Quên anh giữa chiều đông….
Em dang rộng đôi tay, em mở to khóe mắt và mỉm cười thật tươi khi đứng trên ngọn đồi lộng gió. Là vì em đang muốn thả trôi những mảnh ký ức đã vỡ òa sâu thẳm trong lòng mình, em muốn gửi anh vào nắng, vào gió vào chút hoang hoải của buổi chiều đông đã cũ. Mùa đông và nền trời tím buồn rồi cũng sẽ ngủ yên để ngày mai khi tiếng chim hót trên những nhàng cây cao cũng là lúc nắng rọi xiên qua khung cửa rộn ràng…
***
Những ngày cuối đông tiết trời cứ xám xịt, những áng mây đen như muốn chiếm ngự cả bầu trời, cái lạnh đã bắt đầu len lỏi vào hơi thở vào tận da thịt. Ngày cuối đông, ngoài đường đã thôi huyên náo bởi tiếng cười nghịch dại của trẻ thơ, thôi tiếng rao bán của những cô hàng rong vào những trưa trời oi bức, đám con trai cũng thôi ngẩn ngơ khi bắt gặp các cô nàng xinh đẹp trên đường làng…Quê tôi vào những ngày trở gió những bát chè xanh ấm lòng cho những kẻ xa xứ trở về…
Ngày trở lại.
Tây Nguyên vẫn đẹp nét đẹp hoang sơ dẫu đã có nhiều thay đổi hơn trước, đường xá rộng ra thêm, những ngôi nhà sang trọng cũng đua nhau mọc lên thay cho những tán xanh của cây cổ thụ, các thiếu nữ cũng trở nên kiêu kỳ và lộng lẫy hơn với những chiếc váy hoa sặc sỡ, ngày cuối đông và những lễ hội rộn ràng như khoát lên một chiếc áo mới cho quê tôi, dẫu thế trong mắt của đứa con gái đã gắn bó với quê hương mình như máu thịt thì quê tôi vẫn thế thôi – vẫn đẹp dịu dàng và duyên dáng như cô gái đôi mươi.
Dạo một mình trên những chặng đường quen, bất giác tự hỏi mình đã bao lâu rồi không ngắm Tây Nguyên vào những đêm trăng tỏ, bao lâu không ngửi thấy mùi của đất phả vào mũi nồng nàn sau những cơn mưa rào bất chợt…Mùi của đất, nghe thì có vẻ buồn cười thật nhưng hẳn là có đấy, cái mùi ấy rất riêng rất lạ, một chút nồng nàn pha chút hanh hao và khét đất nữa, như một món khoái khẩu của đứa con xa nhà, tôi như thèm thuồng cái cảm giác đi dưới mưa vào những ngày cuối đông đến lạ.
Hóa ra, dẫu có trốn tránh bao lâu với kỷ niệm nó cũng sẽ lại đưa ta về với những mảnh kí ức như vẹn nguyên nếu như ta chạm tay vào quá khứ, vào kỷ vật hay trở về những nơi đã cất giữ yêu thương. Mảnh đất này sao đi đâu cũng vương vãi đầy kỷ niệm, là anh người con trai tôi đã yêu suốt một thời phổ thông, cái thứ tình cảm ngây thơ và trong trẻo ngày ấy hiện hữu trên tất cả nẻo đường tôi bước, có lẽ nào cảnh và tình hòa lẫn vào nhau để cho người con gái như tôi sau bao nhiêu năm trở lại vẫn thấy như mình vẫn đang yêu và được yêu đến ngây dại thuở nào…
Tôi tìm anh trên những nẻo đường quen
Chiếc giỏ xe chở đầy hoa tím biếc
Những chiếc thư bay và vòng tay ôm siết
Xa thật rồi luyến tiếc tháng năm xưa.
Ngày ấy, tình cảm nơi tôi không đủ lớn để hiểu những điều anh nói, những gì anh làm cho tôi, hóa ra con gái vẫn cứ thích được chiều chuộng và muốn được quan tâm nhiều hơn, con gái không mạnh mẽ lắm khi thiếu một bờ vai bên cạnh…và tôi lạc mất anh sau những giận hờn có vẻ con nít đến lạ lùng. Những kẻ đang yêu vẫn thường hay mù quáng và ngông cuồng. Tôi ngông cuồng những lúc yêu anh và kiên quyết không nghe lời anh giải thích sau những hiểu lầm không đáng có, tôi kiên quyết lựa chọn sự kết thúc, mạnh mẽ để rời bỏ anh, rời bỏ quê tôi.
