Quên một người không xứng đáng
Sai lầm của đàn ông, là nghĩ rằng phụ nữ sẽ vì họ mà hy sinh và làm tất cả, chỉ vì yêu. Sai lầm của phụ nữ là một mực tin rằng, người đàn ông họ yêu không bao giờ phản bội.
Chẳng ai có thể đủ bao dung để thứ tha cho kẻ làm họ tổn thương hết lần này đến lần khác.
Thế giới này luôn đủ người cho chúng ta lựa chọn, đừng bao giờ vội vàng mà đán.h rơi hạnh phúc vì một người không xứng đáng. Lỡ chuyến xe này vẫn còn chuyến xe khác phía sau, chỉ cần chúng ta nhớ, hãy tỉnh táo đừng lên nhầm xe, và cũng đừng bỏ lỡ quá nhiều, không biết phía trước đang chờ đợi bạn điều gì, cứ mỉm cười mà đón nhận, vì tôi tin rằng điểm dừng tiếp theo sẽ có ai đó chờ bạn, sẵn sàng đưa tay cho bạn nắm “cùng đi nhé”.
Hạnh phúc không phải có quá nhiều thứ, mà hạnh phúc là khi mọi thứ vừa vặn, giống như chiếc đồng hồ sẽ vang lên hồi chuông ngân khi kim giờ, kim phút chạm nhau. Tình yêu cũng vậy…
Trong một cuộc tình không nguyên vẹn, ai cũng là người chịu tổn thương và thiệt thòi, người ra đi mang trong lòng những tâm tư khó nói, những day dứt, mặc cảm và sai lầm; kẻ ở lại thổn thức cùng nỗi đau, những hoài mong, nuối tiếc, hy vọng và cả tuyệ.t vọn.g. Nhưng đằng sau những gì ta đã mất đi sau cuộc tình đó, ta mới nhận ra đâu là hạnh phúc, đâu là mong ước lớn nhất khi bước chân vào tình yêu và đâu là bài học ta cần khắc ghi để né tránh sai lầm. Suy cho cùng, con người ta sẽ chợt tỉnh ngộ sau khi trải qua những mất mát, để rồi từ đó tỉnh táo hơn mà lựa chọn cho mình một lối đi an toàn nhất.
Yêu cũng được, không yêu cũng được, quan trọng là bản thân cảm thấy đủ đầy và trân quý chính mình. Mất đi một người không có nghĩa mất đi tất cả. Những sai lầm, nông nổi rồi sẽ được bù đắp bằng những bao dung và yêu thương đúng lúc. Cũng đừng vì một nét vẽ chệch tay mà bỏ cả đi một bức tranh ngày đêm vẽ.
Video đang HOT
Trong một cuộc tình không nguyên vẹn, ai cũng là người chịu tổn thương và thiệt thòi… (ảnh minh họa: B.T)
Người ta cứ nói, chỉ khi yêu thương một người bằng tất cả trái tim mình thì bằng bất cứ giá nào cũng không muốn mất đi người đó, thế mà có những người vội đến rồi vội đi, để lại một khoảng trống vô tận trong lòng người ở lại.
Có những ngày tình yêu không được hồi đáp giống như ta đang làm phiền họ rất nhiều. Có những ngày tình yêu cô độc giống như ta đã phạm một sai lầm lớn lắm để phải bị trừng phạt mà cô đơn cả đời. Có những ngày cảm thấy tình yêu của mình bị ngó lơ sao mà rẻ mạt, tầm thường. Đến ngay cả lúc họ rời đi, ta cũng chẳng có quyền mà níu lại.
Trong tình yêu, có những lúc ta nghĩ rằng người đó sẽ cùng ta đi đến cùng trời cuối đất, nhưng rồi chợt tỉnh cơn mê, dụi mắt, mà gật đầu nắm một tay khác. Có lẽ, người ta khi đó không còn gắng sức để kiếm tìm một tình yêu đúng nghĩa nữa mà tìm lấy một mối duyên lành cho người ta cảm giác an tâm mà chẳng đặng đừng băn khoăn, lo lắng.
Nhưng đôi lúc, chúng ta phải chấp nhận một vài sự ra đi trong cuộc đời mình, để chúng ta biết được giới hạn của sự yêu thương đến đâu, là trong tình yêu ngoài hạnh phúc còn có cả nỗi đau, là để khi họ bước ra khỏi cuộc đời chúng ta thì thay vì mải ngóng chờ ngày họ trở lại, ta dần học được cách trưởng thành hơn sau mọi vấp ngã.
Cuộc sống này là một chuỗi hội ngộ và chia ly, có những cuộc hội ngộ bất ngờ và những sự chia ly không báo trước, chúng ta đôi lúc không còn lựa chọn nào khác là phải bình tâm mà đối mặt.
