Quý bà ngậm ngùi ôm trái đắng khi tình trẻ ‘bốc hơi’ cùng đống tiền
Tôi chẳng tiếc tiền để cậu trai tiêu xài thoải mái, tôi mua xe máy xịn, quần áo hàng hiệu, đồng hồ hợp mốt và chiều chuộng hết lòng để giữ tình trẻ bên mình.
Tôi không ngờ hôn nhân của tôi và chồng lại kết thúc sớm như thế! Mất hai năm tìm hiểu, yêu thương vậy mà cưới nhau chưa kịp làm lễ kỷ niệm trọn năm mặn nồng chúng tôi đã đường ai nấy đi.
Bố, mẹ tôi sống bằng nghề buôn bán quần áo may sẵn ở khu chợ sát biên giới từ khi tôi chưa ra đời. Đến khi học xong lớp 12, thi trượt đại học tôi bước tiếp con đường kinh doanh của bố, mẹ mà dứt khoát không ôn tập để thi lại như mong muốn của bố, mẹ. Say mê với chuyện làm giàu mãi đến năm 25 tuổi tôi mới có được mối tình đầu mà cũng là tình quyết định “chung thân” với người đàn ông hơn tôi đúng một giáp. Anh chính là khách hàng ruột của gia đình tôi đã nhiều năm nay nên bố, mẹ tôi hoàn toàn ủng hộ để chúng tôi nên vợ, nên chồng. Nhà chồng ở dưới xuôi, để thuận tiện cho việc làm ăn, sau khi cưới vợ, chồng thống nhất mua nhà gần nơi ở của bố, mẹ, đồng thời tôi ta riêng không chung vốn với bố, mẹ nữa.
Trời cho buôn may, bán đắt thu nhập của chúng tôi tăng chóng mặt theo từng chuyến hàng. Những tưởng tình cảm vợ, chồng ấm êm, kinh tế dư dả thì hạnh phúc gia đình sẽ xuôi chèo mát mái nào ngờ chính tôi phát hiện ra chồng không mấy tốt đẹp như tôi kỳ vọng.
Chồng đã lén lút qua mặt tôi dùng tiền buôn bán để cung phụng cho gái. Bồ của anh mới tròn đôi mươi, xinh đẹp sành điệu, giỏi ngón nghề chiều chuộng đàn ông để moi tiền, moi của.
Chẳng có lý do gì để tiếc nuối, níu giữ con người phụ bạc đó, tôi chủ động làm đơn chia tay chồng, mặc cho chồng van xin, hứa hẹn sẽ chấm dứt quan hệ với nhân tình… Công việc kinh doanh của tôi không bị ảnh hưởng nhiều sau cuộc ly hôn với chồng, nhưng một mình khó chu toàn hết các khâu buôn bán tôi đăng tin tuyển người làm.
Video đang HOT
Một phụ nữ ngoài 40 đã có gia đình được tôi nhận chỉ lo nội trợ, quán xuyến nhà cửa cho tôi, còn một nam thanh niên 26 tuổi, khỏe mạnh, thông thạo ngọai ngữ giao tiếp với khách hành bên kia biên giới giúp tôi buôn bán.
Đúng là tôi ở hiền gặp lành, chàng trai trẻ giỏi dang, sức vóc, lại luôn biết điều, lịch sự với chủ, nên tôi vô cùng hài lòng và không tiếc thêm tiền thưởng mỗi chuyến hàng cậu trai hoàn thành. Bằng trái tim nhạy cảm của một người phụ nữ tôi biết cậu trai cũng để ý đến tôi qua ánh mắt đưa tình, qua sự chăm sóc tế nhị mỗi lần chúng tôi cùng đi nhập hàng với nhau. Còn tôi cô đơn ở tuổi chưa đến 30, tôi biết mình cần gì ở cậu trai vạm vỡ, gợi tình đó.
Rồi thành quy luật, cái gì đến phải đến, khi tối muộn một đêm mưa buồn rả rích, cậu trai nấn ná chưa muốn về nhà trọ sau khi đã hoàn thành xong sổ sách, tiền nong rành mạch nộp cho tôi. Không bỏ lỡ cơ hội, tôi đã chủ động mời gọi và dễ dàng cuốn cậu trai vào đam mê khi tôi là người đàn bà thừa kinh nghiệm chinh phục vì đã qua một đời chồng.
Tôi chẳng tiếc tiền để cậu trai tiêu xài thoải mái, tôi mua xe máy xịn, mua quần áo hàng hiệu, mua đồng hồ hợp mốt cho tình trẻ và chiều chuộng cậu trai hết lòng để giữ cậu ấy bên mình. Thế mà sống già nhân ngãi, non vợ, chồng với cậu trai được hơn một năm thì cậu trai lẳng lặng về quê cưới vợ, sau khi đã ôm một mớ tiền lớn tôi nhờ cậu thanh toán cho đối tác làm ăn của tôi. Không chứng từ, không sổ sách, tôi chỉ còn biết ngậm đắng nuốt cay ôm hận vào lòng, tự trách mình ngu muội, dại dột…
Theo AN TRÍ/Tienphong
Mất vàng, mẹ tôi cứ chăm chăm đổ tội lên người chị dâu dù tôi thanh minh hết lời
Nhìn chị dâu ôm mặt khóc nức nở, trên mặt còn in hai dấu tay đỏ, tôi giận mẹ kinh khủng.
Ở khu phố nhà tôi sống, chẳng ai không biết đến mẹ tôi. Một phần vì mẹ tôi giàu có, một phần vì bà quá hung dữ, sống áp đặt. Chính tôi là con gái ruột mà nhiều khi không chịu đựng nổi chính sự ngang tàng, phi lí của mẹ mình.
