Ra đi
Ra đi để trái tim bớt đau thương. Ra đi để tìm quên chính mình. Ra đi để tìm sự bình yên. Cuối cùng em cũng chọn con đường ra đi, đi đến một nơi thật xa, nơi đó không có anh, không có kỷ niệm và nơi đó cũng không có những người em quen biết, và họ cũng không biết em là ai.
Ngày anh ra đi, em vẫn mong được một ngày nhìn thấy anh tay trong tay hạnh phúc với người khác, em tưởng mình cứng rắn lắm, em sẽ mỉm cười chúc phúc anh nếu như ngày đó xảy ra. Vậy mà em đã lầm, em đã nhận định sai hoàn toàn tình yêu mà em dành cho anh. Em đã yêu anh nhiều hơn em nghĩ, em đã yêu anh hơn cả bản thân mình. Em có thể từ bỏ tất cả vì anh. Dù đã chấp nhận lời chia tay, nhưng sao khi nghe tin anh chuẩn bị vui duyên cùng người khác, em đã chết lặng người, trái tim e như bị vụn vỡ, suy sụp hoàn toàn. Còn anh? chẳng bao giờ anh hiểu được em, trái tim em đau hơn vì sự vô tình của anh. Anh sẵn sàng làm tổn thương em, để đạt được mục đích của mình, anh biết trái tim em đang rỉ máu, vậy mà anh vẫn nhẫn tâm, găm vào đó một con dao.
Anh vẫn biết em đang ở nhà, vậy mà anh vẫn dững dưng điện thoại cho bạn của em, để tâm sự. Có phải anh muốn em chết đi, anh mới thoải lòng phải ko? Kể từ đó đến nay, em đã không biết bao nhiêu đêm rồi em không ngủ? Có bao nhiêu giọt nước mắt em rơi? Em không biết nữa, chỉ biết từ khi nghe tin, là từ đó em luôn thao thức thâu đêm nước mắt em tuôn dài theo kỉ niệm.
Ôi sao kỉ niệm giữa chúng ta chẳng có nhiều mà tình anh lại đong đầy theo nổi nhớ. Em không thể chịu đựng hơn được nữa, và em sợ một ngày anh thật sự vui duyên cùng người ta, thì có lẽ trái tim cũng vụn vỡ mất. Nên em đã chọn cách ra đi. Đúng hơn là em đang trốn chạy, trốn chạy kỷ niệm, trốn chạy nổi đau và trốn chạy cả chính mình.
Giờ em đang chờ đợi ngày ra đi, khoảng thời gian này sao em thấy dài quá. Ngoài giờ làm việc, em chỉ ở nhà, sống khép kín, chẳng buồn giao tiếp với bạn bè, em sợ nghe người khác nhắc đến tên anh, em sợ chạm vào kỷ niệm, giờ em muốn vùi chôn tất cả
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đừng thương em
Anh yêu. Khi em viết những dòng này là lúc em đang ngồi nghe bài nhạc buồn tê tái và em biết anh cũng đang nghe thấy bởi anh đang ở rất gần em đúng không? Nhưng có lẽ anh không hiểu hết tâm trạng của em đâu, anh sẽ không hiểu ánh mắt em nói gì đâu. Bởi anh nghĩ em đang hạnh phúc, vui vẻ và rất bình an đúng không anh?
Hòan tòan không phải như vậy mà tâm trạng em đang chất chứa bao nhiêu nỗi niềm mà chắc chắn anh không biết được. Anh không thể hiểu cái cảm giác hôm em nhận được tin nhắn của T. Em thật sự chóang váng, buồn và tủi thân nữa. Em không hiểu sao T lại biết em nhắn tin cho anh, có lẽ anh đã vô tình không xóa dòng tin nhắn ấy đi. Em biết mình sai nhưng em đã không làm chủ được con tim mình anh ạ, em đã không thể không quan tâm đến anh. Và em tự hỏi liệu yêu thương một người có phải là có lỗi không anh. Mà nếu là có lỗi thì em đã có lỗi lớn với anh và T. Em không muốn nói lời xin lỗi đâu bởi em không sửa được nỗi lầm đấy của mình đâu anh. Em không thể anh ạ. Em biết anh rất khó xử và anh đang thương em đúng không?
Xin anh đừng thương em bởi em không đáng bị thương và em cũng không muốn nhận tình thương ấy từ anh, anh ạ. Nhìn ánh mắt anh nhìn em, em hiểu. Thà rằng em cứ chôn chặt tình yêu đấy trong tim, thà rằng em sẽ cố sống cho thật tốt để anh thấy rằng em không cần tình thương của anh đâu còn hơn để anh thấy rằng lòng em đang tan nát vì anh. Em không muốn anh thương em vì như vậy cũng có nghĩa là chúng mình đã mãi mãi xa nhau thật rồi phải không anh? Xa nhau, hai từ ấy nghe thật viển vông phải không anh? Chúng mình rất gần mà cũng rất xa. Có khi đứng ngay cạnh nhau nhưng cũng có khi xa nhau tới tận hai chân trời. Nhưng anh ạ, trong trái tim em và với em có lẽ sẽ không bao giờ mình xa nhau anh ạ.
Cho dù thời gian có trôi mãi, cho dù em và anh sẽ ở hai chân trời xa lạ thì trong tim em sẽ mãi mãi mang theo hình bóng của anh và anh cũng vậy anh nhé. Em sẽ sống thật tốt, em sẽ sống thật hạnh phúc vì em và vì hạnh phúc của cả anh nữa. Nhưng em xin anh một điều là anh đừng thương em. Nếu trước đây anh nói anh yêu em thì giờ đây anh đừng có ý nghĩ là thương em anh nhé, mà hãy cất tiếng yêu khi xưa trao em thật xa anh nhé. Em cũng sẽ chôn sâu những kỷ niệm về anh để nó mãi ngủ yên trong trái tim em anh ạ. Em biết lần này anh sẽ không còn được đọc những dòng này em viết nữa đâu bởi em sẽ không còn nhắn tin cho anh nữa đâu.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngụy biện trong tình yêu Làm sao có thể yêu một người đã làm tổn thương mình? Làm sao có thể yêu một người mình mãi mãi không thể yêu? Em đang đứng giữa hai câu hỏi ấy. Bởi vì anh đã làm tổn thương em, trong khi luôn có một người con trai khác quan tâm đến em từng giờ từng phút. Nếu em đến với người...