Quỳ lạy van xin chồng được giữ lại con
Chồng đạp vào bụng bầu của tôi với khuôn mặt lạnh lùng. Anh bảo: “Tôi đã chót lấy cô về thì phải làm chồng cô, chứ thiệt tình tôi chẳng muốn có con làm gì”. Tôi ớn lạnh trước câu nói vô tình của anh.
Ảnh minh họa
Đọc bài “Tâm sự của gã trai 6 lần buộc bạn gái bỏ thai” khiến tôi sởn gai ốc. Bạn đang cố “cưa sừng làm nghé” hay là người đàn ông quá vô tình vậy. Mải mê tình ái mà chẳng lúc nào bạn tính tới hậu quả cả.
Đành rằng, bạn được người ta chủ động dắt vào đời. Hoặc do bạn đã quen mùi đàn bà. Nhưng nếu bạn không đồng tình, liệu rằng người ta có dám sấn tới.
Khi đã vắt vai kinh nghiệm rồi, bạn vẫn mặc cho tiến trình tự nhiên đến. Bạn không chút nghẹn lòng trước sinh linh bé bỏng chẳng được chào đời. Tâm tính bạn khiến người ta ghê rợn đấy.
Tôi ghét nhất những gã đàn ông chẳng chút thương xót tình máu mủ. Sống không có trách nhiệm với việc mình làm thì thử hỏi còn tử tế được với ai nữa. Những người đàn ông như bạn có lẽ chỉ cần dán tem Sở Khanh lên trán là xong.
Còn tôi sa vào hoàn cảnh bi đát hơn các nạn nhân kia của bạn nhiều. Chính chồng đã bắt vợ 3 lần phải bỏ thai. Chúng tôi cùng sinh năm 1984 và đã kết hôn được 3 năm. Cả hai đều biết tôn trọng, chung thủy với gia đình mình. Tuy vậy, suốt thời gian qua, tôi luôn phải sống trong dằn vặt.
Video đang HOT
Hai tháng sau ngày cưới, tôi vui mừng đón nhận tin có bầu. Dù nghén ngẩm khiến tôi hay bị ói nhưng tôi vẫn xúc động vì sắp được làm mẹ.
Trái hẳn với niềm vui của vợ, chồng tôi tỏ ra hờ hững với chuyện con cái. Anh nhăn mặt bảo: “Em chưa có công ăn việc làm ổn định. Lương anh làm sao nuôi được 3 người?”. Chồng tôi vẫn đang ngược xuôi tận dụng mối quan hệ để tìm việc tốt cho vợ.
Ngổn ngang quá, tôi định gọi điện về nhà đẻ cầu cứu. Nhưng anh không muốn tôi bám váy nhà ngoại. Anh nhất quyết đưa tôi tới viện để phá thai. Tôi suy sụp vì mất đi đứa con đầu đời.
Ít lâu sau, tôi được nhận vào làm kế toán cho một cơ quan Nhà nước. Niềm vui nhân đôi khi tôi lại mang thai được hai tuần. Tôi hí hửng vào mạng xem cách chế biến các món bổ dưỡng cho bà bầu.
Vừa lúc ấy, anh từ đâu bước vào tắt phụt trang web tôi đang mở. Anh trách tôi suy nghĩ viển vông. Anh bảo: “Đang phải đi thuê trọ như chui gầm chạn, vội con cái làm gì”. Tôi ngớ người trước câu nói tỉnh bơ của chồng.
Vì chưa có nhà cửa mà tôi không được làm mẹ ư? Tôi với chồng cãi nhau một trận ra trò. Thua thế, chồng tôi đã trộn thuốc phá thai vào cốc nước sinh tố hoa quả của vợ. Tôi đau đớn vì bị chồng ép sảy thai.
Sau 2 lần lỡ bầu bí, anh còn bắt tôi uống thuốc tránh thai hàng ngày để không muốn nhỡ nữa. Suốt 2 năm, chúng tôi sống cảnh vợ chồng son. Nhưng nhiều đêm nghĩ về những đứa con đã mất, tôi không cầm nổi nước mắt.
