Quyết rời khỏi nhà chồng vì con riêng không được yêu thương
Tôi đã quyết tâm dắt con riêng của mình ra khỏi nhà, bỏ lại sự lạnh nhạt đến nhẫn tâm của mẹ chồng.
Tôi đã từng kết hôn một lần và có một b.é tra.i đáng yêu và kháu khỉnh. Nhưng khi con được 3 tuổ.i thì chồng tôi ngoạ.i tìn.h , chúng tôi đã chia tay và tôi không hề hối hận vì điều đó. Anh đã khiến tôi vô cùng đau khổ khi đã vứt bỏ mẹ con tôi để chạy theo một người đàn bà khác. Anh không còn trân trọng những năm tháng chúng tôi khó khăn mà vẫn bên nhau hạnh phúc không rời.
L.y hô.n, tôi nuôi con một mình, mặc kệ anh vẫn đang mải mê với cuộc tình đầy mới mẻ. Làm mẹ đơn thân khiến tôi mạnh mẽ lên rất nhiều. Vừa phải làm bố, vừa phải làm mẹ nên tôi không cho phép mình được trở nên yếu đuối. Có đôi lúc tôi cũng cảm thấy rất cô đơn nhưng nhìn con nghịch ngợm chơi đùa, tôi lại thấy trái tim mình ấm áp biết bao. Con là niềm vui, niềm an ủi duy nhất của tôi lúc này. Nếu không có con, tôi cũng chẳng biết mình sẽ trải qua cuộc sống bị chồng phụ bạc như thế nào. Có thể tôi đã gục ngã nếu không nghĩ đến cuộc sống của đứa con duy nhất. Tôi dọn về nhà bố mẹ đẻ sống để ông bà trông con giúp. Còn tôi cần chăm chỉ đi làm hơn để cho con một cuộc sống tốt nhất bởi chồng cũ không hỗ trợ tôi nuôi con được là bao. Có lẽ tiề.n anh ta để bao tình nhân hết rồi.
Là gái một con, tôi còn biết cách chăm sóc bản thân và ăn mặc vì thế trông tôi trẻ hơn tuổ.i thật khá nhiều. Khi đi làm, cũng có một vài người từng ngỏ ý đến với tôi nhưng tôi đều từ chối. Một phần tôi không có tình cảm với họ, một phần vì con tôi còn quá nhỏ. Hơn nữa, tôi cũng lo sợ, nếu tôi đi bước nữa, chẳng biết người ta có thương yêu con tôi không, đó mới là điều tôi sợ nhất.
Thế rồi, 3 năm sau khi l.y hô.n, tôi gặp anh, người đàn ông cũng từng đổ vỡ một lần hạnh phúc. Anh cũng có con gái bằng tuổ.i con trai tôi. Anh mở một phòng khám tư vì thế cuộc sống cũng rất ổn định. Anh hiền lành, ít nói nhưng là người sống rất tình cảm. Nghe nhiều người nói vợ anh cặp bồ vì thế hai người tan vỡ. Cùng cảnh ngộ, chúng tôi bỗng trở nên thân thiết hơn. Sau nhiều lần gặp gỡ, tôi nhận thấy anh rất tốt, đặc biệt thích trẻ con và biết cách chơi với chúng. Con trai tôi cứ quấn lấy anh như một người bạn thực sự. Còn con gái anh cũng khá thích tôi. Vì thế, anh đã dẫn tôi về ra mắt mẹ.
(Ảnh minh họa)
Tôi cứ nghĩ anh đã từng kết hôn rồi thì mẹ anh sẽ mở lòng với tôi nhưng không phải vậy. Bà thực sự không thích tôi mặc dù tôi chưa có gì đáng phải chê trách cả. Điều bà không thích nhất ở tôi là đã từng kết hôn và có con riêng. Với bà, người con trai giỏi giang của bà dù đã qua một đời vợ nhưng vẫn xứng đáng lấy được một cô gái không tì vết. Bà đã từng mai mối nhiều cô gái chưa chồng cho anh nhưng anh vẫn không thích đám nào. Bà đã nói thẳng với tôi như vậy trước mặt anh khiến tôi không thốt lên được lời nào. Tôi ra về với tâm trạng mệt mỏi và rối bời. Anh xin lỗi tôi suốt cả đoạn đường đi và hứa sẽ thuyết phục mẹ.
