Ra đi rồi sao anh còn ngoái đầu nhìn về nơi em
Anh đừng cố chấp kiếm tìm những kỉ niệm in dấu trong quá khứ, cũng đừng tự dày vò bản thân hay mang em về miền dĩ vãng mà em đã cố gắng để thoát ra khỏi nó.
ảnh minh họa
Vì một lí do em không biết đích xác ấy anh phải đi . . .
Anh à! Anh đi rồi hãy bước tiếp. Giờ đây anh đã không còn là một phần cuộc sống của em trong hiện tại và cả tương lai, anh chỉ còn trong quá khứ. Thời gian qua, em đã cố gắng rất nhiều để khi không có anh ở bên, em có thể tự chăm sóc, tự lo toan cho bản thân, và điều quan trọng là có thể tự đứng dậy sau lần ngã này.
Anh có biết không? Em từng nghĩ mình không thể bước tiếp, sẽ gục ngã, dường như em không thể chịu đựng nổi những ngày dài u ám liên tiếp cùng với những cơn đau nhói lên trong tim. Tất cả tưởng chừng làm em có thể tắt thở.
Video đang HOT
Thật khó khi em cố gắng chôn vùi bao nhiêu, cố lãng quên đi bao nhiêu; nhưng chỉ cần một hình ảnh thoáng qua trong đầu cũng đủ để em chùng lại những dòng thương nhớ da diết, những dòng cảm xúc tưởng chừng vô hại mà lại đủ sức mạnh làm tim em quặn thắt, nhói đau.
Một cảm giác tê tái đến khó thở; những khi như vậy em muốn quên anh thật nhanh. Em hụt hẫng như thế nào anh có biết không? Có thể cảm nhận được không? Em muốn chạy trốn khỏi quá khứ, và ước gì nó chưa từng tồn tại!
Nhưng… vẫn chỉ có một mình em, một mình lau khô dòng lệ, một mình vượt qua những bài thi cuối kì của đời sinh viên. Những lúc như vậy em lại nghĩ đến anh, nhớ những khi anh nhắc nhở em học hành, nhớ câu anh nói rằng: yêu anh làm em chểnh mảng chuyện học. Sự thật không phải thế đâu anh! Chẳng phải em đã vượt qua kì thi cuối với kết quả giỏi sao?
Cuộc sống với em lại trở về như những ngày cuối cấp, bình lặng, cô đơn. Em thu mình và chẳng muốn yêu thêm lần nữa vì em sợ lắm! Sợ rằng em lại phải trải qua nỗi đau kia thêm lần nữa…
Cuộc sống bộn bề theo dòng chảy thời gian dần làm dịu đi trong em những nỗi đau. Em thực sự muốn quên anh, muốn sống vui vẻ và sẽ lại tươi cười…
Thế nên anh à, anh cũng hãy sống thật vui vẻ bên tổ ấm của mình, đừng bận tâm về em thêm nữa, cũng đừng cố chấp kiếm tìm những kỉ niệm, những kí ức in dấu trong quá khứ. Đừng tự dày vò bản thân cũng đừng mang em về miền dĩ vãng mà em đã cố gắng để thoát ra khỏi nó, vì em đã thông cảm cho anh nên mong anh cũng hãy hiểu cho em… Để khi gặp lại nhau, hai ta có thể mỉm cười vui vẻ và hãy coi quá khứ kia như là một kí ức đẹp đã ngủ quên…
Anh yên tâm… Như anh cũng thấy đấy, em giờ ổn rồi. Không còn những đêm một mình lầm lũi đi bộ tai đeo headphone cùng với những dòng suy nghĩ miên man; không còn những ngày đi bus thẫn thờ không mục đích; không còn những khi ngồi trước máy tính ngắm hình ảnh của anh mà nước mắt chỉ trực tuôn dài; nụ cười giờ cũng trở nên tươi tắn hơn, tâm trạng đã bớt ủ dột, tâm hồn cũng đã bớt ướt át. Là em đó! Em không có anh bước đi trên con đường dài còn biết bao điều chờ đợi ở phía trước, là em của ngày hôm nay…
Theo VNE
Nếu đó không phải tình yêu...
Nêu không phải là tình yêu thì tại sao nó không thê ngừng nhớ vê anh ở mọi nơi mọi lúc?
