Quỷ kế của tên sá.t nhâ.n dụ dỗ vợ bạn “quan hệ” rồi ra tay sá.t hạ.i
Lợi dụng bạn đi làm ăn xa, Chính sang giúp đỡ rồi dùng “quỷ kế” để dụ vợ bạn. Một hôm, sau khi quan hệ, người tình xin tiề.n nhưng hắn không cho, hắn dùng dây điện sá.t hạ.i rồi bỏ vào bao nilon vứt xuống kênh phi tang.
Xá.c ngườ.i trong bao
Khoảng 16h ngày 22/9/2013, một người đàn ông đi qua kênh cạn tại ấp Bắc B, xã Điềm Hy (huyện Châu Thành, tỉnh Tiề.n Giang) phát hiện dưới kênh cạn có một bao nilon lớn bốc mùi hôi thối. Tò mò, anh lại gần, dùng dao rạch chiếc bao để xem bên trong có gì. Anh hốt hoảng, bởi bên trong hé ra một phần cơ thể người đang quá trình phâ.n hủ.y. Ngay lập tức, thông tin phát hiện th.i th.ể người trong bao ở dưới kênh nhanh chóng được báo đến công an.
Nhận được tin báo, cán bộ Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an tỉnh Tiề.n Giang đã có mặt tại hiện trường phối hợp với Công an huyện Châu Thành khám nghiệm t.ử th.i. Cơ quan công an xác định, nạ.n nhâ.n là phụ nữ khoảng 35 đến 40 tuổ.i, không mặc quần, hai bên đùi có nhiều vết bỏng dài, chế.t được gần 48 tiếng. Nguyên nhân chế.t có thể do bị điện giật…
Qua thông báo truy tìm tung tích nạ.n nhâ.n, khoảng 18h cùng ngày, anh Nguyễn Anh T. xin vào nhận diện và xác định, đây chính là vợ mình.
Anh T. cho hay, nạ.n nhâ.n tên là Nguyễn Thị N. (37 tuổ.i, ngụ ấp Hòa, xã Dưỡng Điềm, huyện Châu Thành, tỉnh Tiề.n Giang). Tuy nhiên, anh T. không nghi cho bất kỳ người nào là hun.g th.ủ sát hại vợ mình. Bên cạnh đó, anh cho biết, bình thường, vợ anh có mang một số trang sức vàng. Chị N. ra khỏi nhà bằng xe máy nhưng khi phát hiện th.i th.ể thì không thấy xe đâu. Qua thông tin quần chúng, công an xác định chị N. có tư tình với một người hàng xóm tên là Cao Văn Chính (59 tuổ.i, ngụ ấp Bắc B).
Khoảng 19h ngày 23/9/2013, công an mời Chính đến trụ sở công an xã Điềm Hy làm việc. Chính thừa nhận, trước đây có tình cảm ngoài luồng với chị N., nhưng 6 tháng qua, cả hai đã không hề qua lại. “Tôi không có bất kỳ mâu thuẫn nào phải sá.t hạ.i chị N.”, Chính khai. Trong khi Chính khai, các điều tra viên nhận thấy, ẩn sâu trong ánh mắt của Chính có điều gì đó bất thường. Qua kiểm tra danh sách liên lạc từ điện thoại của chị N., cơ quan công an phát hiện chiều 20/9/2014, chị N. và Chính có gọi điện, nhắn tin cho nhau.
Tuy chứng cứ rành rành là vậy, Chính vẫn khăng khăng khẳng định mình không liên quan gì đến cái chế.t của chị N.. Tuy nhiên, cuối cùng, hắn cũng phải cúi đầu thừa nhận, mình chính là hun.g th.ủ đã sá.t hạ.i rồi lấy tài sản của nạ.n nhâ.n. Ngay lập tức, Chính bị cơ quan công an bắt giữ.