Có lẽ vì anh đã lớn tuổ.i, hơn nữa, con gái anh thích tôi nên sau 2 tháng, mẹ anh cũng phải đồng ý cuộc hôn nhân này. Cuối cùng, tôi thở phào nhẹ nhõm và quyết tâm sẽ sống thật tốt với mẹ chồng và con riêng của chồng. Còn với anh, tình cảm của tôi vừa là yêu, vừa là thương và trân trọng. Tôi sẽ cho con trai tôi một gia đình hạnh phúc!
Thế nhưng, cuộc đời không phải lúc nào cũng như mình muốn. Sau đám cưới, mẹ chồng luôn tỏ ra xa cách với tôi và đặc biệt bà rất khó chịu mỗi khi nhìn thấy con riêng của tôi. Với bà, nó như một cái gai trong mắt chỉ vì nó không phải là con ruột của con trai bà. Bà thường thể hiện sự quan tâm đặc biệt với cháu ruột trước mặt con tôi. Điều này làm tôi buồn lắm. Tôi đã cố gắng đối xử hết sức công bằng giữa hai đứ.a tr.ẻ, không phân biệt nhưng bà vẫn thường bảo tôi cái gì cũng thiên vị con riêng.
Video đang HOT
Tôi không biết phải nói như thế nào để bà hiểu. Là người lớn, lại làm mẹ, tôi biết trẻ con rất nhạy cảm, chúng sẽ cảm nhận được tình cảm mình dành cho chúng. Nếu tôi thiên vị con riêng thì con chồng tôi đã không suốt ngày quấn lấy tôi như mẹ ruột. Vậy mà bà lại không nhìn thấy điều đó hoặc bà cố tình không hiểu, bà đang muốn làm khó tôi. Nhưng tôi không muốn kể chuyện này với chồng bởi tôi sợ hai người sẽ mâu thuẫn. Hơn nữa, anh quá hiền lành nên nói cũng không giải quyết được vấn đề gì.
Mỗi lần thấy con buồn ngẩn ngơ khi nhìn bà vui đùa cùng cháu ruột mà tôi đau thắt cả lòng. Chuyện không chỉ dừng lại có như thế. Một lần tôi tình cờ nghe mẹ nói chuyện điện thoại với bạn. Bà nói bà sẽ tìm cách đuổi con tôi ra khỏi nhà.
“Tôi sẽ bảo ông bà ngoại đón nó về. Nó ở đây tôi cảm thấy rất chướng mắt. Nếu còn nó ở đây tôi sẽ không thể nào đối bình thường với con dâu được. Nó không phải là cháu ruột, tôi không có tình cảm gì với nó cả…”.
Tai tôi như ù đi, không còn nghe được nữa. Trẻ con có tội tình gì sao mẹ chồng tôi lại nỡ đối xử như vậy. Những lời bà nói ra nhỡ cháu nghe được sẽ tổn thương đến nhường nào. Tôi muốn cho con một gia đình hạnh phúc mà giờ con tôi đang phải chịu sự ghẻ lạnh như thế này sao?
Ngày hôm sau, tôi quyết định nói cho bà biết là tôi đã vô tình nghe được cuộc nói chuyện đó và tôi sẽ không đồng ý việc đưa con về cho ông bà ngoại, con tôi phải sống với mẹ thì bà trợn mắt lên tức giận, mắng tôi xa xả. Nào là tôi là đứa con dâu hỗn láo, dám nghe lén bà nói chuyện. Bà nói, bà cứ muốn đưa con tôi về nhà ngoại, điều đó là tốt nhất vì nó không phải cháu ruột bà. Tôi khóc lóc va.n xi.n bà đừng làm như vậy, cháu còn quá nhỏ. Nó cần có bố mẹ ở bên cạnh. Bà lại bù lu bù loa lên là dám cãi lại mẹ chồng.
Tôi nói, “nếu bắt buộc phải như vậy thì con cũng không thể ở đây được nữa”. Và rồi bà khóc giãy nảy lên:
“Cô giỏi lắm, dám thách thức cả tôi à, vậy thì đi hết đi. Ngay từ đầu tôi đã không thuận mắt cô rồi. Một đời chồng lại có con riêng mà còn đòi hỏi cái nỗi gì. Vậy mà cô giả còn vờ hiền lành ngoan ngoãn. Đúng là tẩm ngẩm tầm ngầm mà. Tôi đúng là không có phước mới rước phải đứa con dâu như cô…”.
