Ra bến xe đón bố vợ tương lai thấy ông trong bộ dạng này, chàng trai quay xe bỏ chạy và…
Bình chưa kịp quay sang giục giã Na thì Na đã hớn hở chạy ra xe khách đó. Bình chỉnh lại quần áo, ưỡn ngực đi theo Na để rồi…
Tưởng Na phản bội, bắt cá hai tay, Bình lao đến túm tay Na thì tay vệ sĩ cao to đó chặn Bình lại. (Ảnh minh họa)
Bình như bị hớp mất hồn bởi ngoại hình ngọt ngào của Na thu hút. Vẻ đẹp trong trẻo, dịu dàng của Na khác hoàn toàn so với tất cả những cô gái sexy, bốc lửa mà Bình đã từng gặp. Bình 30 rồi, cũng đã đến lúc cần ổn định chuyện tình yêu để con lập gia đình chứ cứ chớp nhoáng với những cuộc tình thoáng qua kia thì có mà đến già. Và Bình sẽ chọn Na.
Na biết Bình có ý với mình nên né tránh Bình ra mặt. Bình bực lắm, chẳng hiểu vì lý do gì, Bình có làm gì quá sỗ sàng đâu. Cho đến ngày hôm ấy:
- Nhà em không có điều kiện như nhà anh đâu, chúng ta không môn đăng hộ đối, tốt nhất anh đừng theo em nữa. – Na thẳng thừng
- Anh không quan tâm chuyện nhà em nghèo hay nhà em giàu. Anh chỉ biết, anh yêu em, anh muốn ở bên cạnh em. – Bình nắm tay Na, khẳng định
Na suy nghĩ điều gì đó một lúc rồi gật đầu nhận lời làm người yêu Bình. Cứ đợi một thời gian nữa xem, biết đâu Bình lại khác những chàng trai Na đã từng gặp thì sao.
Tình yêu của Bình và Na đúng là toàn màu hồng, ngọt ngào và vô cùng lãng mạn. 5 tháng bên nhau, Na nghĩ là thời gian đủ dài để Na biết được xem tình yêu này chân thành đến mức nào, bất chấp đến ra sao.
- Anh này, cuối tuần này em đón bố ở quê lên chơi. Anh đưa em ra bến xe nhé! – Na ngập ngừng
- Tưởng chuyện gì to tát chứ chuyện này là quá bình thường. Em cứ để đó anh lo cho. – Bình vỗ ngực tự hào
Bình như bị hớp mất hồn bởi ngoại hình ngọt ngào của Na thu hút. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Na hồi hộp chờ đợi. Gọi điện cho bố, bố chỉ biết khuyên Na nên bình tĩnh đối mặt dù cho có chuyện gì xảy ra. Và rồi…
Bình chải chuốt, bóng bẩy lái xế hộp riêng đến đón Na. Thấy Na ăn mặc giản dị, Bình có chút không hài lòng:
- Đi đón bố em phải ăn mặc đẹp hơn chứ.
- Mặc lịch sự là được, cần gì phải lộng lẫy đâu anh. Bố là người thích giản dị mà.
Cái nắng chói của làm Bình nheo hết cả mắt lại. Để một anh chàng bóng lộn như Bình đứng ở cái nơi nhộn nhạo này, có chút mất thể diện đấy. Bình chưa kịp quay sang giục giã Na thì Na đã hớn hở chạy ra xe khách đó. Bình chỉnh lại quần áo, ưỡn ngực đi theo Na để rồi…
Mắt Bình tối sầm lại. Bố Na vừa xuất hiện trước mặt Bình, Bình đã sốc đến mức quên chào cả bố Na luôn. Mắt chữ O, miệng chữ A, Bình không dám tin trước mặt mình là bố Na. Người đàn ông có nước da đen nhẻm như cột nhf cháy, bộ quần áo không biết từ đời Trần hay đời Nguyễn, chân lại còn mang đôi tổ ong huyền thoại nữa chứ. Để người đàn ông này lên xe, mặt mũi Bình còn giấu đi đâu được nữa. Bình thấy xấu hổ, thấy mất hết cả thể diện. Ngay lập tức, Bình lên xe, quay xe bỏ đi. Trong đầu Bình cũng nghĩ luôn đến chuyện chia tay Na. Nói thẳng, yêu thì yêu thật, nhưng đưa ông bố vợ này đi giới thiệu với bạn bè, họ hàng, Bình đâu có điên, đâu có phải thằng nhặt rác. Bình sang trọng thế này cơ mà.
Đi được chừng 5 phút, Bình nghĩ thế nào, lại quay đầu xe lại để xem phản ứng của Na thế nào khi Bình bất ngờ bỏ đi. Ai mà tin được, người sốc lại là Bình.