Gia đình tôi chỉ có hai anh em. Mẹ tôi rất thương anh trai tôi. Anh tôi cao ráo, học giỏi, lại kiếm ra tiền nên trở thành đề tài xuyên suốt trong những câu chuyện của mẹ với hàng xóm. Mẹ tôi còn luôn mong anh tìm được một người vợ tài giỏi, xinh đẹp cho hợp đôi.
Thế nên khi anh giới thiệu bạn gái, mẹ tôi phản đối kinh khủng. Mẹ bỏ ăn gây sức ép, cầm tiền tới gặp người yêu anh thương lương, thậm chí tới tận nhà chị ấy để vu oan giá họa chị ấy mồi chài anh tôi. Sau bao nhiêu chuyện, anh tôi vẫn không lùi bước mà còn đòi chuyển ra riêng nếu mẹ tôi cứ ngang ngược như thế.
Mẹ bỏ ăn gây sức ép, cầm tiền tới gặp người yêu anh thương lương, thậm chí tới tận nhà chị ấy để vu oan giá họa chị ấy mồi chài anh tôi. (Ảnh minh họa)
Anh tôi nói chị ấy có thể không xinh đẹp, nhà không giàu có nhưng chị ấy hiền lành, chu đáo, là mẫu người phụ nữ toàn tâm của gia đình. Anh chỉ cần một chỗ dựa vững chắc để thoải mái mỗi chiều tan làm chứ không cần một cô vợ để ngắm. Cãi thua lí, lại bị anh gây sức ép ngược nên mẹ tôi buộc phải tổ chức đám cưới cho hai người.
Nhưng rồi chị dâu tôi vẫn sống không yên với mẹ tôi. Tôi là em chồng mà còn thấy xót xa thay. Nhiều lần tôi nói mẹ ít ác lại để tôi còn dám đi lấy chồng. Ai ngờ mẹ tôi nói: "Con là tiểu thư nhà giàu, con xinh đẹp, con tài giỏi nó phải khác, không thể so với mấy đứa nhà nghèo thế này. Mẹ chồng con có ác, con về đây, mẹ nuôi". Tôi biết những lời đó đều ám chỉ vào chị dâu mình. Nhìn chị tủi thân, suốt ngày lủi thủi ở xó bếp, khu vườn mà tôi tội thay.
Tôi cũng hay theo nói chuyện, lựa lời an ủi chị. Chị hiền lắm, hiền đến độ rõ ràng bắt gặp mẹ tôi lén bỏ ớt bột vào nồi cháo mà vẫn im lặng để bị mắng ngược. Hiền đến độ thấy mẹ lao vào phòng lục lọi vẫn cắn răng để yên chứ không dám phản kháng. Có lẽ thời gian hạnh phúc nhất của chị là khi anh tôi đi làm về. Mà cũng lạ, chưa bao giờ tôi nghe chị nói điều gì không tốt về mẹ tôi với anh nên mối quan hệ giữa anh với mẹ cũng cải thiện bớt.
Nhìn chị dâu ôm mặt khóc nức nở, trên mặt còn in hai dấu tay đỏ rân, tôi giận mẹ kinh khủng. (Ảnh minh họa)
Nhưng đến chuyện hôm nay, tôi thật sự không sao chịu nổi mẹ mình nữa. Chẳng là tôi đưa mẹ đi mua sắm ở trung tâm thương mại lớn. Mẹ mua hai chiếc lắc tay rồi lại đi thử váy áo trong cùng một cửa hàng. Thử đồ đã đời, tôi đưa mẹ về.
Về nhà được tầm mười phút sau, tôi nghe tiếng mẹ la hét bị mất hai chiếc lắc tay. Tôi bảo mẹ nhớ kĩ xem có để quên ở đâu không? Mẹ lại nhất định nói không thể bỏ quên được. Rồi bà hùng hổ, giận dữ quy tội: "Nãy mẹ để túi xách trên bàn, nó đem cất vào tủ đồ cho mẹ. Chắc chắn là nó tham nên lấy rồi". Tôi giật mình khuyên mẹ đừng nên nói bậy khi chưa có chứng cứ.
Thế mà mẹ tôi vẫn đi như bay xuống nhà dưới, nắm tóc chị dâu tôi rồi lôi cả nhà chị dâu ra mắng chửi. Tôi lao vào, giật mẹ ra. Nhìn chị dâu ôm mặt khóc nức nở, trên mặt còn in hai dấu tay đỏ, tôi giận mẹ kinh khủng.
Ngay lúc đó, bên trung tâm thương mại gọi điện đến bảo mẹ tôi đến nhận lại lắc vàng. Thì ra mẹ mua rồi để quên trên quầy khi thử đồ. Nghe xong điện thoại, mẹ tôi lấy xe đến trung tâm thương mại chứ chẳng thèm xin lỗi chị dâu một tiếng. Tôi tức quá. Theo mọi người có nên nói cho anh tôi biết cuộc sống của chị dâu rồi bảo anh chuyển ra ngoài sống luôn không?
Theo Afamily
Vợ chết lặng khi chạm mặt 'kẻ thứ 3' Việc cần làm bây giờ là chị cần tỉnh táo, mạnh mẽ để tìm ra giải pháp hợp tình, hợp lí níu kéo hạnh phúc hôn nhân, để giữ trọn mái ấm của mình trước kẻ thứ 3 xấu xa đó. Ảnh minh hoạ: Internet Tôi phải nói rằng thật tiếc khi vợ, chồng chị đã có gần 30 năm tình nghĩa gắn...