Ra mắt nhà người yêu gặp ngay bà khách vừa cãi nhau ngoài chợ, cô gái nói 1 câu làm thay đổi cục diện (P2)
Mới mở hàng, 1 bà khách sang trọng tới mua đã ỉ ôi mặc cả, quăng ném hải sản khiến Ngọc bức xúc mà cãi lộn.Thế nhưng, cuộc đời quả thật trớ trêu!
Chỉ ít ngày sau, khi cô ra mắt mẹ của bạn trai liền nhận ra bà chính là vị khách mình vừa cãi nhau ngoài chợ hôm trước.
Cuối cùng, Ngọc cũng đồng ý với Quân, còn hào hứng đi chọn bộ đồ mới để ra mắt bà. Thế nhưng, buổi chiều thứ 7 ấy cũng tới, trong lúc Ngọc đang hồi hộp nắm tay Quân thì mẹ anh tới. Khi 4 mắt chạm nhau, Ngọc chết điếng, cô cảm giác như có luồng điện chạy dọc sống lưng. Cuộc đời quả thật trớ trêu! Mẹ Quân lại chính là vị khách hàng khó tính nọ. Bà khinh bỉ nhìn cô.
- Ồ, tưởng là hàng cá, hàng lươn vô học mà cũng có con mắt nhìn trai đấy nhỉ! Cô dùng bùa mê thuốc lú gì lừa con tôi thế hả?
Rồi quay sang Quân, bà bảo:
- Quân, con lấy ai cũng được, trừ nó. Con có biết hôm trước ở chợ nó chửi mẹ không ra gì không? Nó ghê gớm, ngang ngược còn rủa mẹ già mà mất nết, không để phúc cho con cháu đấy… Nó còn bảo ai vô phúc mới làm dâu nhà mình, thế mà nay nó lại đi ra mắt để xin được làm dâu nhà mình đây.
(Ảnh minh họa)
Quân hốt hoảng quay sang thì Ngọc chỉ dám run run gật đầu xác nhận điều mẹ anh nói. Trong khi đôi trẻ đang hốt hoảng thì mẹ Quân tiếp tục những lời lẽ xúc phạm cô:
Nhìn cái loại bán hàng ngoài chợ là tôi biết vô học rồi. Mà không ngờ cô lại ăn nói hỗn hào với người lớn tới vậy. Nhưng đúng là quả báo tới sớm, cô không ngờ tôi lại là mẹ của bạn trai cô chứ gì. Hừ, đừng có mơ bước chân vào nhà tôi.
Bố mẹ cô không dạy cô nên tìm 1 người chồng như thế nào à? Phải tìm người môn đăng hộ đối sao?
Trước những lời lẽ mắng nhiếc, xúc phạm quá thể, Ngọc vẫn im lặng nhẫn nhịn và rối rít xin lỗi. Nhưng mỗi lần cô xin lỗi, mẹ của Quân lại lấy đó làm cái cớ rồi đay nghiến. Quân cũng không biết phải ứng xử thế nào, anh chỉ biết nói vài câu khuyên mẹ hãy bình tĩnh và cho Ngọc 1 cơ hội sửa sai. Nhưng bà lại rất quả quyết:
Video đang HOT
- Đừng có mơ, loại bán hàng ngoài chợ là vô học rồi, không bao giờ được bước chân vào nhà mình.
Lúc này, Ngọc lấy tay lau giọt nước mắt rồi dõng dạc nói:
- Bác, việc to tiếng với bác ở chợ hôm qua cháu xin lỗi. Và cháu biết, ác cảm của bác với cháu thì sẽ không bao giờ hết, thế nên có làm dâu về nhà bác có lẽ cháu cũng khó mà hòa thuận với bác được.