Đào hố chôn quần áo và giấy tờ của nạ.n nhâ.n
Chiều 9/9/2014, TAND tỉnh Tiề.n Giang mở phiên tòa sơ thẩm xét xử Chính về hai tộigiết người và cướp tài sản. Tại tòa, Chính khai nhận mình có hai đời vợ. Nhà hắn cách nhà anh T. một con lộ lớn. Hàng ngày, hắn với vợ chồng anh T. khá thân thiết. Bình thường, anh T. đi làm, hắn vẫn sang nhà chơi. Biết người phụ nữ vắng chồng sẽ thiếu thốn tình cảm, hắn từ tốn nhẹ nhàng quan tâm. Dần dà, chị N. cũng xuôi lòng, ngã vào lòng gã. Mỗi lần quan hệ tìn.h dụ.c, gã thường cho nạ.n nhâ.n tiề.n. “Lần ít nhất là vài triệu và nhiều nhất là 20 triệu đồng. Tuy nhiên, đôi khi tôi cũng không cho gì”, Chính khai.
Kẻ sá.t nhâ.n trong vành móng ngựa.
Chiều 20/9/2013, biết vợ đi ăn giỗ tại nhà một người thân, Chính liền gọi điện, nhắn tin hẹn chị N. sang nhà mình. Chị N. điều khiển xe máy tới. Tuy trời đã tối nhưng sợ hàng xóm phát hiện mình tằng tịu với vợ của bạn, nên hắn cố tình không bật điện. Lúc gặp nhau, chị N. ngỏ ý xin 10 triệu đồng nhưng gã bảo không có.
Video đang HOT
Sau khi thỏa mãn, nằm bên nhau, chị N. tiếp tục hỏi xin 3 triệu đồng. Chính khó chịu trả lời: “Hiện tại anh không có tiề.n. Chờ lúc nào bán lúa xong, trả nợ còn dư anh sẽ cho”. Bực mình, chị N. lớn tiếng hét mắng vào mặt gã. Không chịu thua, hắn đáp trả người tình bằng những lời dung tục.
Trong lúc tức giận, hắn lấy đoạn tre dài chừng 1,5m, một đầu có gắn đoạn sắt, rồi lấy cuộn dây điện quấn vào đoạn sắt, đầu dây bên kia cắm vào ổ điện. Hắn đi tới chỗ chị N. đang đứng, chích vào đùi cho đến khi nạ.n nhâ.n tử vong mới dừng lại.
Hun.g kh.í của vụ án.
Chính bình tĩnh lục người chị N. lấy một điện thoại di động, sợi dây chuyền vàng 3,3 chỉ và 76.000 đồng. Sau đó, gã nhét th.i th.ể nạn nhân vào bao nilon, dùng xe máy chở đi khoảng 1km thì vứt xuống dòng kênh. Xong xuôi, hắn quay lại nhà, lấy toàn bộ tài sản của nạ.n nhâ.n cất vào tủ. Đêm hôm đó, hắn tháo rời từng bộ phận xe máy của nạ.n nhâ.n, lấy linh kiện bỏ vào bao nilon giấu trong nhà, sườn xe ném xuống ao. Những thứ khác như biển số xe, dép, quần áo và các giấy tờ tùy thân của nạ.n nhâ.n, hắn đào hố chôn giấu sau vườn.
“Tôi không cố ý sá.t hạ.i cũng như cướp tài sản của chị N.. Hôm đó, chị N. lớn tiếng, tôi sợ hàng xóm phát hiện nên mới dùng cây tre quơ trúng nạ.n nhâ.n. Tôi không biết cây tre có điện”, Chính khai.
Tuy nhiên, HĐXX nhanh chóng chứng minh lờ.i kha.i này chỉ là ngụy biện. Dường như biết chắc chắn không thể chối tội nên khi được nói lời sau cùng, hắn giở giọng cùn: “Có tội thì phải chịu, không oan”!
Chồng nạ.n nhâ.n từng nhiều lần đi qua bao chứa th.i th.ể vợ
Hàng ngày, chị N. chỉ ở nhà nội trợ, mọi chi phí trong gia đình đều phụ thuộc vào việc anh T. làm thuê, làm mướn. Chính lại là hàng xóm khá thân thiết với anh. Bình thường, hắn vẫn thường sang nhà chơi và được anh T. rất quý. Do đặc thù công việc, anh T. thường vắng nhà. Mỗi khi vắng nhà, anh biết Chính hay sang phụ giúp, đỡ đần công việc nặng nhọc cho vợ nên cảm kích lắm. Anh không ngờ, đằng sau lòng tốt ấy lại là những chuyện mờ ám khác.