Video đang HOT
Vậy mà đằng sau cái vẻ ương ngạnh đó là một trái tim yếu mềm, con người thường tỏ ra mình cứng cỏi chỉ để cố che lấp đi cái sự sợ hãi và hoang mang vô định. Tôi lao vào yêu thương mù quáng với chàng trai nào đó tốt với tôi, yêu thương và lo lắng cho tôi. Lúc con người ta nhận ra mình lạc lối là khi họ đã đi quá nữa chặng đường…
Hóa ra, để quên một người không phải là chọn cho mình một chàng trai khác để yêu, để nhớ, để hình bóng người ấy lắp đầy trong tâm trí và những bận rộn đời thường làm ta quên hoặc giả không còn thời gian rảnh rỗi để tìm về…
Lẽ nào ta sai, sai từ lúc chọn cách để quên và càng cố quên lại càng thấy mình thêm hụt hẫng, em lạc lối trong giấc mơ và lại tìm thấy bóng dáng anh trong cái khoảnh khắc mà em không thể làm chủ được cảm xúc của mình. Là vì tình yêu sâu đậm luôn thường trực trong tiềm thức, hẳn nó sẽ khơi dậy lúc con người ta cứ ngỡ đã quên, đã ngủ sâu và rồi lạc lối.
Ta đã là quá khứ của nhau rồi nhưng sao em cứ ngỡ chỉ là chuyện của ngày hôm qua, của những năm tháng thật gần gũi, gần đến nỗi em có thể cảm nhận được hơi thở của anh vẫn còn lắm nồng nàn…
Em đã không còn quá nhỏ chỉ biết trốn tránh cảm xúc của mình hoặc trở nên điên dại trong thứ tình cảm chóng chếnh…
Em cũng chưa thật sự lớn để tìm thấy cho mình một bờ vai ấm để tựa vào giữa cái lạnh cắt da cắt thịt…những ngày cuối đông buốt giá.
Từ giã cái nhộn nhịp của Sài Gòn, em trở về với cái lạnh vùng cao nguyên, về để đong đầy những nắng gió cuộc đời. Em dang rộng đôi tay, em mở to khóe mắt và mỉm cười thật tươi khi đứng trên ngọn đồi lộng gió. Là vì em đang muốn thả trôi những mảnh ký ức đã vỡ òa sâu thẳm trong lòng mình, em muốn gửi anh vào nắng, vào gió vào chút hoang hoải của buổi chiều đông đã cũ. Mùa đông và nền trời tím buồn rồi cũng sẽ ngủ yên để ngày mai khi tiếng chim hót trên những nhàng cây cao cũng là lúc nắng rọi xiên qua khung cửa rộn ràng…
Em chọn cách quên anh giữa mảnh đất mình đong đầy kỷ niệm. Em sẽ đi mãi nơi chặng đường đầy dấu chân anh, những nơi hò hẹn, những quán xá đông người em sẽ lại đến để tìm chút dư vị còn sót lại, vẫn ly cafe đắng và những bản nhạc du dương em sẽ đắm chìm trong phút chốc, là em cho phép mình nghĩ đến những yêu thương, thả hồn vào gió. Em muốn bay, muốn cảm xúc vút lên thăng hoa và rồi ngủ đi nhé những dĩ vãng nhạt nhòa.
Là em chọn cách quên anh giữa đất trời Tây Nguyên vào những ngày cuối đông lạnh lẽo. Con gió lạnh lùng khẽ hôn nhẹ đôi má em, hôn thật nhẹ, thật êm như cái tình yêu của những ngày xưa cũ. Nắng và gió tuy nhẹ nhàng nhưng cũng đủ làm da em thô ráp, làm môi em như nứt nẻ và đau rát khi cơn mưa rào bất chợt lùa về, mưa nhẫn tâm đến mà không báo trước làm ướt đẫm đôi môi, chỉ mong nắng gió này rồi sẽ hong khô trái tim ướt đẫm nơi em.
