Quyền lực “bố mì” và “nỗi sợ truyền kiếp” của gái mại dâm
Không ít “bố mì” là những người có học thức cao, có bằng cấp “xịn” nên cách họ “quản lý” và “dạy dỗ” các chân dài cũng rất nhẹ nhàng, bài bản và có học. Thế nhưng..
Khác với cách “bảo kê truyền thống” theo kiểu thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với các cô gái liễu yếu đào tơ, hòng đe nẹt, ép buộc họ phải tuân thủ mệnh lệnh, các “bố mì công nghệ số” chẳng cần động đến, dù chỉ một sợi lông chân các cô gái dưới trướng.
“Luật” giữ khách và trừng trị “kẻ đào tẩu”
Sau buổi gặp lại tôi ở nhà nghỉ X. (phố Trần Duy Hưng), Quỳnh (tên thật là Hà – PV) đã giữ lời hứa, cô gửi trả chiếc sim đi làm, chuyển chỗ ở, sau khi thông báo ngắn gọn rằng mình sẽ rút khỏi hệ thống. Trước việc một “hàng chiến” bỏ đi, Kính Cận không tỏ vẻ quá tiếc nuối bởi dưới tay anh ta vẫn còn mấy mươi cô gái khác. Ngay lập tức, tay “bố mì” sừng sỏ chuyển số sim của Quỳnh cho một em “hàng” ế ẩm. Thấy tôi thắc mắc, Tuân giải thích: “Đó là cách bảo toàn lượng khách hàng tiềm năng Quỳnh đã và đang có”.
Theo lời cậu bạn cũ, thông thường, sự nổi tiếng của một gái bán dâm online đi liền với sự nổi tiếng của nghệ danh (như của Hà là Quỳnh chick – PV) và mã số cô gái đó sở hữu, là ba số cuối của sim điện thoại. Theo quy định của diễn đàn, sau 15 ngày kể từ khi đăng bài cuối cùng, nếu không có bài viết mới, tên tuổi của gái bán dâm sẽ tự động bị xóa khỏi hệ thống (đó cũng là lý do tại sao gái bán dâm luôn có “bố mì” đỡ đầu và luôn tạo điều kiện cho khách chụp ảnh mình). Thế nhưng với những tên tuổi hot như Quỳnh chick, điều đó không hoàn toàn đúng, bởi dư âm cô để lại vẫn còn.
“Một lượng lớn khách làng chơi không gọi gái ngay khi xin được số, mà sẽ lưu lại chờ dịp thuận lợi. Một lượng khác chia sẻ số theo kiểu chuyền tay. Chính vì vậy, hủy số sim vẫn đang hot của Quỳnh là quá lãng phí”, Tuân cho biết.
Còn với cô gái ế ẩm kia, theo Tuân, sẽ vẫn cứ nhận mình là Quỳnh chick khi có điện thoại gọi đến. Tuy nhiên, sau khi báo bận, cô sẽ cố gắng chuyển hướng khách sang… mình bằng những câu nói đã được dặn dò hết sức tỉ mẩn như: “Em có đứa em xinh lắm vừa ở quê xuống” hoặc “Em có đứa bạn cùng phòng mới vào nghề”… Như vậy, khoảng trống thu nhập Quỳnh để lại sẽ tạm thời được bù đắp.
Song song với đó, Kính Cận cũng yêu cầu tay chân đi tìm hiểu nguyên nhân thực sự cuộc đào tẩu. Anh ta cho biết, nếu Quỳnh tham bát bỏ mâm, dối trá để chuyển sang làm cho một “bố mì” khác thì sẽ bị phạt nặng.
Hai gái mại dâm đang tạo dáng để “bố mì” chụp ảnh phục vụ một bài quảng cáo về “some”. Giá để mua dâm cả hai cùng lúc là 800 nghìn đồng.
“Thiên đường” ở đâu?