Hôm xảy ra vụ án, chị N. xin phép đi đám cưới của một người bạn ở thị trấn Châu Thành. Hôm đó trời mưa lớn nên hơn 19h, chị mới điều khiển xe Honda Wave RS màu đỏ đen ra khỏi nhà. Ngay trước khi vợ đi, anh T. còn tình tứ căn dặn: “Trời tối rồi, em đi từ từ thôi. Đêm khuya nguy hiểm, em nhớ về trước 22h”.
Nửa đêm, không thấy vợ về, anh T. thấy sốt ruột. Đến hơn 3h sáng hôm sau nhưng vẫn không thấy vợ về, ruột gan anh T. nóng như lửa đốt. Trời vừa sáng, anh liền đến nhà bạn của vợ hỏi. Tuy nhiên, anh nhận được thông tin vào tối hôm qua chị N. không đến dự đám cưới như đã nói.
Anh T. vội vàng gọi điện rồi trực tiếp đến nhà những người thân. Tuy nhiên, tung tích của chị N. vẫn bặt vô âm tín. Đến hôm sau, anh đành đến đài phát thanh – truyền hình tỉnh đăng tin tìm vợ nhưng vẫn không thấy kết quả. Đến chạng vạng ngày 22/9/2013, anh nhận được điện thoại của một người quen thông báo công an phát hiện có một xác phụ nữ được giấu trong bao tải và bảo đến nhận dạng.
Đến hiện trường, anh rụng rời tay chân khi biết đích xác nạ.n nhâ.n chính là người từng chung chăn gối suốt 18 năm qua. Suốt hai ngày đi tìm vợ, nhiều lần anh đi ngang qua chỗ có bao nilon chứa th.i th.ể chị N. nhưng anh không để ý.
Anh và chị N. kết hôn đã 18 năm. Dù nguyên nhân không có con là do vợ, nhưng chưa một lần anh T. oán trách. Anh vẫn yêu thương chị N. hết mực. Anh cũng chưa bao giờ nghĩ vợ lại có tư tưởng ngoạ.i tìn.h, chứ đừng nói đến việc có quan hệ với người hàng xóm thân thiết. Đây là một nỗi đau lớn, ngoài suy nghĩ của người đàn ông chân chất này.
Bản án nghiêm khắc
Tại phiên tòa, HĐXX nhận định hành vi của Chính là đặc biệt nguy hiểm và đề nghị mức án t.ử hìn.h. Sau giờ nghị án, HĐXX xét thấy, bị cáo đã giế.t ngườ.i, cướp của rồi phi tang toàn bộ tài sản của nạ.n nhâ.n nhằm xóa mọi dấu vết, chứng cứ. Để làm gương, răn đe kẻ khác cần có mức án thật nghiêm.
Tuy nhiên, xem xét các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ, tòa quyết định tuyên phạt Chính chung thân về tội giế.t ngườ.i, 4 năm về tội cướp tài sản. Tổng hợp hình phạt là chung thân. Bên cạnh đó, Chính còn phải bồi thường cho gia đình nạ.n nhâ.n 215 triệu đồng.
Theo_Đời Sống Pháp Luật
Quên bị can suốt 21 năm
Hai ngành công an, kiểm sát nói tòa sơ thẩm phải bồi thường oan, tòa lại bảo trách nhiệm thuộc về cơ quan điều tra...
Vụ án kỳ lạ của ông Phan Văn Lá đã không còn xa lạ với bà con xã Vĩnh Công, Châu Thành (Long An). 21 năm qua, ông Lá đi tìm công lý, tới nay đã hơn nửa đời người nhưng vẫn chưa có một cơ quan nào đứng ra nhận trách nhiệm về việc bỏ quên hồ sơ vụ án và thân phận bị can của ông.
Đán.h em bắt khai ra anh
Ông Lá tiếp chúng tôi trong căn nhà mái tôn nóng hầm hập, dù có quạt nhưng chỉ ngồi một chút cũng vã mồ hôi. Hai người em của ông ở nhà liền kề cũng chạy qua góp chuyện.
Vụ việc của ba anh em ông Lá bắt đầu từ một đêm tháng 7-1991. Đêm ấy, ấp 1 (xã Hiệp Thạnh, Châu Thành) bị mất điện. Nghi có kẻ gian cắt trộm dây điện, người dân đi tuần thì phát hiện có người đang cuốn dây điện vừa cắt xong và bỏ chạy.
