Quen được 12 tiếng, chàng trai SG bay ra HN để gặp “chân ái”: Cái kết như phim chiều cuối năm!
“ Anh chàng này may mắn đấy nhé, chứ nhiều ca bị bỏ bom thấy tội nghiệp lắm. Đúng là chân ái của cuộc đời rồi đây, phải giữ thật chặt ngay và luôn mới được“, một ý kiến bình luận của dân mạng.
Chúng ta dường như đã nghe quá nhiều những câu chuyện tình online mang yếu tố “drama” được chia sẻ trên khắp các trang mạng xã hội, và hầu như nó đều dẫn đến những cái kết không viên mãn. Thế nhưng, trường hợp của chàng trai Sài Thành này chắc chắn sẽ mang đến cho bạn cái nhìn hoàn toàn trái ngược về những rung động thực sự khi đã tin vào chữ “duyên” và quyết tâm tìm đến “chân ái cuộc đời” mình.
Dòng trạng thái chia sẻ về một tình yêu đặc biệt gây chú ý trên cộng đồng mạng.
Chủ nhân của bài viết T.C, hiện đang là biên tập viên media tại Sài Gòn. Được biết, T.C bắt đầu nói chuyện với 1 cô gái Hà Nội sau một vài bình luận dạo trên mạng xã hội. Sau đó, họ đã nói chuyện với nhau liên tục 12 tiếng đồng hồ. Rồi chuyện gì đến cũng đến, T.C có cảm tình với nàng và quyết định mua vé máy bay ra Hà Nội trong một ngày giáp Tết.
“ Thật sự con tim lẫn lý trí bắt buộc mình phải đi. Vì mình cảm giác được đây là một cô gái mà mình không được bỏ lỡ. Duyên mà, biết sao được. Hơi điên rồ nhưng mình cứ thế đi thôi“, T.C chia sẻ đầy cảm xúc với chuyến đi định mệnh của cuộc đời.
Khi biết được T.C bay ra Hà Nội để tìm mình, cô gái kia cũng hoài nghi: “ Em thật sự shock và không tin mình là lý do để một ai đó thật sự vì mình mà điên rồ như vậy“. Thật sự cảm động trước tấm chân tình của chàng trai, cô nàng cũng chẳng thể để lý trí lấn át con tim, chuyện tình của họ đã bắt đầu như vậy đó.
Anh ấy đã bắt đầu chuyến đi tìm chân ái của cuộc đời mình.
T.C cũng sợ trực giác của mình sai, nhưng chỉ sợ một chút vì “ tuổi trẻ mà, dám nghĩ, dám làm, dù kết quả có ra sao thì mình cũng phải sống một thanh xuân thật đẹp“. Thế nhưng, may mắn thay, T.C đã đúng, đó là một cô gái xinh đẹp, có học thức, trình độ. Cả hai đã có thời gian để đi ăn uống, ngắm phố phường và tìm hiểu thêm về nhau. Không thể nói trước được mọi thứ sẽ đi đến đâu nhưng anh chàng thực sự mong muốn có một mối quan hệ nghiêm túc với cô gái chỉ mới quen cách đó 12 giờ đồng hồ.
Theo chia sẻ, chiều 30 Tết cũng là lúc T.C và cô gái Hà Nội cùng bay về Sài Gòn để đón giao thừa. Thêm một điều trùng hợp bất ngờ là cô gái kia cũng đã có kế hoạch cùng gia đình vào Sài Gòn đón năm mới và sau đó là đi du lịch Campuchia. Vì vậy, cặp đôi này có thể ở bên nhau trong thời khắc giao mùa theo một cách như trong phim thế đấy.
Trải qua nhiều cảm xúc lẫn lộn khi lần đầu tiên gặp nhau, họ đã có một cái kết viên mãn.
Video đang HOT
Vậy là trải qua một hành trình khá vất vả, T.C đã nhận về cái kết bất ngờ, đó là một “happy ending” cho ngày cuối năm khi anh tìm vào trực giác và tin vài chữ “duyên”. Hiện tại, câu chuyện tưởng chừng như có trong phim này tiếp tục nhận được rất nhiều sự quan tâm. Rất nhiều người đã xuýt xoa chúc mừng cho cặp đôi đã tìm được nhau, tìm được hạnh phúc bất ngờ ngay trước thềm năm mới.
Đây liệu có phải là điều điên rồ nhất nhưng mang lại kết quả viên mãn mà từ trước tới giờ chúng ta rất khó tin là nó có thể xảy ra, đặc biệt là với một tình yêu online? Hãy chia sẻ cảm nhận của bạn ngay bây giờ nhé!