Đúng lúc đó, chồng tôi đón hai đứ.a tr.ẻ đi học về, anh không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy mẹ chồng tôi thì to tiếng còn tôi thì đầm đìa nước mắt. Bà bảo anh cưới được cô vợ giỏi giang quá rồi, đến mẹ chồng cũng không coi ra gì rồi bà bỏ vào phòng.
Tôi đã nhịn mẹ chồng quá nhiều đến giờ thì tôi không nào chịu được nữa. Tôi nói qua chuyện với chồng, rồi quyết tâm ôm con ra khỏi nhà mặc anh cứ níu kéo lấy tôi. Anh thậm chí còn khóc nói hãy bỏ qua cho mẹ.
Tôi biết anh quá hiền lành lại không hề có chính kiến nên chắc chắn không thể nào thuyết phục được mẹ. Vậy là sau 5 tháng tái hôn, tôi lại ôm con về nhà ngoại. Tôi không biết mình làm như vậy có đúng không, cuộc hôn nhân này sẽ đi đến đâu nhưng hiện tại tôi không thể để con trai tôi phải chịu tổn thương thêm một chút nào nữa.
Theo Khám Phá
Bật khóc nức nở khi cầm kết quả xét nghiệm ADN của chồng và con riêng
Bước ra từ trung tâm xét nghiệm chị như chế.t điếng đi, rõ ràng đứa con vợ chồng chị đang nuôi không cùng dòng má.u với chồng chị, sự thật là thế nào? Đầu óc chị quay cuồng với hàng ngàn câu hỏi.
30 tuổ.i, chị lên xe hoa về nhà chồng. Những năm tháng sống chung dưới một mái nhà, ân tình mẹ chồng và gia đình chồng dành cho chị, chị sao quên được. Chị từ đứ.a tr.ẻ không cha không mẹ, lại được đón nhận mà không một lời oán trách. Họ yêu thương chị, dành cho chị những tình cảm đẹp đẽ nhất. Đến cả bà nội chị cũng vô cùng cảm động. Trước khi nhắm mắt xuôi tay, bà còn dặn chị "hãy sống cho phải đạo con nhé!".
Bà nói thế cũng bởi bà hiểu được ân tình mà người ta dành cho cháu mình. Bà cả đời vất vả chăm lo cho chị, bà cũng từng sống trong sự lo lắng khôn nguôi khi chị chưa lấy chồng. Khi chị đến cái ngưỡng 30, bà chị vẫn ngày ngày ngồi cửa trông cháu, khi đó bà nói "Bà cứ ngồi đây đợi, tới khi cháu dẫn về cho bà một chàng rể, bà mới yên tâm mà nhắm mắt xuôi tay được".
Ngày chị dẫn anh về, bà mừng rớt nước mắt. Cái tuổ.i già mắt mờ, chân chậm, nhưng được nắm tay người sẽ thay mình chăm sóc cho đứa cháu duy nhất sao mà thiêng liêng, hạnh phúc tới như thế. Khi đó, sau bao nhiêu năm bà mới có những giọt nước mắt. Tối hôm đó, bà còn nói với chị: "Cha bố cô, 30 năm trôi qua, bà cạn nước mắt vì sự ra đi đột ngột của bố mẹ cô. Giờ bà lại khóc vì cô đấy. Hãy cố mà sống cho hạnh phúc con nhé".
Gia đình anh có mỗi anh là con trai, nên gánh nặng nuôi con nối dõi tông đường luôn hiện hữu trong chị (Ảnh minh họa).
Tối hôm đó, hai bà cháu lại ôm nhau ngủ. Chị hạnh phúc vô cùng, cuối cùng mơ ước của bà cũng toại nguyện. Ngày chị cưới, có bà và một số chú bác họ hàng xa. Ai cũng mừng cho chị, cầu mong cho chị trăm năm hạnh phúc trên bước đường đời mới. Còn chị, dù tìm được tình yêu đích thực, nhưng vẫn canh cánh nỗi niềm về người bà đã cao tuổ.i. Bà đã già cả, nay sống một mình đêm hôm khuya khoắt làm sao đây?
