‘Quý tử’ ra đời tố cáo tội ngoại tình của vợ
Không chịu nổi cảnh tượng trớ trêu đó, tôi thẳng thắn hỏi Ly thì thay vì lúng túng, sợ hãi hay hối hận, em trơ trẽn bảo “con ai không quan trọng, tôi đẻ ra thì nó là con tôi, còn anh muốn làm chồng tôi để hưởng gia tài của nhà này thì anh nên im lặng chấp nhận thằng bé, còn không anh cứ ra khỏi nhà tôi tay trắng như khi anh bước vào đây, tùy anh chọn!”
ảnh minh họa
32 tuổi, tôi mới dắt người con gái tôi nguyện yêu thương đến cuối đời về ra mắt ông bà nội ngoại và ba má tôi ở quê. Khỏi phải nói mọi người chào đón cháu dâu, con dâu tương lai nhiệt tình, thân thiện đến mức nào.
Gia đình tôi quý người con gái sẽ là vợ tôi bởi cho đến tôi thì tộc họ đã 4 đời độc đinh, người con gái tôi chọn sẽ là người cho dòng dõi nhà tôi được nối dài mà báo hiếu ông bà tổ tiên. Ông nội và ba tôi mừng nhưng còn kìm chế được, chứ bà nội tôi và má tôi thì thiếu điều reo lên khi nhìn thấy tôi đi cùng Ly về nhà.
Bà nội cứ xuýt xoa với má tôi là Ly đẹp quá, Ly hiền dịu quá lại ngó tướng sang như tiểu thư, eo thắt đáy lưng ong, hông nở chắc sẽ sớm sinh quý tử cho nhà tôi thôi, làm tôi vừa ngượng vừa thương bà nội quá.
Thực ra bà nội nhìn người không lầm mặc dù Ly không phải tiểu thư khuê các giàu sang hơn người gì nhưng em là gái thành phố xịn, ba má em chỉ có 2 người con, anh trai Ly đang công tác ở một công ty vốn nước ngoài cho thu nhập gấp mấy lương một kĩ sư bình thường. Anh trai Ly đã có gia đình riêng nên mọi sự ưu ái ba má Ly dành cho cô con gái rượu của họ. Sau khi tốt nghiệp đại học tài chính, Ly không theo cái nghề khô khan toàn những con số mà ba má em đầu tư vốn để em mở một cửa hàng thời trang cao cấp ngay trên con phố chính. Tiền không phải là vấn đề quan tâm của Ly, hàng ngày rỗi rãi em thường xuyên cùng bạn đi café, đi shopping giải trí và tôi được quen Ly cũng nhờ tối nào cũng ngồi đồng ở quán café gần cửa hàng thời trang của em.
Với vóc dáng, khuôn mặt điển trai, tính tình hài hước, lởi xởi dễ gần tôi đã chiếm được tình cảm của Ly ngay lần đầu gặp gỡ. Sau 2 năm đi lại tôi đã được Ly đồng ý đưa em về cho gia đình tôi coi mắt. Đám cưới viên mãn của chúng tôi được tổ chức long trọng ở cả quê tôi lẫn thành phố nơi gia đình Ly đang sinh sống.
Video đang HOT
Một ngôi nhà 2 tầng xây theo kiểu biệt thự là quà cưới của ba má Ly dành cho đôi vợ chồng mới ra riêng. Nói chung người quê thì bảo tôi cưới Ly như chuột sa chĩnh gạo, còn người ở phố bảo Ly có tôi làm chồng thật đáng tấm chồng công ăn việc làm đàng hoàng,…
Ly ngoan ngoãn lo trọn phận sự của một người vợ được vài ba tháng thì chắc em cuồng chân. Tiếng nhạc du dương ở quán café, những điệu nhảy sôi động ở vũ trường không để em yên. Cửa hàng thời trang đã có nhân viên lo, cơm nước cho chồng đã có vú già giúp việc vậy là Ly lại bay nhảy, lại vắng nhà như những em còn gái rỗi.
Làm vợ tôi được gần nửa năm thì Ly thông báo em có bầu, tôi không thể giấu được cho riêng mình niềm vui, niềm hạnh phúc bất ngờ đó nên gọi điện ngay về cho ông bà nội, ngoại và ba má biết.
Ở thành phố ba má Ly cũng không để em phải thiếu thứ gì còn má tôi cứ tuần một lại xe đò tay xách nách mang nào thịt, nào cá, nào trứng, ào rau do bà nội và má làm ra hoặc mua lại của bà con làng xóm đảm bảo sạch để Ly bồi dưỡng sức khỏe.
Đủ ngày đủ tháng, Ly sinh cho dòng họ nhà tôi một cậu quý tử có nước da trắng, mái tóc xoăn bồng bềnh và đôi mắt đen nhánh mà dù đang mê mẩn trong cơn hạnh phúc tôi cũng thấy choáng váng vì cậu bé chẳng có một nét nào của tôi hoặc chí ít là giống một người nào đó trong họ của tôi cả.
Càng lớn bé càng vỡ nét, càng khác biệt tôi, ông bà nội chỉ lên có 1 lần rồi thôi với lí do sức khỏe. Còn ba má tôi thỉnh thoảng ghé cho phải phép nhưng hiếm khi thấy ba má ẵm bồng cháu.
Không chịu nổi cảnh tượng trớ trêu đó, tôi thẳng thắn hỏi Ly thì thay vì lúng túng, sợ hãi hay hối hận, em trơ trẽn bảo “con ai không quan trọng, tôi đẻ ra thì nó là con tôi, còn anh muốn làm chồng tôi để hưởng gia tài của nhà này thì anh nên im lặng chấp nhận thằng bé, còn không anh cứ ra khỏi nhà tôi tay trắng như khi anh bước vào đây, tùy anh chọn!”