Với mật độ nhà nghỉ dày đặc nằm sâu trong các ngõ phố Trần Duy Hưng và Nguyễn Khánh Toàn, việc tìm hiểu xem Quỳnh còn hoạt động hay không là quá khó. Sau một thời gian để mắt, cả Tuân và Rùa Con đều bó tay.
Theo quan sát (tại thời điểm đó và cả bây giờ cũng vậy), cả hai khu vực trên đều nhiều nhà nghỉ một cách bất thường, đặc biệt khu Trần Duy Hưng. Hầu như ngõ phố nào cũng có, ít thì một vài cái, nhiều thì cả chục cái trên quãng đường chỉ vài bước chân. Đấy là chưa kể các ngõ ở đây đều thông nhau, chạy nhằng nhịt khiến hệ thống nhà nghỉ cũng đan cài, giăng mắc lên đến cả trăm chiếc với đủ các biển hiệu xanh đỏ.
Tuân bảo, cậu có thể kể ra được hàng chục nhà nghỉ hai khu vực trên có sự thông đồng với “bố mì”, làm ngơ cho gái mại dâm hoạt động. Mỗi địa chỉ đều có ít nhất từ ba em “chạy đi chạy lại”. Thế nhưng, các nhà nghỉ này cũng rất khôn ngoan khi hầu như không tham gia vào quá trình điều hành, môi giới gái mại dâm. Họ chỉ đơn thuần hưởng lợi từ việc thu tiền phòng do khách đến trả, khoảng 80-120 nghìn đồng/lượt. Loại trừ một số quản lý hám lợi, cũng mua nick để kiêm luôn vai trò “bố mì”.
Trung bình một “bố mì” thường điều hành từ 5-10 em “hàng” và mối quan hệ “đôi bên cùng có lợi này” khá tốt đẹp. Các “bố mì” cũng thường chỉ quản lý các cô gái của mình bằng điện thoại, thi thoảng còn rủ nhau đi ăn uống, chơi bời rất thân thiết. Thế nhưng, khi mối quan hệ bị rạn nứt, bất lợi luôn thuộc về phía các cô gái liễu yếu đào tơ.
Video đang HOT
Theo đó, các “bố mì” sẽ ra tay phạt rất nặng nếu gái bán dâm có các biểu hiện vi phạm một trong các hành vi gồm: Xấc láo với khách hàng, tráo hàng, thái độ phục vụ công nghiệp và phản bội. Trong đó, ba hành vi đầu còn có thể sửa chữa được thông qua các biện pháp như nhắc nhở, hạ bài quảng cáo, hoặc bị áp lệnh “treo”. Riêng phản bội bị coi là nghiêm trọng.
“Nhiều em đắt hàng nên mắc bệnh “ngôi sao”. Muốn đi khách giá cao hơn nên vội vã tìm “bố mì” mới, đổi nghệ danh, đổi số và đội giá. Nếu mở miệng nói với nhau một câu tử tế thì không sao. Dối trá thì cũng hết đường làm ăn bởi các “bố mì” có vô vàn cách trả thù mà không cần động đến một sợi lông chân”, Tuân cho biết.
1001 độc chiêu khống chế
Theo lời Tuân, lệnh “treo” mặc dù gây thất thu cho gái nhưng vẫn được xem là quá nhẹ nhàng so với các độc chiêu khác của “bố mì”, những chiêu trò nếu buộc phải áp dụng, cô gái bị trừng phạt chỉ có nước bỏ nghề hoặc bán xới đi nơi khác.
Theo đó, hầu như “bố mì” nào cũng có trong tay hàng loạt những phiếu kết quả xét nghiệm của đủ các loại bệnh lây nhiễm trên đời. Nhẹ nhàng thì các bệnh răng miệng và ngoài da, nặng hơn thì những bệnh xã hội như lậu, giang mai, sùi mào gà, khủng khiếp hơn là viêm gan B, thậm chí cả HIV/AIDS… để sẵn trong kho dữ liệu.
Một topic đề nghị áp lệnh “treo” với một gái bán dâm trong thời hạn ba tháng vì thái độ xấc láo với khách.