Theo guu.vn
Chồng 67 tuổ.i nhất quyết từ chối ý định có con cùng tôi
Anh luôn động viên và bảo chỉ cần mình tôi thôi là đủ. Còn tôi có tham lam quá khi muốn có cả anh và con?
Ảnh minh họa
Tôi ngồi viết những dòng này mà trong lòng rất rối, một điều tưởng chừng là điều hiển nhiên với bất cứ đôi vợ chồng nào thì với chúng tôi lại là dấu hỏi lớn. Tôi 25 tuổ.i, anh 67 tuổ.i. Anh là người nước ngoài đang định cư ở Việt Nam. Chúng tôi kết hôn được hai năm và có một cuộc sống hạnh phúc viên mãn. Tôi biết khi đã nói về tuổ.i tác của cả hai thì không ít người sẽ không tin chúng tôi là một cặp, hay ít nhất không phải một đôi đến với nhau vì tình yêu.
Chúng tôi gặp nhau 7 năm trước khi anh có chuyến du lịch ở Việt Nam, còn tôi mới là một cô sinh viên vừa kết thúc năm nhất đại học. Ngay từ đầu cả hai đều thấy điểm đặc biệt ở nhau, rồi hiểu mình đã dành cho nhau những tình cảm chân thành, sâu thẳm nhất. Tôi và anh bất chấp gia đình, xã hội, khác biệt chủng tộc, tôn giáo, văn hóa, nguồn gốc để đến với nhau. Cả hai yêu xa được 3 năm đến khi anh nghỉ hưu, đó cũng là lúc tôi ra trường, kiếm được một công việc làm ổn định với mức lương khá. Vì yêu, cả hai không thể ở xa nhau mãi khi anh chỉ qua Việt Nam thăm tôi mỗi năm vài lần. Anh quyết định mua một căn hộ ở Việt Nam sau khi nghỉ hưu và chúng tôi đăng ký kết hôn.
Hôn lễ chỉ có hai đứa và vài người bạn thân chúc phúc, bố mẹ tôi biết chuyện đã kịch liệt phản đối. Tôi không thể để hạnh phúc này vụt qua, rồi bố mẹ sẽ hiểu khi thấy chúng tôi thương nhau, hết lòng sống vì nhau. Anh hiện làm cho một tổ chức phi chính phủ của nước anh tại Việt Nam. Anh vẫn phong độ và năng động, trẻ hơn tuổ.i thực rất nhiều. Trước kia anh làm quản lý sản xuất tại một công ty xuất bản. Sau khi nghỉ hưu với mức lương hưu khá, cộng với những khoản đầu tư trước đây của anh, công việc của tôi cũng có thu nhập khá nên nhìn chung chúng tôi có cuộc sống khá thoải mái. Anh chưa từng trải qua cuộc hôn nhân nào trước khi cưới tôi, cuộc sống của chúng tôi rất hạnh phúc.
Gần đây tôi bắt đầu khát khao được làm mẹ, sinh cho anh một đứa con. Hằng đêm khi gần gũi tôi tưởng tượng hình ảnh một sinh linh đang hình thành, kết tinh cho tình yêu giữa chúng tôi. Tôi khao khát có có con với anh vô cùng. Còn anh, ngay từ đầu đã bày tỏ quan điểm là không muốn có con, hỏi tôi có chấp nhận được không. Tôi đồng ý vì hiểu mình không thể sống thiếu anh. Không phải anh không yêu tôi, có điều anh nhận thức được tuổ.i tác của mình, anh nói chỉ muốn sống trọn vẹn với mình tôi. Anh sợ nếu sau này không còn thì tôi sẽ nặng gánh nuôi con một mình, thêm với việc tôi sẽ khó tìm được người thương hai mẹ con.
Về phần đứ.a tr.ẻ, do mồ côi cha từ năm 12 tuổ.i nên anh hiểu được khó khăn và thiếu thốn khi lớn lên mà không có cha ở bên. Anh luôn động viên và bảo chỉ cần mình tôi thôi là đủ. Còn tôi, có phải đang quá tham lam chăng? Có phải do tôi không biết mãn nguyện khi đã có anh mà muốn có thêm thành viên mới trong gia đình khiến cho anh thêm dằn vặt? Tôi không chia sẻ với anh những tâm tư gần đây của mình vì không muốn anh thêm nặng lòng. Xin được chia sẻ câu chuyện lên đây để nhẹ nỗi lòng mỗi đêm.
Theo docbao.vn
Có một mối tình không yêu thương cũng chẳng hờn giận Một ngày dài đến đâu cũng có bình minh và hoàng hôn. Khi hoàng hôn buông xuống, ánh nắng tắt lụi thì mọi chuyện cũng đã là của ngày hôm qua. Sẽ đến một lúc nào đó việc yêu hay không yêu cũng chẳng còn quan trọng. Cái người ta vẫn luôn tìm kiếm là một thứ hạnh phúc bình dị, một cuộc...