Tôi đã giấu chồng bỏ thuốc tránh thai vào sọt rác. Chồng tôi nghiễm nhiên tưởng mình đã được “bảo vệ” nên hào hứng yêu vợ. “Máy” của tôi nhạy thật, tôi lại có thai một lần nữa.
Lần này tôi khôn ngoan hơn nhiều. Tôi không nói cho chồng về tin mình đang mang bầu. Con tôi, tôi đẻ, tôi nuôi. Tôi quyết làm mẹ.
Giấu gì còn kín, cứ chuyện bầu bí dễ lộ như chơi. Chồng tôi biết tin vợ có thai. Anh bắt tôi bỏ con. Tôi khóc không ngừng. Tôi quỳ xuống van lạy anh để được giữ lại con.
Chồng đạp vào bụng bầu của tôi với khuôn mặt lạnh lùng. Anh bảo: “Tôi đã chót lấy cô về thì phải làm chồng cô, chứ thiệt tình tôi chẳng muốn có con làm gì”. Tôi ớn lạnh trước câu nói vô tình của anh.
Nếu anh ấy không muốn có con, sao không nói với tôi trước lúc kết hôn. Tới lúc vợ mang thai, chồng tôi đã không cho vợ quyền được lựa chọn. Tôi thấy hận anh hơn bao giờ hết.
Bản năng của người phụ nữ thúc giục tôi phải làm mẹ. Nhưng anh sống bất cần và bảo thủ quá. Tôi đang rất bế tắc và đau khổ.
Theo Afamily
Sốc: người yêu tặng đồ chơi tình dục trong sinh nhật
Yêu nhau chưa lâu mà anh đã mang đồ chơi tình dục tặng cho tôi. Đó là thứ mà lâu nay tôi vẫn cho là bệnh hoạn.
Bị phụ bạc sau một cuộc tình mà tôi đã gắn bó tới bốn năm, tôi cảm giác như trái tim mình vỡ vụn, tan nát và không thể dung nạp thêm bất cứ ai nữa. Một ngày đẹp trời tôi gặp anh, và lúc đó tôi biết rằng trái tim mình đã đập trở lại, anh làm tôi xao xuyến sau những mất mát tưởng chừng không thể vượt qua.
Anh, một anh chàng hào hoa, thông minh và khéo léo, cũng giống như tôi anh đã trải qua một cuộc tình tan vỡ sau nhiều sóng gió. Chúng tôi đồng cảm với nhau hơn vì cùng phải chịu chung những vết thương do tình yêu đổ vỡ gây ra và có lẽ vì thế mà chúng tôi hợp nhau, hiểu nhau một cách kỳ lạ. Nói chuyện với nhau thú vị, tôi thích cái cách anh gọi tôi trìu mến là "cô bé", tôi ngưỡng mộ sự hiểu biết của anh về cuộc sống và cách nói chuyện đầy hóm hỉnh của anh.
Tôi vẫn rất yêu anh, nhưng không thể chấp nhận được sở thích biến thái ấy (Ảnh minh họa)
Thời gian cứ thế trôi đi, chúng tôi yêu nhau lúc nào không biết. Mỗi buổi tối không được trò chuyện cùng anh là cả hai đứa đều cảm thấy khó chịu như thiếu đi cái gì đó thật quan trọng trong cuộc sống. Nhưng có lẽ do những tổn thương từ chuyện tình tan vỡ của cả hai người mà sau đó một thời gian khá dài, hình như là gần một năm sau đó anh mới nói lời yêu với tôi.
Lúc được anh tỏ tình, tim tôi như vỡ òa trong hạnh phúc, bởi lẽ bên anh không thiếu những cô gái xuất sắc, giỏi giang theo đuổi. Trong cảm giác ngập tràn sung sướng của tình yêu đó chúng tôi đã trao cho nhau tất cả. Cảm giác được nhỏ bé nằm gọn trong vòng tay anh làm tôi cảm thấy an toàn, dễ chịu. Anh thông minh hóm hỉnh và làm cho tôi cười cả ngày.
