Quyết định làm mẹ đơn thân của tôi khiến bố đau lòng
Có bầu 4 tháng, nhưng tôi dõng dạc tuyên bố với gia đình tôi sẽ làm mẹ đơn thân, chịu trách nhiệm về cuộc đời của đứa trẻ.
Quyết định làm mẹ đơn thân của tôi khiến nhiều người sốc (Ảnh minh họa)
Cách đây hơn 3 năm, tôi gặp anh, tôi và anh đã yêu nhau say đắm. Nhưng rồi tai ương ập xuống khi tôi phát hiện ra anh đã có gia đình, anh lừa dối tôi. Anh một mực xin tôi tha thứ và hứa sẽ bỏ vợ để lấy tôi, nhưng tôi không đồng ý. Tôi cũng là người có ăn học làm sao có thể sống bất tâm như vậy. Lần cuối gặp nhau, tôi đã mang trong mình giọt máu của anh, nhưng tôi đã giấu kín điều này.
Khi cơ thể tôi bắt đầu thay đổi, tôi đã cắt đứt liên lạc với anh và nói muốn tìm một tình yêu mới. Có bầu đến hơn 3 tháng nhưng tôi vẫn giấu nhẹm gia đình. Đến khi không thể giấu được nữa, người đầu tiên tôi thổ lỗ chính là mẹ. Mẹ chỉ khóc vì biết tính tôi, một khi đã quyết định thì sẽ không bao giờ thay đổi. Mẹ thấy tôi đáng thương nhiều hơn đáng giận. Mẹ nói sẽ cùng tôi chịu đựng những áp lực trong cuộc sống, dị nghị của mọi người.
Video đang HOT
Tôi nhắn tin cho anh cả, anh hai nói về việc mình sẽ làm mẹ đơn thân, cả hai anh cùng sốc, tuy nhiên, máu chảy ruột mềm họ đã chấp nhận quyết định của tôi. Chỉ duy nhất có bố tôi là không nói gì, mấy hôm nay bố lầm lũi, bố hút thuốc nhiều hơn. Tôi đã nhìn thấy bố khóc.
Nhiều người hỏi tôi vì sao lại liều như vậy, một thân một mình sau này sẽ rất khổ. Rồi có ngươi có người còn bảo “hồng nhan bạc mệnh”. Nhưng họ đâu biết được rằng, từ khi còn nhỏ tôi phải chứng kiến những giọt nước mắt của mẹ, mỗi khi bố chửi bới, đánh đập. Nhìn anh cả và chị dâu suốt ngày cãi vã, giày vò nhau đến mức phải ra tòa ly hôn.
Còn anh hai, lấy vợ rồi vẫn nhớ thương hình bóng cũ nên cuộc sống hôn nhân cũng không có gì hạnh phúc. Chị dâu hết ghen tuông lại đay nghiến khiến anh bỏ đi cả tháng trời. Hơn hết, trái tim tôi đã tổn thương quá nhiều, nó như một vết sẹo không bao giờ có thể liền lại được. Tất cả những điều đó càng khiến tôi đi đến quyết định làm mẹ đơn thân.
Tôi biết mình là đứa con bất hiếu, thế nhưng những vết thương lòng trong quá khứ, rồi cuộc sống của những thành viên trong gia đình không hạnh phúc khiến tôi càng thêm sợ. Tôi biết làm mẹ đơn thân sẽ vất vả và nó chưa bao giờ là niềm tự hào đối với một người phụ nữ, thậm chí phải chịu nhiều điều tiếng, nhưng tôi sẽ cố gắng vượt qua.
Đây là sự lựa chọn tốt nhất trong hoàn cảnh của tôi, tôi sẽ trọn vẹn yêu thương máu mủ của mình. Tôi thấy cuộc đời mình đã đủ lý trí và dũng cảm để lựa chọn con đường ấy.
Theo Nguoiduatin
Chia tay tình yêu 4 năm giờ tôi chỉ muốn làm mẹ đơn thân
Tôi luôn chắc chắn một điều chồng tôi có thể không có nhưng con nhất định phải có. Ra đường tôi nhìn thấy một đứa trẻ là lại ước giá như nó là con mình.