Hiểu được tâm ý của chị, non nửa tháng sau, anh về quê đón bà lên sống cùng. Nhưng rồi cuộc sống hối hả nơi thị thành ấy, chẳng khiến cho bà nguôi ngoai nỗi niềm quê hương. Đêm nào bà cũng nghĩ tới hương khói cho chồng và 2 đứa con xấu số nên đâ.m ra ốm đau suốt. Cũng chẳng bao lâu, bà qua đời. Anh chị khóc ngất đi. Mọi thứ thật nhanh...Ngày đưa bà về quê trời mưa to lắm!
Thấm thoắt đã 10 năm trôi qua, quanh mộ bà đã lên bao nhiêu mùa hoa cải. Bà thích hoa cải lắm! Chị vẫn nhớ bà luôn dặn chị, sau này con lên thành phố, nhưng đừng quên những mùa hoa cải có bà nhé!
Chị vâng lời bà sống hiếu lễ với gia đình chồng. Chị chu đáo, ân cần nên được bố mẹ chồng hết mực yêu quý. Còn chồng chị rất tâm lý, chiều vợ. Hễ chị ốm đau, anh luôn hốt hoảng chăm sóc. Anh là thế, lúc nào cũng sợ mất chị, anh luôn miệng nói "Cả đời anh chỉ yêu thương mình em, yêu em là cưới em luôn. Anh chưa hề có ai trước em cả".
Nghe thế chị hạnh phúc lắm. Gia đình anh có mỗi anh là con trai, nên ghánh nặng nuôi con nối dõi tông đường luôn hiện hữu trong chị. Nhưng rồi khi mơ ước sinh thêm đứa con trai chưa được thực hiện được thì chị bị u nang buồng trứng. Chữa trị nhiều nhưng rồi chị vẫn phải cắt bỏ buồng trứng. Giờ chị không thể sinh thêm con.
Chị đã mong anh thấu hiểu, nhưng bi kịch vẫn xảy ra khi anh đi làm có không ít bạn bè khích bác, trêu chọc. Kết quả chồng chị có phòng nhì, và còn có một đứa con riêng. Khi chị phát hiện ra sự thật cũng là khi phòng nhì của chồng chị qua đời vì ta.i nạ.n. Anh đón con riêng về nuôi và thú nhận hết với vợ.
Nếu im lặng, chị sẽ bị dằn vặt vô cùng, còn nói ra, sự thể sẽ thế nào đây? (Ảnh minh họa).
Một thời gian dài chị đã sống trong suy sụp, nhưng vì những ân tình năm xưa của anh và gia đình anh, chị chấp nhận tha thứ. Bao năm qua, chị nuôi con riêng của chồng, chị yêu thương như chính con đẻ của mình. Nhưng rồi, cách đây 2 tuần, một tin nhắn được gửi đến cho chị nói rằng, đó không phải con anh, đó là con của cô người tình quá cố và chồng cũ cô ta.
Chị bán tín bán nghi, nhưng không dám nói với chồng. Bởi anh hiện đang ở trên đỉnh cao của hạnh phúc. Anh rất vui vì có người vợ như chị, anh thầm cảm ơn chị vì đã tha thứ cho anh. Anh làm hết những gì có thể để bù đắp cho chị, nếu giờ chị nói ra sự thật hẳn anh sẽ hụt hẫng vô cùng.
Chị đưa mẫu tóc của hai cha con anh đi xét nghiệm, chị đã cầu mong đó chỉ là sự nhầm lẫn, hay lời hù dọa của ai đó. Nhưng không sự thật là anh không phải cha đẻ của đứa con anh, anh chỉ là một kẻ đổ vỏ bất đắc dĩ...Giờ chị đa.u đớ.n lắm, chị không biết phải làm sao để mọi chuyện ấm êm đây. Nếu im lặng, chị sẽ bị dằn vặt vô cùng, còn nói ra, sự thể sẽ thế nào đây?
Theo Người đưa tin
'Biết thế này tôi cưới gái nạ dòng từ lâu rồi' Hạnh phúc của một người đàn ông khi lập gia đình là cảm thấy yêu và được yêu trong mái ấm của mình. Mà tôi tin, điều này chắc gì gái tân đã làm tốt bằng gái nạ dòng. Hôm nay là sinh vật vợ tôi nhưng cô ấy lại đang phải đi công tác xa. Một mình ngồi ở nhà ôm con,...