Với kỹ năng photoshop siêu đẳng và nickname uy tín, các “bố mì” dễ dàng gán các căn bệnh khủng khiếp đó cho bất cứ cô gái nào bị coi là “không thể cải tạo được”. Và lúc ấy, việc bị đào thải chỉ còn là vấn đề thời gian. Tuy nhiên, Tuân cũng cho biết, đây cũng chỉ là giải pháp mang nặng tính hù dọa, không mấy khi áp dụng bởi các “bố mì” cũng làm ăn rất bài bản, biết nhìn trước ngó sau. Cùng lắm, họ chỉ dùng một vài nick ảo, đăng bài than vãn hoặc chê bai thái độ làm việc của gái bán dâm là cũng khiến cô gái đó lĩnh đủ. Trong trường hợp của Quỳnh, do không thể xác minh được cô có phản bội hay không nên cuối cùng Kính Cận quyết định bỏ qua. Anh ta chỉ lấy đó làm cớ trêu chọc tôi mỗi khi gặp mặt.
Còn về phần tôi, cũng không hiểu chuyện gì đã thực sự xảy đến với Quỳnh cho đến gần một năm sau, vào cuối tháng 9/2013, tôi bất ngờ nhận được điện thoại của cô. Bên kia đầu dây, cô gái Mường khóc rất nhiều, lo lắng về sự an nguy của bản thân. Tôi cảm nhận được những giọt chát đắng của em. Quỳnh nói rằng, do túng quẫn, cô đã nhanh chóng quay lại với nghề và đầu quân cho “bố mì” Tống Giang (tên thật là Nguyễn Huy Việt, SN 1987) của diễn đàn gaichoi.us, một “đối trọng” của Thien…com. Quỳnh gọi cho tôi chỉ đúng một ngày sau khi Tống Giang bị bắt và diễn đàn gaichoi.us bị công an triệt phá.
“Lệnh treo” trong mại dâm online là gì?
“Treo” là việc cấm gái mại dâm hoạt động trong một khoảng thời gian nhất định, thường tính bằng đơn vị tuần. Gái mại dâm bị “treo” sẽ bị công khai danh tính trên diễn đàn. Lệnh “treo” có thể do “bố mì” hoặc do một nhóm quyền lực trên diễn đàn, tự phong là “thanh tra” đưa ra sau khi bất ngờ đi “check hàng” và cảm thấy không hài lòng với em “hàng” đó. Một cô gái bị “treo” sẽ thất thu, gây ảnh hưởng đến cả doanh số của “bố mì” quản lý.
Quản trị “diễn đàn đen”: “Bố già” của thế giới ảo
Theo tìm hiểu của PV, được biết, do số lượng “bố mì” ngày một gia tăng chóng mặt mà số lượng nick quản trị có hạn nên đã phát sinh tình trạng lobby không khác gì các công ty ngoài đời thực. Do nắm trong tay các quyền sinh – sát như gỡ bài, dìm bài, găm bài, treo nick… nên “bố mì” nào cũng muốn làm thân với quản trị viên để dễ bề làm ăn. Và cách thân quen nhanh nhất chính là con đường “cống nạp” theo tháng hoặc theo bài viết (từ 500 nghìn – 1 triệu đồng/bài). Do đó, mỗi nick quản trị, tùy mức độ uy tín, có thể thu nhập từ vài triệu đến hàng chục triệu đồng một tháng. “Bố mì” cũng có thể đặt vấn đề mua lại những nick quản trị này, tùy quyền truy cập, có giá từ 10 đến 30 triệu đồng.
Theo Đời sống Pháp luật
Đằng sau "bản hợp đồng xác thịt" và thủ thuật PR gái bán dâm
Từ những buổi "tập huấn" đầy kỳ quặc, tôi cũng đã có dịp tận mắt thấy cảnh đời nhớp nháp ở hai "phố đèn đỏ" lớn nhất Hà thành hơn một năm về trước.