Lúc đó hai người em của ông Lá là Phan Văn Tân và Phan Văn Châu đang soi cá gần đó. Thấy xôn xao, nghe có tiếng ai đó la: "Điện", họ không hiểu chuyện gì nhưng sợ bị thu bình điện nên bỏ chạy. Người dân đi tuần thấy vậy vây bắt, dẫn giải họ về trụ sở công an xã.
Ông Tân buồn bã nhớ lại: "Lúc đó tui 15 tuổ.i, thằng Châu mới 13 tuổ.i. Công an kẹp lỗ tai, ép tui nhận tội và bảo phải khai cả anh Lá vào thì mới thả về. Lúc đầu tui không nhận tội nhưng bị đán.h đau quá nên đành khai nhận và viết theo sự hướng dẫn của công an. Thế là hôm sau anh Lá bị bắt luôn".
Vì các cơ quan tố tụng đùn đẩy trách nhiệm nên chưa biết khi nào ông Lá mới được giải quyết bồi thường oan. Ảnh: HN
Ba anh em ông Lá bị Công an huyện Châu Thành khởi tố về tội hủy hoại tài sản xã hội chủ nghĩa (Điều 138 BLHS 1985). Sau hai tháng tạm giam, cơ quan điều tra (CQĐT) đã đình chỉ điều tra đối với ông Tân và ông Châu. Còn lại ông Lá, tháng 12-1991, TAND huyện Châu Thành đã phạt ông bốn năm tù về tội trên.
Ông Lá kháng cáo kêu oan. Tháng 9-1992, TAND tỉnh Long An xử phúc thẩm đã hủy án sơ thẩm, giao hồ sơ cho cấp sơ thẩm điều tra, xét xử lại. Lý do là căn cứ vào lời trình bày của bị cáo, của những người tham gia tố tụng khác thì việc cấp sơ thẩm kết án bị cáo về tội hủy hoại tài sản xã hội chủ nghĩa là chưa đủ cơ sở. Vì trong quá trình điều tra, hai ông Tân và Châu lúc không thừa nhận, khi lại thừa nhận và tại phiên tòa, họ khai bị cán bộ đán.h đau quá nên mới không biết khai ra ai ngoài anh mình. Mặt khác, lờ.i kha.i của các nhâ.n chứn.g có nhiều mâu thuẫn. Ngoài ra khi CQĐT tiến hành điều tra hai ông Tân và Châu (đều chưa thành niên) lại không có người giám hộ...
Bỏ lửng vụ án
Hơn một tháng sau, VKS huyện Châu Thành ra quyết định hủy bỏ việc tạm giam, cho ông Lá tại ngoại (tính đến lúc này ông Lá đã bị tạm giam 15 tháng). Kể từ đó không ai gọi ông lên làm việc nữa.
Ông Lá vác đơn kêu oan khắp nơi. Mãi đến tháng 9-2013 (21 năm sau), CQĐT mới ra quyết định đình chỉ điều tra đối với ông Lá (trong quyết định không hề ghi lý do đình chỉ điều tra là gì).
Ông Lá đã nhờ luật sư tư vấn rồi nộp đơn khởi kiện ra TAND huyện Châu Thành yêu cầu chính tòa này phải bồi thường oan cho ông gần 500 triệu đồng và công khai xin lỗi. Theo ông Lá, ông bị oan, các cơ quan tố tụng địa phương không thể kết tội được nên cố tình bỏ mặc vụ án. Theo Luật Trách nhiệm bồi thường của Nhà nước thì tòa án cấp sơ thẩm có trách nhiệm bồi thường oan cho trường hợp của ông. Tuy nhiên, TAND huyện Châu Thành đã từ chối nhận đơn kiện, cho rằng lỗi thuộc CQĐT đã không tiến hành điều tra lại, bỏ quên vụ án suốt 21 năm, để hết thời hạn điều tra.
