Quên anh bằng tình yêu… siêu tốc
Chỉ mới 3 tháng sau ngày chia tay anh, tôi đã nhận lời yêu hai người. Nhưng yêu rồi lại bỏ, lý trí và tình cảm giằng xé, tôi không biết làm gì cho phải.
Anh là đồng nghiệp cũ của tôi. Chúng tôi yêu nhau được 6 tháng thì chia tay. Lý do bởi anh chưa muốn lập gia đình. Anh năm nay 29 còn tôi đã 27. Tôi là người chủ động chia tay khi biết anh chưa sẵn sàng gắn bó lâu dài với tôi. Nhưng thực ra đó chỉ là giọt nước làm tràn ly bởi trong lúc yêu nhau, tôi thấy tình cảm của anh vơi đi nhiều.
Anh không ngại dẫn tôi đi gặp bạn bè anh, về nhà gặp bố mẹ hay các dịp nhà anh có việc nhưng khi tôi muốn anh vào nhà chào hỏi bố mẹ tôi thì anh lấy lý do là ngại. Tôi cũng suy nghĩ rất nhiều và đi đến quyết định chia tay. Tôi nghĩ anh sẽ lại xin tôi ở lại nhưng lần này anh không níu kéo và anh để tôi đi một cách dễ dàng.
Thực tế lại một lần nữa không như tôi nghĩ. Tôi không dễ dàng quên anh đến như vậy và sau 2 tháng, tôi chủ động muốn quay lại nhưng anh từ chối một cách lạnh lùng. Anh nói không thể mang hạnh phúc cho tôi, không xứng đáng với tôi và chúc tôi hạnh phúc. Đàn ông thật lạ. Khi tán tỉnh, anh ta không nghĩ như vậy đến khi chán lại lấy những lý lẽ đó! Và tôi chấp nhận đặt dấu chấm hết cho một tình yêu.
Video đang HOT
Tuy tôi là người bị anh hắt hủi nhưng anh luôn tỏ ra anh là người bị hại. Vì tôi có người khác mà bỏ rơi anh. Ai ai là bạn bè chung đều nghĩ tôi là đứa vì tiền mà bỏ anh. Khi chia tay anh còn cầm tiền của tôi nhưng sau này chưa bao giờ thấy anh đả động gì tới việc trả lại. Thực sự tôi không nghĩ anh khác nhưng liệu có phải vì yêu anh quá mà tôi đang mù quáng.
Lý trí bảo tôi thực sự tôi sẽ không hạnh phúc khi đến với anh nhưng con tim lại cứ kéo tôi tới phía anh. Trong mọi việc trước giờ, lý trí của tôi đều giành chiến thắng nhưng lần này nó không thể thắng nổi tình cảm. Tôi nhắn tin hỏi anh trước với những câu xã giao thông thường và sau tất cả đều nhận lại sự đáp trả lạnh lùng.
Tôi lao đầu vào việc hẹn hò, tìm hiểu với những cảm xúc hời hợt như là cách để quên anh. Chỉ từ đó đến giờ mới 3 tháng mà tôi đã chấp nhận yêu hai người. Yêu chán rồi bỏ nhưng họ cũng là người như tôi, tình cảm hời hợt, không muốn ràng buộc. Còn tôi thì luôn sợ hãi cô đơn và chỉ muốn tìm người lấp chỗ trống trong tim mình, nơi mà anh đã bỏ lại không chút luyến tiếc!
Ở bên họ nhưng không khi nào tôi ngừng nghĩ tới anh. Thực sự trong sâu thẳm sự cô đơn, trống trải không có gì có thể lấp đầy. Tôi muốn làm lại tất cả nhưng sao khó quá ! Sự giằng xé giữa lý trí và tình cảm khiến tôi như vỡ vụn. Tôi phải làm sao?
Theo VNE
Tôi vẫn rung rinh vì người yêu cũ
Dù anh đã làm tôi đau nhiều lắm nhưng trái tim tôi lại một lần nữa rung động trước anh. Muốn trở về mà lòng lại sợ.
Tôi là một cô gái 25 tuổi. Tôi mới tốt nghiệp và đang tìm cho mình một công việc phù hợp. Tôi đã trải qua một mối tình đơn phương với một người chênh lệch với mình về mọi mặt. Tôi đã đau khổ suốt một thời gian dài cho đến một ngày gặp anh.