Nhưng hạnh phúc không thể chiều theo ý muốn con người. Yêu nhau khoảng chừng được ba tháng là tới ngày sinh nhật tôi. Anh mua quà tặng tôi là một chiếc 'cái ấy' giả. Tôi giật mình, bàng hoàng và có cảm giác như đang từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục. Những suy nghĩ tốt đẹp của tôi về anh dần bị lu mờ theo cái dương vật giả ấy. Phân vân, nghĩ ngợi, hoang mang tôi không thể hiểu được dụng ý của anh là gì, và liệu anh có tốt đẹp như những gì tôi đã nghĩ về anh không? Tôi hoài nghi lý do mà người yêu trước bỏ anh ra đi một cách phũ phàng như thế.
Không thể cứ lo sợ trong hoài nghi như thế được, tôi quyết định thẳng thắn hỏi anh về món quà anh tặng tôi đó. Anh bình tĩnh đến ngạc nhiên và trả lời cũng vô cùng bình thản: "Sao cô bé của anh lại trẻ con như vây? Người yêu anh thì anh mới tặng mấy thứ đồ chơi đó chứ, em không biết nó giúp mình vui vẻ hơn mỗi khi bên nhau thế nào đâu. Lần sau anh sẽ dạy em cách sử dụng, em sẽ thấy rất tuyệt nhất là những lúc không có anh bên cạnh. Bây giờ thế giới người ta đều dùng mà em?."
Từ ngày nhận được món quà của anh đến bây giờ tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cũng tìm cách bóng gió dò hỏi mọi người xung quanh tôi. (ảnh minh họa)
Anh nói một cách sành sỏi, trơn tru và không hề bộc lộ chút xấu hổ nào cả. Có thể anh nói đúng, bây giờ nhiều người dùng đồ chơi tình dục. Nhưng vốn dĩ tôi là một cô gái sống và nghĩ theo cách truyền thống chứ không hiện đại như anh. Tôi cho dùng mấy thứ đó là biến thái, là không bình thường. Nhưng người yêu tôi lại có cách nghĩ hoàn toàn khác. Anh quá thoáng, quá mới mẻ trong nếp nghĩ là sử dụng đồ chơi tình dục.
Tôi hoang mang quá, càng ngày tôi càng thấy sợ suy nghĩ đó của anh. Nhưng tôi vẫn yêu anh rất nhiều. Cái quan trọng hơn là tôi đã từng đổ vỡ sau một mối tình, nếu lần này tôi chia tay anh tôi sợ mình không còn đủ can đảm để mà yêu thêm một lần sâu đậm nữa.
Từ ngày nhận được món quà của anh đến bây giờ tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cũng tìm cách bóng gió dò hỏi mọi người xung quanh tôi. Phần nhiều là những người có cùng suy nghĩ như tôi, cho rằng đồ chơi tình dục là một sự biến thái một điều gì đó đáng ghê tởm. Tôi phải làm thế nào khi vẫn yêu anh rất nhiều, nhưng cũng rất ghê tởm sở thích dùng đồ chơi tình dục bệnh hoạn của anh. Tôi không muốn mất anh, nhưng cũng không muốn phải theo sở thích đáng ghê tởm ấy. Tôi phải làm như thế nào lúc này, các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Tôi có nên quên đi mối tình oan nghiệt này? Tôi mở tủ và tá hỏa: Số tiền dành dụm để cho mẹ tôi chữa bệnh đã không cánh mà bay. Tôi xem lại mấy thứ khác cũng không còn ở vị trí cũ. Sau giây phút thất thần, tôi bấm điện thoại gọi cho Phương. Chuông đổ nhưng không có người bắt máy. Cô ấy đã biến mất cùng với mối tình...