Thế nhưng bác ạ, chúng cháu bán hàng cực khổ trăm bề, dậy từ 3 – 4h sáng đi lấy hàng, bán thì nắng nóng, tanh tưởi mà vẫn cố chịu. Cả tuần mà gặp dăm khách như bác thì chúng cháu lỗ vốn. Tại sao người nhà giàu như bác, ăn 1 bữa nhà hàng vài triệu thì quẹt thẻ không tiếc tay, ra chợ cân cá trăm ngàn lại chê lên chê xuống? Các bác không mặc cả với người giàu mà chỉ mặc cả với người nghèo là sao? Cháu không hợp và sẽ không làm dâu nhà bác đâu, nhưng cháu muốn bác hiểu rằng chúng cháu bán hàng ngoài chợ không phải thứ vô học như bác nghĩ.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi, Ngọc rút tay ra khỏi tay Quân, cúi đầu xin phép ra về. Mẹ Quân thì nghe tới đâu, giật người tới đó, có lẽ bà cũng thoáng chút giật mình khi bị Ngọc nói trúng tim đen. Quân thì vội vã đuổi theo vì bản thân anh biết mẹ mình đã quá đáng như thế nào, anh lại càng thương Ngọc hơn… Có lẽ, anh sẽ thuyết phục mẹ tới cùng, vì dù Ngọc có sai nhưng rõ là do bà không đúng từ trước.
Theo afamily.vn
Ra mắt nhà người yêu gặp ngay bà khách vừa cãi nhau ngoài chợ, cô gái nhanh trí nói 1 câu làm thay đổi cục diện (P1)
Mới mở hàng, 1 bà khách sang trọng tới mua đã ỉ ôi mặc cả, quăng ném hải sản khiến Ngọc bức xúc mà cãi lộn.
Thế nhưng, cuộc đời quả thật trớ trêu! Chỉ ít ngày sau, khi cô ra mắt mẹ của bạn trai liền nhận ra bà chính là vị khách mình vừa cãi nhau ngoài chợ hôm trước.
Sáng ngày ra, một bà khách có vẻ sang trọng, quyền quý bước tới sạp hải sản tươi sống của hai mẹ con Ngọc. Cô hồ hởi chào hỏi rồi mời mọc khách:
- Dạ, cô mua gì có cần con lựa giúp không? Đồ nhà con vừa lấy về đó ạ, tươi lắm cô ạ.
Nhưng bà khách có vẻ khá ghê gớm và kỹ tính, lạnh lùng đáp:
- Khỏi, tôi chả tin đứa bán hàng nào nó lựa hết. Lúc nào cũng ngon ngọt nhưng toàn lựa đồ ươn, đồ hỏng cho khách chứ gì.
Ngọc câm nín dù trong lòng thấy bực bội lắm. Mới sáng sớm ra, sạp hàng của hai mẹ con còn chưa mở hàng, vậy mà đã gặp vị khách khó tính thế này rồi. Thế nhưng, đứng bán hàng, Ngọc mới gần như không chịu nổi. Bà ta hết nhấc hết 1 loạt món hàng lên hỏi giá rồi lên tiếng chê bai:
- Mực này nhiêu tiền kí? Cua này bán sao, cua đồng à? Cá này cá gì đây, sao mắt lờ đờ thế, hay ươn rồi?
(Ảnh minh họa)
Ngọc vẫn kiên nhẫn, ngọt ngào nói giá từng món nhưng bà khách nọ tiếp tục lớn tiếng quát:
- Khiếp, gì mà bán đắt thế! Nhìn cái vẩy cá đây này, nhìn dại lắm, lại cá nuôi cám chứ cá ao, cá đồng cái gì. Mực thì nhợt nhợt, riết rồi ngoài chợ toàn đồ hư hỏng mà còn đắt cắt cổ. Trông mặt thì nào tới nỗi mà thấy bà già lại nói thách.
Ngọc cố gắng giải thích từng loại, rằng đó đều là đồ tươi gia đình cô vừa nhập về. Về giá cả, thời gian gần đây giá có lên 1 chút nhưng đâu cũng như vậy. Cô vẫn nở 1 nụ cười thảo mai dù rất bực, rồi bảo:
- Cô cứ đi thử các cửa hàng khác cũng vậy thôi ạ.