Anh đến làm ở gần nhà tôi, chúng tôi thường xuyên gặp nhau nhưng lúc đầu nói chuyện chỉ như những người bạn, rất vui và tự nhiên. Một ngày, tôi đã chủ đông gọi điện cho anh, rủ anh ra quán cafe cùng uống nước với tôi và bạn. Sau lần đó, chúng tôi bắt đầu nhắn tin thường xuyên, đi uống nước, xem phim cùng nhau. Hai tháng trôi qua với rất nhiều kỷ niệm. Nhưng vì công việc, tôi phải chuyển về quê. Mặc dù vậy, mỗi tối anh đều nhắn tin hoặc gọi điện cho tôi. Điều đó làm tôi vơi bớt nỗi nhớ anh.
Cho đến một ngày, tôi không liên lạc được với anh. Tôi thấy lo lắng vô cùng vì không biết anh đã xảy ra chuyện gì. Tôi cũng không thể liên lạc với bất cứ một ai để hỏi thăm về anh vì tôi chưa gặp bạn bè hay người thân nào của anh. Tối hôm ấy thậm chí tôi không thể ngủ được nhưng tôi vẫn tiếp tục nhắn tin, hy vọng anh sẽ nhận được. Nếu anh gặp chuyện gì không vui, tôi mong những tin nhắn đó sẽ là nguồn động viên cho anh. Cuối cùng, sau ba ngày, anh cũng trả lời khiến tôi vui vô cùng.
Anh nói là ở công ty xảy ra việc nên anh tạm thời không muốn nói chuyện với ai cả. Vì vậy, tôi cũng không hỏi thêm nhiều, chỉ an ủi, động viên anh thôi. Có điều sau sự việc lần ấy, tôi bỗng thấy con người anh thay đổi. Anh ít nhắn tin hoặc gọi điện cho tôi hơn. Lúc trước ngày nào anh cũng gọi hoặc nhắn tin còn về sau thì khi nào tôi nhắn, anh mới trả lời. Có khi ba ngày anh cũng không nhắn cho tôi một cái tin. Tôi buồn lắm nhưng vì sợ mất anh nên tôi vẫn cố tỏ ra bình thường nhưng không có việc gì xảy ra.
Cho đến một hôm tôi đến trường anh (anh học hệ tại chức buổi tối) và tôi đã nhìn thấy anh đi học về cùng một cô gái khác (hai người đi hai xe). Lúc đó, tôi đứng chết lặng và cố giấu cảm xúc của mình. Về nhà, tôi vẫn tiếp tục tỏ ra như không biết gì. Tôi bóng gió hỏi anh về mối quan hệ giữa anh và cô gái kia. Hằng ngày, tôi vẫn nhắn tin với lời lẽ yêu thương cho anh, còn anh thì ngược lại, thậm chí còn chẳng thèm trả lời tin nhắn của tôi.
Tôi cảm thấy mình bị tổn thương. Tôi gửi tin nhắn offline cho anh để bày tỏ suy nghĩ của mình vì tôi không có can đảm ngồi đối diện với anh. Tôi nói với anh là mình nên kết thúc ở đây và cảm ơn tất cả những gì anh đã dành cho tôi trong sáu tháng qua. Tôi đã khóc rất nhiều và thường rủ bạn bè đi uống bia. Tim tôi đau như vỡ tung ra vậy. May có bạn bè an ủi, tôi dần dần nguôi ngoai. Nhưng bỗng nhiên, đợt lễ Giáng sinh và Tết nguyên đán vừa rồi, anh lại nhắn tin hỏi thăm tôi. Đối đáo qua lại, chúng tôi nói về rất nhiều điều. Vậy là, sau bao nhiêu cố gắng để quên đi nỗi đau anh đã gây ra, bây giờ, trái tim tôi một lần nữa rung rinh vì anh. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Ma tuý cướp anh khỏi tôi Đã một lần cùng anh chiến đấu với 'đập đá', tôi tin anh vì tôi sẽ làm lại từ đầu nhưng cuối cùng vẫn chỉ là 'ngựa quen đường cũ'. Tôi năm nay 24 tuổi và anh ấy ít hơn tôi một tuổi. Trông vẻ bề ngoài anh "baby" vậy chứ cách ăn nói, suy nghĩ... trưởng thành lắm. Tôi quen anh trong...