Năm nay ông Lá 47 tuổ.i, cuộc sống khó khăn của gia đình tới bốn miệng ăn chỉ trông cậy vào hơn hai công đất thuê để trồng bí đao nên trông ông hom hem như đã ở tuổ.i 60. Mấy năm trước do bất cẩn, một mắt của ông đã bị mù, mất sức lao động hơn 60%. Ông Lá ứa nước mắt: "Khi ba anh em tui bị bắt, con tui mới hai tuổ.i, ở nhà chỉ có thằng út cũng mới có mấy tuổ.i, khổ không sao nói hết. Bây giờ nhiều lúc bế tắc, tui không biết phải làm sao. Nhưng tui sẽ không nản, tui sẽ đi tìm công lý tới cùng!".
Oan đã rõ, chỉ chưa rõ cơ quan bồi thường
Để làm rõ hơn vụ việc, chúng tôi liên hệ với Công an huyện Châu Thành thì đơn vị này chỉ lên Công an tỉnh Long An. Đến công an tỉnh, chúng tôi được hướng dẫn qua gặp tỉnh ủy do nơi này đang chủ trì giải quyết khiếu nại của ông Lá.
Ông Đỗ Văn Dũng (Trưởng ban Nội chính Tỉnh ủy Long An) cho biết: "Ông Lá bị oan thì rõ rồi nhưng cơ quan nào đứng ra bồi thường thì chưa rõ. TAND tỉnh đã xin ý kiến chỉ đạo, TAND Tối cao có hướng dẫn trách nhiệm bồi thường oan thuộc về CQĐT nhưng Bộ Công an và VKSND Tối cao lại nói phía tòa phải bồi thường. Hiện chúng tôi đang xin ý kiến chỉ đạo của Ban Nội chính Trung ương, lúc đó mới có quyết định cụ thể. Về nguyên tắc, CQĐT tiến hành điều tra lại thì VKS phải giám sát, tòa phải nhắc nhở nhưng cả ba cơ quan tố tụng đều đã thiếu trách nhiệm mới dẫn đến sự việc bị bỏ quên lâu như vậy. Quan điểm cá nhân của tôi thì tòa phải đứng ra bồi thường oan, sau đó mới tiến hành kiểm điểm trách nhiệm của từng cá nhân".
Theo tìm hiểu của chúng tôi, hai ngành công an và VKS (cả ở Long An lẫn trung ương) đều cho rằng căn cứ vào quy định hiện hành thì TAND huyện Châu Thành phải bồi thường thiệt hại cho ông Lá. Trong khi đó, ngành tòa án tỉnh Long An và TAND Tối cao lại cho rằng trách nhiệm thuộc về CQĐT Công an huyện Châu Thành vì có lỗi không tiến hành điều tra lại, để hết thời hạn điều tra.
Vậy trong trường hợp này, cơ quan nào phải bồi thường thiệt hại cho ông Lá? Ý kiến của các chuyên gia ra sao? Xin mời bạn đọc tiếp tục theo dõi trên Pháp Luật TP.HCM ra ngày 26-8.
Trách nhiệm bồi thường của tòa 1. Tòa án cấp sơ thẩm có trách nhiệm bồi thường thiệt hại trong các trường hợp sau đây: a) Tòa án cấp sơ thẩm tuyên bị cáo có tội nhưng tòa án cấp phúc thẩm hủy bản án sơ thẩm, tuyên bị cáo không có tội và đình chỉ vụ án vì người đó không phạm tội hoặc hủy bản án sơ thẩm để điều tra lại mà sau đó bị can được đình chỉ điều tra, đình chỉ vụ án vì không thực hiện hành vi phạm tội hoặc hủy bản án sơ thẩm để xét xử lại mà sau đó bị cáo được tuyên là không có tội vì không thực hiện hành vi phạm tội; (Theo điểm a khoản 1 Điều 32 Luật Trách nhiệm bồi thường của Nhà nước 2009)
Theo Dantri
Bắt đối tượng trộm xe gắn máy Ngày 12/8, thông tin từ Công an huyện Châu Thành cho biết vừa bắt tạm giam Trần Minh Vũ (ngụ Phường 8, TP Bến Tre) để điều tra về hành vi trộm cắp tài sản. Trước đó, vào khuya 11/8, Vũ đón xe khách từ tỉnh Đồng Tháp về tỉnh Bến Tre. Khi đến khu vực ngã tư Tuần Đậu (huyện Châu Thành),...