Tính tổng thời gian từ ngày gặp lại Tuân "Gia-Lai" đến lúc chính thức "hiểu rõ" thế giới đầy lạc thú và cám dỗ từ nghề "bố mì", tôi mất khoảng một tháng. Thế nhưng, chỉ với bấy nhiêu thời gian trong "vai học việc", tôi đã được đưa từ hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đặc biệt hơn nữa, từ những buổi "tập huấn" đầy kỳ quặc, tôi cũng đã có dịp tận mắt thấy cảnh đời nhớp nháp ở hai "phố đèn đỏ" lớn nhất Hà thành hơn một năm về trước.
Thủ thuật "lên đời" và PR gái mại dâm
Ngày đầu tiên ngồi riêng với tôi, Rùa Con tận tình chỉ dạy: "Không phải em "hàng" nào cũng đẹp, vì thế "thợ ảnh" phải biết áp dụng các thủ thuật để các em lên ảnh trông "long lanh" hơn".
Rồi cậu chàng giảng giải: "Ví như các em chân ngắn, mình phải chọn góc hắt từ dưới lên. Em nào ngực lép, mình sẽ hướng dẫn cho nằm nghiêng sang một bên, dùng tay đẩy ngực lên. Em nào nước da ngăm đen, phải yêu cầu ra đứng cạnh cửa sổ hay dưới ánh đèn màu. Em nào bụng mỡ chảy xệ, muốn có vòng 2 thon gọn, buộc phải nín thở, thót bụng liên tục trong suốt quá trình chụp ảnh...".
Nhiều thủ thuật được "bố mì" áp dụng để gái bán dâm trở nên "long lanh" hơn.
Rùa con không ngần ngại tiết lộ, ngoài những em "hàng" tuyển với giá cho một lần "sung sướng" từ mức 400 nghìn đồng trở lên, "bố mì" nào cũng có những cô thuộc "hàng chống vã" hay "máy bay thương mại" (phụ nữ cao tuổi vẫn hành nghề bán dâm - PV) với giá rẻ mạt. Vì thế, một tay máy có nghề luôn luôn được chào đón.
Thế nhưng, cũng theo Rùa Con, cái khó nhất của công việc chụp ảnh là luôn cần có sự "trần trụi cần thiết" trong mỗi shot hình. Khách làng chơi ngày càng tinh ý, ảnh chỉnh sửa nhiều quá cũng khiến họ không thích. Vì vậy, tay máy có nghề là người phải giữ được sự trần trụi, lõa lồ cần thiết để khách cảm thấy vừa bị kích thích nhưng lúc "đi thực tế" cũng không bị thất vọng
Song song với hiệu ứng đến từ những bức ảnh dung tục, những bài dẫn chuyện đầy nhục dục cũng góp phần đáng kể vào việc người xem có quyết định nhấc máy gọi gái hay không. Theo lời Rùa Con, một bài viết PR mại dâm hoàn hảo là bài viết kết hợp được sự chuyên nghiệp trong động tác của "chuột bạch" (những thanh niên làm nhiệm vụ "check hàng" như Tuân "Gia-Lai"), tay máy chắc chắn của "thợ ảnh" và chất văn cuốn hút của "bồi bút".
Một khu vực dày đặc nhà nghỉ thuộc phường Yên Hòa (Cầu Giấy, Hà Nội), được coi là một trong hai "phố đèn đỏ" lớn nhất Hà Nội.
Nước mắt muộn và bộ mặt thật
Đến buổi "học việc" thứ ba, tôi đã được Kính Cận tạo điều kiện để tiếp cận mục tiêu của mình.
Sau khi gượng gạo nói dối rằng tôi muốn được tập tành "tác nghiệp" với Quỳnh chick (Quỳnh gà con), một hot girl trong hệ thống và cũng là người tôi muốn tìm gặp, Kính Cận tỏ ra khá vui vẻ. Anh ta cho biết, cô ả đang khá "hot" và cẩn thận dặn dò tôi nên "thử sức" trong vai trò của một khách làng chơi rồi về tự viết bài. Như vậy, tôi sẽ tránh được cảm giác lúng túng trong lần đầu "tác nghiệp".