Bà khách chỉ bĩu môi. Nhưng cái cách bà ta lựa đồ cũng khiến Ngọc nóng mắt. Mỗi lần nhấc một loại thủy, hải sản lên là lại ngó nghiêng, bóc vảy cá, banh mắt, xong nghe giá chê đắt liền ném bộp cái xuống dưới. Ngọc rất nhẫn nhịn để không cãi lộn vì vẫn muốn vị khách đầu tiên mua mở hàng. Nhưng tới khi bà ta cầm con tôm lên, thử bẻ mấy càng rồi còn chê:
- Cái càng này như gắn vậy trời ơi, ươn thế này mà còn để bán. Giảm giá 1 nửa đi tôi lấy nửa kí.
- Cô ơi, ai gắn được càng cho con tôm. Cái công sức ngồi gắn đó còn quá giá tôm rồi đó cô. Cô nói gì cũng phải hợp lý 1 chút chứ. Cô có mua 10 kí cháu cũng không giảm được 10 ngàn huống chi là nửa giá. Hơn nữa, cô không ưng thì nhẹ nhàng chút, đồ thủy, hải sản tươi sống mà cô cứ làm như cục gạch cục đá vậy. Ném cô như thế đến cô còn tan nát cả người chứ huống chi đồ của con.
- Ô cái con ranh này mất nết, vô học. Bố mẹ không dạy được nên mới ra ngoài chợ bán cái đồ tanh tưởi này hả? Nhìn mặt cô đã thấy sự vô học rồi đó, khách mới chê 1 tí, trả giá 1 câu mà nhảy vào họng người ta ngồi rồi. Cái loại con gái chua ngoa, chợ búa như cô rồi ế tới già, có lấy chồng đẻ con rồi thì cũng chỉ bám lấy cái sạp hàng ngoài chợ, không bao giờ khá lên được đâu.
Nói xong, bà khách kia lập tức quay ngoắt đi, không quên ném thật mạnh con mực trong tay vào chậu, nước bắn tung tóe. Ngọc tức lắm, chỉ tiếp tục chửi với thêm vài câu:
- Ám quẻ người ta sáng ngày ra. Ai phải làm dâu nhà bà thật là vô phúc.
(Ảnh minh họa)
Hết ngày hôm ấy, sạp hàng nhà Ngọc đúng là ế ẩm thực sự. Buổi tối về, cô có cái hẹn với Quân, cô liền bức xúc kết hết về bà khách khó tính kia. Cuối cùng, Ngọc được anh an ủi bằng những lời hùa vào nói xấu bà khách khó ưa kia. Sau cùng, Quân chốt lại:
- Thôi, mai này cưới rồi anh sẽ không để em bán hàng ngoài chợ cực nhọc vậy nữa đâu. Thế nên, em đi gặp mẹ anh nhé! Mình còn phải tính chuyện lâu dài nữa.
- Nhưng... Nhưng em sợ lắm, em gia cảnh bình thường, công việc không ổn định, đang đi bán hàng ngoài chợ với mẹ.
- Có sao đâu, em vẫn làm ra tiền, công việc tử tế là được. Mẹ anh chẳng bận tâm mấy thứ đó đâu.
(Còn nữa)
Theo afamily.vn
"Đàn ông cặp bồ là do đàn bà vô dụng", mẹ chồng đay nghiến con dâu để rồi hôm sau sững sờ khi cô đem về tập ảnh dày Mẹ chồng cô không những không đứng về phía cô, dạy dỗ, nhắc nhở con trai mình, bà lại mắng ngược lại cô, chửi cô là đồ đàn bà vô dụng. Ngày cô về ra mắt, mẹ chồng tương lai đã nhìn cô bằng ánh mắt hình viên đạn, cứ như bà đang có thù oán gì lớn lắm với cô vậy. Cũng...