Anh ạ, là vì em chọn cách quên anh để bắt đầu lại những yêu thương nơi mảnh đất thân thuộc này.
Theo VNE
Vợ xin đơn phương ly hôn vì chồng yếu sinh lý
Tôi xin hỏi tôi có thể đơn phương li hôn được không? Lý do chồng yếu sinh lý, vô sinh có phải là lý do được chấp nhận?
ảnh minh họa
Tôi có 1 vấn đề lien quan đến pháp luật muốn hỏi khá tế nhị như sau:
Tôi kết hôn cách đây 1 tháng qua giới thiệu. Chúng tôi đã hoàn thành thủ tục đăng ký kết hôn. Vì trước khi kết hôn tôi không quan hệ với chồng sắp cưới nên khi lấy nhau về tôi bị thất vọng tràn trề.
Ngay trong đêm tân hôn tôi phát hiện ra chồng mình bị yếu sinh lý. Mặc dù vậy tôi vẫn chưa có ý định bỏ chồng dù trong long rất hụt hẫng.
Tuy nhiên khi tôi ngỏ ý muốn chồng đi khám để chữa trị thì anh tỏ ra khó chịu, quát mắng tôi rồi nói rằng anh không có khả năng có con, anh bị vô sinh. Tôi không biết anh nói có thật không nhưng tôi sẽ không chịu được nếu không có con. Tôi xin anh hãy cho tôi ly dị để tôi có thể tìm được hạnh phúc mới nhưng anh không đồng ý.
Vậy tôi xin hỏi tôi có thể đơn phương li hôn được không? Lý do chồng yếu sinh lý, vô sinh có phải là lý do được chấp nhận.
Hiện tại tôi vô cùng hoang mang.
TRẢ LỜI:
Thạc sỹ - luật sư Nguyễn Hồng Bách - chủ tịch HĐTV công ty luật Hồng Bách và Cộng sự
Theo quy định tại khoản 1 Điều 85 về quyền yêu cầu Tòa án giải quyết việc ly hôn thì:
"Vợ, chồng hoặc cả hai người có quyền yêu cầu Tòa án giải quyết việc ly hôn."
Trừ trường hợp vợ có thai hoặc đang nuôi con dưới 12 tháng tuổi thì chồng không có quyền yêu cầu xin ly hôn. (khoản 2 Điều 85)
Trong trường hợp của bạn đều không thuộc trường hợp đang có thai hoặc đang nuôi con dưới 12 tháng tuổi, do đó căn cứ vào khoản 1 điều 85 Luật Hôn nhân gia đình, bạn có thể đơn phương nộp đơn yêu cầu Tòa giải quyết việc ly hôn.
Tuy nhiên: Tòa án chỉ xem xét yêu cầu ly hôn, nếu xét thấy tình trạng trầm trọng, đời sống chung không thể kéo dài, mục đích của hôn nhân không đạt được thì Tòa án quyết định cho ly hôn. (Theo quy định tại Điều 89 Luật Hôn nhân gia đình năm 2000)
Theo hướng dẫn Mục 8, Nghị quyết số 02/2000/NQ-HĐTP của Hội đồng Thẩm phán - Tòa án Nhân dân Tối cao ban hành ngày 23/12/2000, hướng dẫn áp dụng một số quy định của Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2000, giải thích được coi là tình trạng trầm trọng khi:
- Vợ, chồng không thương yêu, quý trọng, chăm sóc, giúp đỡ nhau như người nào chỉ biết bổn phận người đó, bỏ mặc người vợ hoặc người chồng muốn sống ra sao thì sống, đã được bà con thân thích của họ hoặc cơ quan, tổ chức, nhắc nhở, hoà giải nhiều lần.
- Vợ hoặc chồng luôn có hành vi ngược đãi, hành hạ nhau, như thường xuyên đánh đập, hoặc có hành vi khác xúc phạm đến danh dự, nhân phẩm và uy tín của nhau, đã được bà con thân thích của họ hoặc cơ quan, tổ chức, đoàn thể nhắc nhở, hoà giải nhiều lần.
- Vợ chồng không chung thuỷ với nhau như có quan hệ ngoại tình, đã được người vợ hoặc người chồng hoặc bà con thân thích của họ hoặc cơ quan, tổ chức, nhắc nhở, khuyên bảo nhưng vẫn tiếp tục có quan hệ ngoại tình;
a.2. Để có cơ sở nhận định đời sống chung của vợ chồng không thể kéo dài được, thì phải căn cứ vào tình trạng hiện tại của vợ chồng đã đến mức trầm trọng như hướng dẫn tại điểm a.1 mục 8 này. Nếu thực tế cho thấy đã được nhắc nhở, hoà giải nhiều lần, nhưng vẫn tiếp tục có quan hệ ngoại tình hoặc vẫn tiếp tục sống ly thân, bỏ mặc nhau hoặc vẫn tiếp tục có hành vi ngược đãi hành hạ, xúc phạm nhau, thì có căn cứ để nhận định rằng đời sống chung của vợ chồng không thể kéo dài được.
a.3. Mục đích của hôn nhân không đạt được là không có tình nghĩa vợ chồng; không bình đẳng về nghĩa vụ và quyền giữa vợ, chồng; không tôn trọng danh dự, nhân phẩm, uy tín của vợ, chồng; không tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của vợ, chồng; không giúp đỡ, tạo điều kiện cho nhau phát triển mọi mặt.
Như vậy, nếu chị muốn đơn phương ly hôn, chị hoàn toàn có thể làm đơn yêu cầu Tòa án nơi chị cư trú giải quyết ly hôn cho chị, nhưng chị phải chứng minh được Hôn nhân giữa chị và chồng chị đã đến mức độ trầm trọng, đời sống hôn nhân không thể kéo dài, mục đích hôn nhân không đạt được thì Tòa mới có thể xem xét giải quyết yêu cầu của chị.
Thực tế hiện nay cho thấy, mặc dù có hướng dẫn của Tòa án nhân dân tối cao nhưng quy định xác định thế nào là mức độ trầm trọng, hôn nhân không đạt được mục đích vẫn còn rất trừu tượng và còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố, đặc biệt có liên quan đến Người làm việc.
Tuy nhiên, theo tôi thấy, lý do chị đưa ra "chồng yếu sinh lý để" làm căn cứ ly hôn có thể nói là chưa đến mức độ trầm trọng vì:
- Thứ nhất: Chị mới chỉ có nghi ngờ về việc chồng mình bị vô sinh qua lời nói của chồng mà chưa có cơ sở xác minh chính xác. Đặc biệt thông tin chị thu nhận được được chồng chị xác nhận khi anh ta có thái độ, tâm lý bức xúc, không ổn định.
- Thứ hai: Nếu chồng chị bị yếu sinh lý thật thì thực tế cho thấy, hiện nay có rất nhiều phương pháp có thể chữa trị khắc phục, cải thiện đời sống sinh lý cho cả vợ và chồng, và trên thực tế, tôi cũng thấy nhiều trường hợp vợ chồng cùng nhau khắc phục được tình trạng này, vấn đề là phải có sự quyết tâm, kiên trì. Do đó Anh, chị vẫn có thể khắc phục tình trạng này nhất là khi đời sống hôn nhân mới chỉ bắt đầu chớm nở. Vấn đề ở chỗ chị nên lựa đúng thời điểm, lựa lời nhẹ nhàng khuyên răn, động viên chồng mình. Đời sống hôn nhân của chị có thể được cải thiện. Điều này cho thấy tình trạng hôn nhân của chị có thể khắc phục được và chưa đến mức trầm trọng.
- Thứ ba: Chồng chị không hề có một trong những biểu hiện như ngoại tình, ngược đãi vợ, không yêu thương giúp đỡ vợ....(theo quy định tại mục 8 Nghị quyết số 02/2000/NQ-HĐTP).
Bạn có thể đối chiếu các vấn đề tôi phân tích nêu trên để điều chỉnh đối với việc làm của mình cho phù hợp
Theo VNE
Ám ảnh vì hoàn cảnh gia đình, em đột ngột chia tay Tôi vốn từ Bắc vào Nam học tập nên em nghĩ viễn cảnh của hai đứa sẽ giống như bố mẹ em bây giờ nếu chúng tôi cưới nhau. ảnh minh họa Tôi quen em tình cờ qua mạng giống như một sự sắp đặt của tạo hoá. Ban đầu chỉ là qua những dòng chat hỏi thăm, những dòng chat cứ tăng...