Sau buổi gặp gỡ đó, tôi chủ động liên lạc với Quỳnh, chick theo đúng cách dân chơi: Bấm số và đọc mật khẩu. Những chân dài của Kính Cận và Rùa Con, tùy từng khu vực sẽ có mật khẩu khác nhau nhưng phổ biến nhất vẫn là: "Bạn anh Triều" và "bạn anh Vương".
"Lệnh đã khớp", theo lời hướng dẫn của Quỳnh tôi đến một nhà nghỉ nằm sâu trong ngõ 180 Trần Duy Hưng (Yên Hòa, Cầu Giấy, Hà Nội), tự lấy phòng và căng thẳng chờ đợi. Tâm can tôi như lửa đốt, cầu khấn rằng Quỳnh chick không phải Hà, cô con gái xinh đẹp của gia đình người Mường tốt bụng, những người đã cho tôi ngủ nhờ qua đêm trong chuyến công tác hãi hùng tại vùng rừng thiêng nước độc Tân Sơn - Phú Thọ năm 2010.
Ảnh chụp màn hình điện thoại một cuộc giao dịch mua dâm.
Khoảng 15 phút nặng nề trôi qua, Quỳnh cũng tới, đánh dấu sự xuất hiện của mình bằng tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Khi cánh cửa vừa hé mở, tim tôi như thắt lại khi đứng trước tôi vẫn đúng là Hà của ngày nào, chỉ có điều trông nàng sành điệu và xinh đẹp hơn. Hà (tên thật của Quỳnh chick) cũng shock không kém, cô hốt hoảng, bối rối đánh rơi cả túi xách. Tôi cồn cào nhớ đến những dòng cuối cùng Hà nhắn cho tôi vào giữa năm 2011, cô thông báo đã xuống Hà Nội làm việc rồi bặt tăm luôn.
Đằng sau "bản hợp đồng xác thịt"
Khi cơn xúc động đã tạm thời qua đi, tôi nhìn xoáy vào mắt Hà chua xót nói, tôi đã sớm nhận ra cô giữa hàng trăm bức ảnh trần trụi được lưu cẩn thận trong điện thoại của Tuân "Gia-Lai". Đó là lý do tôi có mặt ở đây. Hà cũng chẳng giấu giếm, cô tâm sự rằng chỉ chưa đầy ba tháng sau đặt chân xuống Hà Nội, theo lời giới thiệu, cô đã chủ động tìm đến xin vào hệ thống của Kính Cận. Sau khi được Tuân "chuột bạch", cô được "định giá" 400 nghìn đồng/lượt đi khách.
Sau đó, giống như bất kỳ một "lính" mới nào, Hà được trang bị một sim điện thoại, đặt mật khẩu và yêu cầu chỉ được hoạt động ở một nhà nghỉ cố định. Trong vòng một tháng đầu tiên, Kính Cận yêu cầu Rùa Con ngày ngày đi kiểm tra hiệu suất làm việc của Hà, phân công Tuân dạy dỗ "kỹ năng phục vụ" cho Hà và dùng quyền quản trị của mình liên tục đẩy những bài viết khen ngợi "khả năng biểu diễn" của cô. Sau đó, tùy theo phản ứng của "thị trường", Kính Cận sẽ quyết định đưa ra mức giá cuối cùng. Trường hợp của Hà, anh ta giữ nguyên.
Sau đó, nhờ mạng lưới tai mắt "cài cắm" trong các nhà nghỉ (có thể là lễ tân hoặc một gái bán dâm khác - PV), Kính Cận biết rõ lượng khách mỗi ngày của Hà và quyết định mức phí là 12 triệu đồng/tháng. Đổi lại, Kính Cận sẽ đảm bảo duy trì bài quảng cáo của Hà thường xuyên trên diễn đàn Thien... com, bảo kê sự an toàn cho cô và quan trọng hơn cả, xóa ngay những phản hồi thiếu tích cực. "Liên minh ma quỷ" giữa "bố mì", gái mại dâm và nhà nghỉ được Hà miêu tả là vô cùng chặt chẽ và "ba bên cùng có lợi". Chủ nhà nghỉ thu được tiền phòng nhưng cũng là tai mắt cho "bố mì", gái bán dâm được yên tâm hoạt động, còn "bố mì" thì dễ dàng quản lý được gái.