Theo yan.thethaovanhoa.vn
Cái kết như phim của cô gái đi ăn sáng quên mang ví gặp thanh niên xuất hiện đúng lúc cho vay tiền
Ngày mai thử một cú quên mang ví xem chân ái của bạn có xuất hiện không nhé!
Bạn có tin vào ngôn tình không? Có tin vào duyên số không? Thật ra, dù ngôn tình hay duyên phận thì mọi thứ đều chỉ là "chất xúc tác", nếu không có sự chủ động của bạn thì có duyên với nhau đến mấy cũng khó lòng mà đến được với nhau.
Câu chuyện tình yêu của một cựu sinh viên ĐH Kinh tế Quốc dân vừa được chia sẻ trên NEU Confessions mới đây càng khiến dân tình tin rằng: Một khi đã đủ ấn tượng, đủ quyết tâm thì tự mình cũng có thể tạo ra một cuộc gặp gỡ định mệnh.
Câu chuyện ngôn tình sắp đặt đầy những cú twist ngã ngửa này đang hút hàng nghìn lượt like của dân mạng.
Đi ăn sáng bỏ quên tiền, cô gái gặp được "chân ái"
Mình K53, ra trường 3 năm rồi nhưng xưng hô là mình với mọi người cho thân thiện. Mình thì từ lúc bé tới lúc ra trường chẳng yêu ai cả, cấp 3 bố mẹ cấm yêu, lên đại học thì cứ tập trung học tập, năm đầu tham gia 1 câu lạc bộ xong nghỉ, năm thứ 2 thì đi làm, cùng với đó là học tiếng Anh học tại trường cho thật tốt, ra trường bằng giỏi... Và chuyện bắt đầu từ đây.
Lúc ra trường, mình có nộp CV vào nhiều công ty và cũng được gọi đi phỏng vấn rất nhiều...và mình chọn ra 1 công ty đó để đi vào ngày thứ 6.
Hôm đó lịch hẹn phỏng vấn là 9h00 bắt đầu, có mặt trước 15 phút. Mình chuẩn bị xong hết ăn mặc trang điểm đầy đủ nhưng đến nơi mới có 8h10 nên mình qua đối diện công ty có mấy quán ăn sáng.
Mình ăn phở bò thôi. Lúc ngồi xuống ăn thì có một anh ăn mặc quần áo sơ vin chỉnh tề cũng kiểu công sở, cũng gọi phở bò ngồi cùng bàn mà ngồi đối diện ăn. Mình phải ăn nhanh 1 chút vì sợ muộn, ăn xong thì lúc lấy tiền mình chợt nhận ra: "Thôi chết rồi! Quên mang tiền", vì mình không có ví, tiền mình hay để trong túi luôn.
Hôm qua lấy ra mua mấy đồ ở tạp hóa quên bỏ vào, lúc đang loay hoay, mồm lẩm bẩm: "Thôi quên tiền rồi!", định gọi cho người quen thì anh ngồi đối diện thấy mình như vậy liền hỏi:
- Em quên mang tiền à?
- Dạ vâng ạ, em quên mất.
(Ảnh minh hoạ)
- Vậy để anh gửi cho, anh cũng thỉ thoảng quên tiền ấy. Em chắc làm ở gần đây nhỉ, hôm sau em đi làm gửi lại anh cũng được, anh làm gần đây thôi.
- Dạ không ạ, em đến phỏng vấn thôi ạ. cũng chưa biết trúng hay không.
- À thế à, thế như nào nhỉ?
- Dạ thế anh cho em xin số điện thoại, em phỏng vấn xong em về lấy tiền gửi anh ngay ạ.
Thế là anh gửi cho mình, lúc đó mình cũng không biết làm thế nào nên nghĩ gì nói đấy, cũng tính là phỏng vấn xong về lấy tiền xong nhắn tin hoặc gọi điện cho người ta để trả, mình không quên cảm ơn.
Phi 1 mạch vào công ty, gặp chị lễ tân để làm thủ tục vào phỏng vấn, lúc đó là 9h kém 20 rồi. Mình tiếp tục ngồi chờ đến đúng 9h thì mình vào phỏng vấn, mình là người đầu tiên luôn. Mình nhìn lên bàn phỏng vấn nhận ra một khuôn mặt quen thuộc, chính là anh lúc nãy cho mình vay tiền ăn sáng!
