Quên anh đi em mới có hạnh phúc
Tôi quyết định nói ra hết sự thật. Cầm tờ giấy trên tay, mắt của em bắt đầu đỏ lại. Không biết vì sao những giọt nước mắt của tôi cứ tuôn ra khi tôi nhìn vào đôi mắt ấy.
Ảnh minh họa
Anh và em quen biết nhau khá lâu, từ lúc chúng ta bắt đầu học đại học giờ đã ra trường đi làm. Nhưng ngày mà hai đứa chính thức hẹn hò cũng chỉ vài tháng ngắn ngủi vừa rồi.
Anh đúng là một thằng ích kỷ vì cố níu kéo em vì mục đính làm tấm bình phong cho mình, nhưng cũng vì chính anh không có cảm giác gì khi gần bên em khiến cho tình cảm hai đứa cứ nhạt nhẽo dần. Em là một người con gái rất tốt, trên cả tuyệt vời. Và anh đã suy nghĩ đắn đo rất kỹ mới đưa ra lựa chọn như thế.
Anh biết em sẽ đau khổ, nhưng đau khổ sớm để tìm điều tốt đẹp hơn, còn hơn chấp nhận cái tốt đẹp ngụy tạo bây giờ để vướng vào đau khổ cả đời của một người con gái.
Anh là gay, không có cảm giác với người khác giới, anh chỉ có cảm giác với những người cùng giới mà thôi. Lời nói đó vẫn còn in sâu trên trang giấy, bởi lẽ anh thật sự không dám dùng miệng mình thốt ra, anh rất sợ, nói chuyện qua giấy sẽ khiến anh dễ nói ra hơn.
Video đang HOT
Anh đã tìm hiểm rất nhiều về chính con người mình và cũng đã chứng kiến cảnh gia đình sau này tan vỡ, không hạnh phúc bởi lẽ cưới nhau, đến với nhau chỉ vì mục đích che giấu thân phận mình mà thôi. Cái bản năng thật sự của con người, rốt cuộc ngày nào đó nó cũng sẽ hiện ra. Lúc đó nhất là người phụ nữ trong hoàn cảnh ấy sẽ là người đau khổ nhất. Anh không muốn em sẽ là người có kết cục giống như thế.
Đêm qua anh khóc rất nhiều, khóc vì thương cho sự đau khổ của em mà em đang gánh lấy, cũng như sự nghẹn ngào mà em không thể nào tâm sự cho bất kỳ ai biết được sự thật lý do chia tay anh vì sao, vì em đã hứa với anh là giấu kín giúp anh chuyện đó. Anh khóc vì cái thân phận trớ trêu của anh, sống nội tâm cũng đã khiến anh phải đau nhiều lắm rồi. Anh hiểu hết tất cả.
Em nhớ thực hiện lời hứa đó nhe, em phải cố quên anh đi, em phải nói với gia đình rằng anh là một thằng xấu xa, gian xảo để họ ghét anh, không còn đặt hy vọng vào anh nữa, từ đó em sẽ dễ chịu hơn. Phải mạnh mẽ lên, anh tin rằng rồi em sẽ vượt qua tất cả, anh biết em sẽ làm được mà. Anh sẽ đi con đường riêng của anh, số phận ông trời ban cho anh là như vậy, không thể nào thay đổi cũng không thể sống ngụy tạo lừa dối người khác được. Nhưng anh sẽ vẫn giấu kín con người này, vì anh thật sự rất sợ cái nhìn của xã hội ngó vào mình và gia đình mình.
Với tất cả sự thông cảm của em, anh tin rằng em cũng sẽ giấu kín chuyện đó giúp anh. Em yên tâm, anh mạnh mẽ lắm, anh biết cách học thế nào để sống tốt mà. Em hoặc có thể đọc được những lời này, hoặc có thể không, dù thế nào thì mọi chuyện coi như đã giải quyết hết rồi. Anh chúc em sẽ có một tương lai thật tốt, sẽ là một người con gái hạnh phúc nhất!
Theo Vietnamnet
Vì thủ dâm, tôi đã mất chồng
Khi chồng chỉ vào mặt tôi và nói: "Tôi sợ cô quá rồi, cô định làm trò bậy bạ này tới bao giờ?" thì tôi biết, mình thực sự đã mất anh.
Người đàn ông tôi yêu thương nhất cuộc đời này cuối cùng lại bỏ tôi ra đi nhưng không phải lỗi tại tôi mà là tại chính anh. Nhưng anh không hiểu, anh luôn đổ tội cho tôi, cho rằng, tôi chính là nguyên nhân gây ra chuyện này.
Còn nhớ lần đầu tiên, khi anh đang nằm bên cạnh và thấy tôi có động tác lạ, anh đá hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một ngườiphụ nữ như tôi, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều tôi mong muốn nhất. Nhưng chính anh, chồng của tôi đã không thể khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mình bị ra dìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói tôi thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Tôi thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản tôi cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến tôi chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng tôi, khiến tôi phải thủ dâm.
Tôi nghi ngờ về sinh lý của anh, chẳng có người chồng nào lại chịu để cho vợ vài tuần không động vào người nếu như anh ta thật lòng yêu vợ. Hay là, anh ta có người khác bên ngoài, đó là suy luận của tôi.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được tôi thủ dâm, chồng đều la toáng lên trong đêm. Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng.
Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng. (ảnh minh họa)
Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng.
Tôi đã làm gì sai chứ, có phải tôi cần anh là sai không? Ai chẳng như tôi, chỉ có anh là lạ, chính anh đã khiến tôi thành ra thế này, sao anh còn nghĩ tôi bị bệnh. Đó đâu phải bệnh. Tôi đang lo sợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì vợ chồng chúng tôi sẽ sợ nhau, không thể hòa thuận được nữa và lâu dần, hôn nhân sẽ chấm dứt. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh xin lỗi vợ vì cái tát Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá...