Quyết tâm ly hôn vì chồng coi điện thoại hơn cả vợ con
Anh quỳ giữa nhà để xin tôi nghĩ lại. Anh hứa từ nay sẽ từ bỏ mọi thứ và chăm sóc cho gia đình tốt hơn. Anh không thể ly hôn dễ dàng như vậy được.
Tôi chán nản với người chồng vô tâm, vô trách nhiệm.
Hồi chúng tôi mới cưới nhau, mọi người đều trầm trồ. Ai cũng khen tôi lấy được người chồng hiền lành giỏi giang. Nhưng ở trong chăn mới biết chăn có rận. Người ngoài thèm muốn được như gia đình tôi, còn tôi thì muốn thoát cũng không xong.
Chồng tôi có tật hút thuốc lá, nghiện game điên cuồng. Một ngày, nếu thiếu hai thứ đó chắc anh không sống nổi. Trước đây, khi yêu nhau tôi nào phát hiện ra những thói xấu của anh. Nhiều lúc, thấy anh cầm điện thoại trong lúc chờ tôi dưới nhà. Tôi cũng chỉ nghĩ đơn giản là anh giải khuây trong lúc chờ đợi. Ai dè cưới nhau về mới biết tật xấu đó anh không bỏ được.
Thời gian đầu tôi còn kiên trì, khuyên anh từ bỏ nhưng chẳng thấm vào đâu. Mang bầu, tôi bắt anh phải ra ngoài hút thuốc. Tôi bắt anh phải đánh răng, súc miệng xong mới được vào phòng. Ngày nào tôi cũng than ngắn thở dài, nói nặng nói nhẹ cũng không ổn. Nhiều khi anh còn cáu lên với tôi. Tôi bắt chồng hứa phải bỏ thuốc và game sau khi sinh con, nhưng anh hứa xong lại quên luôn.
Bố mẹ trách móc, khuyên nhủ anh cũng không ăn thua. Bù lại, bố mẹ chồng thì lại rất quý con dâu. Chăm cho con dâu từng chút một. Bố chồng có hôm giận, đuổi chồng ra khỏi bữa cơm cũng vì cái tội mê game. Nhưng anh vẫn chứng nào tật ấy.
Lúc chờ tôi sinh con ở bệnh viện, chồng vẫn thản nhiên cầm điện thoại chơi game. Vẻ mặt thản nhiên chẳng có vẻ gì lo lắng. Đấy là mẹ chồng kể lại tôi mới biết. Đến lúc này, tôi mới thấy chồng quá trẻ con. Lại còn vô trách nhiệm với cuộc hôn nhân của mình.
Video đang HOT
Suốt thời gian ở cữ, có mẹ chồng tận tình giúp đỡ nên tôi không quá vất vả. Tôi thèm lắm bát cháo của chồng nấu. Nhìn chồng người chăm sóc an ủi, nựng con cho vợ mà tôi phát thèm. Tôi chỉ ước chồng rời điện thoại 1 chút để nhìn mặt hai mẹ con thôi cũng khó. Tôi chán nản khi chồng chỉ biết đến thú vui bản thân. Anh không hề quan tâm đến sự tồn tại của vợ con.
Nhiều lúc, tôi tủi thân phát khóc vì chồng cứ như biến thành 1 con người khác. Việc đầu tiên của anh sau khi về đến nhà là cầm điện thoại chơi game. Có khi cả ngày hai vợ chồng chỉ nói dăm ba câu với nhau là hết chuyện. Tôi muốn anh làm giúp cái gì đó thì anh cứ ờ, à, rồi lại bỏ không. Anh chẳng cần biết vợ con cần gi. Con ốm chồng cũng không hay.
Một hôm bố mẹ đi ăn cỗ hết, tôi cũng không nấu ăn. Anh về đến nhà, ngồi chơi game. Chẳng thèm hỏi han đến con 1 lời nào. Một tiếng đồng hồ sau, đói bụng anh bảo tôi đi dọn cơm. Tôi bực mình lên tiếng: “Hôm nay bố mẹ đi ăn cỗ hết rồi, em bận chăm con ốm không nấu ăn được. Anh ăn tạm mì đi”. Anh nổi khùng, trách móc, căn vặn tôi một hồi rồi xuống bếp nấu mì. Loay hoay mãi mới thấy anh bưng hai bát mì lên phòng cho hai vợ chồng.
Lúc này, tôi cũng đã xếp xong đồ đạc và đưa lá đơn ly hôn cho anh. Tôi bảo anh là tôi về nhà ngoại. Tôi muốn ly hôn vì không thể chịu đựng được người chồng vô tâm, vô trách nhiệm như anh.
Anh cuống quýt giữ lại nhưng tôi không chịu. Anh vừa gọi bố mẹ về vừa ngăn tôi. Chỉ ít phút sau tôi thấy bố mẹ hớt hải về nhà. Bố mẹ bảo có chuyện gì thì hai vợ chồng từ từ nói chuyện. Tôi giả vờ ôm mẹ khóc và nói: “Con xin lỗi bố mẹ, con không thể sống với chồng vô tâm như vậy nữa. Anh còn chẳng coi mẹ con con bằng cái điện thoại. Con biết bố mẹ rất tốt nhưng con phải đi thôi”. Thật ra, kế hoạch này tôi đã nói chuyện với bố mẹ trước rồi.
Tôi quyết tâm ly hôn với chồng và đưa con ra khỏi nhà.
Tôi ôm con, xách đồ đi, mặc kệ anh đứng chỏng chơ ở đó. Tôi còn nghe rõ anh bảo bố mẹ giữ tôi lại nhưng bố mẹ cũng không thèm nhìn mặt anh. Bố mẹ đánh anh một trận tơi bời và bắt anh sang bên nhà mẹ đẻ mà xin cho tôi về nhà. Ý định ly hôn của tôi chỉ là muốn anh nhìn nhận lại mọi thứ để anh biết sai mà níu kéo gia đình.
Hôm sau, anh đến tận nhà van nài, nhưng bố mẹ tôi im lặng không ai tiếp lời. Chỉ có mình anh độc diễn. Anh quỳ giữa nhà để xin bố mẹ cho phép đưa tôi về. Anh hứa từ nay sẽ từ bỏ mọi thứ và chăm sóc cho gia đình tốt hơn. Anh bảo anh không thể ly hôn như vậy được.
Tôi mặc kệ anh, đã bao lần anh nói nhưng không làm được. Tôi cần một người chồng thực hiện được những lời nói của mình, chứ không phải lời hứa suông. Tôi cần một người chồng thực tế, chứ không phải là sống ảo với những trò chơi trên mạng. Tôi cần anh thực sự ăn năn hối lỗi chứ không phải nói xong để đó. Lần này, tôi cũng không bỏ qua cho anh dễ dàng nữa. Chỉ có như vậy anh mới thực sự thay đổi bản chất con người mình.
Nếu ai đang ở trong trường hợp của tôi nên nhanh chóng khắc phục. Bởi chính những công nghệ hiện đại, đã phần nào làm nhạt đi tình cảm giữa con người với nhau. Đừng để đến khi tình cảm vợ chồng rạn nứt rồi mới thấy hối hận.
Theo Phununews
Ngã vào "cái bóng" tình cũ
Cô gái từng có lúc như điên dại, không thiết sống khi buộc lòng phải chia tay tình yêu, vì chàng trai không sao cưỡng lại được quyết tâm của người mẹ.
Cô gái kể với Thanh Tâm rằng mối tình đầu đời đầy mộng mơ, đẹp đẽ suốt những năm đại học của cô đã bị tính thực dụng, đầy toan tính nhẫn tâm của người mẹ ấy bóp chết. Người yêu của cô suy sụp, quỵ ngã để rồi như sống vô cảm, mặc cho người mẹ sính chức quyền, sính tiền bạc đẩy đưa vào một cuộc hôn nhân có tất cả những gì bà muốn, ngoài tình yêu dành cho con trai.
Về phần cô, quá cay đắng cho số phận nghèo hèn đến nỗi không thể bảo vệ được tình yêu chân chính của mình, đã không dưới hai lần có ý định quyên sinh. Nhưng rồi hình ảnh người cha già nhiều năm nay sống cảnh gà trống nuôi con một mình, nhịn đói nhịn khát nuôi con ăn học trưởng thành đã níu giữ cô lại. Rồi trong cô ngùn ngụt chí quyết tâm bằng mọi giá phải gây dựng được sự nghiệp, tiền tài từ học thức, bàn tay, trí óc của mình để rửa nhục cho mình, cho cha mẹ. Thuê một chỗ ở tồi tàn nhất cùng với vài người cùng cảnh ngộ, cô bám trụ lại Hà Nội, làm đủ mọi việc để kiếm sống qua ngày và quyết tìm được công việc phù hợp với chuyên môn đã học. Cuối cùng cô cũng tìm được một công việc ưng ý và gặp một người tốt đã giang tay ra giúp đỡ cô trong lúc khó khăn nhất.