Thì ra "anh hùng cứu mỹ nhân" trong quán ăn chỉ là... sự sắp đặt!
Ngay chiều hôm đó, mình nhận được mail trúng tuyển, 2 hôm sau thì mình đi làm luôn. Ngày đầu tiên đến thì mình lại càng thấy bất ngờ khi anh ấy là trưởng phòng của mình, mình cũng không quên trả tiền anh.
Trong thời gian thử việc ở đây, anh giúp đỡ mình cũng nhiều và cũng để ý, quan tâm mình, quan tâm theo đúng kiểu là thích, cũng nhắn tin hỏi han. Mình lúc đó cũng sợ là không biết anh có người yêu hay có vợ rồi tán tỉnh mình không hay nhưng mình tìm hiểu là anh ấy cũng F.A... còn hơn cả mình.
Anh trường đi làm rồi tập trung học thạc sĩ, tập trung công việc đến giờ vẫn chưa có người yêu sau 6 tháng mình làm ở đó, anh ngỏ lời với mình. Mình đồng ý.
Lúc đồng ý được 2 tháng thì anh khai là, anh gặp mình ở công ty rồi nhưng thấy mình đi ra đoán đi ăn sáng nên đi theo, lúc ấy anh đi vào còn mình đi ra mình không chú ý, thấy mình vào quán phở bò nên cũng vào ăn, cố tình ngồi đối diện, anh còn định xin số điện thoại nhưng đúng trong hoàn cảnh mình không mang tiền nên anh không cần xin, mình tự xin số điện thoại anh.
Anh nói cũng là duyên. Anh là người chủ động muốn có thông tin của mình nhưng thực ra mình lại là người chủ động với anh. Anh cũng bảo lần đầu gặp mình đó cũng nghĩ: "Đây chắc là người mình tìm kiếm bấy lâu nay".
(Ảnh minh hoạ)
Chúng mình yêu nhau như vậy là hơn 2 năm, trong hơn 2 năm qua anh ấy đối xử tốt với mình lắm. Đi làm xong việc cái là hỏi han mình đang ở đâu, về chưa, ăn uống gì chưa vì anh không còn làm phòng mình nữa mà lên vị trí cao hơn rồi.
Ngày kỉ niệm hay những ngày có ý nghĩa đều tặng quà, đi công tác trong Nam về cũng tặng quà. Anh cũng cố gắng mua nhà rồi xe luôn, hồi yêu mình anh đã có nhà rồi chỉ chưa có xe, tự tay anh làm ra hết. Càng yêu thì mình với anh càng thấy 2 người hợp nhau.
Cách đây 1 tuần, tự dưng 2 đứa đi ăn phở bò, đúng quán mà anh với mình gặp nhau lần đầu tiên. Gọi 2 bát phở bò ra ăn, hôm nay anh không ngồi cạnh mà cũng ngồi đối diện như ngày hôm ấy, ăn xong thì anh hỏi:
- Em có dùng tăm không?
- Em có.
- Xòe tay ra anh dốc ra cho còn nhìn nữa.
Lúc mình xòe tay ra, anh ấy không dốc tăm ra, mà trong lòng bàn tay anh có cái nhẫn tự rơi vào tay mình luôn xong anh bảo là:
- Em làm vợ anh nhé. Từ giờ em không phải vay mượn ai tiền ăn sáng nữa nhé!
Lúc đó hạnh phúc lắm mọi người à, cũng chẳng biết nói gì, chỉ bảo là:
- Vâng mà gớm, bình thường đi ăn sáng toàn anh trả tiền em cũng có phải vay mượn ai đâu mà thù dai thế!
Mình chỉ tâm sự chút mối tình duyên số của mình thôi chứ ko có ý khoe khoang gì đâu, mình với anh đều là mối tình đầu cái duyên đưa 2 đứa đến với nhau và giờ sắp về một nhà. Mình viết văn ko hay nên mong mọi người thông cảm cho.
Theo Trí thức trẻ
Thề thốt không quan trọng ngoại hình, nhưng khi bạn gái vừa gửi ảnh, thanh niên chạy mất dép: Thôi nhé, bye em "Anh yêu tính cách em, con người em. Anh không quan tâm đến ngoại hình đâu". Mới khẳng định chắc chắn như đinh đóng cột, ấy vậy mà lúc nhận được tấm hình của bạn gái, chàng trai lại "lặn mất tăm". "Con trai yêu bằng mắt, con gái yêu bằng tai". Dù thực tế có chút phũ phàng nhưng nhiều người người...