Na và bố Na đang chuẩn bị bước lên một con xe bóng lộn, sang trọng còn hơn cả xe của Bình. Tưởng Na phản bội, bắt cá hai tay, Bình lao đến túm tay Na thì tay vệ sĩ cao to đó chặn Bình lại:
- Anh là ai, sao dám lao đến chỗ cô chủ của tôi.
Bình cứng họng, chân run lẩy bẩy. Cô chủ là sao chứ? Nhìn Bình ngơ ngác, Na cười nhạt:
- Thích sự bóng bẩy, hào nhoáng thì đây là cái giá mà anh phải trả thôi!
Bình còn chưa kịp đáp lời thì bố Na, người đàn ông nhơ nhuốc đó điềm tĩnh:
- Chào anh, tôi là giám đốc công ty X. Rất tiếc khi tôi đã không có cơ hội được làm bố vợ anh.
Nhìn bố con Na bước lên ô tô, Bình thấy đau nhiều hơn tiếc. Nhưng trách ai được, là lỗi của Bình, là do Bình. Nếu như Bình không nóng vội, không bị cái vẻ ngoài lừa làm cho lóa mắt thì kết cục đã tốt biết bao nhiêu.
Theo blogtamsu
Bố vợ tương lai bị ngã bên đường, chàng trai lái xe quay đi đường khác để rồi sốc khi...
Trời ơi, để mọi người biết một anh chàng bảnh chọe như Thắng có ông bố vợ tương lai đi nhặt rác thì còn đâu là thể diện nữa. Thắng đang định quay đi thì bố Phương nhận ra Thắng, gọi Thắng đến giúp ông.
Cánh cửa phòng phỏng vấn mở ra, mắt Thắng tối sầm lại, chân tay run lẩy bẩy. (Ảnh minh họa)
Mới gặp Phương nhưng Thắng đã bị chế.t mê chế.t mệt bởi vẻ đẹp dịu dàng, giản dị đó. Phương là cô gái không chỉ xinh đẹp mà còn rất hoạt bát, năng động. Thắng chủ động tấ.n côn.g Phương, bằng sự chân thành và đơn giản của mình. Bản thân Thắng cũng là một chàng trai có điều kiện, khá được. Thắng tin, rồi mình sẽ khiến cho Phương cảm động. Và Thắng đã làm được.
Sau 3 tháng tích cực cầm cưa thì Thắng đã có được cái gật đầu bẽn lẽn của Phương đồng ý làm người yêu mình. Giờ đến giai đoạn tìm hiểu sâu hơn để cả hai biết mình có hợp với nhau hay không. Thắng khá bàng hoàng khi Phương nói về điều kiện gia đình mình. Nhà Phương không hề khá giả nếu như muốn nói là hơi khó khăn. Nhưng khi ấy, tình yêu nồng nhiệt đã khiến Thắng chẳng quan tâm tới vấn đề vật chất mà Phương nói. Cho đến khi...
Thấy bạn bè cùng trang lứa như mình được người yêu mua sắm cho cái này, cái nọ, Thắng bỗng thấy hình như đang hơi thiệt thòi thì phải. Phương đi làm, đồng lương còn phải dành để lo cho bố mẹ, cho gia đình nữa. Mà nhà Phương nghèo như vậy, lấy Phương về, Thắng sẽ chẳng có được thêm thứ gì ngoài Phương. Trong khi trước khi đến với Phương, Thắng đã có rất nhiều cô gái có điều kiện theo đuổi.
Thắng thấy lo lắng khi bản thân mình bắt đầu bị vật chất làm cho dao động. Nhưng tất cả những điều này, Thắng đều giấu kín Phương và trước mặt Phương, Thắng đều tỏ ra rất bình thường như không có chuyện gì xảy ra. Thắng vẫn quan tâm, chăm sóc Phương như cũ. Với Thắng bây giờ, cứ yêu được thì yêu đã còn những chuyện khác sẽ tính sau.
Vừa đặt chân đến cửa nhà Phương, Thắng đã há hốc miệng, mắt trợn tròn. (Ảnh minh họa)
Thắng thấy ngỡ ngàng khi được một công ty kinh doanh nổi tiếng mời đến phỏng vấn. Đây chính là công ty mà ngay từ lúc ra trường Thắng đã muốn xin vào nhưng vẫn chưa được vì còn thiếu kinh nghiệm và bản lĩnh. Giờ nhận được thư mời dự phỏng vấn, Thắng sung sướng lắm. Thắng không nghĩ, vận may lại đến với mình đột ngột như vậy. Thắng nhất định phải nắm lấy cơ hội này để làm được điều mình muốn.
Thắng đem chuyện mừng này kể cho Phương nghe. Phương hình như không mấy tỏ vẻ ngạc nhiên lắm. Phương chúc mừng Thắng và mong Thắng sẽ nắm vững được cơ hội tốt này. Như sực nhớ ra điều gì đó, Phương nhìn Thắng ngập ngừng:
- Anh này, bố mẹ em mời anh về nhà chơi đấy!