Ảnh minh hoạ
Tôi 29 tuổi, có công việc ổn định, có một mối tình rất đẹp kéo dài cho tới giờ là 4 năm. Ngày hôm qua tôi đã kết thúc nó nhưng không phải vì hết tình cảm, tình yêu của chúng tôi vẫn còn nhưng có lẽ nó không đủ lớn. Anh kém tôi 3 tuổi, công việc chưa ổn định. Tôi cũng không hiểu sao một người tháo vát như anh lại quá lận đận. Anh vẫn làm bán thời gian, đủ để cho anh và em gái sống theo mức chi phí sinh viên. Hơn 2 năm tôi chờ đợi anh ổn định công việc để có một kết thúc đẹp nhưng cứ chờ mãi không thấy. Có lúc tôi nghĩ hay tình yêu anh dành cho mình không đủ lớn để anh chuyên tâm cho sự nghiệp? Anh không nghĩ cho tôi thì cũng phải nghĩ cho gia đình anh chứ. Bố mẹ, các em đều kỳ vọng vào anh. Tôi luôn tin tưởng anh bởi thực sự anh là người chăm chỉ và tháo vát. Không chỉ tôi thấy điều đó mà rất nhiều người đều nhận xét như thế. Vậy nên có lúc tôi lại nghĩ hay mình là sao hỏa của anh, bên tôi anh mới lận đận như thế.
Tôi luôn bế tắc trong những suy nghĩ của mình. Tôi đã tính sẽ bất chấp để cưới anh, không cần anh phải ổn định. Tôi luôn tin rằng anh có thể chăm lo tốt cho gia đình nhỏ của hai đứa. Ngay từ hồi mới quen nhau tôi đã có niềm tin sắt đá như vậy, bởi anh bươn trải từ nhỏ, phải lo cho các em khi bố mẹ làm ăn xa, lên đại học anh cũng một mình tự lo cho bản thân, và giờ lo thêm cho một em gái học đại học, còn tôi hơn anh 3 tuổi mà khi đó vẫn ăn bám bố mẹ. Thế nhưng chuyện cưới xin chỉ luôn từ phía tôi thúc giục, anh muốn đợi tới lúc công việc ổn định hơn. Nhiều lúc tôi thương bố mẹ mình, bố mẹ kỳ vọng khá nhiều vào tôi. Bố mẹ luôn nói tôi là đứa khiến cả nhà yên tâm nhất, học hành công việc không kém gì ai, có suy nghĩ chín chắn, vậy mà từ khi yêu anh tôi lại để bố mẹ lo lắng.
Lúc đầu bố mẹ cũng phản đối chúng tôi rất nhiều, nhưng 4 năm qua tôi đã thuyết phục được gia đình đồng ý. Giờ bố mẹ tôi rất quý anh. Tất nhiên tôi đã giấu chuyện công việc của anh. Tưởng chừng chỉ cần bố mẹ tôi đồng ý là không có gì ngăn cản nữa, vậy mà giờ chính tôi lại kết thúc mối quan hệ này. Có lẽ do tôi quá mệt mỏi trong 2 năm qua, kết quả vẫn là chờ đợi anh thêm để công việc ổn định. Anh nói chỉ 4 tháng nữa thôi nhưng tôi quá mệt vì chờ đợi và thất vọng nên quyết dứt khoát. Cả tôi và anh còn yêu nhau rất nhiều. Anh vẫn chăm sóc tôi từ những thứ nhỏ nhặt nhất. Chỉ là mình tôi không muốn cưới.
Liệu tôi có quyết định đúng? Xin mọi người cho lời khuyên. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về quyết định này. Nếu kết thúc với anh có lẽ sẽ làm một bà mẹ đơn thân vì tôi rất khó để yêu một ai đó và có quá nhiều kỷ niệm lẫn dự định tương lai với anh, nếu chia sẻ nó với người khác tôi sợ họ sẽ thiệt thòi. Hơn nữa sắp tới tôi lại chuyển công tác trong 2 năm, nơi mà tôi chắc chắn sẽ không định cư ở đó vì nó quá xa bố mẹ. Sau 2 năm tôi sẽ quay về thành phố này để được ở gần bố mẹ, chăm sóc các cụ. Vì vậy 2 năm đó tôi càng không thể yêu ai, lúc đó tôi sẽ 31 tuổi. Tôi luôn chắc chắn một điều chồng tôi có thể không có nhưng con nhất định phải có. Ra đường tôi nhìn thấy một đứa trẻ là lại ước giá như nó là con mình. Tôi có đủ tự tin để cho con một cuộc sống tốt, có thể hướng dẫn con trở thành người có ích cho xã hội. Điều tôi lo nhất là bố mẹ, các cụ khá truyền thống nên tôi rất lo sợ quyết định làm mẹ đơn thân của mình có thành không?
Theo VNE
Đau lòng vì người yêu cũ thản nhiên nhắn tin xin chồng 1 đứa con Chị vừa nói vừa khóc, khóc nấc lên như một đứa trẻ. Chị cứ ôm mặt nức nở với tôi rằng, chị không thể nào có cách khác ngoài xin chồng tôi một đứa con... Tôi gặp người đàn bà ấy, mặt chị lạnh như tiền, không chút biểu cảm cũng không tỏ ra sợ hãi. Có lẽ, bao nhiêu năm tình trường,...