Sớm nay thức dây, giông như thường lê anh vân là người đâu tiên mà nó nghĩ tới. Bao lâu nay nó luôn thâm nhủ với mình rằng đó không phải là tình yêu, rằng đó chỉ đơn giản là môt thứ cảm tình, giông như đôi khi nó vân bât chợt thây quý mên những người bạn tôt bụng, cởi mở, thân thiên ở xung quanh. Nhưng hình như không phải, bởi sự thât thì thâm tâm nó biêt anh đặc biêt hơn những người bạn khác rât nhiêu lân.
Nêu không phải là tình yêu thì tại sao trái tim nó lại đâp những nhịp chẳng hê bình thường và khuôn mặt thì đỏ lựng môi lúc hai đứa vô tình đi ngang qua nhau. Nêu không phải là tình yêu thì tại sao nó không thê ngừng nhớ vê anh ở mọi nơi mọi lúc. Nêu không phải là tình yêu thì tại sao nó không thê ngăn đôi chân mình bước qua nơi anh đang làm viêc, chỉ đê được nhìn thây anh đang miêt mài với những bảng biêu, sô liêu chuân bị cho dự án sắp tới của mình.
Em luôn tự nhủ với lòng mình rằng em chẳng yêu anh, nhưng không hiêu vì sao trái tim lại không thê ngừng nhớ vê anh dù chỉ là môt phút (Ảnh minh họa)
Bao lân nó đã tự dôi lòng mình rằng nó chẳng hê yêu anh đâu, nhưng trái tim lại mách bảo nó những điêu rât khác. Người ta vân thường bảo rằng trái tim và lý trí không mây khi cùng chung tiêng nói, chắc bởi vây nên dù lý trí đã cô tình ngăn câm nhưng trái tim nó lại cứ đâp loạn nhịp vì anh. Nêu định nghĩatình yêu là nhớ, là mong, là chờ đợi đê được gặp anh và thâm cảm thây ghen tuông môi lân thây anh sánh vai bên người khác thì chắc chắn nó đã yêu anh thât rôi.
Nó càng cô tình ngăn câm thì những xúc cảm yêu thương ây lại càng dâng trào mà không có cách nào ngăn lại được. Cũng giông anh, nó chẳng dám tiên tới, bởi sợ rằng sau này hai đứa sẽ không thê đên được với nhau. Nó sợ nêu bây giờ đôi ta càng thân thiêt thì cuôi cùng trái tim của cả hai càng phải chịu đựng sự thương tôn lớn tới mức khó có thê lành. Cả nó và anh đêu không dám bắt đâu bởi dù chẳng nói với nhau nhưng ai cũng đêu thâm đoán trước được đoạn kêt.
Trên thê gian này môi người sinh ra đêu đã được định sẵn cho mình môt sô phân nhưng đáng tiêc thay khi sô phân của đôi ta chẳng hê gắn với nhau (Ảnh minh họa)
Có lẽ vân đê tuôi tác và khoảng cách địa lý với người khác sẽ chẳng quá quan trọng, nhưng cũng vì nhứng điêu ây mà nó không có can đảm đê sánh bước bên anh. Nó chỉ dám đứng từ phía xa nhìn, chỉ dám nhớ nhung trong âm thâm và lặng lẽ dõi theo anh giông như cái cách mà anh cũng làm với nó. Trên thê gian này môi người sinh ra đêu đã được định sẵn cho mình môt sô phân nhưng đáng tiêc thay khi sô phân của nó và anh chẳng hê gắn với nhau.
Nó luôn tự nhắc mình rằng: "Không phải là yêu đâu, nhât định đó không phải là tình yêu đâu, bởi vì nêu yêu thì cả nó, cả anh đêu sẽ quyêt tâm đên cùng đê vượt qua những chướng ngại. Đó chỉ là thứ cảm tình bông dưng bôc phát, vây nên cách tôt nhât là ngay lâp tức châm dứt, kẻo đên môt lúc nào đó sẽ không thê dừng lại được nữa nêu đã lỡ đê cho những yêu thương trong trái tim mình đi quá xa".
Theo VNE
Cô gái ấy cách bạn bao xa? Chỉ là một câu hỏi nhỏ nhưng nó là một sự giải đáp lớn cho chính tình yêu của bạn! Có một lần, trong những phút giải lao lãng đãng, tôi có vô tình lạc vào một forum của các anh chàng ưa sôi nổi bàn tán về công nghệ. Và trong mục chuyện phiếm, có một câu hỏi được đưa ra: "Khi...