Ngoài ra, thi thoảng, nếu cô nào ngoan, phục vụ tốt sẽ được "bố mì" gọi điện điều đi phục vụ khách VIP với giá lên tới hàng triệu đồng/đêm. Khoản thu ngoài cam kết này sẽ được chia đôi theo tỷ lệ 50/50. Hà tâm sự, nếu một ngày không cầm máy, điện thoại của cô sẽ có khoảng 30 cuộc gọi nhỡ, chủ yếu từ 12h trưa đến 23h đêm. 1/3 trong số đó là gọi vì nhu cầu vui vẻ thực sự và cô đủ sức phục vụ từ 5 - 7 khách/ngày, tùy điều kiện sức khỏe.
Cô cũng cho biết thêm, ở thời điểm bấy giờ (cuối năm 2012 đầu 2013), hầu hết các gái mại dâm đều được các "bố mì" chỉ định hoạt động trong hệ thống nhà nghỉ nằm sâu trong các con ngõ của phố Trần Duy Hưng và Nguyễn Khánh Toàn. Đó cũng được coi là hai phố đèn đỏ lớn nhất Hà thành...
Không phải ai cũng biết sự tồn tại của "bố mì"
Rùa Con cho tôi biết, trong diễn đàn, tuy vẫn có những bài viết là do các thành viên đi "thực tế" về rồi tự viết lên khoe khoang, nhưng số đó không nhiều mà hầu hết là do các "bố mì" đẩy lên, bằng nhiều nickname khác nhau nhằm tung hỏa mù người đọc. "Phần lớn khách làng chơi đều không biết sự tồn tại của các "bố mì". Họ nghĩ rằng đó là những bài chia sẻ của các thành viên thông thường, một cách miễn phí. Và họ tin tưởng gần như tuyệt đối bài viết của các nickname uy tín", Rùa nói. Rồi cậu khoe, ngoài nick quản trị được Admin cấp phép, cả cậu và Kính Cận đều có nhiều nick khác thuộc hàng có "uy tín".
Quy tắc "quản lý" và "nộp phí"
Hà kể với tôi, tùy theo nguyện vọng, "bố mì" có thể cho gái mại dâm tự lựa chọn cách quản lý cũng như cách nộp phí. Ngoài cách như Hà đang áp dụng, còn một cách khác đơn giản hơn nhưng cũng nguy hiểm hơn là chỉ tính tiền viết và duy trì bài đăng. Theo đó, trong trường hợp này, gái mại dâm có thể tự đề xuất mức giá của mình và vẫn dùng sim cũ của mình. "Bố mì" sẽ chỉ thu tiền dựa theo giá đó (ví dụ 300 nghìn đồng thu 3 triệu đồng, 400 nghìn đồng thu 4 triệu đồng) và duy trì bài đăng trong 15 ngày. Hết thời hạn, gái mại dâm phải tự chủ động liên lạc với "bố mì" để đăng nội dung "chào hàng" mới.
Theo Đời sống Pháp luật
Gã thợ ảnh trăng hoa và kỹ nghệ tiếp thị mại dâm qua mạng Sau khi trực tiếp "check hàng" miễn phí, cô nào xinh xắn, thân hình đẹp sẽ được Túc chụp ảnh khỏa thân bằng iPhone, chỉnh sửa lại cho long lanh, nuột nà. Ảnh minh họa Nguyễn Vũ Túc, kẻ chuyên chụp ảnh, viết bài quảng cáo trên mạng cho gái bán dâm khai nhận để có các bức hình hấp dẫn, anh ta...