- Mời anh ư? - Thắng ngỡ ngàng
- Anh không muốn cùng em về nhà em ư? - Phương nhìn Thắng hoài nghi
- Không... Tất nhiên là có chứ. - Thắng ấp úng
Về nhà Phương, chuyện này Thắng cũng đã tính từ lâu rồi. Thắng mới chỉ được nghe Phương nói gia đình Phương nghèo thôi chứ chưa biết nghèo như thế nào. Thắng muốn mục sở thị mọi thứ để còn thêm một vài dự tính cho tương lai.
Vừa đặt chân đến cửa nhà Phương, Thắng đã há hốc miệng, mắt trợn tròn. Nhà Phương chẳng có thứ gì có giá trị hết. Nhưng được cái bố mẹ Phương rất niềm nở, thân thiện với Thắng. Kết thúc cuộc gặp, chào mọi người ra về, Thắng bỗng thấy băn khoăn về tình yêu này. Ai nói con gái yêu thực dụng, con trai bọn Thắng cũng thực dụng lắm. Cưới vợ nghèo quá thế này thì còn nhờ vả được gì chứ. Tốt đến mấy mà không có địa vị thì cũng vứt. Thắng còn đang đắn đo giữa quyết định tiếp tục hay dừng lại thì...
- Mau lại đỡ người đàn ông đó đi.
Tiếng người la hét làm Thắng không quay lại cũng không được. Mất 5 giây đơ màn hình, Thắng sững sờ, tròn mắt. Trước mặt Thắng là bố Phương. Ông cụ đi nhặt rác và bị ngã bên đường. Mọi người đang xúm lại xung quanh ông. Thắng cũng bị đẩy vào trong đám đông nhốn nháo đó. Thắng tự nhiên thấy đỏ bừng mặt, không phải vì chưa biết giúp bố Phương thế nào mà vì Thắng xấu hổ. Trời ơi, để mọi người biết một anh chàng bảnh chọe như Thắng có ông bố vợ tương lai đi nhặt rác thì còn đâu là thể diện nữa. Thắng đang định quay đi thì bố Phương nhận ra Thắng, gọi Thắng đến giúp ông.
Giờ Thắng có điên mới lại gần. Lại gần để người ta cười Thắng thối mũi à. Thắng giả ngơ không nghe thấy gì rồi quay xe đi. Thắng còn nhiều việc quan trọng lắm, ví dụ như ngày mai đến dự buổi phỏng vấn. Bố Phương nhìn Thắng bỏ đi với nụ cười nửa miệng. Đứng phía xa, Phương nhìn Thắng bằng ánh mắt thất vọng.
Tối đó, Thắng cũng chẳng thèm nhắn tin hay gọi điện cho Phương. Thắng dốc toàn lực cho buổi phỏng vấn. Thức dậy sớm để chuẩn bị, Thắng thấy mình bảnh bao lắm. Thắng tự tin đến chỗ phỏng vấn mà không biết rằng kịch hay đang đợi mình phía trước.
Cánh cửa phòng phỏng vấn mở ra, mắt Thắng tối sầm lại, chân tay run lẩy bẩy. Bố Phương, người đàn ông nhặt rác tại sao lại đang ngồi chễm chệ ở cái ghế giám đốc, vị trí chính của buổi phỏng vấn thế kia. Hay là Thắng nhìn nhầm người. Nhưng nhầm làm sao được nữa khi Phương cũng bước vào sau Thắng, với dáng vẻ cực kì thoát tục, hoàn hảo đó. Thắng sốc, đơ mất 1 phút rồi nhanh chóng hiểu vấn đề. Thì ra chỉ là màn kịch mà Phương và bố mình dựng lên để thử lòng Thắng. Vậy mà Thắng nào đâu biết. Vì sự ích kỉ, vì sĩ diện hão, Thắng đã đán.h mất đi cơ hội cho tương lai, đán.h mất đi cả tình yêu của mình.
Thắng xấu hổ, cúi gằm mặt xuống bỏ ra ngoài. Phương cũng không buồn theo giữ vì tình yêu chỉ nhìn vào vật chất, vào điều kiện bền làm sao được. Chỉ là tim vẫn đau nhói như có muối xát, kim châm thôi.
Theo blogtamsu
Bị bố vợ tương lai khinh nghèo, chàng trai vẫn nhẫn nhục cưới con gái ông rồi 3 năm sau... " Tôi nói thật, nhà tôi cũng không giàu có gì đâu, đừng nghĩ vào đó rồi đà.o m.ỏ. Cậu buông tha cho con Huyền nhà tôi đi, cần thì tôi cho cậu chiếc xe máy, coi như quà đền bù". Ảnh minh họa Sau 10 phút đến nhà vợ tương lai, Thành vẫn chưa thể vào trong được. Bố vợ tương lai...