Tôi thật lòng yêu em mà sao em nỡ tàn nhẫn với tôi như vậy…
Theo TPO
Mẹ chồng đổ lỗi do tôi thấp bé nên mới không sinh được quý tử
Nhiều lần tôi đưa đơn ly hôn để giải thoát cho gia đình anh, cho chính tôi nhưng anh quỳ xuống van xin, cả đời này anh không có con cũng được nhưng anh không thể sống thiếu tôi.
Tôi luôn phải chịu những lời nhiếc mắng của mẹ chồng dù lỗi không phải do mình (ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi cưới nhau được 3 năm nhưng không có con, anh lại là con trưởng nên bố mẹ anh đặt nặng vấn đề cháu đích tôn lên chúng tôi. Còn nhớ, ngày anh đưa tôi về ra mắt, mẹ anh lắc đầu: "Thấp bé thế này thì sinh con làm sao được, nhà này không chơi với người bé, không ghé với người lùn".
Tôi tự ái, ám ảnh bởi câu nói đó của mẹ chồng, cùng ánh mắt nhìn không mấy thiện cảm của bà với nàng dâu tương lai. Nhưng vì yêu anh, tôi vượt qua tất cả theo anh về làm dâu. Những tưởng, chỉ làm con dâu ngoan, hiếu thảo thì mẹ chồng sẽ nhìn tôi bằng một cách khác.
Nhưng sóng gió này chưa qua thì bão tố khác đã ập đến. Bà bắt tôi nghỉ việc ở nhà chăm lo cho gia đình và sinh cháu nối dõi tông đường cho bà. Nửa năm sau ngày cưới, tôi vẫn chưa có bầu, bà bắt đầu lo lắng, tìm đủ thứ để tẩm bổ cho cả hai vợ chồng tôi nhưng mãi không thấy vợ chồng tôi báo tin vui. Còn tôi, bao tháng ngày nhốt mình trong nhà không ra ngoài, làm việc với những nỗi cô đơn và lời bóng gió của mẹ chồng khiến tôi quen dần.
"Nhà này vô phúc mới lấy phải đứa con dâu không biết đẻ", những lời đay nghiến của bà luôn là nỗi ám ảnh với tôi. Còn chồng tôi, chỉ biết ôm vợ vỗ về sau những lời cay độc đó của mẹ anh: "Cố gắng lên em, tất cả là lỗi của anh. Anh đã làm em phải chịu khổ quá nhiều".
Ban đầu, tôi cũng nghi ngại, khả năng không có con là do mình, đúng như lời mẹ chồng nói. Thuyết phục nhiều lần, anh đã đồng ý cùng tôi bí mật đi kiểm tra, kết quả khiến tôi sững sờ, anh chỉ còn 25% khả năng sinh con, do trước đây anh từng mắc bệnh lậu. Tôi như không tin vào sự thật, người tôi đã yêu thương, chung chăn chung gối lâu nay làm sao lại mắc bệnh lậu để đến mức gần như mất đi khả năng sinh con.
Tôi đang loay hoay đi tìm sự thật thì ngày hôm đó, tôi nhận được một gmail của anh, anh thú nhận rằng, trước khi đến với tôi, quá khứ của anh là những tháng ngày đen tối. Anh từng là một dân chơi, thuốc lá, cờ bạc, gái gú...thứ gì anh cũng đã thử qua.
Anh từng yêu say đắm một người con gái, sau một vài lần đi chơi, anh phát hiện ra mình mắc một vài triệu chứng lạ. Anh đi khám mới phát hiện ra mình bị bệnh lậu, anh đã giấu gia đình tự mình đi điều trị.
Vì quá khứ đó của anh mà không ít lần tôi bị mẹ anh sỉ vả. Rồi anh van xin tôi hãy cố gắng chịu đựng, dù còn một tia hy vọng sinh con anh cũng sẽ thử, chỉ cần tôi không bỏ cuộc, anh sẽ tìm mọi phương pháp để sinh con.
Chúng tôi như một con bệnh đi vái tứ phương. Cứ nghe có ai mách nước là tìm đến, đông, tây, y đều kết hợp nhưng kết quả vẫn là con số 0. Nhiều lần tôi nản lòng thì chồng tôi lại an ủi: "Con cái là lộc trời cho, chắc lộc chưa vào gia đình nhà mình đâu em".
Còn mẹ chồng tôi vì khát cháu nên suốt ngày nhiếc mắng, thậm chí bắt chồng tôi ly hôn đến với người con gái khác để bà có cháu bế. Bà vạch ra ranh giới xa lạ khiến tôi không thể dung hòa nổi.
Hơn 3 năm trôi qua, nhìn nhìn lại bản thân tôi thấy mình già nua. Tôi không còn sức chịu đựng, mọi uất ức bị dồn nén tôi gào lên với anh. Anh im lặng nhưng cũng không cho tôi nói ra sự thật. Tôi không biết được rằng, cuộc hôn nhân không xoay quanh hạnh phúc mà chỉ xoay quanh quý tử cho mẹ chồng...có tránh được rạn nứt hay không?. Tôi có nên nói ra sự thật và giải thoát cho chính bản thân mình?.
Theo VNE
Gia đình chồng ủng hộ việc chồng tôi có con riêng bởi đó là "quý tử" Một lòng một dạ với nhà chồng, sinh cho gia đình hai cô công chúa xinh đẹp, ngoan ngoãn, ai gặp cũng yêu quý, vậy mà bao công lao đó cũng không bằng đứa cháu đích tôn ngoài giá thú. Khi biết chồng ngoại tình, tôi vô cùng đau khổ và giận dữ, nhưng vì thương con và còn rất yêu chồng, nghĩ...