Quyết định lấy sếp hơn 20 tuổi, ba ngày sau đám cưới, anh đưa cho tôi 500 triệu
Tôi đưa sếp về ra mắt bố nhưng ông có phần không hài lòng. Bố sợ tôi lấy người hơn tuổi thì chênh lệch tuổi tác, sẽ khổ về sau.
Tuổi thơ tôi lớn lên không êm đềm như các bạn cùng trang lứa. Hoàn cảnh gia đình nghèo khó nên năm tôi học lớp 1, mẹ đã bỏ đi làm ăn và kể từ đó không quay trở lại. Bố ở nhà một mình nuôi tôi. Tuy bố không phàn nàn gì nhưng qua những lần nói chuyện với người thân, tôi biết mẹ đã đi lấy chồng khác.
Hồi đó, nhà tôi nghèo lắm, đến bữa ăn cũng trở thành một vấn đề lớn. Bố làm đủ mọi nghề chỉ để cho tôi ăn học đầy đủ lên đến đại học. Dù không có học lực xuất sắc nhưng tôi vẫn đỗ vào một trường phù hợp. Nhìn thấy bố vất vả nên tôi luôn dặn lòng mình sau này sẽ phải kiếm được nhiều tiền.
Thời đại học, tôi có rất nhiều người theo đuổi nhưng tôi không đồng ý. Tôi muốn tìm một người đàn ông vừa có tài vừa có tiền, chứ không phải những người bạn đồng trang lứa. Theo nhận xét của người xung quanh, tôi sở hữu diện mạo ưa nhìn, làn da trắng nên chẳng sợ thiếu người yêu.
Qua giới thiệu của một người bạn, tôi vào làm ở một công ty tư nhân ngay sau khi ra trường. Do có bề ngoài ưa nhìn nên tôi được chọn làm lễ tân. Đi làm được ba tháng thì bỗng dưng bố gặp tai nạn. Thời điểm đó tôi không có tiền, còn bố thì chỉ có một chút tiền tiết kiệm để chạy chữa. Khi bệnh tình ổn định, bác sĩ dặn dò một thời gian nữa bố phải phẫu thuận tốn rất nhiều tiền. Thấy nhà không có tiền nên bố nói: ” Con yên tâm, bố sẽ ổn thôi, chẳng phải phẫu thuật gì đâu. Con đừng lo lắng quá mà tập trung vào làm việc nhé”. Tôi biết bố chỉ nói vậy để tôi an lòng.
Video đang HOT
Một lần đến công ty, tôi ngồi nghĩ đến số phận của mình nên rưng rưng nước mắt. Sếp tôi tình cờ đi qua thấy vậy nên dừng lại hỏi han. Trong lúc cảm xúc đang lên, tôi buột miệng tâm sự hết mọi chuyện gia cảnh của mình cho sếp biết.
Kể từ đó, tôi được sếp quan tâm hơn và xem như người trong nhà. Dần dần tôi cũng nảy sinh tình cảm với anh. Sếp tuy có tiền nhưng hoàn cảnh cũng éo le. Vợ anh mất sớm, để lại cậu con trai nhỏ. Vì bận công việc nên anh để con sống cùng ông bà nội.
Sau một thời gian qua lại, sếp cầu hôn và tôi đã đồng ý. Dù anh hơn tôi 20 tuổi nhưng tôi không để ý vấn đề này lắm. Anh còn nói: “Em là một cô gái mạnh mẽ, chỉ cần em không chê anh già, anh sẽ đối xử tốt với em cả đời này”.
Tôi đưa sếp về ra mắt bố nhưng bố có phần không hài lòng. Bố sợ tôi lấy người hơn tuổi thì chênh lệch tuổi tác, sau này lắm vấn đề nảy sinh. Nhưng tôi gạt bỏ tất cả và hôn lễ vẫn được tổ chức. Ba ngày sau khi cưới, chồng đưa cho tôi 500 triệu bảo rằng cầm tiền đưa cho bố để chữa trị. Tôi vui mừng về khoe nhưng bố thì lại tỏ vẻ mặt buồn, bố nói rằng nếu con cưới vì tiền bạc phải lo cho bố thì bố rất hối hận.
