc máy bay Boeing 777-200ER mất tích.
Video đang HOT
Liên quan đến 2 phi công của máy bay MH370, một đoạn video an ninh mới công bố cho thấy cơ trưởng
Zaharie Ahmad Shah và cơ phó Fariq Abdul Hamid đã bình thản đi qua một máy kiểm tra kim loại và bị kiểm tra an ninh nhanh, khoảng vài giờ trước khi họ biến mất cùng chuyến bay MH370.
Cùng ngày, Ngoại trưởng Ấn Độ Salman Khurshid trả lời hãng tin CNN-IBN rằng nước này không thấy bất kỳ dấu hiệu nào xác minh tin nói rằng máy bay mất tích của Malaysia có thể bị ép tiến hành một vụ tấn công kiểu
11-9 nhằm vào Ấn Độ. Trước đó hôm 15-3, phía Pakistan cũng bác bỏ thông tin của một số phương tiện truyền thông phương Tây cho rằng máy bay mất tích của Malaysia có thể được giấu đâu đó tại quốc gia Nam Á này.
Theo ANTD
Nhà sạch
Hồi mới cưới chị về cả họ ai cũng tấm tắc khen chị vừa đẹp vừa đảm, đó là thời cuộc sống khó khăn, chạy ăn từng bữa chứ đâu được như ngày nay. Cán bộ công nhân viên, lương lậu ba cọc ba đồng như anh chị lại càng khổ. Vậy mà vào tay chị, đâu ra đấy hết.
Anh vẫn phong lưu như bậc công tử, còn nhà cửa tinh tươm, con cái học trường điểm, cơm canh ba bữa giàu dinh dưỡng, sáng cử cà phê, chiều thứ bảy về xách lồng chim cu đi săn. Có lẽ đó cũng là niềm mơ ước của nhiều người.
Cơ chế mới mở ra, anh xin vào liên doanh còn chị cũng tạm biệt cái Hợp tác xã mua bán nặng mùi bao cấp để về công ty xuất nhập khẩu. T.iền ai chả thích, nhưng chị vẫn vào công ty nhà nước, dù thu nhập có thấp nhưng còn thì giờ chăm lo cho gia đình. Phụ nữ hiện đại, con nhà thành phố hẳn hoi mà nghĩ được vậy quả là quý!
Căn nhà cấp bốn cũ kĩ giờ được thay thế bằng tòa biệt thự ba tầng thiết kế tinh xảo, nội thất toàn đồ nhập ngoại đắt t.iền, sàn nhà láng coong, phảng phất mùi nước hoa thượng hạng... Nghe tôi tấm tắc anh chỉ nuốt vội ngụm bia thở dài: "Cậu phiến diện bỏ mẹ, cái gì cũng có hai mặt của nó, rồi cậu xem".
Lời cảnh báo của anh ngay lập tức được kiểm chứng: Tôi vừa quẹt lửa định châm điếu thuốc thì chị từ ngoài bước vào, hai bàn tay quạt lia lịa trước mặt như ngửi thấy mùi xác thối. Chị còn cẩn thận kéo rèm, mở quạt thông gió, thấy vậy tôi dụi thuốc cho vào sọt rác. Aanh khẽ nhíu mày nhưng không nói gì còn tôi trơ như phỗng, ngượng ngùng vì sự vô ý của mình.
Bữa cơm chị dọn ra với đủ các món ngon, giàu dinh dưỡng nhưng sao không nuốt nổi. Có cái gì đó nghèn nghẹn, chai rượu ngoại vàng óng nhưng tiêu chuẩn mỗi người hai cốc cho dễ tiêu hóa, hôm nay phá lệ còn thường ngày anh chỉ có một cốc nhỏ thôi.
Chả bù cho hồi trước, anh và tôi chẳng có gì, chỉ mấy nghìn cá đuối khô mà tẩn hết hai lít. Chị nhỏ nhẹ "khuyên bảo": "Cậu xem lo mà ổn định gia đình đi, lông bông mãi, cơm hàng cháo chợ, bạ đâu ăn đó chả trách...". Không biết chị có để ý gương mặt tôi lúc đó không? Đỏ lừ như quả gấc, cúi gằm. Anh khẽ hắng giọng đ.ánh trống lảng sang chuyện khác.
"Uống đi cậu! đây là quán, không lo, nhà tôi là thế đấy! Như cái nghề này của tôi phải thường xuyên gặp gỡ người này người khác, khi thì đối tác, khi thì chính quyền địa phương, ăn nhậu hát hò là chuyện bình thường nhưng cô ấy lúc nào cũng hoạnh họe, cho rằng mình đi vào chỗ không đứng đắn, tiếp xúc với loại người bệnh hoạn, lắm lúc tôi muốn tung hê cho xong, nghe nhạc gì, xem phim gì cũng phải chọn. Nói cậu đừng cười, ngay chuyện vợ chồng nó tế nhị thế, tính tôi cậu còn lạ gì, bỗ bã từ xưa đến nay vậy, mà cô ấy cũng ấn định ngày giờ một cách máy móc như một sự ban ơn thì đến là chịu".
Tôi động viên, dù gì chị ấy cũng lo cho sức khỏe của anh thôi chứ như ngày xưa hai anh em mình thì giờ này nhà trọ còn không có mà chui nói gì đến cao tầng với biệt thự. Nói vậy nhưng từ đó tôi chẳng dám bén mảng, dù anh nài nỉ đến gãy lưỡi. Có lẽ bản tính lông bông của tôi chỉ tổ làm chị ngứa mắt. Cái gì chị cũng giỏi, cái gì cũng am tường, chỉ có một điều mà chị không hiểu hay chị cố tình muốn uốn nó theo ý mình nữa.
Lâu rồi không gặp không hiểu căn nhà ấy có "bẩn" tí nào không hay những câu tếu táo, nói tục vu vơ của anh đã bị nước lau nhà hảo hạng chùi sạch rồi?
Theo VNE