Anh ấy là cấp trên của cô. Vợ anh mất vì căn bệnh hiểm nghèo để lại cho anh đứa con trai mới 3 tuổi. Thời gian đầu phần vì cảm kích tấm lòng của anh đối với cô trong công việc, trong cuộc sống, phần vì cô thấy anh giống hoàn cảnh của cha cô nên thường tỏ ra quan tâm, chăm chút cho anh ở công ty. Những ngày nghỉ, cô thường đến nhà đưa con anh đi chơi, dọn dẹp nhà cửa, đi siêu thị mua giúp anh vài thứ đồ dùng hay đồ ăn khi anh quá bận việc.
5 năm trôi qua, công việc của cô ở công ty rất thuận lợi, thu nhập của cô rất khá. Cô khoe với Thanh Tâm đã ký được hợp đồng mua một căn hộ nho nhỏ dưới dạng trả góp với mong muốn sẽ về quê đón bố và em ra ở cùng. Và rồi từ chỗ cảm thông, thân thiết, cô với sếp đã có tình cảm với nhau. Khi ngỏ lời cầu hôn với cô, sếp đã nói nếu lấy anh, cô sẽ phải chịu thiệt thòi vì cô còn trẻ trong khi anh thì "dang dở" với nỗi đau lớn trong tim từ khi vợ anh qua đời. Nhưng anh hứa sẽ cố hết sức để cô có được tình yêu nơi anh, có được một gia đình bình yên...
Sau nhiều năm cô đã gặp được một người đàn ông đủ tin tưởng (Ảnh minh hoạ)
Một sự im lặng ở đầu dây bên kia, rồi là một tiếng thở dài và cô gái tiếp tục câu chuyện. Cách đây gần 1 tháng, người yêu cũ của cô đột ngột đến công ty tìm cô. Mới 5 năm không gặp lại mà trông anh già nua và tiều tụy. Ngày đó vì hận, cô quyết không liên lạc với anh nữa dù anh vẫn nhiều lần gọi điện hay nhắn tin cho cô. Kết quả là cô con dâu con gái cưng của vị đứng đầu sở công an tỉnh mà mẹ anh đã chọn chẳng có lấy một tiêu chuẩn nào của người vợ hiền dâu đảm. Vả lại cô ta cũng đâu có được tình cảm mặn nồng từ người chồng khi anh bị mẹ ép buộc như vậy? Thế là ngay từ đầu, nhà anh đã rối tung lên vì tính lăng loàn, hỗn láo của con dâu. Mẹ anh vốn có bệnh huyết áp cao, tức quá mà phát bệnh, liệt nửa người nằm một chỗ. Còn cô con dâu hơi tý lại lu loa om sòm, lại đùng đùng bế con về nhà mẹ đẻ để rồi ông bố vợ lại gọi điện mắng mỏ con rể vuốt mặt không kịp, bắt anh đến xin lỗi nhà vợ và đón vợ về... Lần này, vợ anh đã bỏ đi cả tháng nay rồi. Anh nói lần này nhất định không đến đón vợ về nữa, sẽ quyết định ly hôn...
Cô gái hỏi Thanh Tâm, sao tình cảm con người lại phức tạp và khó hiểu vậy? Trước đây cô hận người yêu và mẹ anh bao nhiêu thì giờ lại thấy họ đáng thương bấy nhiêu. Mọi ký ức của tình yêu ngày ấy như bị dồn nén lâu ngày giờ lại ùa về. Rồi cô đã gặp lại anh ta nhiều lần và có cả chuyến đi trở lại nơi ngày xưa cô đã trao cho anh ta sự trinh trắng của mình. Như không thể kiểm soát được mình, như không còn sự phòng vệ, cô lại trao thân cho anh ta khi anh ta năn nỉ cô hãy chờ để rồi họ sẽ được ở bên nhau trọn đời...
Thanh Tâm đã phải gay gắt với cô gái, nói rằng cô đang mắc sai lầm nghiêm trọng khi có ứng xử mù quáng như thế với người xưa. Anh ta phải chịu trách nhiệm và cần phải trả giá khi đã không có đủ bản lĩnh để bảo vệ tình yêu chân chính của mình. Vả lại tình xưa, người xưa đâu có nghĩa là còn phù hợp với mình trong hiện tại? Đâu có nghĩa là sẽ đem lại cho mình hạnh phúc? Xin chớ lầm lẫn!
Theo Giadinh
Muốn đến với người yêu cũ vì vợ luôn gây áp lực kiếm tiền Vợ chưa bao giờ sẻ chia áp lực mà tôi đang phải trải qua mà chỉ muốn tôi phải làm ra thật nhiều tiền. ảnh minh họa Tôi lập gia đình từ năm 2009, hiện giờ đã có một bé gái 4 tuổi. Ban đầu cuộc sống của vợ chồng tôi khá ổn. Thời gian gần đây, công việc của tôi không được...