Tuy nhiên, tôi cũng nói rõ với bố rằng tôi yêu anh thật lòng chứ không phải vấn đề khác, nhưng bố vẫn không tin. Tôi phải làm gì để bố hiểu rằng tôi đã gặp được người đàn ông mình ưng ý chứ không phải vì chuyện tiền nong?
(Xin giấu tên)
Rơi nước mắt vì câu nói của chị dâu sau bữa tiệc thôi nôi
Tôi hỏi chị dâu về số tiền phải trả cho 10 bàn tiệc ngày hôm đó. Chị nói một câu khiến mắt tôi rưng rưng.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi làm công nhân, lương tính theo sản phẩm nên không ổn định. Tháng nào có nhiều hàng thì tiền lương cũng khá, tổng tầm 15 triệu/tháng. Nhưng tháng nào ít hàng, nghỉ làm nhiều thì lương rất thấp. Thế nên lúc nào tôi cũng tằn tiện, chi tiêu không dám "vung tay quá trán" dù chỉ một lần.
Chị dâu tôi mở dịch vụ tiệc cưới hỏi, thôi nôi, làm ăn phát đạt. Anh chị giàu có nên nhận chăm sóc bố mẹ chồng và thường giúp đỡ các khoản tiền như tiền học thêm, tiền sữa cho con tôi. Tính chị dâu hiền hậu, thật thà, ăn nói lại mềm dẻo nên ai cũng quý. Chính tôi là em dâu mà còn nể phục cách sống biết trước biết sau của chị ấy.
Chủ nhật vừa rồi là ngày thôi nôi của con trai tôi. Vốn dĩ vợ chồng tôi không định làm tiệc vì sợ tốn kém tiền bạc. Nhưng chị dâu khuyến khích chúng tôi mạnh dạn tổ chức bữa tiệc nhỏ để mời hàng xóm, bà con đến chung vui, cho cháu có kỉ niệm về ngày sinh nhật đầu tiên của cuộc đời. Chị còn nhận phần nấu tiệc để chúng tôi đỡ lo lắng. Nghĩ chị nói có lý, chúng tôi quyết định tổ chức tiệc thôi nôi cho con, gói gọn khách mời trong 10 bàn.
Ngày tổ chức tiệc, chị dâu tặng cho cháu một cái bánh kem 2 tầng rất đẹp và ngon. Bữa tiệc diễn ra trong sự ấm áp, vui vẻ. Ai cũng tặng quà, tiền mừng tuổi cháu cùng những lời chúc chân thành. Thú thật, qua bữa tiệc, tôi cảm thấy tình cảm, sự gắn kết của gia đình mình với mọi người trong xóm, điều mà trước đây tôi không cảm nhận được.
Khi mọi người đã về hết, tôi phụ dọn dẹp với chị dâu và hỏi chị về số tiền phải trả cho 10 bàn tiệc. Chị dâu tỉnh queo nói một câu mà tôi rưng rưng nước mắt: "Chị tặng quà cho cháu, thím không phải trả đồng nào cả".
Thấy tôi khóc, chị dâu luống cuống nói ý định ban đầu của vợ chồng chị đã là như thế, chẳng qua không dám nói trước vì sợ vợ chồng tôi sẽ không chấp nhận. Giờ tiệc xong rồi, chị mới nói ra, vả lại chị tặng quà cho cháu chứ không phải cho vợ chồng tôi nên tôi không được khóc hay từ chôi.
Tôi lau nước mắt, mỉm cười mà mũi vẫn còn cay. Sao tôi lại tốt số đến thế, có một người chị dâu quá đỗi tuyệt vời. Nhưng bữa tiệc này, tôi ước tính cũng gần 10 triệu chứ không ít, liệu tôi có nên tìm cách khác để trả tiền cho chị không? Nhận món quà lớn như vậy, tôi áy náy quá.
3 điểm chung của các cặp vợ chồng "đầu bạc răng long" Chỉ tình yêu thôi là chưa đủ để khiến mối quan hệ hôn nhân có thể tồn tại lâu dài và bền chặt. Trong cuộc sống có rất nhiều những mối quan hệ bền chặt suốt hàng chục năm. Muốn có được điều đó cần có sự nỗ lực, đồng hành của cả hai vợ chồng. Muốn hôn nhân kéo dài và bền...